Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 107: Chương 107: Tần Vân Và Hắc Yêu Vương




Thanh âm Tần Vân không lớn nhưng từng tên yêu quái ở ngoài sáu dặm đều nghe thấy rõ ràng, như tiếng nói bên tai.

Ngưu Yêu như bị cái gì chặn họng, miệng há to nhưng một câu cũng không thể thốt ra.

- Ta ngu sao mà chủ động đi chịu chết? Tên Tần Vân này sát ý mạnh vô cùng.

Ngưu Yêu nhìn xuống những thi thể yêu quái bị giết lúc trước.

- Kẻ tu hành lợi hại thế này, vẫn là đợi đại vương đến rồi nói. Xem chừng đại vương cũng sắp đến rồi.

Ở một nơi khác trong không trung, Hắc Yêu Vương dáng người gầy còm, thân mặc một bộ áo giáp màu đen, trên đầu là cặp sừng dê hung hãn như muốn đâm thủng trời, đôi mắt lạnh bao phủ hắc khí, mấy tên thuộc hạ theo ở phía sau. Bởi vì phần lớn thuộc hạ đều đang chia nhau tìm kiếm Hồng Cửu, kẻ tu hành đã giết chết nhi tử độc nhất của hắn.

- Vù!

Từ phía xa có một đôi cánh màu vàng nhạt hiện lên, kẻ đến là Kim Tiêu đại yêu.

- Kim Tiêu lão đệ.

Hắc Yêu Vương vừa mở miệng.

- Dương huynh, mấy tên thủ hạ của huynh đã đã tìm ra tên tu hành kia rồi.

Kim Tiêu đại yêu nói. Hắn chính là đệ tử chân truyền của Cửu Sơn đảo chủ, cũng là Vân Ma sơn nhất mạch, tuy thực lực hiện tại chỉ có thể coi là bình thường trong Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, nhưng phi độn thuật của hắn lại vô cùng lợi hại. Lần này Hắc Yêu Vương đã mời Kim Tiêu đại yêu hỗ trợ để tìm Hồng Cửu.

Kim Tiêu đại yêu là một tên yêu quái lợi hại với sở trường phi độn, thiên nam địa bắc nơi nơi quen thuộc. Luận thực lực, Tiên Thiên Thực Đan Cảnh ở khu vực Giang châu hắn gần như đứng cuối, nhưng luận số lượng bằng hữu, hắn nếu tự nhận thứ hai cũng không có đại yêu nào dám nhận thứ nhất.

- Rốt cuộc tìm được rồi!

Hàn quang trong mắt Hắc Yêu Vương lóe lên,

- Kim Tiêu lão đệ, mời dẫn đường.

- Được!

Vù...

Kim Tiêu đại yêu lập tức ngự gió, vèo cái cuồng phong nổi lên, cuốn lấy Hắc Yêu Vương và thuộc hạ hướng không trung bay đi.

Kim Tiêu đại yêu đã mang đám yêu quái tới nơi tụ hội chỉ trong chưa đầy một hơi thở.

- Đại vương.

Ngưu Yêu cùng bầy yêu quái cung kính hành lễ.

Hắc Yêu vương toàn thân cuồn cuộn hắc khí, lạnh lùng quan sát phía dưới. Kim Tiêu đại yêu thì đứng bên cạnh. Những tên yêu quái Tiên Thiên Hư Đan Cảnh khác đứng ở phía sau, còn lại bầy chim yêu tản ra xung quanh, tổng cộng hơn trăm tên. Thực ra với uy thế của Hắc Vương, yêu quái dưới trướng tính ra phải hơn vạn, trong đó chim yêu chỉ là số ít, phần còn lại vẫn chưa đến.

- Người đâu? Chưa bắt được sao?

Hắc Yêu Vương liếc Ngưu Yêu.

- Bẩm Đại vương, tên tu hành giết Thiếu chủ đang ở trên con thuyền kia.

Ngưu Yêu thấp giọng nói:

- Chúng thuộc hạ muốn động thủ, nhưng trên thuyền còn có một tên tu hành lại là Tuần Thiên sứ, vô cùng lợi hại.

Hắc Yêu Vương nhướng mày.

