Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 55: Chương 55: Dựa Sát Vào Nhau




Lúc Tần Vân đạp phi kiếm bay đến liền thấy được thân ảnh của Y Tiêu, máu tươi chảy ra ướt đẫm áo bào. Sắc mặt nàng tái nhợt, toàn thân nàng được bao bọc bởi ba tầng hào quang mờ nhạt, giờ phút này nàng toàn thân vô lực thân thể rơi xuống đáy cốc.

- Y Tiêu.

Tần Vân lo lắng, tốc độ ngự kiếm tăng mạnh nhanh chóng đuổi theo thân ảnh Y Tiêu.

Y Tiêu bị Tác Vân Liên đánh bay xuống hạp cốc, thấy vậy Thủy Viên khổng lồ vẫn không chịu từ bỏ ý định, vẫn tiếp tục rượt đuổi quất lấy. Theo bản năng, nàng liền mở ra pháp bảo hộ thân, nhưng lúc này trong lòng cũng đã cảm thấy tuyệt vọng rồi.

- Hộ thân pháp bảo, hộ giáp thuật cùng với áo bào ẩn chứa lực lượng hộ thân, lại bị một kích đánh nát sao?

Y Tiêu tiếp tục thi triển hộ giáp thuật thêm một lần nữa nhưng không thể thành công vì kinh mạch nàng bị đau nhức kịch liệt.

Tác Vân Liên tiếp tục đánh tới!

- Ta lần này chắc hẳn là phải chết?

Y Tiêu nhìn sợi dây xích quất tới. Lúc này khi đối diện với tử vong, nàng cảm thấy mình thật bình tĩnh.

- Phụ thân, nếu biết đươc tin nữ tử đã chết thì người có đau lòng không?

Y Tiêu yên lặng nói.

Bỗng nhiên lúc đó lực lượng thiên địa xung quanh rung động kịch liệt, Thủy Viên đang phẫn nộ quất mạnh sợi xích cũng quay đầu nhìn về hướng bên này khiến cho sợi xích đang quất tới cũng bị giảm một phần sức mạnh.

Ầm một tiếng, lại lần nữa quất vào Y Tiêu, nàng cũng không thể thi triển hộ giáp thuật, lực lượng hộ thân của bản thân áo bào cũng bị tiêu hao hết. May mắn là chất liệu áo bào của bản thân cũng rất đặc thù cùng với pháp lực tự nhiên hộ thể, mới có thể chống đỡ được một kích của sợi xích này. Xương sườn cũng chỉ bị gãy, thương thế chỉ quá nặng mà thôi, không nguy hiểm đến tính mạng.

Trong nháy mắt sợi xích được thu hồi lại, nó lại tiếp tục được quất ra. Phương hướng mà nó bay tới truyền đến cuồn cuộn lôi âm, cùng với tiếng va đập của binh khí.

Sau đó, tất cả đều lập tức an tĩnh.

- Ta không cam lòng.

Thanh âm gào thét không cam lòng văng vẳng khắp bốn phương, cùng theo đó là thanh âm ầm ầm ngã xuống đất của Thủy Viên cũng truyền đến.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Trong long Y Tiêu có chút không rõ.

Hô!

Phía trên trên bầu trời một đạo thân ảnh xuất hiện, Tần Vân chân đạp phi kiếm xuất hiện, lòng tràn đầy lo lắng.

- Tần Vân... Hắn, hắn ngự kiếm phi hành?

Y Tiêu nhìn Tần Vân ngự kiếm phi hành đáp xuống, nhìn kỹ Tần Vân giờ phút này, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

- Y cô nương, ngươi có sao không?

Tân Vân ngự kiếm bay đến, đưa tay đỡ lấy Y Tiêu, ba tầng hào quang hộ thể cũng tự nhiên tiêu tán.

Y Tiêu hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt cũng thay đổi, lấy tay che ngực, lúc này toàn thân nàng đã ướt đẫm máu tươi.

- Y cô nương, đắc tội.

