Tần Vân khẽ động suy nghĩ, nhị phẩm phi kiếm Bàn Trần kiếm lập tức thi triển ra Chu Thiên kiếm quang ngập trời.
“Bàn Trần kiếm chỉ là nhị phẩm phi kiếm, thi triển ra Chu Thiên kiếm quang uy thế chỉ có sáu phần mà bản mệnh Phi kiếm thi triển ra!”
Tần Vân thầm nói.
“Có điều, ta giỏi nhất là phòng ngự, cho dù là sáu phần uy lực... cũng đủ để chống đỡ được một đám đại yêu ma này rồi.”
Hắn chính là Cực cảnh ở Kiếm Tiên Tiên Thiên, ngộ ra bản chất của Cực cảnh đại biểu ở khía cạnh che chở thủ hộ. Chu Thiên kiếm quang của hắn là mạnh nhất trong rất nhiều loại kiếm thuật. Đừng nói là Cực cảnh cùng cấp bậc, cho dù có là Nhập cảnh cao hơn hắn một bậc, dựa vào Chu Thiên kiếm quang cũng có thể ngăn cản được. Đương nhiên cũng phải xem người cấp bậc Nhập Đạo, cuối cùng ngộ ra được là Đạo gì. Nếu như gặp được Kiếm lão nhân loại có thể chém giết ma thần, thì Chu Thiên Kiếm Thuật của Tần Vân cũng chống đỡ không được.
Tần Vân giỏi nhất là Chu Thiên kiếm quang, đối diện với người cùng cấp bậc Cực cảnh, năm, sáu người bao vây công kích cũng không khó chống đỡ.
Trước đó hắn vẫn luôn dùng bản mệnh Phi kiếm.
Một là uy thế mạnh nhất. Hai là tiêu hao pháp lực cực ít. Nhị phẩm phi kiếm tiêu hao pháp lực gấp mấy lần bản mệnh Phi kiếm, uy lực còn yếu hơn một chút. Nếu như nhất phẩm phi kiếm tiêu hao uy lực có thể tương đương với bản mệnh phi kiếm, tiêu hao pháp lực càng là mấy chục lần bản mệnh phi kiếm.
- Giết!
Bàn Trần kiếm đồng thời thi triển ra Chu Thiên kiếm quang.
Các đại yêu ma bao vây tấn công ở bên ngoài vẫn còn đang cả kinh. Bản mệnh Phi kiếm đã thi triển ra được chiêu số mạnh nhất của Tần Vân.
Không những là dốc hết cảm ngộ đối với Cực cảnh, đồng thời còn ấp ủ tâm cảnh tốt khiến cho bản thân mình tiến vào trong một trận điên cuồng. Dưới tâm cảnh hừng hực, một kiếm này là tình cảm trước đây của hắn đối với Y Tiêu mà dần dần sáng chế ra, có điên cuồng thiêu đốt sinh mệnh được ăn cả ngã về không. Thi triển ra một chiêu này sẽ tiêu hao tinh thần cực lớn! Không đến thời khắc tất yếu Tần Vân sẽ không thi triển ra một chiêu này.
Nhưng vì muốn giết Cửu Sơn đảo chủ, đương nhiên Tần Vân không giữ lại bất cứ thứ gì.
Vù vù…
Bản mệnh Phi kiếm động rồi.
Lúc nó bộc phát ra, không gian xung quanh đều vang tiếng nổ ầm ầm. Lực trời đất dường như cũng bị khống chế, ngưng tụ ra từng đạo kiếm quang theo bản mệnh phi kiếm!
Không chỉ có như vậy.
Ngay cả trong khi hai mươi vị đại yêu ma bao vây công kích ở xung quanh, Vô Ảnh ma quân tay cầm một thanh thần kiếm, lúc này thần kiếm trong tay lại khống chế không nổi muốn bay ra. Bên cạnh đó Kim Dương công chúa đang lơ lửng một thanh pháp bảo hình kiếm.
- Xảy ra chuyện gì.
Vô Ảnh ma quân sắc mặt đại biến. Hai tay đồng thời nắm chặt thần kiếm, cật lực khống chế. Nhưng thần kiếm vẫn rung động muốn bay ra ngoài.
Còn thanh pháp bảo hình kiếm lơ lửng ở bên cạnh Kim Dương công chúa lại bay vèo vèo, không nghe theo sự khống chế của Kim Dương công chúa:
- Cái gì?
Ầm!
Một đạo kiếm quang chói mắt, còn chói mắt hơn cả mặt trời trên cao, thẳng đến chỗ Cửu Sơn đảo chủ đang vung vẩy cây búa lớn.
Theo đó chính là Thiên Địa lực lượng ngưng tụ lại, mấy trăm đạo kiếm quang xuất hiện. Còn có pháp bảo hình kiếm của Kim Dương công chúa không có cách nào khống chế mà bay ra. Toàn bộ đều đánh tới Cửu Sơn đảo chủ.
- Kiếm Quang phân hóa ư? Hơn nữa đến mức độ Vạn Kiếm Quy Tông rồi sao?
