Ngư Tang, là tên gọi của khu vực sở hữu một dãy núi Thiên Sơn trải dài trên mười ngàn dặm, chiều cao so với mực nước biển trên năm ngàn mét, hằng năm bị bao phủ bởi mưa tuyết trắng xóa, không chỉ tồn tại lượng lớn ma thú có thuộc tính băng khổng lồ, còn có vô số thiên tài địa bảo, phế tích di chỉ của một tông môn cực thịnh vào vài chục ngàn năm trước, Bắc Minh Tông.
Điều đó lôi kéo không ít binh đoàn đánh thuê tụ tập về nơi này để đi vào Thiên Sơn thám hiểm, thu hoạch thiên tài địa bảo, săn giết ma thú.
Ngoài ra, còn có không ít đệ tử của các tông môn tìm tới phế tích di chỉ để săn tìm cơ duyên của mình.
Nằm cách Thiên Sơn khoảng vài ngàn dặm về phía đông nam, còn là đại bản doanh của Lãnh Binh Cung, một trong ngũ đại tông môn hùng mạnh của U Châu.
Nghe nói vị tổ tiên khai lập ra Lãnh Binh Cung lúc đó còn lại đệ tử của một tông môn tầm trung, trong lúc thí luyện ở núi Thiên Sơn đã vô tình tìm ra lối vào phế tích di chỉ của Bắc Minh Tông, từ trong đó mang ra vô số kỳ trân dị bảo, thần đan diệu dược, bí kíp tuyệt học, đặc biệt là một môn địa giới tuyệt phẩm Bắc Minh Bảo Điển, chỉ trong thời gian ngắn đã vươn lên trở thành kẻ mạnh một phương, khai tông lập phái, hình thành một trong ngũ đại môn phái hùng mạnh nhất U Châu ngày hôm nay.
Nhiệm vụ của Dương Kiệt lần này không phải là đi tới Thiên Sơn để thăm dò di tích của Bắc Minh Tông, mà là thu thập Thiên Sơn tuyết liên và Thiên Sơn tuyết sâm, hai loại linh dược nổi tiếng ở dãy núi Thiên Sơn này.
Mỗi một đóa Thiên Sơn tuyết liên hoặc Thiên Sơn tuyết sâm có thể mang về tông môn đổi lấy 1000 điểm tích lũy, và số lượng đổi không có giới hạn, nghĩa là nếu như anh ta kiếm được một ngàn phần Thiên Sơn tuyết liên hoặc tuyết sâm, sẽ nhận được tới một triệu điểm tích lũy.
Tất nhiên, nói thì nói thế, cho dù Dương Kiệt có bỏ cả đời ra tìm, cũng chưa chắc tìm được một ngàn phần linh dược như đã nói.
Phải biết rằng hằng ngày biết bao nhiêu người đi vào Thiên Sơn, vòng ngoài của Thiên Sơn đã bị càn quét sạch sẽ từ lâu, muốn kiếm được linh dược, phải đi sâu vào vòng trong, chỉ là với thực lực hiện giờ của Dương Kiệt, chỉ có thể quanh quẩn ở gần ngoài rìa của Thiên Sơn, cầu trời bái phật để tìm được vài chục đóa đã là may mắn lắm rồi.
Mục đích chuyến đi lần này là vừa làm nhiệm vụ kết hợp với săn giết ma thú ở trên Thiên Sơn để thăng cấp, nên chỉ hoạt động ở gần sát rìa vòng ngoài, không dám đi sâu vào trong sẽ có nguy hiểm tới tính mạng cũng không chừng.
Vì càng vào sâu thì cấp độ của ma thú càng đáng sợ, thậm chí từng xuất hiện một con ma thú cấp 7, là bá chủ một phương ở khu vực Thiên Sơn này.
Nghe nói từng có không ít kẻ mạnh đạt tới cảnh giới hợp thể tổ đội đi sâu vào trong săn giết con ma thú cấp 7 này, kết quả gần chục kẻ mạnh hợp thể bỏ mạng ở Thiên Sơn, chỉ còn lại vài ba người toàn thân mang đầy thương tích đáng sợ trở về, từ đó không dám bén mảng tới vùng sâu của dãy núi Thiên Sơn này nữa.
