Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 132: Chương 132: Chìa khóa để thăng cấp của Nhân Thú




“ Thế nào? Hai vị muốn động tay với tại hạ??” Đôi mắt của tên đầu sư tử lóe qua tia sáng đầy phẫn nộ và sát khí, lạnh lạnh chất vấn.

“ không dám, không dám, Kim Sư đại nhân xin hãy bình tĩnh, tại hạ sẽ mau chóng đi bẩm báo với Phi Long đại nhân ngay tức khắc ạ.” Hai tên canh gác mang theo vẻ mặt nịnh hót cười nói với tên đầu sư tử.

“ Chẳng phải các vị vừa nói rằng tại hạ không đủ tư cách trao đổi với Phi Long đại nhân sao? Còn định đuổi cổ tại hạ về ổ chuột của mình sao? Sao giờ lại thay đổi rồi?” Tên đầu sư tử mang theo vẻ mặt cười mà không giống cười chế giễu hai tên phế vật ở trước mặt.

“ Đâu có, đâu có, chắc Kim Sư đại nhân nghe nhầm đấy thôi. Kim Sư đại nhân từng là thuộc hạ thân tín nhất của Phi Long đại nhân, sao lại không có tư cách trao đổi với đại nhân được chứ? Đại nhân hãy chờ tý, tại hạ sẽ đi bẩm báo với Phi Long đại nhân ngay tức khắc.” Hai tên đưa mắt nhìn nhau một cái, trong đôi mắt lóe qua tia sáng phẫn nộ trước lời nói có gai của đối phương, nhưng không dám biểu hiện ra, chỉ biết tiếp tục mang theo vẻ mặt như con chó luộc chin đầu hí hí cười nói.

Một trong hai tên nhanh chân chạy về phía lâu đài, tựa như đi bẩm báo với Phi Long đại nhân gì đó thì phải.

Mẹ kiếp, không còn cách nào khác, liên quan tới Hoàng Kim Nhân Thú Quả, nếu như sơ suất khiến Phi Long đại nhân vuột mất cơ hội giành được Hoàng Kim Nhân Thú Quả, sau này việc này truyền tới tai đại nhân, không chừng bị đại nhân xẻo thịt cũng không chừng.

Bọn ta nhịn ~~~~!!

Tên đầu sư tử chỉ cười lạnh đứng sang một bên chờ đợi, tên còn lại đứng ở gần đó có chút không biết phải làm sao, dưới ánh mắt soi mói đầy áp lực của đối phương, có chút thấp thỏm không yên.

Tuy biết rõ đối phương không thể giết mình, nhưng nếu như đập cho mình một trận tơi bời hoa lá là hoàn toàn có thể. Nếu như trước kia sau lưng có Phi Long đại nhân đỡ lưng hắn không dám, nhưng giờ hắn có lá bài trong tay để trao đổi với đại nhân, cho dù hắn đánh mình bán sống bán chết Phi Long đại nhân cũng sẽ không díu mày lấy một cái cho mà xem.

Biết thế ngay từ đầu đừng trêu chọc đối phương cho rồi. Đúng là cái miệng hại cái thân mà.

Mỗi giây mỗi phút trôi qua tựa như kéo dài cả một thế kỷ đối tên canh gác còn ở lại bên cạnh đầu sư tử, cơ thể không tự chủ nhích ra xa nơi tên đầu sư tử đang đứng, sợ đối phương thượng cẳng tay hạ cẳng chân thì khổ, trong lòng thầm trù ẻo: “ Tên khốn đó làm gì mà lâu thế này?”

Ắt xì ~~~~~~!!!

Tên phụ trách vào bẩm báo vừa chạy ra khỏi lâu đài đột nhiên ắt xì liên hồi, dùng ngón tay xoa xoa mũi, miệng lẩm bẩm nói: “Sao tự nhiên ắt xì thế này? Chắc có em nào đang nhắc tới mình chăng?” vừa khoái trí vừa nhanh chân chạy tới trước mặt tên đầu sư tử, khẽ cúi người nói: “ Kim Sư đại nhân, Phi Long đại nhân mời đại nhân vào đại sảnh để gặp người ạ.”

