Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 301: Chương 301: Lý Nguyên Bá VS Tống Anh Kiệt




Bát đại thần tướng nhanh chóng chuyển hóa từ sự bất ngờ kinh ngạc thành vẻ vui mừng phấn khích tột cùng.

Lẽ ra còn định đi truy sát kẻ thù không đội trời chung sau khi chiếm trọn Bán Nguyệt thành, ai ngờ đối phương trực tiếp đâm đầu về phía mình như con thêu thân lao vào lửa, vậy thì không cần phải khách sáo làm gì nữa, làm thịt hai tên khốn trời đánh đó trả thù cho lão Hàn và Thiếu Phong thôi.

Trong đôi mắt của Tống Anh Kiệt lóe qua tia sáng khen ngợi, dưới ánh mắt đầy “ kỳ vọng” của bát đại thần tướng, khẽ ngật đầu một cái, đồng ý cho phép họ ra tay.

“ tránh ra, tất cả tránh ra ~~~~~~~~~~~~!!!” “ Sát, sát, sát, báo thù cho lão Hàn và Thiếu Phong ~~~~!!!” “ Võ hồn, hiện ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!”

Nhận được cái ngật đầu của chủ soái, bát đại thần tướng phấn khích như đang ăn mừng lễ hội, lập tức ra lệnh cho binh sĩ đang cản đường Lý Nguyên Bá và Dương Kiệt tránh sang một bên để đối phương có thể áp sát về phía mình, đồng thời giảm thiểu thương vọng cho phe mình.

Dương Kiệt và Lý Nguyên Bá đang cực nhọc mở đường máu đột nhiên cảm nhận thấy binh sĩ ở xung quanh nhanh chóng dạt sang hai bên, không tiếp tục lao vào tấn công mình nữa, còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì, lập tức cảm nhận thấy tám luồng áp lực vô hình trực tiếp thẳng vào người, miệng lưỡi cảm thấy ngọt tanh, một vũng máu từ trong miệng phun bắn ra, ruột gan như muốn đảo lộn lên hết.

Tám luồng áp lực xuất phát từ Nguyên thần tầng thứ 7 tầng thứ 8 ập thẳng vào người, tuyệt đối không phải một người thậm chí chưa đạt tới cảnh giới nguyên thần như Dương Kiệt có thể chống cự nổi.

“ AAAAAAAAA, các ngươi làm gì chủ nhân ta thế này??? Sơn Băng Địa Liệt, chết hết cho ta ~~~~~~~~~~~~~~!!!” Nhìn thấy Dương Kiệt lao đao muốn ngã, Lý Nguyên Bá tỏ ra phẫn nộ vô cùng, song chùy lập tức chuyển hóa thành hai quả thiên lôi khổng lồ, dồn hết toàn bộ cơn thịnh nộ của mình ném thẳng về phía bát đại thần tướng.

“mọi người cẩn thận ~~~~~~~!!!” “ đừng xem thường đòn đánh đó, bố trận, bố trận ngay ~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Bát đại thần tướng không dám chủ quan trước hai quả chùy lôi khổng lồ ném ra từ tay của Lý Nguyên Bá, lập tức phân tách ra đứng vào vị trí đã được diễn tập hàng trăm hàng ngàn lần, bố trí thành một trận pháp dùng để chống đối kẻ thù hùng mạnh mà cả nhóm từng làm trước kia.

Chỉ thấy bát đại thần tướng chia làm ba hàng ngang, hai người ở phía trước, hai người ở phía sau, và ba người ở chính giữa, tay trái đưa lên vai người bên cạnh, tay phải ấn thẳng vào lưng của người đứng ở hàng trước, còn hai người đứng ở trên cùng tay phải không ngừng xoay tròn ngay trước mặt như đang vẽ đường dấu ấn kỳ lạ nào đó, ngay lập tức phía trước mặt bát đại thần tướng xuất hiện một tấm khiên năng lượng bát sắc bề mặt khảm đầy hoa văn bí ẩn, chắn đỡ ngay trước mặt cả nhóm.

