Sau khi gào thét nửa ngày trời, phát hiện khán giả phía dưới khán đài chỉ đáp lại bằng những ánh mắt như nhìn thằng khờ nhìn về phía mình. Ái ngại tới nỗi suýt chút muốn kiếm cái lỗ nào chui xuống cho bớt xấu hổ.
Mẹ kiếp ~~!! Người của thế giới này không tế bào hài hước hay sao á
!!
Nhanh chân bước xuống lôi đài khi kế hoạch xây dựng hình tượng sụp đổ. Vội vã chạy tới bên cạnh trọng tài nói: “ Thưa trưởng lão, có thể cho đệ tử quay trở về trang viên của mình tắm rừa thay lại bộ đồ sạch sẽ trên người không? Chứ với hình tượng như thế này còn thượng đài chắc sẽ gây mất hình tượng của tông môn mất.”
Vị trưởng lão phụ trách có chút khó xử, trước giờ chưa từng có trường hợp thí sinh rời khỏi lôi đài giữa chừng. Nhưng Dương Kiệt cũng nói đúng, ăn mặc như thế này thượng đài, quả thật là mất hình tượng quá đi.
Khẽ quay đầu nhìn về phía Lý trưởng lão đang ngồi trên khán đài, phát hiện ông ta khẽ ngật đầu một cái. Lập tức thở phào nhẹ nhõm, quay sang Dương Kiệt nghiêm giọng nói: “ Cho cậu nửa canh giờ để chỉnh tề lại quần áo bản thân, cậu còn phải đấu trận đấu tốp mười, không được vắng mặt. Nếu quá giờ vẫn chưa có mặt, sẽ trực tiếp xử thua cậu đấy.”
“ Đa tạ, xin đa tạ trưởng lão.” Khẽ cúi người chắp tay thi lễ với trọng tài cái, lại quay về phía Lý trưởng lão làm động tác đó thêm lần. Ba chân bốn cẳng bỏ chạy khỏi quảng trường dưới tiếng cười đùa trêu ghẹo của những khán giả ở gần đó, chạy về trang viên của mình để tắm rửa cho thơm tho sạch sẽ trước khi thượng đài lần nữa.
Cười, cười cái đầu các ngươi á
!!
Dương Kiệt càng nghĩ càng phẫn nộ, càng hận tên Tạ Thế Hào hơn nữa, biết thế lúc nãy nặng tay hơn chút, trực tiếp phế hắn luôn cho bổ ghét.
Tên khốn hoàn toàn không nghĩ rằng, cái chiêu thức chết tiệt này, là do hắn tự sáng tạo và thi triễn ra, giờ phản tác dụng lại đi đổ hết mọi lỗi lầm cho người khác.
Nửa canh giờ trôi qua, Dương Kiệt đã mang theo hình tượng “Phong lưu xuất trần” như mọi khi quay trở về quảng trường.
Lúc này các trận đấu tranh giành tốp mười cũng vừa kết thúc chưa được bao lâu. Danh sách tốp mười cũng đã được xác định, bao gồm: Dương Kiệt, Tư Mã Phong Vân, Lăng Hàn Phong, Tống Thiên Hành, Chu Nhất Thông, Dương Diễn, Triệu Tử Trung, Thiết Hạo Nam và cặp chị em song sinh.
Ngoại trừ Dương Kiệt, Lăng Hàn Phong và Tống Thiên Hành ra, không ai có thể đụng chạm vào vị trí của thập đại cao thủ. Tất cả đều phải đại bại. Chỉ duy nhất Tạ Thế Hào, Trần Khôn và “ma trơ” Doanh Quỷ xui xẻo gặp phải ba tên quái thai, ngậm ngùi rời khỏi tốp mười.
“ Tránh đường, tránh đường nào.” Gạt dòng người đang đứng chen đầy lối vào lôi đài sang một bên để đi, phát hiện vô số ánh mắt kỳ dị, thương hại và cười trên đau khổ người khác phóng thẳng về phía mình. Dương Kiệt khẽ díu mày khó chịu.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy thế này? Sau những trận đấu trước kia, cho dù họ không tỏ vẻ phấn khích hoan nghênh, cũng không tới nỗi dùng những ánh mắt như thế này phóng về phía mình chứ?