Tần Vân thấy thế, bất chấp nam nữ thọ thọ bất thân, hai tay ôm lấy Y Tiêu, lúc này Tần Vân phát động chân nguyên hai tay nâng Y Tiêu lên ôm vào trong ngực.

Bị Tần Vân hai tay ôm chặt, thân thể hoàn toàn bị nâng lên, Y Tiêu cảm thấy lồng ngực mình đau đớn giảm đi một chút, chỉ là trong ngực Tần Vân truyền đến nhiệt độ cơ thể nam nhân khiến Y Tiêu trên mặt không khỏi đỏ lên. Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên nàng cùng một nam tử tiếp xúc thân mật.

Tần Vân ôm Y Tiêu trong lòng, cảm giác được thân thể mềm mại của nàng cùng với mùi thơm thân thể nhàn nhạt, khiến Tần Vân trong lòng có chút khẩn trương.

Đối mặt với sinh tử Tần Vân cũng không thấy khẩn trương nhưng giờ phút này hắn lại khẩn trương.

Tần Vân vừa mới giết kẻ địch mà hắn muốn giết nhất sau mười ba năm nay, bây giờ là lúc tâm trạng hắn thư thái sung sướng nhất, vừa rồi dòng máu vẫn còn sôi trào mãnh liệt. Nhưng khi nhìn về phía Y Tiêu đang trọng thương ở bên cạnh, nội tâm hắn vừa áy náy cũng vừa đau lòng. Y tiêu cùng hắn vào sinh ra tử ở Thương Nha Sơn, bây giờ lại cùng nhau dốc sức liều mạng đối phó Thuỷ Thần đại yêu, nếu không có ba đại sát chiêu của Y Tiêu hắn hoàn toàn không có khả năng báo thù.

Nếu không phải Thuỷ Thần mất một cánh tay, thậm chí bị thương bởi Ngũ Hành Âm Lôi và Tiên Thiên Nhất Khí Thần Lôi e rằng phi kiếm hắn cũng không thể đánh bại.

Nếu dựa theo kế hoạch ban đầu của mình chờ thêm một năm nữa khi đó có lẽ cũng nước chảy thành sông đạt được Thiên Nhân hợp nhất rồi. Nhưng khi đó Thủy Thần đại yêu nói không chừng cũng đã là Tiên Thiên Thực Đan Cảnh. Hơn nữa căn cơ hắn vững chắn một năm không chừng đã cũng cố xong, thực lực tăng mạnh, lúc đó mình đi căn bản là đi chịu chết.

- Y cô nương, cảm ơn.

Tần Vân chân đạp trên phi kiếm, tay ômg Y Tiêu trong lồng ngực thấp giọng nói.

Y Tiêu lộ ra vẻ tươi cười:

- Cảm ơn cái gì.

Ôm Y Tiêu chậm rãi hướng phía trên vách núi bay lên, hắn không dám bay quá nhanh sợ làm cho thân thể Y Tiêu bị tổn thương.

Giờ khắc này, Tần Vân cùng Y Tiêu đều an tĩnh không nói gì.

Lúc bay ra khỏi hạp cốc, Y Tiêu nhìn thấy thi thể Thủy Viên nằm ở phía xa, tuy rằng nàng cũng rung động nhưng cũng không giật mình mấy, bởi vì Tần Vân có thể ngự kiếm phi hành... khiến cho Y Tiêu đoán được rất nhiều.

- Hô.

Hạ xuống, phi kiếm tự nhiên dung nhập vào thân thể, Tần Vân nhẹ nhàng dựa người Y Tiêu vào tảng đá nằm trên một đồng cỏ.

Buông Y Tiêu xuống, Tần Vân thở ra một hơi, trong lòng có chút mất mát vô cớ.

- Y cô nương, thương thế của cô như thế nào rồi?

Tần Vân liền hỏi.

- Tần Vân, ta và ngươi hai lần vượt qua sinh tử, lúc nãy thiếu chút nữa cả hai cùng chết.

Y Tiêu nhìn Tần Vân:

- Còn khách khí cái gì? Gọi ta là Y Tiêu cũng được, về phần thương thế... còn tốt, bị gãy mấy cái xương sườn, tạng phủ cũng có chút chấn động, toàn thân có thêm vài vết thương nhẹ.

