Tiểu Kính hồ kết băng thành một lớp dày. Tần Vân giẫm lên lớp băng này, xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có âm thanh của kiếm xẹt qua bầu trời. Thỉnh thoảng Tần Vân nhìn thê tử của mình đang ngồi nấu trà nóng xa xa bên hồ, không khỏi mỉm cười.
Tâm trạng của hắn rất vui vẻ trong khoảng thời gian gần đây.
Hắn thường cùng thê tử dạo chơi khắp các nơi trong thành Quảng Lăng, thảo luận xem nơi nào có bán thức ăn ngon.
Thậm chí hai người còn dừng lại hồi lâu xem những người ven đường biểu diễn xiếc, ném cho họ vài đồng tiền giống như những người dân bình thường qua lại vậy.
Thậm chí cả hai phu thê bọn họ còn lén đến chốn lầu xanh như Yên Phượng lâu các loại, xem các kỹ nữ nổi tiếng biểu diễn...
Bọn họ đều thi triển Thần ẩn thuật, tất nhiên là rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người.
Ở nhà, thỉnh thoảng hai người sẽ phụ giúp phụ mẫu, hay uống vài chén rượu với đường huynh, dạy chất nam chất nữ luyện kiếm.
Luận đạo cùng với thê tử, thê tử chuyên tu lôi pháp Thần Tiêu, bản thân thì chuyên tu kiếm pháp. Còn một số phép thuật thường sử dụng thì cả hai đều sẽ kiêm tu.
- Có thể yên ấm vui vẻ, tu hành cùng thê tử của mình. Nếu như cả đời này mãi mãi được như thế, vậy thì quá tốt.
Tần Vân nhìn thấy quá nhiều hình ảnh sinh ly tử biệt trong chiến tranh. Hiện tại có một cuộc sống gia đình ổn định hạnh phúc như thế này, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng quý trọng. Đám đại yêu ma kia cho rằng Tần Vân không thể chịu đựng cảm giác cô đơn hiu quạnh, nhưng thực chất bân thân con người Tần Vân cũng không phải là một người tu hành mang quá nhiều khát vọng chiến đấu hay chém giết.
Vút vút vút...
Tần Vân luyện kiếm, càng đắm chìm vào trong kiếm pháp.
Có lẽ vì trở về quê nhà, cũng có thể vì những ngày hạnh phúc gần đây khiến cho nội tâm của Tần Vân trở nên yên ả mà trước giờ chưa bao giờ có được, cho nên kiếm pháp mà hắn thi triển càng thêm thuần chất hơn.
Yên Vũ kiếm ý vốn là kiếm ý do Tần Vân ngộ ra trên chiến trường. Hình thức sơ khai ban đầu của kiếm pháp Yên Vũ là dùng để đối phó với yêu quái trên chiến trường. Mục đích duy nhất của nó chính là bảo vệ đồng đội chung quanh mình! Bảo vệ trước rồi mới tính đến việc giết địch! Đây chính là bản chất quan trọng nhất của Yên Vũ kiếm ý. Mà thời gian hạnh phúc vừa qua, song song với việc một đám đại yêu ma luôn rình rập, càng khiến cho Tần Vân muốn bảo vệ hết thảy mọi thứ hơn.
Bảo vệ tất cả những gì mà bản thân mình quý trọng!
Bảy đại kiếm quyết do chính Kiếm lão nhân tu hành và truyền lại, thật sự làm cho Tần Vân mở rộng tầm mắt, lý giải kiếm pháp trên bảy góc độ khác nhau. Nhưng điều này lại làm cho Tần Vân nhận ra được rằng, Yên Vũ kiếm ý mới là thứ thích hợp với bản thân mình nhất. Hắn dung nhập từng phần của bảy loại kiếm ý vào trong kiếm ý Yên Vũ của chính mình, dùng chúng để hoàn thiện kiếm ý này.
Có một số người tu hành nhiều loại kiếm ý khác nhau, rất có thể dẫn đến sai lệch!
Lúc ở thời kỳ Hậu Thiên, Tần Vân đã “Kỹ tiếp cận Đạo”, trực tiếp nắm giữ kiếm ý. Trong lòng hắn luôn có lý giải của bản thân mình đối với kiếm đạo, từ sâu trong cõi tối tăm thẳng tiến vào bản chất. Mặc dù tìm hiểu nhiều loại kiếm ý như thế, thì đây cũng chỉ là nguồn dinh dưỡng cung cấp cho hắn hấp thu mà thôi.