Bước lên tới trước lôi đài, phát hiện một bóng người lạnh lùng như băng đã đứng sẵn trên lôi đài như đang chờ đợi ai đó.
Là tên Dương Diễn! ủa, còn đối thủ của hắn đâu? Chẳng lẽ là…..
“ Thí sinh Dương Kiệt, đã xử lý chuyện cá nhân xong rồi phải không? Đến đúng lúc lắm, bắt đầu thượng đài đi, đối thủ của cậu đã chờ sẵn từ nãy giờ rồi đấy.”
Trọng tài vô cùng dễ dàng phát hiện thân hình “ siêu mẫu” của Dương Kiệt, nhanh chóng lên tiếng hối thúc.
Quả nhiên! Đối thủ mình chính là tên “ mặt đá” đó. hèn chi biểu hiện của khán giả lại kỳ lạ như thế này.
Lúc này Tư Mã Phong Vân, Tư Mã Thiên và cả Huyết Lang Bang mang theo vẻ mặt cười mà không giống cười thích thú ngắm nhìn Dương Kiệt, để coi anh ta hoảng hốt sợ hãi khi nghe thấy đối thủ của mình là Dương Diễn.
Lăng Hàn Phong trực tiếp há há cười lớn, rõ ràng là cười trên đau khổ của người khác kia mà.
Người duy nhất đang lo lắng cho Dương Kiệt lúc này chắc chỉ có mỗi mình Diệp Tuyền đang trà trộn trong đám đông mà thôi.
Đối với những ánh mắt khinh thường thương hại của kẻ khác, Dương Kiệt chỉ cười lạnh.
Thằng nào sợ tên “ mặt đá” này chứ bố mày sợ hắn mới lạ.
Không chút chần chừ, từng bước từng bước bước thẳng lên lôi đài.
Ầm
~~!!
Một áp lực vô hình đáng sợ ập thẳng lên người, khiến Dương Kiệt không tự chủ phải dừng bước, đôi lông mày khẽ díu chặt lại vì khó chịu.
Kiếm thế!
Đối thủ còn chưa thượng đài, Dương Diễn đã dằn mặt trước tính sau. Kiếm Thế trong cơ thể phát tán ra, trực tiếp giáng thẳng vào người Dương Kiệt.
Đối diện thứ áp lực vô hình đáng sợ đó, Dương Kiệt chỉ cười lạnh, hừ mạnh một tiếng, Kiếm Thế do Dương Diễn nhắm thẳng vào mình trực tiếp phá tan ra, tiếp tục ung dung tự tại đi thẳng lên lôi đài.
Me kiếp! Bố mày đường đường một đại cao thủ vượt qua thử thách thí luyện “Đường Nggay Trước Mặt”, đạo tâm và ý chí cứng còn hơn cả thép, cái thứ khí thế cùi bắp đó thì đừng có sài ở trước mặt anh mày nữa, chỉ khiến bản thân mất mặt mà thôi.
“ Không có tác dụng??” Ánh mắt không chút tình cảm của Dương Diễn khẽ lóe qua tia sáng bất ngờ, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi. Chỉ là tham dò thôi, phá thì phá, chả có gì đặc biệt cả. Nhưng đối thủ này khá thú vị đấy.
Nhìn thấy dáng vẻ thong thả tự tại của Dương Kiệt, không ít người kêu thót lên vì bất ngờ. Ngay cả các vị trưởng lão cũng phóng ánh mắt tò mò hứng thú về phía anh ta, càng lúc càng coi trọng anh ta hơn nữa.
Thằng nhóc này không đơn giản.
