Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 49: Chương 49: Hai Tên Nhóc Nhân Tộc Cuồng Vọng!




Trong sơn trại, một đám yêu quái lớn nhỏ nghiêng đầu nhìn xa xa một nam một nữ cưỡi ngựa mà đến.

- Đây chính làm một nam một nữ lên Thương Nha Sơn, chặt đứt một móng vuốt của Trấn Sơn quận Bạch Hổ Đại yêu. Mấy trăm yêu quái vây công đều không gây thương tổn đến một sợi lông của nam Kiếm tiên kia.

Có yêu quái thấp giọng nói, truyền thuyết về một nam một nữ trên Thương Nha Sơn, đã sớm được yêu quái truyền khắp Quảng Lăng quận.

- Bên hông nam nhân kia có đeo một thanh kiếm!

Một tên yêu quái trừng lớn mắt nhìn liền chỉ vào Tần Vân nơi xa.

- Là pháp bảo phi kiếm.

Đám yêu quái càng thêm kinh hãi.

Nếu là với thực lực một nam một nữ kia ở Thương Nha Sơn, đám yêu quái bọn hắn chặn ở đây không phải là chịu chết sao.

- Người bình thường sẽ không dám tới cấm địa Thủy Thần định ra, bọn hắn dám đến chỉ sợ bọn hắn là người tu hành! Lại là một nam một nữ, vừa lúc nam sử dụng kiếm, không phải trùng hợp như vậy chứ. Tám chín phần mười, chính là một nam một nữ ở Thương Nha Sơn kia.

Một chuột yêu vuốt râu nói, nhưng hắn vừa dứt lời thì...

Vèo! Vèo!

Hai người Tần Vân, Y Tiêu vốn đang cưỡi ngựa, đột nhiên nhảy xuống ngựa thi triển thân pháp cấp tốc chạy về phía yêu quái trong sơn trại

- Bọn hắn đã đến.

Yêu quái hoảng hốt.

- Các ngươi ở lại trông coi, ta đi bẩm báo!

Yêu quái đầu lĩnh nhỏ gầy dặn dò, nhưng lời còn chưa nói hết.

Oanh! Oành! Oành! Oành! Oành!

Nơi xa Y Tiêu tay trái duỗi ra, lập tức trong lòng bàn tay có ngũ sắc lôi đình uốn lượn sau đó phân hoá thành năm đạo lôi đình xẹt qua trời cao bổ vào trên người năm tên yêu quái! Mặc dù cách khoảng cách bảy tám chục trượng, nhưng Ngũ hành lôi pháp tốc độ cực nhanh cũng chỉ trong nháy mắt yêu quái đầu lĩnh nhỏ gầy lời nói đều chưa nói xong, đã bị một đường lôi đình đánh trúng.

Mặt khác bốn tên tiểu yêu bị lôi đình đánh trúng cháy đen tại chỗ hóa thành nguyên hình, yêu quái đầu lĩnh da lông toàn thân cũng cháy đen, máu tươi đầm đìa, hét lớn một tiếng:

- Rút lui!

Quay đầu liền điên cuồng trốn.

Đám yêu quái bị lôi đình oanh kích thoáng sửng sốt, Tần Vân mượn nhờ Thần Hành phù lục, tốc độ tăng vọt chớp mắt đã đến cửa sơn trại.

- Soạt.

Tần Vân trong nháy mắt rút kiếm, kiếm ra khỏi vỏ có bảy đạo kiếm ảnh mơ hồ hiện lên, trong nháy mắt chung quanh tiền có bảy tên tiểu yêu ngã xuống đất đi đời nhà ma.

Bản mệnh phi kiếm thật sự lợi hại, là bát phẩm pháp bảo nhưng trong tay Tần Vân lại có uy thế của pháp bảo lục phẩm. Mặc dù đối phó với đám tiểu yêu này hắn khinh thường không thèm dùng Yên Vũ kiếm ý, nhưng vẻn vẹn hình thành một ít “Kiếm khí” đều có thể đơn giản giết chết tiểu yêu rồi.