Nói xong Y Tiêu hơi nhíu mày, lấy từ trong lồng ngực ra một cái đạo phù, Cam Lâm Phù. Phù này tuy có chút thông thường nhưng lại rất thực dụng.

Nàng cẩn thận từng li từng tí sử dụng pháp lực nối xương sườn đứt gãy liền lại, sau đó mới thi triển Cam Lâm Phù, chậm chạp điều động pháp lực thôi phát đạo phù.

Đạo phù thôi phát.

- Hô.

Y Tiêu thở ra một hơi, nhẹ nhàng đứng lên.

- Ngươi cảm thấy thế nào rồi?

Tần Vân hỏi.

- Tạm thời ổn định, đợi ngày mai lại thi triển một lần Cam Lâm Phù nữa thì xương sườn có thể lành lại rồi. Chỉ là thương thế kinh mạch sợ là phải dưỡng thương chừng nửa năm.

Y Tiêu nói:

- Trong nửa năm này thực lực của ta cũng chỉ còn lại có một hai thành.

Y Tiêu lập tức nhìn về phía thi thể Thủy Thần đại yêu đang nằm trên mặt đất, không khỏi nhìn Tần Vân cười cười:

- Thật không nhìn ra, Tần Vân, ngươi có thể được coi như là Kiếm tiên trong truyền thuyết rồi. Tại Hậu Thiên cảnh giới, liền luyện thành bản mệnh phi kiếm, Thiên Nhân hợp nhất ngự kiếm thuật cùng với kiếm ý?

- Làm sao ngươi biết?

Tần Vân kinh ngạc.

- Còn phải hỏi?

Y Tiêu tự tin nói:

- Bình thường Kiếm tiên vừa bước vào Tiên Thiên Hư Đan Cảnh, dựa vào pháp lực tinh thuần là có thể thi triển ngự kiếm thuật. Nhưng cũng chỉ có thể ngự kiếm giết địch. Nếu muốn 'Ngự kiếm phi hành'? Phải tiếp tục khổ tu một thời gian dài mới có thể làm được.

Tần Vân gật đầu.

Ngự kiếm giết địch, đơn thuần phi kiếm chính là Pháp bảo, điều khiển vô cùng nhẹ nhõm, tốc độ cũng nhanh đến mức tận cùng. Mà phi kiếm chỗ lợi hại chính là nhanh! Bởi vì lúc cận thân giết địch, tốc độ phi kiếm bị ảnh hưởng bởi lực huy động của cánh tay. Mà ngự kiếm phi hành, thao túng độ khó cao gấp mười lần cũng không dừng lại, hơn nữa vừa rồi Tần Vân còn ôm Y Tiêu, tương đương hai người trên phi kiếm, gánh nặng càng lớn.

- Theo ta được biết, Hậu Thiên Kiếm tiên nếu luyện thành bản mệnh phi kiếm, lại Thiên Nhân hợp nhất luyện thành ngự kiếm thuật thì có thể ngự kiếm giết địch.

Y Tiêu nói:

- Nhưng tuyệt đối không thể ngự kiếm phi hành, lại thêm ngươi giết chết Thủy Thần đại yêu, mặc dù cánh tay trái của hắn đã bị thương nhưng thực lực cũng là Tiên Thiên Thực Đan cảnh đó. Ngươi giết được hắn chỉ có một khả năng, ngươi đã đạt được Kiếm tiên trong truyền thuyết, tại Hậu Thiên cảnh giới, liền luyện thành bản mệnh phi kiếm, Thiên Nhân hợp nhất ngự kiếm thuật cùng với kiếm ý, có được thực lực Tiên Thiên Thực Đan Cảnh!

Kiếm Tiên, một kiếm phá vạn pháp!

Tiên Thiên Hư Đan Cảnh vượt cấp chiến đấu với Tiên Thiên Thực Đan Cảnh đều rất bình thường. Mà Tần Vân dùng Hậu Thiên cảnh giới vượt cấp chém giết Tiên Thiên Thực Đan cảnh, cái này hình như trong truyền thuyết cũng chưa từng thấy nhắc qua.

