Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 52: Chương 52: Không Còn Lối Thoát?




Tát Đậu Thành Binh?

Thủy Viên đang cùng Tần Vân chém giết nhìn thấy, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Tát Đậu Thành Binh chính là pháp thuật cực kỳ cao thâm của Đạo môn, Kim Đậu cũng cần phải bồi dưỡng và luyện chế trong thời gian dài mới thành, một viên Kim Đậu chỉ dùng được một lần liền trở thành phế liệu. Đương nhiên trong truyền thuyết cũng có loại Kim Đậu có thể sử dụng lâu dài nhưng so với pháp bảo lại càng trân quý hơn. Bởi vì nó đại biểu cho một thành viên có chiến lực lâu dài. Cho dù như thế, giá trị Kim Đậu mà Y Tiêu đang sử dụng cũng là cực cao.

Thần Tiêu môn thân là Đạo gia Thánh địa, hiển nhiên cũng muốn tiêu diệt loại yêu ma này, những thứ trân quý như Giả Nội Đan, Súc Địa Phù, Kim Đậu, Lôi đạo phù vân vân và mây mây… đều là vật phẩm chuẩn bị cho nhiệm vụ này.

- Vù.

Tốc độ của binh sĩ giáp vàng cực nhanh, chỉ hơi chậm hơn so với Tần Vân đã sử dụng Súc Địa Phù mà thôi, còn so với Thủy Viên lại nhanh hơn nhiều.

Một bước là đã vọt tới trước mặt Thủy Viên, một đao hung ác bổ mạnh xuống.

Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa trong tay Thủy Viên vừa đánh lui Tần Vân, thấy thế liền đặt Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa ngang ngực để chống đỡ một đao lóa mắt kia.

- Bành!!!

Chỗ va chạm giữa hai loại vũ khí tạo thành sóng xung kích chấn động khắp bốn phương tám hướng.

Thủy Viên bị bổ lui về sau hai bước, in trên mặt đất dấu chân thật sâu, không khỏi giật mình:

Sức mạnh thật lớn! So với ta còn mạnh hơn rất nhiều, tốc độ và sức mạnh của tên Đạo binh giáp vàng này có thể so với Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, cũng may có chút lù đù, chiêu thức cũng có chút cứng nhắc.

Không ngờ Đạo Binh trong truyền thuyết lại mạnh như thế!

Tần Vân thấy thế cũng vui mừng trong lòng, kế hoạch là kế hoạch, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Đạo Binh.

Nếu nó đã có uy thế như thế bây giờ lấy hắn làm chủ, ta làm phụ đi.

Tần Vân đã ngây ngốc ở Bắc Địa biên quan được ba năm nên cũng đã sớm có thói quen phối hợp, trong lúc nhất thời hắn liền thay đổi phương thức chiến đấu, binh sĩ giáp vàng xung phong liều chết về phía trước, Tần Vân như cái bóng theo sau binh sĩ giáp vàng lần lượt đánh lén, lúc này cũng ngay lúc Thủy Thần đang ngăn cản binh sĩ giáp vàng hắn liền vào bồi cho một kiếm thật hiểm.

Hai người phối hợp như thế lập tức làm cho mức độ uy hiếp tăng cao.

Thủy Thần nắm lấy một cây Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa, bị ép đến mức chỉ có thể toàn lực phòng thủ, ngay cả xiềng xích quấn bên hông cũng phải thường xuyên bay ra ngoài để cản trở Tần Vân cùng binh sĩ giáp vàng.

Trên đỉnh núi.

Y Tiêu cảm giác được từng cơn đau đớn của kinh mạch, pháp lực vô cùng cuồng bạo, nàng đang nỗ lực điều tiết, với pháp lực hùng hồn của Giả Nội Đan thì đương nhiên không chỉ có thể sử dụng sát chiêu ba lần. Nhưng sức thừa nhận của cơ thể Y Tiêu là có hạn, dựa theo dự đoán của Thần Tiêu môn ba lần đã là cực hạn rồi. Nếu sử dụng lần thứ tư sẽ làm tổn hại đến căn cơ tu hành của Y Tiêu, còn lần thứ năm e rằng vừa mới sử dụng thôi là kinh mạch đã nát vụn rồi, căn bản không thể thi triển.

Thần Tiêu môn cũng chỉ ban cho ba lần sử dụng sát chiêu mà thôi, nếu ba lần không thành lập tức phải vắt hai chân lên cổ mà chạy.

Dựa theo kế hoạch.

Khoảng cách giữa Y Tiêu và Thủy Thần đại yêu là rất xa, nếu sử dụng Súc Địa Phù để giữ mạng vẫn có nắm chắc rất lớn. Mà vị sư thúc chuyên về cận chiến kia có kỹ thuật cận chiến rất cao minh, nếu phối hợp với Súc Địa Phù việc bảo vệ tính mạng cũng sẽ có phần nắm chắc rất lớn.