“ Dẫn đường.” Tên ở lại vừa thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy đồng bọn đã quay trở về, giật mình hoảng hốt khi phát hiện đầu sư tử bước ngang qua mình, dùng tay vỗ nhẹ một cái lên vai mình và mang theo nụ cười sâu sắc, khiến hắn không kềm được run bắn cả người lên, mồ hôi lạnh chảy đầy trên trán.

“ Hahahaha ~~~~~!!!” Tiếng cười đầy đắc chí cùa đầu sư tử kéo dài không dứt bên tai của tên canh gác, khiến hắn vừa phẫn nộ vừa lo sợ, nhưng lại không biết phải làm sao.

Đầu sư tử theo chân tên phụ trách bẩm báo nhanh chóng đi tới đại sảnh rộng gần hai trăm mét vuông ở trung tâm lâu đài, kiến trúc đại sảnh xa hoa lộng lẫy, trên tường vô số hoa văn hình ảnh sông núi thú rừng được chạm khắc một cách công phu đẹp mắt. Ngay chính giữa trung tâm của đại sảnh là một bục thềm cao gần hai mét bị bao quay bởi một con sông giả do hai chiếc cầu bằng gỗ điêu khắc ngay chính diện bắt qua. Trên bục thềm có thể nhìn thấy một bóng người đang ngồi trên một chiếc ghế bằng pha lê sáng lấp lánh có hình dáng giống như một con phi long đang uốn quanh cơ thể lại.

Bóng người ngồi trên ghế pha lê có khuôn mặt giống như một con dực long ở Trái Đất, mỏ nhọn đầu nhọn nhô cao, toàn thân được bao phủ bởi lớp vỏ kim loại màu xám bạc đặc chưng của nhân thú, bàn tay với móng tay dài cong sắc nhọn vô cùng đang một tay chống cằm một tay để lên đùi với tư thế nửa ngồi nửa nằm, đáng sợ nhất là phía sau lưng hắn tựa như gắn thêm một đôi cánh như xương cốt mỗi chiếc dài gần 3 mét đang không ngừng quét qua quét lại liên hồi.

Đứng ngay phía sau lưng hắn là hai cô gái loài người có sắc đẹp tuyệt trần với bộ đồ mỏng tanh như không mặc đang tay cầm cây quạt lông vũ lớn đang quạt gió cho hắn để xua đi cái nóng gắt vốn có ở khu rừng Nhân Thú này.

Những cô gái loài người này có thể sinh sống trong khu rừng này, là do Phi Long đã sử dụng dấu ấn nô lệ Nhân Thú khảm vào người của họ, khiến họ trở thành một phần của khu rừng Nhân Thú, không bị bài trừ bởi từ trường của bí cảnh nữa.

Chỉ là kích hoạt dấu ấn nô lệ như thế này khá tốn sức, nếu như không phải vô cùng mong muốn biến đối phương thành một thành phần trong khu rừng mà mang theo hình dáng của loài người, không Nhân Thú nào thích làm thế cả.

Và sở thích của Phi Long chính là bắt những đệ tử nữ tham gia thí luyện của ngũ đại môn phái có sắc đẹp đi lạc vào trong khu rừng Nhân Thú này, biến họ trở thành nô lệ, thê thiếp của mình.

Và người bị khảm dấu ấn nô lệ vào, sẽ bị trút sạch tiềm năng, mãi mãi không thể rời khỏi khu rừng như thuộc tính sau khi phục dụng Nhân Thú Quả, chỉ là họ vẫn mang hình hài của loài người mà thôi.

Tên này không ai khác chính là chủ nhân của một khu vực rộng lớn ở gần vị trí trung tâm khu rừng Nhân Thú, phía dưới cai trị gần cả chục nhóm thế lực lớn nhỏ khác nhau tại đây, cảnh giới đạt tới tông sư tầng thứ 6 đáng sợ, Phi Long đại nhân.