Lúc này Dương Kiệt đã đứng trên lôi đài đối diện với Dương Diễn, dưới tiếng reo hò cổ vũ dành riêng cho Dương Diễn, Huyền Thiết Chùy xuất hiện trên tay, mang vẻ mặt không hài lòng vì lép vé lượng khán giả so với đối phương ( mặc dù chả ma nào thèm cổ vũ cho hắn cả), cười lạnh nói: “ Được nhiều người ủng hộ quá nhỉ? Không biết lát tao đập mày thành đầu heo, không biết phản ửng của khán giả sẽ như thế nào đây?”
“ Đúng là đồ bất lịch sử, mở miệng ra là phun phân! Lẽ ra nãy giờ còn thay đổi chút nhìn nhận về hắn, giờ lão nương hận không thể lao lên lôi đài xé nát cái mỏ thủi của hắn ra cho bổ ghét
~!!”
Một fan nữ nghe thấy lời khiêu khích của Dương Kiệt dành cho Dương Diễn, lập tức bùng nổ, lên tiếng gào thét chửi rủa thậm tệ, thậm chí có xu hướng lao lên lôi đài liều mạng với kẻ thù của thần tượng.
“ Đúng thế,đúng thế, cùng đi, lên xé xác con heo mập đó ngay
!!” không ít fan nữ lập tức theo chân phong trào, lao thẳng về phía trước. Thậm chí không ít đệ tử nam cũng là fan cuồng của Dương Diễn, cũng đã hòa theo đám đông đòi lên “thảo phạt” con ác ma đáng ghét kia.
Không một ai đứng về phía Dương Kiệt cả! Đã bắt đầu xảy ra tình trạng lộn xộn ngay dưới khán đài.
Mẹ kiếp! không cẩn thận chạm vào ổ kiến lửa rồi.
Dương Kiệt nhìn thấy khán giả phẫn nộ quá khích, có chút chột dạ, nếu như không phải nhìn thấy trọng tài đã ra tay trấn áp fan cuồng, e rằng đã bỏ chạy từ lâu rồi.
Mỗi người nhổ một miếng nước bọt cũng đủ để dìm chết mình rồi đấy!
Quan trọng nhất là, không thể ra tay với các đệ tử nữ mới chết chứ!
Thất sách, quả thật là thất sách ~~!! Không ngờ cho dù ở thế giới của mình hay thế giới này, cũng không thể xem thường sức mạnh hiệu ấn thần tượng được.
“ Bắt đầu đi!” Nhìn thấy tình hình phía dưới đã được khống chế, giọng nói lạnh lùng của Dương Diễn lại vang lên.
“ Được!” Không dám động vào ổ kiến lửa thêm lần nữa, Dương Kiệt không dám tiếp tục buông lời khó nghe, Huyền Thiết Chùy vẫy múa trong tay, chuẩn bị một chiêu Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp để thăm dò thực lực đối phương.
“ Hãy kích hoạt võ hồn đi! Nếu không thì trận chiến sẽ kết thúc sớm đấy!” Lẽ ra với một người lạnh lùng như Dương Diễn, không bao giờ buông ra những lời khuyên bảo đó. Nhưng dù sao đối phương cũng là một cao thủ có thể dễ dàng phá vỡ Kiếm Thế của mình, tuy có sở thích “ Kỳ dị” đáng khinh bỉ, nhưng cũng là một đối thủ đáng để tôn trọng, vô cùng khó tin khi lên tiếng nhắc nhở.
“ Kích hoạt võ hồn?? Ngươi còn chưa kích hoạt thì ta cũng chưa cần.” Dương Kiệt cười lạnh đáp.
“ Võ hồn của ta một khi kích hoạt, đồng nghĩa sẽ một mất một còn, trong đại hội tỷ võ không cần thiết phải làm thế.”
Dương Diễn mang theo lòng tốt giải thích.
Nhưng lọt vào đôi tai của Dương Kiệt lập tức biến chất thành lời chế giễu khinh thường. Cười lạnh quát: “ Ngươi không kích hoạt võ hồn thì ta cũng không cần, như thế là quá đủ để đánh bại ngươi rồi.”