Đối với Thần Tiêu môn mà nói cho dù nhiệm vụ có thất bại với một thế lực to lớn như thế, mấy tổn thất cỏn con ấy cũng chưa coi vào đâu, những đệ tử vẫn là phải bảo trụ đấy bởi để bồi dưỡng mỗi một đệ tử cũng không phải chuyện dễ dàng gì. Đặc biệt là đệ tử Thánh địa, hầu như ai cũng có hi vọng bước vào Tiên Thiên

Đạo Binh giáp vàng cực kỳ lợi hại, cộng thêm Tần huynh có thể phối hợp hoàn mỹ với nó hai người liên hợp lại sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối. Tên Thủy Thần đại yêu kia tuy đã toàn lực ngăn cản, nhưng thủ lâu ắt sẽ bại vong, hắn chết chắc rồi.

Y Tiêu tràn ngập chờ mong, thế nhưng nàng vẫn phải toàn lực xoa dịu pháp lực đang cuồng bạo trong người để có thể thi triển sát chiêu thứ ba nhanh hơn một chút.



Ầm ầm...

Một người, một Đại yêu, một Đạo Binh giáp vàng. Ba người bọn họ chém giết thành một mảnh!

Đại yêu có huyết mạch thượng cổ Thủy Viên, là Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đỉnh phong, đồng thời cũng là môn hạ của Vân Ma sơn, mặc dù bị trọng thương nhưng khi thi triển cấm thuật thực lực vẫn như trước một chân bước vào cánh cửa Tiên Thiên Thực Đan Cảnh.

Đạo Binh giáp vàng, có lực lượng và tốc độ của Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, chẳng qua là hơi cứng nhắc một chút, uy lực hiển lộ ra miễn cưỡng được xem như một nửa Tiên Thiên Thực Đan Cảnh.

Tần Vân, Hậu Thiên đỉnh phong (Luyện Khí tầng mười hai), bản mệnh phi kiếm đã luyện thành, càng có Yên Vũ kiếm ý, chiến lực bộc phát ra cũng đã chạm đến cánh cửa Tiên Thiên Thực Đan Cảnh. Hơn nữa có Súc Địa Phù nên thực lực so với Thủy Thần đại yêu không kém bao nhiêu.

Ba người này...

Trong trong địa giới Quảng Lăng quận tuyệt đối được xem là chiến lực đỉnh phong nhất.

- Phốc.

Tần Vân một kiếm lờ mờ, thoạt nhìn phiêu hốt bất định như khói quấn quanh cây liễu đang phất phơ trong đêm trăng tháng ba, quỹ tích khó dò. Nương theo một kích toàn lực của Đạo Binh giáp vàng phất phơ về phía cổ của Thủy Thần đại yêu.

Thủy Thần đại yêu liền lui về phía sau, vừa huy động Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa vừa dùng xiềng xích ngăn cản.

- Keng keng keng…

Kiếm quang ép cho Tác Vân Liên đi ra, nhưng lại bị Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa chặn lại một cách nguy hiểm.

Vù!

Theo sát lấy chính là một đao của Binh sĩ giáp vàng từ phía dưới vung đến!

Thủy Viên bị ép đến có chút luống cuống tay chân, nghĩ:

- Làm sao bây giờ? Tốc độ hai người bọn chúng đều nhanh hơn ta, ta trốn cũng trốn không thoát, tên Đạo Binh giáp vàng này cũng thôi đi, công kích có chút cứng nhắc, từng chiêu từng thức ta đều có thể đỡ được. Nhưng kiếm chiêu của tên Kiếm tiên Nhân tộc kia lại huyền diệu hơn nhiều, không cẩn thận là mất mạng ngay.

Nguy cơ mà hắn gặp phải nãy giờ đều do Tần Vân tạo thành.

Từng ý niệm hiện lên trong đầu Thủy Viên, đang tự hỏi đối sách:

- Một khi pháp lực trong cơ thể Đạo Binh giáp vàng tiêu hao không còn sẽ bắt đầu tiêu tán. Chém giết kịch liệt cũng có thể khiến nó tiêu tán nhanh hơn, nhưng ít nhất cũng cần thời gian một chén trà nhỏ.

Nhưng nói hay.

Thủ lâu ắt sẽ bại vong!

Huống chi với Tần Vân tràn đầy sát cơ, đang toàn lực ứng phó tìm kiếm bất kỳ cơ hội nào.

- Keng!

Dưới một đao chém về phía chân địch của Đạo Binh giáp vàng, Thủy Viên đâm Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa thẳng xuống đất để đón đỡ, sau khi nổ vang một tiếng Thủy Viên liền lảo đảo lui về phía sau, Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa trong tay cũng bị bổ đến mức cong ra, mà Tần Vân cũng là cùng lúc đột nhiên lóe lên từ chỗ Đạo Binh giáp vàng đến trước mặt Thủy Viên, một kiếm liền trực tiếp chém về phía cổ Thủy Viên.