Ngoại trừ Phi Long ra, còn có vô số nhân thú có hình thú khác nhau đứng xếp thành hai hàng ở xung quanh đầu sư tử, đều là những thuộc hạ có số má trong thế lực của Phi Long cả. Ai nấy đều mang theo vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác phóng về phía đầu sư tử, tựa như ngụ ý muốn nói rằng: Mày chán sống rồi hay sao mà còn dám vác mặt tới nơi này.

Đầu sư tử không còn dám mang theo vẻ mặt đắc chí ban nãy khi đối diện với Phi Long đại nhân, đặc biệt là ánh mắt đầy uy hiếp của đối phương tựa như vô số con dao sắc nhọn phóng thẳng về phía mình, mặc dù đang cố gắng kềm chế để không bị mất mặt, nhưng cơ thể vẫn không tự chủ run rẩy liên hồi.

“ Tên khốn đó đã từng phục dụng Hoàng Kim Nhân Thú Quả rồi sao? Mới mười mấy năm trước vẫn còn là tông sư tầng thứ 4, giờ đã…..” Tên đầu sư tử không ngừng gào thét đầy phẫn nộ trong lòng. Tưởng rằng đối phương vẫn còn dậm chân tại chỗ, mình còn chút cơ hội báo thù, thế mà giờ nay đối phương đã tiến hóa thêm một bước nữa, vậy thì báo thù bằng niềm tin à?

Theo lý thuyết thì loài người khi phục dụng Nhân Thú Quả, tiềm năng trong người sẽ bị rút sạch, không còn có thể tiếp tục tu luyện đột phá nữa. Nhưng điều này không phải là tuyệt đối, Thiên Đạo không bao giờ đóng sập mọi lối vào của người tu luyện mà sẽ để lại lỗ khóa để mở cánh cửa đã bị đóng kín kia, và Hoàng Kim Nhân Thú Quả, chính là chiếc chìa khóa để mở cánh cổng đã đóng sập lại của Nhân Thú.

Tất nhiên, Hoàng Kim Nhân Thú Quả chỉ có tác dụng phục dụng trong ba lần đầu, mỗi lần phục dụng một quả sẽ thăng cấp ngẫu nhiên từ 1~ 3 cấp, nghĩa là nếu may mắn ba phần phục dụng đều thăng được cấp cao nhất, có thể gia tăng thêm chín cấp bậc nữa mà thôi. Và phải cách mười năm, Hoàng Kim Nhân Thú Quả mới nở hoa kết trái, mỗi lần kết được chin trái, trở thành mục tiêu tranh giành khốc liệt cho các Nhân Thú trong khu rừng, sự cạnh tranh khốc liệt như thế dần hình thành nhiều thế lực khác nhau tranh giành, kềm chế, và đàn áp lẫn nhau.

Tất nhiên là ai cũng muốn mình giành được Hoàng Kim Nhân Thú Quả, cho dù hết tác dụng phục dụng, ban thưởng cho đám thuộc hạ ở phía dưới, khiến cho thế lực của mình càng lớn mạnh, từ đó trở thành bá chủ trong khu rừng, không phải tốt hơn sao?

“ Kim Sư, còn dám vác cái mặt của ngươi xuất hiện trước mặt ta sao??” Đôi mắt nửa hé nửa nhắm của Phi Long đột nhiên mở to ra, một sức mạnh vô hình từ trên người hắn phóng thích ra, bắn thẳng về phía đầu sư tử đang thấp thỏm không yên ở phía dưới.

Uỳnh ~~~~~~!!!

Đầu sư tử trực tiếp bị luồng sức mạnh vô hình đó hất bay ra xa, té ngã xuống đất, vũng máu màu xanh lam từ trong miệng phun bắn ra, nhuộm đầy trước ngực mình.

