Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 202: Chương 202: Bổn đại gia tuyên bố đại diện chính nghĩa sẽ tiêu diệt mi ngay bây giờ ~~~~~!!




Dương Kiệt có chút muốn tự vả vào cái “ miệng hôi thối” của mình.

Mẹ kiếp ~~!! Đúng là nhắc tiền nhắc bạc không thấy đâu, vừa mới hứng chí lên kiêu mãn một chút mà đã bị vỗ mặt rồi. Ma thú cấp 4 cao cấp?? Đừng đùa giỡn kiếu đó chứ.

Không có thực lực của một kẻ mạnh nguyên thần chân chính, cho dù nó đứng yên cho đánh tới tết công gô, cũng chưa chắc phá vỡ được lớp vây giáp dày hơn cả tấc trên người nó nữa là.

Lạch cạch lạch cạch ~~~~~~~!! Vù ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

“ Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ bổ bổ ~~~~~~~~~~~~!!!” không để Dương Kiệt có thời gian than trách khóc lóc, chiếc càng khổng lồ của nó mở to ra, tựa như một cây kéo phóng to chụp thẳng về phía “con mồi” ở trước mặt.

Dương Kiệt không dám dùng cơ thể máu thịt của mình để thử thử độ sắc bén của chiếc càng của con cua khổng lồ đó, Huyền Thiết Chùy vẫy múa một vòng trên đầu, lập tức bổ ra vô số quả chùy khí khổng lồ về phía chiếc càng đang phóng tới.

Uỳnh ~~~~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~!!

Những quả chùy khí khổng lồ chỉ tựa như những viên bi thủy tinh mỏng manh, chỉ khẽ chạm nhẹ vào bề mặt chiếc càng đã lập tức vỡ tan nát ra, ngãi ngứa còn không đủ, hoàn toàn không làm gì được nó cả.

Boong ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Huyền Thiết Chùy bổ thẳng vào bề mặt chiếc càng khổng lồ lập tức bị đẩy bật trở lại, thậm chí bay vuột ra khỏi tay của Dương Kiệt.

Vuột mất vũ khí trong tay, Dương Kiệt chỉ biết cười trừ mà thôi. Đúng là Huyền Thiết Chùy đã có chút theo không kịp sự tiến bộ của mình. Phàm khí cao cấp đánh vào ma thú cấp 4, chẳng khác nào đứa con nít cầm cây búa nhựa đánh vào đầu con sư tử cả, sát thương gần như bằng không.

tìm kiếm nguyên liệu để luyện chế thánh khí là vấn đề vô cùng cấp bách, không thể chần chừ chờ đợi được nữa.

“ Càn Khôn Nhất Thiểm ~~~~~~!!!” Crack ~~~~~~~~~~!!!

Chiếc càng khổng lồ vừa bóp chặt lại cũng là lúc cơ thể của Dương Kiệt biến mất đi, chỉ trong nháy mặt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của con cua, cơ thể nhào lộn một vòng trên không trung, chân phải giơ thẳng ra phía trước hét lớn: “ Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước, ta cho mi thành cua … cái gì ~~~~~~~!!!”

Vù ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Bàn chân sét còn chưa kịp xuất hiện, chiếc càng còn lại chưa xuất chiêu của nó lúc nãy đã hình thành như một cánh quạt khổng lồ vẫy quét thẳng về phía Dương Kiệt đang ở tư thế chuẩn bị xuất chiêu.

“ Ta né ~~~~!!!” Dương Kiệt thu lại thế tung chân trong nháy mắt, chân phải giẫm mạnh lên chân trái ngay trên không trung, dùng đó là điểm tựa để cơ thể tung người nhảy lộn ngược về phía sau nhường qua “cánh quạt khổng lồ” xước qua cơ thể mình trong tích tắc.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Chiếc càng khổng lồ quét hụt mục tiêu đập mạnh xuống mặt đất, đất đá cát bụi tung bắn ngập trời, chiếc càng vừa chạm đất lập tức bật tung trở lại, thêm lần nữa quét thẳng về hướng Dương Kiệt đang chuẩn bị rơi xuống ở phía xa.

“ Ta hít ~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt há to cái miệng ra hết cỡ, miệng tựa như máy hút công suất cực lớn, không ngừng hút không khí và thiên địa linh khí ở xung quanh vào cơ thể. Không ngừng lại ở đó, sau khi hút đủ lượng không khí và thiên địa linh khí, lập tức vận hành chân nguyên trong cơ thể khóa hết mọi góc gách có thể thoát khí trong người. Cơ thể của Dương Kiệt lúc này đã phình to ra như một quả bóng được bơm đầy hơi, tốc độ rơi từ trên không xuống lập tức bị chững lại, thậm chí có dấu hiệu treo lơ lửng trên không.

Vù ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Chiếc càng bật ngược trở lại đã dự tính kỹ khoảng cách và tốc độ rơi xuống của “ con mồi”, thế nhưng “ con mồi” đột nhiên ngưng hẳn trên không trung không tiếp tục rơi xuống nữa, nên vô cùng hiển nhiên chiếc càng đang quét tới đã quét xước qua cơ thể của Dương Kiệt ngay sát phía dưới của mình, chỉ còn cách khoảng vài cm là bị dính chiêu ngay.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~!!