- Vù vù vù...

Chỉ thấy thân ảnh Tần Vân vẫn quỷ mỵ, thân ảnh hắn nhanh hơn so với chúng tiểu yêu nên chung quanh yêu quái liên tục ngã xuống.

- Rầm rầm rầm!!!

Y Tiêu đã ở phía sau thi triển Ngũ hành lôi pháp, oanh kích đám yêu quái chạy trốn ở phía xa.

Hai người bọn họ một gần một xa, khiến sơn trại vốn có hơn hai mươi con yêu quái tất cả đều đi đời nhà ma! Bao gồm một con yêu quái đầu lĩnh cũng là bị Tần Vân một kiếm chém giết.

- Ngươi nên tự hào đi, ngươi là người đầu tiên khiến bản mệnh phi kiếm của ta dính máu.

Tần Vân mắt nhìn tên yêu quái đầu lĩnh bị cháy đen, yêu quái đầu lĩnh này ngã nhào trên đất hóa thành nguyên hình chính là một đầu Tùng Thử Yêu. Còn các tên tiểu yêu khác đều là bị kiếm khí giết chết! Chỉ có yêu quái này đầu lĩnh này một luồng kiếm khí không thể nào giết chết nên phải dùng bản mệnh phi kiếm cho hắn một kiếm.

- Đã diệt trừ toàn bộ.

Y Tiêu vừa cất bước đã đến bên cạnh Tần Vân.

- May mắn có Ngũ hành lôi pháp của Y cô nương, nếu như cận chiến như ta sợ sẽ chạy thoát vài tên.

Tần Vân cười nói, hắn tạm thời chỉ có thể cận thân chém giết, chỉ khi luyện thành ngự kiếm thuật, mới có thể dùng phi kiếm giết địch ở cự ly xa.

- Ta dùng pháp nhãn nhìn thấy bên trong sơn trại có rất nhiều nhân tộc.

Y Tiêu chỉ vào trong sơn trại.

- Đi xem.

Tần Vân cũng liền qua.

Dưới pháp nhãn, mọi thứ không chỗ nào che giấu, bọn hắn có thể nhìn thấy yêu quái giam giữ rất nhiều nhân tộc trong sơn trại. Lúc Tần Vân dùng một đạo kiếm khí chém đứt xiềng xích gian nhà tù đầu tiên, liền chứng kiến bên trong hơn mười nữ tử nhân tộc quần áo rách rưới, mỗi người đều hoảng sợ nấp ở một góc hẻo lánh, có người chỉ dùng cỏ dại để phủ trên thân. Tần Vân khẽ lắc đầu, liên tiếp đã phá vỡ ba gian nhà tù.

Trong đó hai gian nhà tù đều là nữ nhân, một gian giam giữ nam nhân! Các nam nhân đều bị trói chặt.

- Vù vù vù...

Kiếm khí gào thét, nhanh chóng cắt đứt dây thừng trói trên người các nam nhân.

- Đám yêu quái đều đã bị giết chết các ngươi ra ngoài đi.

Tần Vân nói.

Những nam nhân này mừng rỡ muôn phần, gắng gượng muốn đứng lên, nhưng chỉ có hai người miễn cưỡng đứng lên được, mặt khác hoặc là suy yếu bất động, hoặc là đứng lên lại té ngã.

Trong sơn trại, Tần Vân cùng Y Tiêu nhìn một đám nam nữ thoát khỏi lao tù, bọn họ đều kích động quỳ xuống dập đầu:

- Tạ ơn Tiên nhân cứu mạng, tạ ơn Tiên nhân cứu mạng.

Tất cả mọi người đều dập đầu.

- Đều đi ra ngoài đi, mau rời khỏi nơi đây, nơi đây dù sao cũng là Thủy Thần cấm địa.