Thập Diện Liên Hoàn Phản Nguyên Trận!!

Do mười kẻ mạnh đạt cảnh giới nguyên thần trở nên bố trí mà thành, uy lực phát huy ra có thể hóa giải và phản dam hết toàn bộ đòn tấn công của một kẻ địch có thực lực lớn mạnh hơn nhóm người bố trận một đại cảnh giới.

Tuy lúc này chỉ còn lại tám người bố trận, nhưng ngay cả một xuất khiếu tầng thứ 5 cũng đừng mong có thể phá hủy được phòng thủ của trận pháp này, nên bát đại thần tướng tỏ ra vô cùng tự tin, cười lạnh nhìn chằm chằm vào cặp song chùy lôi ném tới, chỉ cười lạnh ngóng chờ đòn tấn công của kẻ địch bị phản ngược lại, tới lúc đó chắc sắc mặt của hắn sẽ đẹp đẽ lắm nhỉ??

Chỉ là ước mơ luôn tốt đẹp, hiện thực thì ……

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

“ Cái gì ~~~~!! Không thể nào ~~~~~!!!” “ vì, vì sao lại có, có thể như thế chứ???” “ Lão Mạc ~~~, lão Nguyên, tránh, tránh ra mau ~~~~~~~~~~~!!!” “ không ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Chỉ thấy song chùy lôi va đập vào tấm khiên năng lượng, không những không phản ngược lại, mà lập tức vỡ tan nát trong chớp mắt, hai vị thần tướng đứng đầu thậm chí không kịp phản ứng, trực tiếp hứng trọn song chùy vào người, những người đứng ở phía sau không dám ứng cứu, chỉ còn cách mang theo vẻ mặt đầy tuyệt vọng, đau thương và pha lẫn kinh hãi nhảy lùi ra sau để né tránh, nhất thời tiếng gào thét tiếng nổ tung vang động cả trời đất.

“ dính dong, đồng đội của bạn tiêu diệt được một kẻ địch nguyên thần tầng thứ 8, bạn nhận được 20 % điểm kinh nghiệm: 200000000.”

“ dính dong, đồng đội của bạn tiêu diệt được một kẻ địch nguyên thần tầng thứ 8, bạn nhận được 20 % điểm kinh nghiệm: 200000000.”

“ dính dong, bạn đã đạt đủ điểm thăng cấp. Nhưng lần thăng cấp này do phải hình thành nguyên thần trong cơ thể của bạn, nên trong quá trình nâng cấp cơ thể không thể hành động tự do được, xin hỏi bạn có định thăng cấp ngay tức khắc không???”

“ không, tạm thời không thăng cấp ~~~!!” Lại thêm hai thần tướng chết thảm dưới tay Lý Nguyên Bá, điểm kinh nghiệm mà Dương Kiệt nhận được quá đủ để anh ta trực tiếp thăng cấp thành cảnh giới nguyên thần tầng thứ 1, nhưng do quá trình nâng cấp yêu cầu cơ thể không thể hoạt động nhúc nhích, lúc này đang đứng trên chiến trường, tất nhiên là lập tức từ chối thăng cấp ngay tức khắc rồi, đợi sau khi cuộc chiến kết thúc tìm nơi yên tĩnh “ bế quan” thăng cấp sau vậy.

“ không, không thể nào như thế được ….” “ Vì sao, vì sao đối phương có thể phá vỡ Thập Diện Liên Hoàn Phản Nguyên trận của chúng ta chứ??? Ngay cả kẻ mạnh xuất khiếu tầng thứ 5 có mặt ở đây cũng chưa chắc làm được điều đó mà ~~~~!!!” “ Nằm mơ, chắc chắn là ta đang nằm mơ, mà còn là ác mộng ~~~~~!!!” “ Ta không tin, ta không tin ~~~~~~!!!”

Lục đại thần tướng còn lại ai nấy đều mang theo vẻ mặt thất thần miệng không ngừng lẩm bẩm, họ vẫn chưa thể chấp nhận sự thực xảy ra ở trước mặt.