Các đại yêu ma nhìn thấy màn này đều bị dọa cho sợ mất mật rồi.
Kiếm quang phân hóa là truyền thuyết của Kiếm tiên.
Kim tiên đạt đến cấp độ Cực cảnh, thi triển ra Phi kiếm chi thuật đều có thể có rất nhiều kiếm quang đuổi theo.
Còn Vạn Kiếm Quy Tông là một loại cực hạn của Kiếm quang phân hóa! Không những có thể ảnh hưởng đến thiên địa chi lực ngưng tụ ra kiếm quang để tiến hành truy đuổi, mà thậm chí còn trực tiếp khống chế tất cả bảo vật loại hình kiếm của người khác. Tất cả chúng đều chịu sự khống chế, thật sự đều nghe theo hiệu lệnh của Vạn Kiếm Quy Tông.
Và có thể khiến pháp bảo hình kiếm của người khác tuân theo, thì đã đến cấp bậc nào?
Trong thiên hạ này...
Hiện nay chỉ có một vị Kiếm Tiên cấp độ Tiên Thiên Cực cảnh đứng đầu tu hành tông phái Kiếm Các. Lúc liều mạng từng thi triển ra một kiếm vô kình đẹp mắt, đạt đến mức độ Vạn Kiếm Quy Tông.
Nhưng cảnh tượng hiện tại cũng khiến cho hai mươi vị đại yêu ma sợ ngây người.
Cửu Sơn đảo chủ không dám tin, Vạn Kiếm Quy Tông - loại Phi kiếm chi thuật trong truyền thuyết lại xuất hiện ở trước mắt:
- Không!
Ầm!
Kiếm quang chói mắt như thái dương xuyên qua lồng ngực của Cửu Sơn đảo chủ. Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt!
Theo đó là mấy trăm đạo kiếm quang cùng với một thanh pháp bảo hình kiếm của Kim Dương công chúa bị khống chế, tất cả đều cùng xuyên qua thân thể của Cửu Sơn đảo chủ. Cả thân thể của Cửu Sơn đảo chủ cũng nổ vỡ ra, vô số hòn đá màu đen bay loạn bốn phương tám hướng.
Ầm...
Uy lực không thể địch nổi, đồng thời xuyên vào lồng ngực của Cửu Sơn đảo chủ. Tình thế chỉ giảm bớt đi ba bốn phần, lại trực tiếp đánh tới lão giả mù Thính Phong cốc chủ ở phía sau Cửu Sơn đảo chủ không xa. Thính Phong cốc chủ chấn kinh, hai tay hóa thành hai cánh bỗng nhiên vỗ động, có từng lớp gợn sóng chập chờn ở bên ngoài thân thể xen lẫn giống như là một lớp hộ giáp bảo vệ, đồng thời cố gắng né tránh, cũng ầm ầm....
Bị phi kiếm kiếm quang chói mắt đó xuyên qua, lại bị mấy trăm đạo kiếm quang đuổi theo xuyên qua, một thi thể của con dơi khổng lồ từ trên không trung hạ xuống. Đại yêu ma Thính Phong cốc chủ, chết rồi!
Uy thế của Phi Kiếm Lưu Quang sau khi giảm bớt lại khẽ chuyển biến, đánh tới Độc Long vương cách đó gần nhất.
Xuy xuy xuy...
May mắn là lúc nào Bách Hoa nương nương cũng luôn chú ý, lập tức từng sợi dây dài cực lớn vây quanh Độc Long vương.
Ầm ầm ầm...
Một trận nổ vang chấn động đất trời. Bách Hoa nương nương liên tục đứt mất mười sáu sợi dây to dài, khiến uy thế của phi kiếm giảm bớt. Độc Long vương mới lập tức thoát khỏi.
- Cái gì?
Các đại yêu ma ở đây bao gồm cả Bách Hoa nương nương, tất cả đều theo bản năng mà bay ngược ra! Bách Hoa nương nương cách Thính Phong cốc chủ gần nhất cũng không nghĩ đến việc cướp đoạt lấy bảo vật sau khi Thính Phong cốc chủ chết còn để lại. Vì bọn họ đã sợ rồi!
Vèo vèo vèo...
Từng người đều bay ngược ra, lẩn trốn! Đơn thuần là bản năng!
Còn Lang Sơn lão tổ, Ngạc Long lão tổ, Hoàng Phong đạo quân, ba vị đại yêu ma cấp độ Cực cảnh thì dừng công kích, ở trong không trung nhìm chằm chằm vào Tần Vân. Ai nấy đều vô cùng trịnh trọng.
Vù.
Sau khi thân thể của Cửu Sơn đảo chủ nổ tung ra thành vô số hòn đá màu đen, ở xa xa trong không trung lại cấp tốc hội tụ lại, hội tụ thành một người bằng đá. Theo đó biến thành dáng dấp của Cửu Sơn đảo chủ. Hắn nhìn Tần Vân trên Lam Bà sơn, trong mắt tràn đầy kinh hãi. Hắn lập tức chạy trốn như bay, nói:
- Một kiếm liền đả thương bản nguyên của ta. Nếu như thêm năm ba kiếm nữa ta sẽ phải chết thôi! Trốn, trốn, trốn!