Thoát nạn trong gang tấc, Dương Kiệt mặt mày ửng đỏ há to miệng ra hít lấy hít để không khí ngon lành do phải kìm nến lúc nãy, cơ thể bị xì hết hơi ra nên vô cùng hiển nhiên tiếp tục tư thế rơi ngã thẳng xuống đất, tiếp đất an toàn.

“ phì phò, phì phò, cũng may là mình nhanh trí nghĩ ra cách này, hứng trọn cú quét đó vào người, không chết cũng bị trọng thương cho mà xem.” Dương Kiệt hai tay chống đầu gối vừa hít thở vừa nuốt nước bọt, tựa như vừa hoàn thành một nước rút cuối cùng trong cuộc thi maratong vậy.

Roẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Dương Kiệt còn chưa kịp thở lấy hơi, những đòn săn mồi như cuồng phong bạo vũ của con cua tiếp tục ập tới, chiếc đuôi ở sau lưng của con cua đã duỗi thẳng ra trước mặt, tựa như cây thương sắc nhọn đâm thẳng vào vị trí Dương Kiệt đang đứng.

“ Võ hồn hiện ~~~!! Phì Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể, mở ~~~~~~~~~!!!!” Huyền Vũ xuất hiện trên đỉnh đầu rồi nhập thẳng vào cơ thể, lại thêm một cái bụng phệ dạng khí xuất hiện chắn ngay trước mặt, Dương Kiệt chỉ còn cách thi triễn hết toàn bộ kỹ năng phòng thủ của mình ra chống đỡ vì giờ muốn né tránh là điều hoàn toàn không thể nữa rồi.

Rầm rầm rầm ~~~~~~~~~~~~~~!!!

Pằng ~~~~~~~~~~!!! Á Á Á Á Á Á ~~~~~~~!!!

Đuôi “ bò cap” trực tiếp đâm thủng cái bụng phệ dạng khí trong tích tắc, ghim thẳng vào cơ thể của Dương Kiệt ở phía sau.

Dương Kiệt có cảm giác như mình vừa bị một chiếc xe tải hạng nặng tông trực tiếp vào ngực, xương cốt như muốn vỡ vụn ra hết, trực tiếp bị tông bay ra xa, tông gãy cả vài chục cây đại thụ cản đường ở gần đó rồi rơi ngã thê thảm trên mặt đất.

Phụp ~~~~~~~~~~~~!!!

Một vũng máu màu đỏ pha lẫn màu đen từ trong miệng phun bắn ra, cú chích đuôi lúc nãy có uy lực không quá đáng sợ, đáng sợ nhất chính là ở đỉnh đuôi của nó có lọc độc, bị ghim thẳng vào cơ thể, lúc này toàn thân Dương Kiệt như bị nhuộm đen còn hơn cả gà Châu Phi.

Hít thở khó khăn, đầu óc choáng váng, huyết khí đảo lộn, chân nguyên bị ngưng tụ, nếu như không mau chóng đẩy lọc độc ra khỏi cơ thể, không cần con cua tiếp tục ra tay, Dương Kiệt cũng bị trúng độc mà chết cho mà xem.

Tam Chuyển Thuần Dương Công vận hành tới cực đỉnh, từng giọt từng giọt dịch thể màu đen từ mười đầu ngón tay chảy ra, chỉ là với tốc độ giải độc như thế này, không có một canh giờ cũng đừng mong có thể bình phục hoàn toàn.

Chỉ là, con cua khổng lồ kia sẽ đứng yên để mặc Dương Kiệt từ từ giải độc sao?

Câu trả lời tất nhiên là không rồi!!

Vù vù ~~~~~~~~~~~~~~~!!!!

Lần này trực tiếp “song càng xuất động” ghim thẳng xuống, không cho Dương Kiệt không gian né tránh.

“ Chẳng lẽ phải dùng dịch chuyển tức thời bỏ trốn sao??” Dương Kiệt nằm hấp hối trên mặt đất hoàn toàn không thể cử động được gì cả, lọc độc đã gần như bao phủ cả cơ thể, chỉ còn lại vùng tim vẫn còn đang vận hành chân nguyên tạo thảnh một lớp lá chắn phòng hộ ngăn cản lọc độc chảy vào, nếu như lúc này cơ thể động đậy mạnh, độc chảy thẳng vào vùng tim, cho dù là đại la kim tiên giáng trần cũng đừng mong cứu mạng được anh ta.