Họ hoàn toàn có thể cảm nhận khí thế của Lý Nguyên Bá hoàn toàn không có chút thay đổi, vẫn là một nguyên thần tầng thứ 8 như trước đó, thế mà chỉ đơn giản một đòn tấn công đã có thể dễ dàng phá hủy tấm khiên năng lượng mà ngay cả một xuất khiếu tầng thứ 5 cũng phải cảm thấy đau đầu.

Có thể sao???

Những với kỹ năng Thiên Hạ Vô Địch của Lý Nguyên Bá, có thể biến chuyện không thể thành có thể đấy chứ.

“ Chết này ~~~~~~~~~~~~!!!!” Lý Nguyên Bá không vì lục đại thần tướng không chấp nhận sự thật mà ngưng lại, song chùy nhanh chóng được thu lại trên tay, trên môi mang theo nụ cười khát máu điên cuồng, tiếp tục lao thẳng về phía lục đại thần tướng vẫn còn trong trạng thái thất thần, song chùy vẫy múa trên tay, vung lên bổ thẳng về kẻ địch.

“ Thôi đủ rồi ~~~~~~~~~~~!!!!” song chùy của Lý Nguyên Bá gần như chạm vào đầu của hai vị thần tướng còn đang thất thần, giọng nói không nóng không lạnh của Tống Anh Kiệt đột nhiên vang lên, hắn lập tức cảm nhận thấy một luồng năng lượng uy lực kinh người đang bắn thẳng về phía mình, nếu như bản thân còn cố gắng tiếp tục đập bể đầu hai tên thần tướng kia, chắc chắn sẽ phải hứng trọn luồng năng lượng đáng sợ đó vào người, và kết quả là chắc chắn sẽ bị trọng thương mất hết khả năng chiến đấu ngay tức khắc.

Lý Nguyên Bá tất nhiên là không ngu xuẩn tới mức dùng trọng thương của mình để đổi lấy hai sinh mạng của kẻ địch. Nên nhớ rằng nghĩa vụ của hắn là còn phải bảo vệ chủ nhân của mình, nếu như mình mất hết sức chiến đấu, cả hai thậm chí có thể phải bỏ mạng ở nơi này đấy.

“ Rút ~~~~~~~~~~~~~~~!!!” Lý Nguyên Bá nhanh chóng thu lại đòn đánh của mình, cơ thể nhảy lùi ra phía sau để né tránh.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Một tiếng nổ vang trời vang lên, chỉ thấy vị trí mà Lý Nguyên Bá vừa đứng lúc nãy lập tức xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ bởi luồng năng lượng đáng sợ của Tống Anh Kiệt, hai vị thần tướng từ trong trạng thái thất thần lập tức bừng tĩnh trở lại, cơ thể như bị rút hết toàn bộ sức lực trong người ngồi ngã mông xuống đất, không ngừng nuốt nước bọt vào cổ họng vì hoảng sợ.

Suýt chút nữa, nếu như nguyên soái không kịp ra tay, e rằng mình đã chết thảm dưới tay tên sát thần đáng sợ kia rồi.

Lý Nguyên Bá mang theo nụ cười khát máu ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Tống Anh Kiệt ở phía xa, tinh thần phấn chấn bội phần, ý chí chiến đấu đã được đẩy lên tới mức cực đỉnh.

Tống Anh Kiệt, tuyệt đối là đối thủ đáng sợ nhất mà Lý Nguyên Bá phải đối diện vào thời điểm này. Nếu như bản thân chủ quan sơ hở, không chừng có thể phải bỏ mạng ở nơi này.

“ tất cả lùi về phía sau.” Nhìn thấy rõ thực lực của Lý Nguyên Bá, Tống Anh Kiệt biết rõ bản thân không thể khoang tay đứng nhìn ở bên ngoài nữa rồi.