“ Đại, đại, đại nhân…” Mặc dù trong lòng hận không thể phang thây xẻ thịt đối phương ra, nhưng đầu sư tử không dám biểu hiện trên khuôn mặt của mình, mang theo vẻ mặt đau khổ van xin khó khăn lên tiếng.

“ Nếu như không phải nghe ngươi nhắc tới Hoàng Kim Nhân Thú Quả, ta sẽ đánh ngươi thành tàn phế như mười mấy năm trước rồi tống cổ tới Hỏa Ngục Địa Đàng thêm lần nữa rồi.” Giọng nói lạnh lùng tàn nhẫn của Phi Long vang lên, khiến đầu sư tử không kềm được toàn thân run rẩy vì hoảng sợ.

Thì ra trước kia đầu sư tử từng là thuộc hạ thân tín rất được Phi Long tín nhiệm. Nhưng trong một lần bắt sống một đám đệ tử thí luyện của ngũ đại tông môn, trong đó có một nữ đệ tử sở hữu sắc đẹp tuyệt trần, thứ đẹp nhất, hoàn hảo nhất tất nhiên là phải giành cho thủ lĩnh cầm đầu, nên vô cùng hiển nhiên bị Phi Long thu nhận làm ái thiếp của mình.

Nhưng sắc đẹp tuyệt trần của nữ đệ tử đó đã khiến không ít giống đực chết mê chết mệt, điên đảo tựa như bị hút đi linh hồn, thậm chí biết rõ nguy hiểm nhưng cũng không tự chủ phải đâm đầu vào. Và đầu sư tử là một trong những tên như thế.

Trong một lần lợi dụng Phi Long đi tham dự đại hội giao lưu các thế lực trong khu rừng Nhân Thú chưa về, đã thừa cơ sử dụng thuốc mê và lẻn vào phòng của nữ đệ tử đó, và cái gì tới cũng phải tới, Kim Sư thõa mãn ước nguyện hưởng thụ thân thể của nữ thần trong mộng. Nhưng không ngờ trước khi rời đi, Phi Long đã âm thầm phái thuộc hạ thân tín bí mật canh giữ ái thiếp của mình, để đề phòng mấy tên đực chỉ biết dùng nửa cơ thể ở dưới để suy nghĩ kia, và việc hắn dám làm ô uế người phụ nữ của mình, tất nhiên là khiến Phi Long nổi giận lôi đình rồi.

Vì quy tắc tối cao trong khu rừng Nhân Thú, Nhân Thú không ra tay trảm sát đồng loại của mình. Nên Phi Long trực tiếp một tay vỗ chết vị nữ đệ tử kia, một món đồ chơi đã bị làm ô uế, không đủ tư cách tiếp tục tồn tại nữa.

Còn Kim Sư trực tiếp bị đánh thành tàn phế, sau đó bị ném vào Hỏa Ngục Địa Đàng, nơi đó sở hữu những ngọn lửa nóng trên cả chục ngàn độ bốc cháy ngày đêm liên miên không dứt, bất kỳ ai bị ném vào trong đó, sẽ ngày đêm bị những ngọc lửa đáng sợ đó thêu đốt nhưng lại không thể thể gây chết người, nhưng những cơn đau đáng sợ tra tấn thể xác xen lẫn linh hồn liên miên không dứt như thế này, khiến những người chịu hình thà bị đốt chết đi còn hơn.

Và thế là Kim Sư phải trải qua ba năm trời bị hành hạ tra tấn trong Hỏa Ngục Địa Đàng mới được thả ra, trực tiếp bị ném ra khỏi lãnh địa của Phi Long, để hắn tự sinh tự diệt, suốt đời cấm không được bén mảng tới gần khu vực của Phi Long cai trị.

Lúc này nghĩ tới trải nghiệm đáng sợ ba năm trong Hỏa Ngục Địa Đàng, Kim Sư tựa như bị trút hết toàn bộ sức lực trong cơ thể, toàn thân mềm nhũng ngồi thẩn thờ như người mất hồn trên mặt đất, mặc cho tiếng cười chế giễu của những người có mặt ở đại sảnh.

