Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 199: Chương 199: Thỉnh Cầu Của Bạch Quân Nguyệt




Tần Vân chăm chú nhìn Y Tiêu, nhưng trong lòng đã lập ra một kế hoạch.

Dù sao cũng là mẫu thân ruột thịt, mặc dù Y Tiêu đối với mẫu thân có một chút hận ý và không cam lòng, hận mẫu thân đã từ bỏ mình quá sớm! Nếu như Y Tiêu biết... Mẫu thân nàng không phải muốn từ bỏ nàng, mà do bị Tây Hải Long tộc dùng sức mạnh bắt đi, không thể không xa cách cùng con gái, thì chắc Y Tiêu cũng sẽ không hận mẫu thân nàng nữa. Nếu như nàng biết, mẫu thân và phụ thân đã từng rất yêu thương ân ái, hai người bọn họ là bị người khác dùng sức mạnh bắt đi, thậm chí bị nhốt năm trăm năm, nhận hết nỗi khổ cô độc.

Thì e rằng Y Tiêu sẽ nhịn không được mà đi cứu mẹ mình.

Tần Vân nhủ thầm:

“Chuyện này tạm thời không thể nói cho Tiêu Tiêu. Thế lực của Tây Hải Long tộc rất lớn, không thua gì Thánh địa của Đạo gia hay Phật Môn, ngay cả mình cũng không nắm chắc chút cơ hội nào để có thể cứu mẫu thân của Y Tiêu.”

Tần Vân thầm nghĩ tiếp:

“Trước tiên mình sẽ âm thầm dò xét, chờ điều tra ra mẫu thân của Tiêu Tiêu bị nhốt ở nơi nào, biết được có thể chắc chắn cứu ra được, khi tra được tám chín phần mười rồi, mình hãy nói với Tiêu Tiêu cũng không muộn.”

Hiện tại nói cho nàng biết, đối với việc cứu mẫu thân của Tiêu Tiêu cũng không có bất kỳ lợi ích gì, ngược lại sẽ khiến cho Tiêu Tiêu mang nỗi ưu tư canh cánh trong lòng mỗi ngày.

Dù sao mẫu thân nhất mực bị nhốt và chịu khổ, làm con gái sao có thể an tâm được chứ?

Tần Vân thầm nói:

“Nếu vậy phải sớm đi Tây Hải một chuyến mới được.”

Y Tiêu đi tới:

- Chàng đang suy nghĩ gì vậy?

Tần Vân cười đáp:

- Không có gì, Đại thái tử của Đông Hải tìm huynh, cũng chỉ là đến lấy lòng mà thôi! Còn nói cái gì mà cần bảo vật của Đông Hải, đều có thể trực tiếp đi tìm hắn.

Y Tiêu gật đầu:

- Vâng. Vân ca bây giờ thân là Cực cảnh, Đông hải Long tộc tuy rằng cường đại, nhưng khi cao thủ ở cấp số Tiên nhân Ma thần không có cách nào nhúng tay vào chuyện dưới hạ phàm, cũng không muốn đối địch với Vân ca. Hơn nữa bọn họ cũng cho rằng tương lai Vân ca sợ là có thể nhập đạo! Vì vậy lần này Đại thái tử mới đích thân tới.

Tần Vân gật đầu.

Nhập đạo...

Con đường tu hành tuy khó, bản thân mình từ nhỏ đã luyện kiếm, sớm đã Nhân Kiếm Hợp Nhất, cũng đã kinh qua vô số khó khăn, trải nghiệm ở bên ngoài hơn năm năm, hết lần này đến lần khác đã kề cận cái chết, lại càng nhiều lần liều tính mạng ở chiến trường bắc địa, sinh mệnh dày đặc đều đã dung nhập vào trong kiếm, mới gần như nắm giữ đạo 'Kiếm ý'. Có thể nắm giữ kiếm ý gần sát với Đạo, sau khi Thiên Nhân Hợp Nhất, cảm ngộ tu hành của Tần Vân đã nhẹ nhàng thoải mái đi rất nhiều.

Dù sao trước kia giống như là người mù đang sờ soạng, nhưng sau khi Thiên Nhân Hợp Nhất xong, đã có thể cảm ứng được Thiên đạo, tiến bộ tự nhiên rất nhanh.