Thành Ngư Tang, ngôi thành được dựng lên dùng làm giao điểm dừng chân của những người đi sâu vào trong Thiên Sơn để thám hiểm, từ một thị trấn nhỏ dần dần trở nên phồn hoa không thua kém gì đế đô của những vương triều hùng mạnh trên U Châu.
Tường thành, nhà cửa lầu ốc xa hoa lộng lẫy được liên tục xây cất lên, hình thành một tòa thành trì hùng vĩ, lộng lẫy và náo nhiệt nhất ở vùng tây bắc khu vực U Châu này.
Vạn Bảo Các, một thương hội chuyên buôn bán trao đổi vật phẩm tài nguyên đủ mọi thể loại có chi nhánh trải dài trên khắp khu vực U châu, có tầm ảnh hưởng không thua kém gì so với ngũ đại môn phái, nghe nói phía sau lưng Vạn Bảo Các có ông lớn ở khu vực trung ưng đỡ lưng.
Người ở đại lục Huyền Thiên từng nói đùa một câu rằng: Vào tới Vạn Bảo Các, chỉ cần có tiền, muốn mua tiên cũng được.
Điều đó đủ để chứng tỏ tài lực hùng hậu đáng sợ của Vạn Bảo Các.
Tuy chỉ là một trong những chi nhánh của Vạn Bảo Các, nhưng vẫn sở hữu một tòa kiến trúc ba tầng có quy mô hùng vĩ nằm giữa con đường phồn hoa nhất trong thành Ngư Tang.
Ở nơi này, hàng ngày đều có vô số người tu luyện tới đây tiến hành giao dịch các loại tài nguyên.
Tầng thứ nhất của Vạn Bảo Các, là khu giao dịch tài nguyên tương đối hỗn tạp, chỉ toàn những vật phẩm có giá trị không cao.
Phải tới tầng thứ hai, mới xuất hiện nhiều vật phẩm giá trị trao đổi, có thể tìm thấy các loại binh khí và tuyệt học, ngoài ra còn có đủ loại tài nguyên tu luyện quý giá.
Vật phẩm ở tầng thứ hai, nếu như không có giá trên một triệu linh thạch cấp thấp, cũng đừng mong có tư cách giao dịch ở nơi này.
Còn tầng thứ ba, nếu trên người tài sản không có trên vài trăm triệu, cũng đừng nên vác mặt lên đó, nghe nói trên tầng ba thậm chí xuất hiện thánh khí, thần đan thần quả, tuyệt học thiên giới.
Cho nên, không phải ai cũng đủ tư cách đi lên tới tầng thứ hai và tầng thứ ba của Vạn Bảo Các, chỉ có những người có địa vị của các vương triều hùng mạnh và người của ngũ đại môn phái, mới có tư cách đi lên tầng hai giao dịch, còn tầng ba chỉ dành cho các ông lớn của ngũ đại tông môn hoặc hoàng đế của các vương triều hùng mạnh mà thôi.
Dương Kiệt đi thẳng vào Vạn Bảo Các, trong này là đại sảnh rộng trên cả ngàn mét vuông, có vô số người đi lại thăm quan giao dịch trong này, tuy số lượng người khá đông, nhưng hoàn toàn không có cảnh chen lấn hỗn lộn, tất cả đều tuân theo quy tắc của Vạn Bảo Các đưa ra, bộ không thấy ở xung quanh có vô số vệ sĩ canh gác giữ trật tự sao?
khí thế từ trong người của họ phát tán ra, ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới chân nguyên trở lên.
Cảnh giới chân nguyên, đi tới 5 đại tông môn hoàn toàn có thể trở thành đệ tử nội môn, thế mà chỉ có thể trở thành vệ sĩ canh gác ở nơi này, đủ hiểu Vạn Bảo Các lớn mạnh cỡ nào rồi.
Dương Kiệt vừa mới bước chân vào đại sảnh, lập tức có một thiếu nữ có khuôn mặt dễ thương, trên người mặc bộ trang phục đặc trưng của Vạn Bảo Các, trên môi luôn mang theo nụ cười chuyên nghiệp nhanh nhẹn bước tới, khẽ cúi người chào hỏi: “ Chào mừng quý khách ghé thăm Vạn Bảo Các của chúng tôi ạ. xin hỏi tôi có thể giúp đỡ gì cho quý khách ạ.”