Kim Tiêu đại yêu trong lòng xiết chặt, uy thế so với lúc đầu rõ ràng giảm đi rất nhiều, trong Tiên Thiên Thực Cảnh Đan, thực lực của hắn chỉ có thể coi là bình thường, không thể đối địch với bất kỳ Tuần Thiên sứ nào, xem xét thời cơ nếu không ổn lập tức bỏ trốn. Đương nhiên hắn lại rất tự tin về khoản bỏ chạy này.

- Vẫn còn may, có Hắc Yêu Vương ở đây, bất cứ tên Tuần Thiên sứ nào cũng đều có Hắc Yêu Vương chống lại, ta dù sao cũng chỉ giúp hắn tìm hung thủ chứ không phải vì hắn mà vào sinh ra tử.

Kim Tiêu đại yêu nói thầm.

Hắc Yêu Vương nhíu mày, sát khí trong mắt lại càng đậm, âm thanh lạnh lùng nói:

- Ngươi có nói cho hắn, tên tu hành kia là thủ phạm giết nhi tử độc nhất của ta chưa?

- Đã nói.

Ngưu Yêu liền nói.

- Nhưng vô dụng.

- Không nể mặt ta?

Thanh âm Hắc Yêu Vương lạnh lùng nói.

- Là vị Tuần Thiên sứ nào?

- Quảng Lăng, Tần Vân!

Ngưu Yêu liền thấp giọng nói.

- Là hắn? Ta đã nghe qua tên hắn, một tên oắt con Nhân tộc giết được một tên Tiên Thiên Thực Cảnh Đan từ đâu nhảy ra lại tự cho có tư cách khiêu chiến với ta sao?

Hắc Yêu Vương cười lạnh. Kim Tiêu đại yêu bên cạnh khóe mắt lại run rẩy. Tần Vân? Kể từ khi biết Tần Vân giết Tiên Thiên Thực Đan Cảnh Công Dã Bính, mặc dù Kim Tiêu không biết đó là sư thúc của mình vì thân phận của Công Dã Bính là bí mật. Nhưng Kim Tiêu cũng đoán được, đêm đó hắn ra tay với Tần phủ, thanh phi kiếm kia rất có thể là do bản thân Tần Vân thi triển, có lẽ khi đó hắn đã đột phá đến Tiên Thiên Hư Đan Cảnh.

Trên thuyền Tần Vân ngẩng đầu nhìn thấy phía xa, Hắc Yêu Vương đã xuất hiện.

- Hắn đã đến.

Y Tiêu sắc mặt trịnh trọng nói.

Hắc Yêu Vương chính là một tên Dương yêu tu hành hơn năm trăm năm, cận chiến rất lợi hại, đáng sợ hơn là ‘Ngũ Hỏa Bạch Cốt Châu’ của hắn. Ngũ Hỏa Bạch Cốt Châu hoàn toàn là pháp bảo bị hắn luyện hóa điều khiển đến không thể nhìn được hình dáng, lại có thể tự thay đổi.

- Tần Vân, huynh phải cẩn thận.

- Ta chính là người Giang châu, yêu ma ở khu vực Giang châu tự nhiên đều rõ như lòng bàn tay, đối với Ngũ Hỏa Bạch Cốt Châu của Hắc Yêu Vương cũng nghe những người tu hành khác nói qua nhiều lần. Hơn nữa Tuần Thiên minh cũng có đưa tin tới, đối phó với thủ đoạn của hắn vẫn nắm chắc.

Tần Vân cười nói:

- Nhưng yêu quái nào cũng thế, tên Thủy viên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh dám tự xưng ‘Thủy Thần’. Tên Dương Yêu này dù thực lực trong đám Tiên Thiên Thực Đan Cảnh có chút nổi danh, cũng dám tự xưng ‘Yêu vương’.

Y Tiêu cũng lộ ra vui vẻ gật đầu:

- Nhân tộc chúng ta có quy tắc, phong Hầu phong Vương đều phải được triều đình hạ phong. Người tu hành cũng không dám loạn xưng thần xưng vương, yêu quái thì tương đối tùy tiện.

- Nhân tộc các người thật lắm quy củ.

Long Tiểu Liên bên cạnh nói thầm.