“ Nói đi, nếu như không khiến ta cảm thấy hài lòng, ngươi đừng mong được lành lặn rời khỏi nơi này.” Phi Long phóng ánh mắt chán ghét về phía đối phương, lạnh lạnh nói. Nếu như không phải quy tắc tối cao của khu rừng, e rằng đã một tay vỗ chết tên khốn này cho bỗ ghét rồi.

“ Dạ, dạ, bẩm Phi Long đại nhân, chuyện này thế này, cách nay không bao lâu, khu rừng Nhân Thú xuất hiện ba tên đệ tử tham gia thí luyện của ngũ đại môn phái, thực lực và tiềm lực tuyệt đối không tệ, thậm chí có tên sở hữu cả võ hồn cấp 9…”

“ Cái gì?? Võ hồn cấp 9???”

“ Có thể sao? Thiên tài vạn năm hiếm gặp, tuyệt đối là thiên tài vạn năm hiếm gặp ~~~!!”

“ Xì, thì đã sao nào, cho dù là thiên tài gì đi nữa, cũng đâu liên quan gì tới chúng ta, không phải sao?”

“ À cũng đúng, nếu như không phục dụng Nhân Thú Quả, chúng cũng đâu phải đồng loại của chúng ta, còn nếu đã phục dụng Nhân Thú Quả rồi, tiềm năng trong người bị rút sạch, ngay cả võ hồn cũng biến mất, vậy cũng như không.”

Vừa nghe thấy võ hồn cấp 9, cả đại sảnh lập tức vang lên những tiếng bàn tán xôn xao đầy khó tin, ngưỡng mộ, tất nhiên là không thiếu sự ghen tức rồi.

Ngay cả Phi Long cũng khẽ ngơ người một cái, nhưng nhanh chóng định thần lại, lạnh lạnh nói: “ Chẳng lẽ ngươi đi tới đây chỉ là để thông báo cho ta biết những thứ không liên quan tới ta thôi sao? Ngươi muốn chết hả ~~~~~~~~~~~~!!!”

Lại thêm một luồng áp lực đáng sợ trực tiếp chụp thẳng vào đầu của Kim Sư, khiến hắn vừa cố gắng đứng bật dậy lập tức quỳ ngã xuống đất, thậm chí đầu gối lúc quỳ xuống mạnh tới nỗi làm vỡ nứt luôn cả nền nhà, trên trán đã chảy đầy mồ hôi lạnh.

“ Dạ, dạ, không, không phải thưa Phi Long đại nhân, điều, điều thuộc hạ muốn…” “ câm ngay, ta không có tên thuộc hạ trời đánh như ngươi.” “ Dạ, dạ, tiểu nhân, tiểu nhân muốn nói chính là một tên đồng đội của hắn, trên người có sở hữu một bộ thánh giáp trung cấp ạ.”

“ Cái gì??? Thánh giáp trung cấp ~~~!!” “ không thể nào, chỉ là những tên đệ tử ngoại môn, sao có thể sở hữu thánh giáp được chứ?” “ Đúng thế, đúng thế, Kim Sư ngươi thật to gan, dám lừa dối cả Phi Long đại nhân sao? Ngươi thật đáng chết ~~~~!!”

Mặc dù miệng không ngừng gào thét chửi rủa tên đầu sư tử, nhưng nếu để ý kỹ, sẽ phát hiện trong đôi mắt của đám thuộc hạ của Phi Long đều lóe qua tia sáng tham lam.

Ngay cả Phi Long cũng không ngoại lệ, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi, chỉ lạnh lạnh cười nói: “ Kim Sư, ngươi có biết rằng hậu quả như thế nào khi dám lừa dối ta chứ nhỉ??”

Lại thêm một áp lực đáng sở từ trên người phóng thích ra chụp thẳng vào đầu của tên đầu sư tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.