Vút vút vút...
Kiếm quang như cơn mưa bụi, tung hoành thét gào mấy trượng, uy thế gia tăng kinh khủng trong âm thầm.
Y Tiêu đang uống trà bên hồ, không nhẫn nại được phải đứng lên. Nàng hơi căng thẳng nhìn sang bên này, nhưng lại không dám lên tiếng quấy rầy:
- Chẳng lẽ Vân ca chàng ấy đã tiến vào tâm cảnh đặc thù nào đó rồi?
Ầm ầm ầm.
Uy thế kiếm quang tăng lên, càng lúc càng kinh khủng, giống như một vòng tròn cực lớn đang vờn quanh.
Sau đó bỗng nhiên mọi kiếm quang đều thu lại.
Phi kiếm trong tay Tần Vân cũng biến mất không thấy đâu nữa. Nó đã dung nhập vào trong cơ thể hắn. Tần Vân đứng trên lớp băng của Tiểu Kính hồ, nhắm mắt lại.
Chung quanh lại trở nên yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh.
Tần Vân nhắm mắt đứng trên lớp băng hồi lâu, sau đó mới chậm rãi mở mắt. Trong phạm vi trăm trượng chung quanh đều giăng đầy kiếm ý vô hình, bản chất kiếm ý đã được lột xác, thẩm thấu khắp mọi nẻo đất trời.
- Vứt bỏ tất cả mọi thứ bên ngoài, mới có thể nhìn thấy bản chất quan trọng nhất. Đây mới là một số bản chất nhỏ của Thiên Đạo. Đây mới là Cực Cảnh!
Tần Vân vươn tay phải ra, ấy vậy mà có thể ngưng tụ được kiếm ý vô hình thành một sợi tơ sắc bén có thể nhìn thấy được bằng mắt thường!
- Kiếm ý đến mức tận cùng sẽ trở nên cực kỳ thuần khiết, lại vừa có thể ngưng tụ thành thực thể.
Tần Vân nhìn sợi tơ sắc bén trong tay mình, bên trong sự sắc bén này ẩn chứa sự ảo diệu của Thiên Đạo đang vận chuyển. Hơn nữa nó còn là một chút ảo diệu bên trong bản chất sau cùng của chúng.
Đụng chạm đến chút bản chất cuối cùng quan trọng nhất này, mới có tư cách gọi là “Cực Cảnh“.
Giờ phút này, trong lòng Tần Vân vô cùng mừng rỡ. Có thể mổ xẻ hết thảy ra bên ngoài, chính thức lĩnh ngộ ra một chút bản chất trong Thiên Đạo. Cảm giác nắm chắc “bản chất” này hết sức tuyệt vời, giống như bản thân nắm giữ chân lý của kiếm đạo vậy.
- Nắm chắc được chút bản chất này mới có tư cách ngộ ra kiếm đạo của chính bản thân mình.
Tần Vân thầm nghĩ.
- Có thể thấy rằng muốn nhập đạo cũng không thể thành công trong thời gian ngắn ngủi được. Gia tăng cảnh giới rất khó khăn.
Ý cảnh Thiên Đạo... nắm giữ được nó đã khá khó rồi, có thể nắm giữ tức là bản thân đã có hi vọng bước vào Kim Đan Tiên Thiên.
Lĩnh vực ý cảnh? Đừng nói đến hai chữ khó khăn ấy làm gì. Trước khi Tần Vân nổi danh, ở Giang Châu chỉ có mỗi mình Cung chưởng môn là đạt được mà thôi.
Khi tích lũy cảm ngộ ngày càng sâu, lĩnh vực ý cảnh sẽ mở rộng không ngừng. Mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng... Độ lớn của lĩnh vực ý cảnh cũng chỉ đại biểu cho mức độ tích lũy sâu dày như thế nào mà thôi. Nếu tích lũy có dày sâu hơn đi chăng nữa, mà vẫn không đụng chạm đến bản chất quan trọng nhất, thì mãi mãi không bao giờ có chuyện đạt đến “Cực Cảnh“. Có một vài người tu hành, khoảng trăm năm thì đã đạt đến lĩnh vực ý cảnh. Nhưng đại nạn năm trăm tuổi đã đến mà vẫn không tiến vào được Cực Cảnh.