Trên Lam Bà sơn, Tần Vân ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt có một tia mất mát, nói:
- Đáng tiếc. Cửu Sơn đảo chủ không hổ là đại sơn thành yêu hiếm thấy! Cho dù ta đem hết toàn lực, tiêu hao lượng lớn tinh thần đánh ra một kích cũng chỉ khiến cho khí tức của hắn yếu đi. Sợ là cần phải đánh thêm mười kiếm, tám kiếm nữa mới có thể chắc chắn giết được hắn.
Cửu Sơn đảo chủ.... bản thể chính là một ngọn núi lớn!
Điều này thực sự là rất hiếm thấy, trong lịch sử cả thiên hạ này cũng cực ít. Hiện nay ở thời đại này chỉ có Cửu Sơn đảo chủ đại yêu ma mới có bản thể là một ngọn núi.
Bởi vì bản thể là một ngọn núi cho nên hắn có lực lớn vô biên! Thậm chí có thể bức bách cả người Cực cảnh. Chỉ có hai vị Lang Sơn lão tổ, Ngạc Long lão tổ đều là tu luyện ma thân đạt đến cấp độ Cực cảnh, mới có thể có lực lượng vượt trên hắn. Mà hắn lại không giống như những yêu quái thông thường khác, trái tim là chỗ yếu hại. Cả người của hắn là núi, căn bản là không có chỗ yếu hại.
Vì vậy giết hắn cũng cực kỳ khó.
Vù…
Phi kiếm đem theo bảo vật của Thính Phong cốc chủ còn sót lại, bay trở về bên người Tần Vân. Tần Vân tiện tay thu lại.
“Thôi được, đợi đến khi thực lực của ta cao hơn nữa, lại chém Cửu Sơn đó tiếp.”
Tần Vân thầm nói.
Ba vị đại yêu ma cấp bậc Cực Cảnh ở xung quanh ai nấy đều nhìn chằm chằm vào Tần Vân. Còn đám người Cửu Sơn đảo chủ đã sớm chạy trốn đến hơn mấy chục dặm rồi.
Vừa rồi mới chỉ là một đòn công kích...
Thế mà đã xuyên qua thân thể của Cửu Sơn đảo chủ, giết chết Thính Phong cốc chủ. Bách Hoa Nương Nương dốc hết sức mới cứu được Độc Long vương. Uy thế như vậy, ai có thể làm gì được chứ?
- Vạn Kiếm Quy Tông ư?
- Vạn Kiếm phân hóa, Vạn Kiếm Quy Tông!
Lang Sơn lão tổ, Ngạc Long lão tổ, Hoàng Phong đạo quân ở trong không trung đều sững sờ nhìn Tần Vân.
Tần Vân thu lại Chu Thiên kiếm quang, nhìn ba vị ở xung quanh.
Lan Sơn lão tổ đứng ở đó, bên ngoài thân che lấp một lớp lông tóc màu bạc. Lông tóc cũng có một trận quang mang âm u yếu ớt. Hai tay của hắn nắm lấy một thanh đao:
- Tần Vân, bọn ta đã xem thường ngươi rồi. Không thể ngờ rằng ngươi đã đạt đến Cực cảnh! Trong thiên hạ này, ngoại trừ Thôi Liên Phong của Kiếm Các ra, lại có thêm một vị Kiếm Tiên Cực cảnh nữa rồi.
Ngạc Long lão tổ thân thể khổng lồ nhìn xuống phía dưới, giọng giáng xuống:
- Kiếm Tiên cấp độ Tiên Thiên Cực cảnh. Thảo nào ngươi không lo ngại gì. Hóa ra thực lực không thua gì bọn ta.
- Loại Phi kiếm chi thuật Vạn Kiếm Quy Tông này, ngay cả lão tổ ta cũng phải bị thương. Chỉ là, tên điên Thôi Liên Phong đó phát ra một kiếm Vạn Kiếm Quy Tông liền khiến cho nguyên khí bị trọng thương, ngươi có thể thi triển ra được mấy kiếm đây.
Hoàng Phong đạo quân tay cầm cây phất trần cười nhìn Tần Vân, trong mắt có lãnh ý:
- Tần đạo hữu ẩn giấu thật cẩn thận. Hãy để cho bản đạo quân xem thuật phi kiếm của ngươi rốt cuộc đã tu luyện đến mức độ nào.
- Kiếm thuật này là do ta vừa mới ngộ ra, đang muốn có đối thủ đến thử một chút.
Tần Vân mỉm cười. Trước người hắn có hai thanh phi kiếm đang trôi nổi lững lờ. Một thanh là bản mệnh Phi kiếm như khói như mây của hắn, thanh còn lại là phi kiếm xám xịt, mịt mờ.