- Y Tiêu, cái gì cũng đều không giấu được ngươi.

Tần Vân cười nói.

- Ngươi làm sao làm được? Hậu Thiên cảnh giới, nắm giữ được kiếm ý?

Y Tiêu cảm thấy giật mình.

Thiên Nhân hợp nhất, trong nhân tộc thì Tiên Thiên Thực Đan Cảnh có thể nắm giữ! Một số ít Tiên Thiên Hư Đan Cảnh cũng có thể nắm giữ.

Mà kiếm ý chỉ có Kiếm Tiên Tiên Thiên Kim Đan cảnh mới có thể nắm giữ, Tiên Thiên Thực Đan Cảnh Kiếm tiên chỉ một số ít thiên tài mới có thể lĩnh ngộ. Bởi vì phải lĩnh ngộ được Thiên Đạo trước rồi mới từ từ lĩnh ngộ được kiếm ý. Theo lý thuyết nếu cảnh giới không đủ không cách nào tìm hiểu Thiên Đạo.

- Kỹ cận hồ đạo.

Tần Vân cười nói.

Kiếm ý, chính là đạo chi chân ý, bên trong có chứa một tia hàm ý thiên địa. Có thể nắm giữ một tia uy lực gia tăng không biết bao nhiêu lần.

Bình thường cũng chỉ có một số ít Tiên Thiên Thực Đan Cảnh Kiếm tiên mới có thể nắm giữ một tia.

Mà trong truyền thuyết còn có một cách nắm giữ 'Đạo chi chân ý' khác, chính là kỹ cận hồ đạo!

Như một hoạ sĩ hay nhà thư pháp bình thường, hồn phách có lẽ rất tầm thường, nhưng có thể cả nghìn năm mới có thể xuất hiện một người. Tuy là người thường nhưng lại có thể trong lúc vẽ tranh hay viết thư pháp ẩn chứa hàm ý Thiên Đạo. Đây chính là sau khi tay nghề đã đạt đến mức đăng phong tạo cực, trong lúc xúc động liền nắm giữ một tia hàm ý kia.

Tần Vân mười ba tuổi Nhân Kiếm hợp nhất, sau này tại Bắc Địa biên quan nhiều lần đối mặt sinh tử nên có một chút cảm ngộ, Yên Vũ Kiếm mới tiến một bước, ngộ ra Yên Vũ kiếm ý.

- Kỹ cận hồ đạo? Truyền thuyết là thật, ta vậy mà tận mắt thấy.

Y Tiêu nhìn Tần Vân:

- Quá thần kỳ, quá lợi hại, tại Hậu Thiên cảnh giới có thể nắm giữ một tia hàm ý Thiên Đạo dung nhập vào trong kiếm pháp.

Tần Vân mỉm cười, trong giới Kiếm Tiên thì Kỹ cận hồ đạo cũng là một truyền thuyết.

- Nhưng mà Tần Vân.....

Y Tiêu liền nói:

- Ngàn vạn lần phải giữ bí mật chuyện này, nếu bị truyền ra ngoài chỉ sợ một số đại ma đầu chịu không được phải xuất quan giết ngươi, chấm dứt hậu hoạn!

Tần Vân gật đầu:

- Ta biết, vì vậy ngoại trừ ngươi cũng không có người thứ ba biết được.

Mình cũng một mực giữ bí mật, cũng không dám nói với phụ mẫu.

- Ta là người đầu tiên biết được?

Y Tiêu có chút kinh ngạc, cũng có chút vui mừng, mỉm cười, ngay lập tức chỉ vào thi thể Thủy Thần đại yêu bên cạnh:

- Thi thể này bị ngươi dùng phi kiếm lưu lại vết thương, tranh thủ thời gian xử lý thi thể, đừng lưu lại bất kì dấu vết nào. Hơn nữa, xung quanh nơi này còn có một số tiểu yêu đang lẩn trốn quan sát trận chiến từ xa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.