Bầy yêu quái xa xa lại bay tới lần nữa, khoảng cách càng ngày càng gần, ngay cả phàm nhân là lão giả lái thuyền, thuyền nương đều có thể nhìn thấy trong đám mây đen cuồn cuộn trên không, có một yêu ma với cặp sừng dê đáng sợ màu đen, chỉ cần nhìn thôi, lão giả lái thuyền cùng thuyền nương đều không kìm được sợ hãi, chân như nhũn ra.

- Bên dưới là Quảng Lăng quận, Tần Vân?

Thanh âm Hắc Yêu Vương cuồn cuộn vang lên.

- Hắc Yêu Vương!

Tần Vân cũng mở miệng.

Hắc Yêu Vương quan sát phía dưới, nhìn kỹ khuôn mặt Tần Vân, thanh âm âm lãnh nói:

- Thực hâm mộ Nhân tộc các ngươi, chỉ có mấy chục năm ngắn ngủi mà vượt qua mấy trăm năm thậm chí hơn một nghìn năm tu luyện của chúng ta. Việc hôm nay ngươi nhất định phải biết, tên tu hành mà ngươi cứu chính là kẻ thù giết nhi tử độc nhất của ta. Bất kể như thế nào hôm nay ta cũng muốn giết hắn để báo thù. Ai ngăn cản ta thì chính là tử địch của ta.

- Ngươi giao hắn cho ta, thì việc hôm nay liền bỏ qua, sau đó ta sẽ phái thủ hạ đưa một phần hậu lễ đến Tần phủ của ngươi, ngươi thấy thế nào?

Hắc Yêu Vương nói.

Đại yêu ma lợi hại cùng các người tu hành đấu nhau lâu như vậy, thực lực càng mạnh lại càng phải kiêng kị.

Vì thực lực dốc sức liều mạng… có thể giết được đại yêu ma, nhưng bản thân cũng có thể bị giết. Nên lúc không nắm chắc, cấp độ càng cao càng không dễ dàng liều mạng. Đặc biệt là Nhân tộc một phương, chỉ cần Yêu giới có thể thu liễm một chút, Nhân giới có cuộc sống bình thường thì người tu hành Nhân tộc nếu không chắc chắn thắng sẽ không dốc sức liều mạng.

Dốc sức liều mạng, dốc sức liều mạng, liều chính là khẩu lệnh, bất kể người tu hành hay yêu ma, mạng sống vẫn là quan trọng nhất.

Trên thuyền Hồng Cửu nhìn bầy yêu trên bầu trời, lại nhìn Yêu Vương yêu khí cuồn cuộn, trong lòng không khỏi khẩn trương.

- Giao người cho ngươi? Không có khả năng!

Tần Vân lãnh đạm nói.

Hắc Vương lập tức nổi giận, sát ý trong đôi mắt xanh trở nên nồng đậm, hắn giận dữ hét lên:

- Nhi tử của ta bị hắn giết, ta giết hắn có gì là sai? Tần Vân, ngươi nhanh chóng rời đi, nếu không ngay cả ngươi ta cũng giết, hôm nay kẻ nào ngăn cản ta, ta liền giết kẻ ấy.

Những người khác cùng đám yêu quái đều yên lặng không lên tiếng.

- Ha ha... Yêu ma ăn thịt người, giết người, giết một tên yêu ma thì đã làm sao?

Tần Vân hô lên.

Hắc Yêu Vương càng thêm tức giận, nhi tử độc nhất bị giết, trong lòng hắn đã sớm nổi giận, chỉ là tu hành năm trăm năm cũng sẽ không muốn cùng cường giả thực lực ngang nhau chém giết, dù hắn cảm thấy Tần Vân còn trẻ, kinh nghiệm ít. Hắc Yêu Vương lại lần nữa quát:

- Tần Vân, ngươi tu hành đến trình độ như bây giờ cũng không dễ dàng, ngươi thật muốn vì một tên tu hành yếu hèn mà cùng ta liều một trận?

- Muốn động thủ thì động thủ, nói nhảm nhiều quá! Xem kiếm đây!

Tần Vân đột nhiên vung tay lên, một đường kiếm quang màu bạc trong nháy mắt từ trong tay bay ra, xé trời, sinh ra luồng khí cuồn cuộn, sau đó hóa thành hồng quang chói mắt bắn thẳng về phía Hắc Yêu Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.