Cho tới thời điểm này đã có bốn thần tướng tử trận, có thể nói là tổn thất nặng nề, tuy quân dân được hy sinh trên chiến trường là niềm kiêu hãnh, nhưng Tống Anh Kiệt vẫn tỏ ra đau xót vô cùng.

Mỗi một thần tướng đều có thực lực của nguyên thần tầng thứ 7 trở nên, đào tạo không dễ, cộng thêm lòng trung thành tuyệt đối, chết một người đã đủ để lăn đất khóc lóc rồi, huống chi giờ chết tới bốn người chứ?? Tuyệt đối không thể để tình trạng đó xảy ra dù chỉ thêm một lần nữa.

Quan trọng nhất là, nếu như không thể trấn áp được kẻ địch có thực lực kỳ dị này, tuyệt đối có thể ảnh hưởng tới cục diện cuộc chiến cũng không chừng.

Tống Anh Kiệt quyết định ra tay giải quyết Lý Nguyên Bá, mặc dù có vẻ hơi muộn, nhưng ít ra tất cả vẫn còn trong tầm kiểm soát của ông ta.

“ Tích Lịch Phá Thiên Chùy, bổ ~~~~~~~~~~~~~~~!!!!” Lý Nguyên Bá không dám lơ là, cho dù nãy giờ tích tụ không ít năng lượng, nhưng thực lực giữa bản thân và kẻ địch vẫn còn một khoảng cách không nhỏ, đặc biệt là khi đối phương kích hoạt võ hồn, cho dù là đòn tấn công thăm dò lúc đầu, Lý Nguyên Bá cũng chủ động tung ra hết toàn bộ sức mạnh của mình.

“ Không tệ ~~~!!! Thất Tuyền trảm, trảm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!” nhìn thấy quả chùy lôi khổng lồ xuất hiện trên không trung và bổ xuống đầu mình, Tống Anh Kiệt lập tức có thể cảm nhận được uy lực đó tuyệt đối không phải một nguyên thần tầng thứ 8 có thể làm được, đối phương quả thật có vấn đề!!

Cự kiếm xuất hiện trên tay, hai tay nắm chặt cán kiếm giơ qua quá đầu, hướng thẳng về phía quả chùy khí khổng lồ đang bổ xuống, chẻ mạnh một nhát.

Roẹt ~~~~ roẹt ~~~~ roẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Gần bay lưỡi kiếm khí hình lưỡi liềm phóng thích ra chém thẳng về phía quả chùy khí khổng lồ, chỉ trong tích tắc đã va đập vào nhau trên không trung.

Rầm ~~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~~~~~~~~~~ ……….!!!

Tiếng nổ, gió lốc xuất hiện ngay khu vực cả hai đang giao chiến và nhanh chóng lan sang xung quanh, khiến không ít người ở gần đó bị cuốn bay ra xa, thậm chí mất mạng bởi uy lực kinh hoàng nổ ra sau khi hai đòn tấn công đầy uy lực va chạm vào nhau, nhất thời tiếng kêu thét vang trời.

“ tránh ra, tránh lùi ra xa mau, mau ~~~~~~~~~~~~~!!!” lục đại thần tướng nhanh chóng chỉ huy quân đội tản lùi ra xa để nhường lại phần khu vực giao chiến cho cả hai. Dám bén mảng gần đó có thể mất mạng lúc nào không hay đó chứ.

“ sát ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” Lý Nguyên Bá vẫy múa song chùy trong tay, tựa như một tên bắn bắn thẳng về phía Tống Anh Kiệt, trực tiếp tiến hành sáp lá cà với đối phương.

“ hảo tiểu tử, không tệ, chiến ~~~~~~~~~~!!!” Tuy là kẻ thù không đội trường chung, nhưng trong đôi mắt của Tống Anh Kiệt không kìm được lóe qua tia sáng khen ngợi, nhất thời chiến ý ngút trời, hai tay nắm chặt cự kiếm lao thẳng về phía trước để đáp lại hành động của kẻ địch.

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh ~~~~~~~~~~!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.