Tần Vân nói xong liền vung tay lên, đem đồ ăn và nước uống của đám yêu quái lưu lại cuốn qua phía bên này.

- Dạ dạ.

Những người này liền đáp từng người một rồi cầm lấy túi nước và đồ ăn, có vài người lập tức liền uống một ngụm lớn nước sau đó mới dắt tay nhau rời khỏi đây.

Tần Vân cùng Y Tiêu dõi mắt nhìn theo.

Y Tiêu nói:

- Người tu hành của các phái sớm đã có lệnh, khi xem Nhân tộc là thức ăn đều là yêu ma, hết thảy giết không tha.

- Yêu quái trong thiên hạ, bảy tám phần mười đều là yêu ma cả.

Tần Vân lắc đầu, yêu quái tốt là có đấy, nhưng ít nhất dưới góc nhìn của bản thân hắn khi đi ngao du thiên hạ thì yêu quái tốt vẫn là rất ít.

Y Tiêu ánh mắt lăng lệ ác liệt, nói:

- Tiểu yêu không đáng để lo. Đại yêu đã diệt tiểu yêu chỉ biết sợ Nhân tộc ta mà thôi.

- Đi diệt Đại yêu nào.

Lúc này Tần Vân liền nhảy lên một cái nóc nhà của sơn trại, lại dọc theo giữa sườn núi nhanh chóng nhảy đi. Y Tiêu cũng là tiến lên theo hắn.

Vị trí phủ đệ mà Thủy Thần đại yêu cũng đã được lựa chọn tỉ mỉ đấy.

Phủ đệ được xây bên bờ sông Lan Dương.

Mà xung quanh phủ đệ ngoại trừ sông lớn, vừa vặn lại có dãy núi vờn quanh. Mặc dù không rộng và hùng vĩ bằng Thương Nha Sơnk, thế nhưng cũng trải rộng xung quanh hơn mười dặm. Có dãy núi, đám yêu quái sẽ có thể ẩn nấp che giấu, làm cho quân đội Nhân tộc khó có thể đánh tới.

- Vù vù.

Hai người Tần Vân và Y Tiêu rất nhanh đã đến đỉnh của một ngọn núi cao, đứng ở đỉnh núi nhìn về phía xa có thể thấy được phía dưới khe núi có sông lớn chảy xiết, cũng có thể thấy được phủ đệ có lâm viên hào hoa xa xỉ bên ngoài sông lớn năm sáu dặm.

Y Tiêu cười nói:

- Tần huynh, nhờ huynh rồi.

Tần Vân gật đầu, lập tức đứng trên đỉnh núi trực tiếp quát về phía phủ đệ Thủy Thần ở xa:

- Thủy Thần, ngươi có dám chiến với ta một trận hay không?!

Giọng nói ẩn chứa chân nguyên phát ra cuồn cuộn như tiếng sấm truyền về phía phủ đệ của Thủy Thần.

- Thủy Thần, ngươi có dám chiến với ta một trận hay không?!

Giọng nói xa xăm truyền khắp trong phủ đệ Thủy Thần, khiến cho đám yêu quái cùng với những nữ tử Nhân tộc trong phủ đệ Thủy Thần đều đưa mắt nhìn nhau, không ngờ lại có người dám đến khiêu khích Thủy Thần?

Trong lâm viên của phủ đệ.

Thủy Thần đại yêu mặc mộ bộ áo bào màu trắng bạc, đứng chắp tay, nhìn về phía cách đây năm sáu dặm do có hơi nước cản trở nên hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng thấy được hai cái chấm nhỏ chỗ ở đỉnh núi đằng xa.