“Sau Cực cảnh, chính là Nhập đạo!”

“Đều nói Nhập đạo rất khó, nhưng hiện tại mình mới hai mươi bảy tuổi đều đã là Cực cảnh rồi, cho dù là hao phí ba mươi năm, năm mươi năm... Mình cũng không tin, không có cách nào Nhập đạo.”

Trên con đường tu hành, Tần Vân cũng có đủ tự tin đối với bản thân mình.

Mỗi ngày tiến bộ chút ít.

Góp nhặt từng ngày, rồi có một ngày sẽ có biến đổi về chất.

Tần Vân dò hỏi:

- Đúng rồi, Tiêu Tiêu, trước đó bên Y thị có cầu xin hỗ trợ gì đấy. Nói là có đệ tử mất tích tại Tây Hải.

Y Tiêu gật đầu:

- Vâng. Thần Tiêu môn cũng từng có cao thủ Tiên Thiên Kim Đan đi thăm dò qua rồi, nhưng mà không tra được gì. Vì vậy Du muội muội của muội đến cầu muội, Vân ca là Cực cảnh kiếm tiên, chàng đi truy tra chuyện này... So với cao thủ Tiên Thiên Kim Đan bình thường chắc sẽ phần nắm chắc cao hơn nhiều. Thần Tiêu môn tuy rằng cũng có một vị Cực cảnh. Nhưng hôm nay vẫn còn một mực bế quan muốn Nhập đạo, lão tổ đều phái không được.

Tần Vân gật đầu.

Tầng Cực cảnh cao nhất, cũng không nhất định để ý đến Tiên nhân Ma thần. Kính ngươi là tiền bối, chính là nễ mặt mũi ngươi. Còn không kính, thì Tiên nhân Ma thần cũng không có cách nào.

Đặc biệt những vị Cực cảnh sống hơn ba trăm, bốn trăm tuổi, cách đại nạn về tuổi thọ càng ngày càng gần, tự nhiên muốn nắm chắc hết thảy thời gian để Nhập đạo. Bởi vì nếu như Nhập đạo, là có thể ngưng luyện nguyên thần thành tiên rồi! Đây chính là trường sinh bất lão đó.

Mà mạch Kiếm tiên, mặc dù cực mạnh, nhưng không có pháp môn ngưng luyện nguyên thần thành tiên.

- Chẳng qua là gần đây có không ít người cầu xin chúng ta hỗ trợ, đệ tử Y thị của muội mất tích tại Tây Hải, đều đã mất tích hơn nửa năm rồi, truy tra cũng không dễ dàng.

Y Tiêu hỏi:

- Vân ca, huynh có định đi không?

Tần Vân gật đầu:

- Chung quy gì cũng là đệ tử Y thị, vậy thì đi một chuyến vậy.

Y Tiêu nhẹ giọng nói:

- Thiếp biết là bởi vì thiếp.

Tần Vân cười nói:

- Cũng nhân tiện đi đó đây một chút. Tu hành cũng không thể luôn một mực ở trong nhà.

Y thị nằm ở Côn Luân châu, ở lân cận Tây Hải.

Mà Thánh địa của Đạo gia 'Linh Bảo sơn' cũng ở tại Côn Luân châu, 'Bạch gia' là gia tộc cổ lâu đời trong thiên hạ dường như ở lân cận Tây Hải.

Giống như nhóm người tu hành ở vùng đất Giang Nam và Đông Hải giao thiệp khá nhiều, các nơi Côn Luân châu, Tuyết Châu còn lại cũng giao thiệp nhiều với Tây Hải.

- Tần Vân.

Bạch gia, một phủ đệ trang nhã tĩnh lặng, lạnh lùng vắng vẻ, toàn bộ người làm tôi tớ nơi này đều là nữ tử, cả phủ đệ không có một nam tử nào.

- Hắn sẽ hỗ trợ sao?

Bạch Quân Nguyệt mặc một bộ bạch y, rất lạnh lùng, nàng do dự nhìn gương đồng trước mặt.

Đắn đo mãi, Bạch Quân Nguyệt vẫn phất tay một cái.

Trên cái gương đồng màu xanh nhanh chóng hiện ra hình ảnh một thanh niên, chính là Tần Vân.