Đối thủ chỉ hơn mình một cấp, nếu như đối phương không kích hoạt võ hồn, còn mình thì kích hoạt thì còn đấm đá gì nữa, cho dù đứng yên cho hắn đánh tới tết công gô cũng không có kết quả. Vả lại, Dương Kiệt lúc này mang theo tâm trạng thoải mái khi giao chiến, vì mục tiêu tốp 10 đã hoàn thành, bảy triệu linh thạch đã trong tầm tay, thắng thua không còn quá quan trọng nữa.
Thừa cơ hội này để xem xem thực lực của mình so với người đứng thứ nhì trong thập đại cao thủ cách biệt tới mức độ nào.
“ Giới Vương Quyền X3, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp
, bổ, bổ, bổ
~!!”
“ Ấu trĩ!” Dương Diễn khẽ díu mày khi đối phương vẫn ngoan cố, hảo cảm đối với Dương Kiệt lập tức giảm thấp xuống. Đối diện ba cây chùy khí khổng lồ bắn tới, thậm chí không cần rút kiếm khỏi bao ( Mặc dù từ đầu tới cuối chưa ai nhìn thấy hắn rút kiếm khỏi bao lần nào cà), giơ ngón tay lên chĩa thẳng vào ba cây chùy khí đang bay tới.
Rầm ~~! Rầm
! Rầm
!!
Ba cây chùy khí lập tức bị nổ tung banh xác trong không khí, tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.
Khán giả phía dưới còn chưa kịp reo hò ăn mừng, chỉ thấy Dương Kiệt đã tung người nhào lộn lên không trung, chân phải đá thẳng xuống: “ Giới Vương Quyền X 4! Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước
~!!”
Ba chiêu lúc nãy chỉ là đánh lạc hướng mà thôi, cú chốt chính là cú đá này nè. Mày không phải chảnh lắm sao? Để xem dính phải hiệu ứng cháy đen như than coi còn chảnh được nữa không.
“Á, Dương sư huynh, coi chừng
!!”
“ Mau né tránh đi, đừng để dính chiêu thức bỉ ổi đó
~!!”
Tiếng fan nữ ở dưới khán đài vang lên không dứt, vô cùng lo lắng cho thần tượng của mình bị dính phải chiêu bỉ ổi đê tiện đó.
Nếu như lúc này tông môn có bảng xếp hạng mười chiêu đánh hiểm độc bỉ ổi nhất, thì Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước chắc chắn sẽ lọt vào tốp 3. Chiêu đánh này không chỉ hành hạ thân xác, còn hành hạ cả linh hồn của đối thủ nữa kìa.
Bộ không thấy đường đường một trong thập đại cao thủ như Tạ Thế Hào trước khi ngất đi đã phải rơi ra dòng nước mắt tuyệt vọng sao?
“ Thứ khí thế đó ….” Phát hiện uy lực bàn chân sét mạnh hơn trước đó rất nhiều ( tất nhiên, Giới Vương Quyền đã kích hoạt X 4 rồi mà), Dương Diễn cũng không dám coi thường. Mặc dù ngày thường không quá xem trọng hình tượng của bản thân, nhưng không ai muốn biến thành trò cười của thiên hạ cả.
Tay nắm chặt cán kiếm, đôi mắt lạnh lùng lóe qua tia sáng sắc lạnh, động tác rút kiếm khỏi bao nhanh chớp, chém thẳng về phía bàn chân sét đang bay xuống: “ Hàn Băng Kiếm Pháp, Cực Độ Băng Hàn ~~!!”
Lưỡi kiếm quét một đường kiếm khí hình cầu vòng màu xanh lam bắt mắt, bắn thẳng về phía chiêu đánh của đối phương.
Không thể tin nổi khi bàn chân sét dạng khí đó trực tiếp bị đóng băng trong không trung, chưa được một giây lập tức bị vỡ tung tan tành, những vũng nước giá lạnh rơi vãi hết bề mặt lôi đài. Chưa hết, Dương Kiệt đang tung người trên không trung lập tức cảm nhận luồng khí lạnh thấu xương đang áp sát tới gần.
“ Không hay rồi
~!!” Đôi mắt của Dương Kiệt giương to ra hết cỡ, kinh hãi gào lớn.