“ Súc sinh chớ động hành, xem bổn đại gia đây ~~~~~~~!!!” Vù ~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Trong lúc Dương Kiệt chuẩn bị kích hoạt dịch chuyển tức thời để bỏ trốn, tuy vô củng bất cam do tốn một số tiền không nhỏ vừa đi tới nơi này chưa được bao lâu đã phải về làng dưỡng sức, quan trọng nhất là không biết sẽ dịch chuyển mình tới nơi nào, nhưng không còn cách nào khác, còn hơn biến thành món điểm tâm cho con cua trời đánh kia, không phải sao?? Đột nhiên ở phía xa vang lên một tiếng gào thét của con người, ngay sau đó là một âm thanh xé gió của vật thể khổng lồ nào đó đang bay tới với tốc độ nhanh như tia chớp.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!! Rít ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Dưới ánh mắt đầy kinh ngạc của Dương Kiệt, một tảng đá khổng lồ không biết từ đâu xuất hiện, trực tiếp đè thẳng lên đỉnh đầu của con cua khổng lồ đang loay hoay thu lại chiếc đuôi của mình do phát hiện bị đánh lén, nó chỉ kịp rít lên một tiếng đầy đau khổ, trực tiếp hứng trọn đá tảng khổng lồ vào đầu, cơ thể loạng choạng không vững, không ngừng bước ngang qua lại như một kẻ say rượu.

Đưa mắt nhìn về phía tảng đá vừa bay tới, Dương Kiệt giật mình hoảng hốt khi phát hiện một bóng người toàn thân phát sáng, tựa như một bóng đèn công suất cực lớn thắp sáng cả một khu vực rộng lớn, đang mang theo vẻ mặt hả hê chê cười con cua khổng lồ vẫn còn chưa thể hoàn hồn trở lại.

Người này mặc một bộ trang phục quý tộc màu trắng tím, trông vô cùng quý phái nho nhã, chỉ là vẻ quý phái nho nhã đó ít nhiều bị ảnh hưởng bởi cái thân hình mập tới nỗi “không thể tin nổi” của hắn.

Đúng thế, lại là một tên mập ú thù lù, có thể xem là đồng loại của Dương Kiệt trước khi biến hình thành hình tượng như lúc này.

Chỉ là, Dương Kiệt tuy mập ú, nhưng khá cao lớn, nên ít nhiều khi nhìn vào sẽ có cảm giác hài hòa hơn, còn người này vừa mập vừa lùn, chắc cũng chỉ cao khoảng 1 mét 6 là cùng, lớp mỡ dày xệ hết xuống dưới lớp áo vải, đặc biệt là áo vải ở phần trước ngực gần như bị banh nứt ra do chịu không nổi cái lớp mỡ thịt quá ư là “ đầy đặn” của hắn, trông vô cùng khôi hài, thay vì nói hắn là bảo sao của Dương Kiệt, nói hắn là bản sao của Trư Bát Giới thì có vẻ thích hợp hơn.

Lần đầu tiên nhìn thấy thân hình của người này Dương Kiệt cũng không kềm được kêu thót lên, nếu như không phải khuôn mặt không có mũi heo tai heo, anh ta còn lầm tưởng rằng Trư Bát Giới giáng trần nữa là.

Sau một hồi chọc cười hả hê, bóng người đó một tay chống eo một tay chỉ thẳng về phía con cua ở phía xa, cười nói: “ mẹ ta bảo rằng, quân tử thấy chuyện bất bình khó tha, giữa ban ngày ban mặt dám hành hung loài người, hành vi đó tuyệt đối không thể tha thứ được, bổn đại gia tuyên bố đại diện chính nghĩa sẽ tiêu diệt mi ngay bây giờ ~~~~~!!”

“ Võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”

Ngay sau tiếng thét của đối phương, một hòn đá tảng khổng lồ bề mặt khảm đầy hoa văn trên bề mặt đen như than xuất hiện, hắn tung người nhào lộn về phía con cua đang dần định thần trở lại.

Trong quá trình nhảy về phía trước, cơ thể của hắn tựa như nhập thẳng vào hòn đá khổng lồ ở trên đỉnh đầu, lúc này không còn nhìn thấy bóng dáng của hắn đâu nữa, chỉ còn võ hồn đá tảng của hắn mà thôi. Võ hồn đá tảng đó tựa như viên thiên thạch từ bên ngoài vũ trụ rơi xuống, giáng thẳng về vị trí con cua đang đứng.

“ Đá lớn đè chết cua, ta đè chết ngươi, aaaa ~~~~~~~~!!!” bên trong tảng đá màu đen không ngừng vang lên tiếng gào thét của người đó, dưới ánh mắt kinh ngạc khó tin của Dương Kiệt, trực tiếp đè thẳng vào cơ thể của con cua.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!! Rít ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Đất cát tung bắn lên không trung như đang xuất hiện trận mưa đá đáng sợ, ngay vị trí con cua đang đứng lúc nãy lập tức xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ, lúc này không còn nhìn thấy bóng dáng của con cua và tảng đá màu đen đó nữa, chắc là đã bị vùi sâu bên trong cái hố rồi cũng nên.

ực ực ~~~~~~~!!!

Dương Kiệt không ngừng nuốt nước bọt vào cổ họng, tới giờ vẫn còn có chút hoảng sợ trước sức công phá mang tính hủy diệt của “ tảng đá màu đen” đó, nhẹ nhàng lếch người về phía cái miệng hố khổng lồ ở trước mặt, ghé đầu ra nhìn thẳng xuống phía dưới hố xem thử tình hình bên trong như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.