Tần Vân cười hỏi:

- Bạch tiên tử? Bạch tiên tử đột nhiên tìm ta, không biết có chuyện gì không?

- Chúc mừng Tần Vân ngươi đạt đến Cực cảnh, Linh Bảo sơn của ta tuy là Thánh địa Đạo gia, nhưng tới hôm nay đều không có một Cực cảnh nào.

Bạch Quân Nguyệt cũng nỗ lực nở nụ cười trên môi. Nàng vốn là không thích cười, thời khắc này cố ý cười, cũng có chút miễn cưỡng.

Tần Vân đáp:

- Ta cũng chỉ là tình cờ thôi, Linh Bảo sơn là nơi khởi nguyên của Đạo gia, vùng đất Đạo tổ giảng đạo lúc ban đầu, ngẫu nhiên không có mặt một Cực cảnh cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Quả thực là vậy.

Thần Tiêu môn, Hỗn Nguyên tông, Ma Ha tự, bao gồm triều đình, đều có quá trình quật khởi từ nhỏ yếu đi lên.

Chỉ có Linh Bảo sơn! Đạo tổ giảng đạo xong, rất nhiều đệ tử tự nhiên tụ tập tạo thành tông phái 'Linh Bảo sơn', còn được Đạo tổ ban cho bảo vật. Từ lúc mới bắt đầu, Linh Bảo sơn đã rất mạnh. Cho dù là lúc trước thời kỳ Thần Ma tung hoành đại địa, Linh Bảo sơn cũng vẫn là bá chủ một phương. Từ đó cho đến nay, chưa bao giờ suy nhược qua. Thậm chí Linh Bảo sơn còn có thể thường xuyên phóng thích một số truyền thừa.

Nhiều tông phái tu hành đứng đầu, đều là do Linh Bảo sơn cố ý phóng thích truyền thừa tạo nên.

- Ừ.

Bạch Quân Nguyệt vẫn giữ nụ cười:

- Tần Vân, ta có một chuyện muốn nhờ ngươi, ta biết, yêu cầu này có hơi quá phận.

Tần Vân đáp:

- Xin cứ nói.

Bạch Quân Nguyệt rõ ràng có chút khẩn trương:

- Ca ca Bạch Quân Thần của ta hơn trăm năm trước đi đến Tây Hải, một đi không trở lại, mặc dù ấn ký truyền tin đã tiêu tán. Nhưng cho tới bây giờ vẫn không phát hiện được thi thể của ca ca ta, ta nghĩ thỉnh cầu Tần Vân ngươi giúp ta tra một chút, lần trước ta tra được ca ca ta có thể đã bị một vị đại yêu ma là 'Ô triều lão quái' ở Tây Hải giết chết, thực lực của Ô triều lão quái rất phi phàm, thực lực của hắn ở đáy biển sâu gần như là Cực cảnh. Ta cũng chỉ có thể cầu xin Tần Vân ngươi, giúp ta tra một chút, xác nhận rõ... Ca ca ta có thật sự đã chết trong tay Ô Triều lão quái hay không.

- Ô Triều lão quái?

Tần Vân khẽ nhíu mày.

Tên đại yêu ma này có thực lực phi phàm, sát Cực cảnh, ở trong nước biển, thực lực của mình lại bị giảm thấp xuống ba phần. Nếu thật đúng là như vậy thì mình làm gì được chứ.

Bạch Quân Nguyệt thấy Tần Vân cau mày, tâm không khỏi chấn động lên:

- Ta biết, cầu xin của ta có hơi quá phận. Chẳng qua là ta cũng không có người khác để cầu xin. Ta không có bảo vật gì khác, nguyện dùng pháp bảo tam phẩm 'Lãnh Nguyệt Hoa' thỉnh cầu Tần Vân ngươi trợ giúp.

Tần Vân cười nói:

- Lãnh Nguyệt Hoa, là pháp bảo trân quý nhất trong tay Bạch tiên tử rồi, ta cũng không thể đoạt vật yêu thích của người.

Bạch Quân Nguyệt tiến vào tiên phủ đã từng sử dụng qua Tiểu Chu Thiên Tinh Thần, nhưng đó là tạm thời sử dụng. Ra khỏi tiên phủ, Bạch gia sẽ thu hồi lại. Người tu hành Tiên Thiên Kim Đan bình thường, dùng pháp bảo tam phẩm là chiếm đa số, rất ít khi dùng pháp bảo nhị phẩm.