Rất nhiều người có phạm vi lĩnh vực ý cảnh năm mươi, sáu mươi trượng, nhưng không thể vượt qua được bước cuối cùng. Thậm chí có người cảm ngộ hơn mười hai loại kiếm ý, cảm ngộ rất lộn xộn, thậm chí khiến cho bản thân rối loạn, cuối cùng thì tu hành đến mức khiến mình điên điên khùng khùng.
Lĩnh vực lớn? Chẳng qua nó có nghĩa là bản thân tích lũy hùng hậu thôi, chứ thực tế uy lực của chiêu thức mà bản thân thi triển ra cũng không tăng lên về chất.
Còn khi ngộ được một ít bản chất chân chính của Thiên Đạo, thì đó mới gọi là Cực Cảnh.
Chủ tâm của Tần Vân là đi thẳng đến bản chất, từ trong cõi u minh chưa biết gì đã cố men theo phương hướng chính xác, nên lúc lĩnh vực ý cảnh của bản thân đạt được mười tám trượng, thì hắn đã nắm giữ được Cực Cảnh.
- Nhớ tới kiếm quyết mà ta sáng chế trước kia, đúng là hơi thô sơ cồng kềnh qua rồi, quá nhiều thứ râu ria không đáng kể.
Tần Vân nghĩ thầm.
- Có thể đơn giản hóa, sửa chữa một chút thì uy thế sẽ tăng lên rất nhiều.
Sau khi đạt đến Cực Cảnh, tất nhiên là thuật phi kiếm cũng sẽ đại diện cho một chút bản chất của Thiên Đạo, nên uy thế cũng sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Y Tiêu đang căng thẳng đứng ở ven hồ, nhìn thấy bàn tay phải của Tần Vân ngưng tụ một sợi tơ sắc bén, thì không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Y Tiêu vừa hô lên vừa vội vã chạy qua:
- Vân ca.
Nàng giẫm lên lớp băng, chỉ chạm nhẹ chân vài cái đã đến bên cạnh Tần Vân đang đứng ở xa xa. Tần Vân cười, nhìn sang Y Tiêu.
Y Tiêu nhìn sợi tơ sắc bén ấy, nói tiếp:
- Đây, đây chính là... Thiếp không cảm giác được lực thiên địa, không cảm nhận được pháp lực. Đây chính là kiếm ý thuần khiết ngưng tụ thành?
Tần Vân gật đầu:
- Đúng vậy. Vốn dĩ kiếm ý là ý cảnh, mắt thường không thể nhận ra, chỉ khi đụng chạm vào Cực Cảnh trong truyền thuyết kia thì mới ngưng tụ thành thực thể.
Y Tiêu nhìn sợi sắc bén ẩn chứa sự huyền diệu vô cùng vô tận ấy, sau đó quay sang nhìn Tần Vân:
- Vân ca, chàng… chàng đạt đến Cực Cảnh rồi sao?
Tần Vân cười xác nhận:
- Đúng thế, Cực Cảnh. Ta không ngờ rằng lúc lĩnh vực ý cảnh của bản thân đạt tới mười tám trượng, thì đã nắm giữ được Cực Cảnh.
Y Tiên cũng không thể tin được.
Nàng biết rõ tư chất Tần Vân rất cao, cũng biết hắn đã nắm giữ được kiếm ý thuộc về Kiếm Tiên tuyệt thế trong truyền thuyết khi còn ở giai đoạn Hậu Thiên. Nàng cũng tin rằng... tương lai sau này Tần Vân chắc chắn sẽ đạt đến Cực Cảnh. Nhưng lĩnh vực ý cảnh cũng chỉ mới tích lũy vẻn vẹn có mười tám trượng mà đã nắm giữ Cực Cảnh thì đúng là quá khiếp người rồi.
Tần Vân lên tiếng:
- Coi như ta đã biết cái gì mới gọi là Kiếm Tiên tuyệt thế trong truyền thuyết rồi.
Y Tiên lắc đầu nhè nhẹ, nói bằng giọng bất đắc dĩ:
- So với chàng, đệ tử thiên tài của Thần Tiêu môn như thiếp cũng chẳng giống thiên tài chút nào rồi.
Tần Vân cười cười, an ủi:
- Tiêu Tiêu, nàng cũng rất lợi hại.
Y Tiêu nhìn Tần Vân:
- Nhưng thiếp biết chàng trải qua rất nhiều đau khổ. Không có sư phụ chỉ dạy, tự bản thân mình tìm hiểu thăm dò, cận kề với cái chết nhiều lần mới ngộ ra được kiếm ý.