Không tốt!

Thủy Viên thấy vậy liền khẩn trương, tên Tần Vân này có Súc Địa Phù đến quá nhanh! Cũng không kịp dùng Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa ngăn cản, liền điều khiển Tác Vân Liên quấn quanh cái cổ thành từng vòng, nếu bổ cũng chỉ có thể bổ lên xiềng xích.

Chém giết lâu như thế cũng khó có được một cơ hội tốt như vậy, Tần Vân đương nhiên sẽ không chút do dự, kiếm quang trong nháy mắt xoay vần, chém mạnh vào cánh tay khỏe mạnh của Thủy Viên.

- Phốc!

Bản mệnh phi kiếm mạnh mẽ thế nào cơ chứ? Một kiếm tràn đầy sát cơ của Tần Vân chém xuống không chút lưu tình.

Cho dù là thanh đại phủ của Bạch Hổ Đại yêu, Tần Vân chém toàn lực cũng đã có thể cắt xuống một nửa, huống chi là cơ thể của Thủy Viên! Dù cho cơ thể của hắn còn mạnh hơn so với Bạch Hổ Đại yêu nhưng kết quả vẫn vậy mà thôi, nương theo một tiếng - phốc - chính là một cánh tay cực lớn mọc đầy lông liền trực tiếp rơi xuống, máu tươi từ miệng vết thương tuôn ra như suối.

Aaaaaa!!!

Thủy Viên kêu lên đau đớn, khuôn mặt dữ tợn liếc nhìn cánh tay cực lớn kia, trong lòng vừa giận vừa sợ.

Nguy hiểm! Nguy hiểm! Quá Nguy hiểm!

Trong lúc hoàn hảo phòng thủ cũng đã khó khăn như vậy rồi, bây giờ còn bay mất một cánh tay, thực lực miễn cưỡng chỉ có thể coi là còn một nửa, sao mà chơi lại đây?

Y Tiêu đang quan sát ở đỉnh núi thấy vậy không khỏi mừng rỡ, nói:

- Tốt! Thủy Thần đại yêu đã mất một cánh tay, phải thừa thắng xông lên, một lần hành động đoạt mạng của hắn.

Hiệu quả bây giờ so với kế hoạch lúc trước còn tốt hơn.

Kế hoạch lúc đầu chính là nhờ vị sư thúc kia liên thủ với Đạo Binh giáp vàng, hoàn toàn quấn lấy Thủy Thần đại yêu, khiến cho Thủy Thần đại yêu phải ăn đòn sát chiêu thứ ba! Dưới tình trạng thương thế quá nặng, thực lực sẽ yếu hơn, đến lúc đó sư thúc liên hợp với đạo binh giáp vàng sẽ có hy vọng chém giết hắn.

Hiện tại... sát chiêu thứ ba còn chưa thi triển, Thủy Thần đại yêu đã bị trọng thương rồi, nhìn tình thế e rằng cũng không chịu nổi nữa.

Hiển nhiên so với kế hoạch ban đầu, sự uy hiếp của Tần Vân đối với Thủy Thần đại yêu rõ ràng lớn hơn nhiều.

Trong lúc cánh tay đứt, Thủy Viên liền điên cuồng lùi lại, con mắt ố vàng cũng bắt đầu đỏ lên, rồi lại phẫn nộ mà cười lên điên dại:

- Ha ha ha, rất tốt, rất tốt!!!

Trong tiếng cười ẩn chứa vô tận bi phẫn cùng điên cuồng.

- Oành!!!

Khí tức của Thủy Viên đột nhiên tăng vọt, cơ thể vốn chỉ cao khoảng một trượng năm trượng sáu lại lần nữa tăng vọt, trực tiếp bạo tăng tới tới độ cao ba trượng! Bây giờ Tần Vân còn không cao bằng đầu gối của Thủy Viên, thậm chí xung quanh thân thể Thủy Viên còn có mây mù cuồn cuộn vờn quanh mãnh liệt, uy thế so với trước đây mạnh hơn nhiều, hoàn toàn là lột xác về chất.

Đây là …

Tần Vân kinh hãi, Đạo Binh giáp vàng với khuôn mặt nghiêm nghị cũng thoáng dừng lại.

Không thể chứ!

Y Tiêu ở đỉnh núi cũng giống như bị một chậu nước đá tưới đến thấm nhuần cả tim, lòng cũng bắt đầu lạnh đi.

Trái tim của Tần Vân lại càng run rẩy.

Ngắm nhìn Thủy Viên cao ba trượng hùng dũng trước mắt, với uy thế cuồng bạo không ai bì nổi kia, Tần Vân bọn họ đương nhiên là nhìn ra được, có thể tăng lên về chất nhiều như thế những cấm thuật bí thuật kia đều làm không được, chỉ có một khả năng duy nhất - Thủy Thần đại yêu đột phá! Từ Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đột phá lên Tiên Thiên Thực Đan Cảnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.