Về phần pháp bảo nhất phẩm, trên thực tế cũng chỉ có rất ít Tiên nhân Ma thần là dùng pháp bảo nhất phẩm.

Bản mệnh pháp bảo của Bạch tiên tử cũng tu luyện đến tứ phẩm, uy lực so với pháp bảo tam phẩm còn có thể mạnh hơn một bậc. Chẳng qua là riêng nói về trân quý, Lãnh Nguyệt Hoa đích thật là một món pháp bảo mà Bạch Quân Nguyệt quý trọng nhất.

Tần Vân lên tiếng cười nói:

- Khi ở tại tiên phủ Bạch tiên tử cũng giúp qua ta, bảo vật thì không cần đâu. Chuyện đi Tây Hải tìm Ô Triều lão quái, cứ giao cho ta đi.

Bạch Quân Nguyệt sửng sốt.

Đáp ứng rồi sao?

Tần Vân đáp ứng rồi sao?

Tần Vân nói tiếp:

- Chẳng qua là, thực lực của Ô Triều lão quái rất phi phàm, ta sợ là giết hắn không nổi.

Bạch Quân Nguyệt liền nói:

- Không cần, không cần. Ta chỉ muốn biết, ca ca của ta có thật là đã chết trong tay của hắn hay không thôi.

Tần Vân gật gật đầu:

- Được, yên tâm, sắp tới ta sẽ đi Tây Hải.

Bạch Quân Nguyệt rất cảm kích:

- Tần Vân, cảm ơn ngươi. Thật ra khi ở tại tiên phủ, ta cũng không giúp được gì cho ngươi.

Tần Vân cười nói:

- Nếu như lúc trước ngươi và Cơ Liệt liên thủ, ta có thể sớm trốn được sao?

Thời điểm đó tự bản thân mình còn chưa có được Kim đan ngoại đan, ngăn cản Cơ Liệt đều đã rất cố sức rồi. Nếu như Cơ Liệt và Bạch Quân Nguyệt liên thủ, tự bản thân mình đích xác không thể mang theo Y Tiêu bọn họ chạy trốn được.

- Ừ, đây là tình báo cặn kẽ của ca ca ta.

Bạch Quân Nguyệt lập tức xuyên thấu qua bảo vật truyền tin, phát tin tình báo qua.

Tần Vân nói:

- Chờ ta tra ra được, sẽ truyền tin cho ngươi.

Hai người nói chuyện xong, truyền tin cũng chấm dứt.

Bạch Quân Nguyệt hít sâu một hơi.

Đã nhiều năm như vậy, nàng muốn tra rõ. Thế nhưng lực uy hiếp của 'Ô triều lão quái' tại Tây Hải đúng là rất lớn, luôn không có biện pháp nào.

“Tần Vân, cảm ơn ngươi.”

Bạch Quân Nguyệt cảm kích trong lòng.

- Ca ca... Muội tin tưởng huynh nhất định còn sống, ta có thể cảm ứng được, huynh vẫn còn sống ở một chỗ nào đó trên thế giới này.

Bạch Quân Nguyệt nhìn chân dung của mình trong gương đồng, khẽ lẩm bẫm.

Tần gia.

Tần Vân và Y Tiêu ở cùng một chỗ, dựa sát người vào nhau trò chuyện ở trên giường.

Y Tiêu nói:

- Thiếp cũng sớm nghe nói qua chuyện của Bạch tiên tử. Bạch tiên tử vì tìm kiếm ca ca của nàng, đều sắp nhập ma rồi. Nói thật, muội rất hiểu nàng ấy, nếu như Vân ca chàng mất tích, chỉ sợ muội cũng sẽ nhập ma.

Tần Vân đưa tay ôm Y Tiêu, cười nói:

- Yên tâm, sẽ không có ngày đó, chúng ta sẽ luôn luôn ở bên nhau.

Trong lòng Tần Vân cũng bắt đầu tính toán chuyện đi Tây Hải, chuyện của mẫu thân Y Tiêu tự nhiên là đứng hàng thứ nhất rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.