Tần Vân giải thích:
- Có lẽ chỉ dựa vào chính bản thân mình thì tu hành rất khó, nhưng tự bản thân lại được rèn luyện nhiều hơn mà.
Y Tiêu không khỏi hỏi:
- Vân ca, chàng có biết mười chín châu khắp thiên hạ này, bao gồm cả ba thánh địa Đạo gia, thánh địa Phật môn, nội bộ của Thiên Đình, thậm chí là một số tán tu ẩn cư... tính tổng cộng hết lại thì có bao nhiêu tồn tại đạt tới Cực Cảnh không?
Tần Vân cười, trả lời:
- Ta biết rõ mà, chín!
Y Tiêu than thở thán phục:
- Tính thêm cả chàng thì là mười người rồi. Trong thiên hạ này, tính thêm Vân ca chàng thì vẻn vẹn chỉ có mười vị tồn tại ở Cực Cảnh mà thôi. Hơn nữa chàng còn là Kiếm Tiên ở tầng mức Tiên Thiên Cực Cảnh. Có thể nói, Kiếm Tiên nổi tiếng ở tính công kích rất lợi hại... Có thể nói, một vị Kiếm Tiên ở Tiên Thiên Cực Cảnh còn đáng sợ hơn nhiều so với những vị Cực Cảnh khác.
Tần Vân cũng gật đầu đồng ý với câu nói này.
Kiếm Tiên, một kiếm phá vạn pháp, trên khía cạnh giết địch thì đúng là rất lợi hại. Đây là do hệ thống tu hành quyết định.
Giống như những vị theo cách tu hành đề cho thân thể biến thành Thánh, mặc dù họ cũng là Cực Cảnh, nhưng họ rất mạnh về cận chiến, thân thể rất lợi hại!
Hay những vị đi theo chi phái Vu thuật, sau khi đạt đến Cực Cảnh, thì thủ đoạn chú thuật, cổ thuật rất lợi hại.
Mỗi một chi hay một dòng tu hành đều có sự am hiểu riêng.
Một Kiếm Tiên ở Tiên Thiên Cực Cảnh... vừa rút thanh phi kiếm ra, đã đủ khiến cho ai nấy cũng đều phải sợ hãi! Đương nhiên Tần Vân cũng có khuyết điểm. Ví dụ như thân thể của hắn quá yếu, hay có một số chú thuật độc thuật, thân thể của hắn không thể chịu được dù chỉ một chiêu thức giết người của kẻ địch. Vì thế bình thường những Kiếm Tiên càng lợi hại càng lo nghiên cứu kiếm thuật về mặt phòng thủ. Thậm chí có nhiều người chỉ huy mấy thanh phi kiếm bảo vệ bản thân mình.
Suy cho cùng thì khi đám phi kiếm bảo vệ đó bị phá, thân thể sẽ đi đời nhà ma trong nháy mắt.
Tựa như chi phái tu hành theo kiểu Thần Ma, chi tu theo kiểu Thân Thể Thành Thánh, họ có năng lực bảo vệ tính mạng mạnh hơn Tần Vân rất nhiều. Hay những người trong chi Lôi Pháp Thần Tiêu, khi bản thân đạt đến Cực Cảnh, thân thể sẽ hóa thành sấm sét, chỉ nói riêng về tốc độ đã có thể kiêu ngạo khắp thiên hạ.
Y Tiêu cảm thấy nhẹ nhõm. Dạo thời gian gần đây nàng cảm thấy rất áp lực:
- Vân ca, chàng đạt đến Cực Cảnh rồi, những yêu ma ngoài kia là cái thá gì chứ?
Sau khi đạt đến Cực Cảnh Tiên Thiên, tất nhiên là tâm thái của Tần Vân cũng không còn như xưa. Hắn nói:
- Không cần ra tay vội. Ta phải sửa chữa hoàn thiện tất cả kiếm quyết Yên Vũ cái đã, rồi ra tay lần nữa cũng không muộn.
Y Tiêu mỉm cười gật đầu:
- Ừm. Sắp bước sang năm mới rồi, qua hết năm nay rồi hãy nói tiếp.
- Đúng rồi nhỉ, sắp qua năm mới rồi.
Tâm trạng của Tần Vân rất tốt.
Hai phu thê sóng vai thả bước trên lớp băng, đi về phủ của mình, bắt đầu bận rộn những chuyện làm lễ đón năm mới. Còn đám đại yêu ma rình rập bên ngoài thành Quảng Lăng ư? Cứ để cho bọn chúng bị chết rét đông đá hết đi!