Khóe miệng Thủy Thần đại yêu nổi lên một tia cười nhạo:

- Thú vị, dám xâm nhập vào cấm địa của ta, thậm chí còn diệt luôn cả yêu quái trong sơn trại nữa? Dựa vào cảm ứng của 'Lưỡng Nghi Thủy Tâm Đại Trận' mà ta bố trí hai người này chỉ là tiểu bối mới mở ra Tiên môn, ngay cả Tiên Thiên còn chưa phải? Thật là to gan.

- Xuyên Sơn Giáp.

Thủy Thần đại yêu mở miệng.

- Thưa Thủy Thần.

Yêu quái Xuyên Sơn Giáp lập tức liền cung kính xuất hiện bên người Thủy Thần đại yêu, đợi chờ dặn dò.

- Đi điều tra một chút, hai người tu hành này là lai lịch gì mà dám khiêu khích ta?

Cho dù Thủy Thần đại yêu đối mặt với tiểu bối nhỏ yếu chưa vào Tiên Thiên vẫn hành xử như trước, dò xét xem thế nào đã.

- Vâng thưa Thủy Thần.

Yêu quái Xuyên Sơn Giáp lập tức nhanh chóng rời khỏi tòa phủ đệ Thủy Thần này, sau khi ra khỏi phủ đệ liền cúi đầu xuống, nhanh chóng tiến vào lòng đất.

Một lát sau.

Ở chỗ chân núi của ngọn núi của hai người Tần Vân và Y Tiêu, trong bụi cỏ Xuyên Sơn Giáp ló đầu ra, ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi.

Xuyên Sơn Giáp yêu quái nhìn qua liền cả kinh, nói:

- Là bọn hắn sao? Là tên Tần Vân và cô gái họ Y kia?

Ba tên ma bộc lần trước chính là do Tần Vân cùng Y Tiêu giết chết, yêu quái Xuyên Sơn Giáp liền phụng mệnh bẩm báo với Thủy Thần, lúc này đây liếc cái liền nhận ra.

Hô.

Xuyên Sơn Giáp yêu quái lập tức tiến vào lòng đất, nhanh chóng trở về phủ đệ.

Rất nhanh, yêu quái Xuyên Sơn Giáp đã trở lại phủ đệ Thủy Thần.

Xuyên Sơn Giáp yêu quái cung kính nói:

- Bẩm Thủy Thần, tiểu nhân đã điều tra rõ lai lịch của hai người tu hành này. Chính là tên Kiếm tiên tên Tần Vân nữ tu họ Y kia. Lúc trước ở Thương Nha Sơn cũng là hai người bọn hắn.

- Là hai người bọn hắn?

Dưới đôi lông mày dài của Thủy Thần đại yêu, con mắt âm lãnh lóe lên một tia khinh thường, nói:

- Lúc trước ở Thương Nha Sơn làm hỏng chuyện tốt của ta, lại còn làm gãy một móng vuốt của Bạch Hổ sư đệ, ta một lòng tu hành còn chưa rảnh kiếm chuyện với bọn hắn. Bọn hắn ngược lại là giết tới, thực sự cho rằng có thể làm Bạch Hổ sư đệ bị thương là đã có thể đấu với ta sao?

Thủy Thần đại yêu cười nhạo khinh thường, nói:

- Hai tên nhóc chưa vào Tiên Thiên! Hừ hừ.

Đại phái đứng đầu đã sao?

Hắn vốn chính là môn hạ của “Vân Ma sơn” - một trong những thế lực mạnh mẽ nhất của Yêu Ma giới! Huống chi là hơn 200 năm nay, triều đình cùng Thánh địa Đạo gia và Phật môn không phải là vẫn muốn diệt trừ hắn sao?

Thủy Thần đại yêu tùy ý nói:

- Quả là người trẻ tuổi luôn tự cho mình là đúng! Ta đi ra ngoài dạo chơi một chút, sẵn tiện diệt luôn hai tên tiểu bối cuồng vọng này.

- Kính tiễn Thủy Thần.

Đám yêu quái và những cô gái nhân tộc ở xung quanh đều hô lên một cách cung kính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.