“ Tôi muốn bán một số ít nội đan cho Vạn Bảo Các, không biết có thể gọi quản lý ra nói chuyện chút được không?” Dương Kiệt khẽ do dự một hồi, quyết định mang nội đan của ma thú cấp 3, cấp 4 mà mình và Kiều Phong săn được ở khu rừng ma thú ra bán để đổi lấy linh thạch.
Tất nhiên, có thể thăm quan tìm xem có thiên tài địa bảo nào thích hợp, thu mua vài món dùng để thăng cấp.
Cô gái phục vụ khẽ ngơ người, liếc nhìn bộ trang phục trên người Dương Kiệt, chỉ là một đệ tử ngoại môn của Thánh Hỏa Tông, lấy đâu ra tư cách gặp mặt quản lý chứ?
Mặc dù trong lòng khinh bỉ vô cùng, nhưng trên môi vẫn mang theo nụ cười chuyên nghiệp cười nói: “ Xin lỗi quý khách, quản lý của chúng tôi đang bận giao dịch với một vị khách quý, nên không thể ra đón tiếp quý khách được ạ. Quý khách cần bán nội đan gì, bản thân tôi cũng có thể giải quyết, xin quý khách đừng lo ạ.” Trong câu nói của cô gái có nhấn mạnh từ “ khách quý”, ngụ ý muốn nói rằng Dương Kiệt vẫn chưa đủ tư cách để chủ quản ra đón tiếp.
Dương Kiệt tất nhiên là nghe rõ đối phương có ý khinh thường mình rồi, nhưng cũng không cảm thấy tức giận, vì mình chỉ là một tên đệ tử ngoại môn bình thường, muốn được gặp mặt quản lý Vạn Bảo Các quả thật có chút không đủ tư cách, cho Dương Kiệt đứng ở vị trí của cô gái kia chắc cũng xử sự như thế là cùng.
Vả lại đối phương vẫn giữ thái độ chuyên nghiệp không hề lộ vẻ bất mãn coi thường, làm được như thế thì còn gì để nói nữa chứ?
“ Nếu như thế thì ….” Dương Kiệt từ trong túi càn khôn lấy ra một viên nội đan màu đỏ rực như lửa, to bằng quả trứng gà, bề mặt viên nội đan có bốn vạch rãnh lồi lên, chứng tỏ là một viên nội đan của một con ma thú cấp 4 có thuộc tính hỏa.
“ Nội đan ma thú cấp 4??!!” cô gái phục vụ giương to đôi mắt ra hết cỡ, miệng há to thành chữ O nhìn chằm chằm vào viên nội đan trên tay Dương Kiệt.
Phải biết rằng nội đan của ma thú cấp 4, có thực lực sánh ngang với cảnh giới tông sư của loài người, có giá trị không nhỏ, dùng để luyện đan hay luyện khí, đều có giá trị sử dụng rất cao.
Và không phải bất kỳ ma thú nào cũng có nội đan, thông thường thì một trăm con ma thú mới có một con hình thành nội đan trong cơ thể, cho nên nội đan thuộc dạng vật phẩm hiếm, đặc biệt là những viên nội đan cấp cao, mỗi viên đều có giá trên trời.
“ Này này cô nương, có thể tiến hành giao dịch được chứ?” Nhìn thấy cô gái phục vụ vẫn còn đang ngơ ngác nhìn chằm chằm vào viên nội đan trên tay mình, Dương Kiệt có chút cười khóc không được, đó là lý do vì sao anh ta không giao dịch trong tông môn mà phải tìm tới các thương hội để giao dịch.
Một tên tiên thiên cầm trên tay viên nội đan cấp 4, thậm chí không phải một viên, không bị người trong tông môn tra khảo mới lạ á.
Còn giao dịch ở thương hội thì hoàn toàn có thể tránh khỏi điều này.
Không cần biết xuất xứ của món hàng là gì, chỉ cần có hàng để bán là thương hội sẽ mua, ngoài ra, quy định của thương hội là không được tra hỏi lai lịch về hàng hóa, và hoàn toàn phải giữ bí mật cuộc trao đổi, không sợ bị lộ ra ngoài, rước rắc rối vào thân.
“ Vâng … vâng, xin lỗi vì đã thất lễ.” Cô phục vụ nhanh chóng hoàn hồn trở lại, vội vã cúi đầu xin lỗi, Dương Kiệt có thể cảm nhận được thái độ của cô ta trở nên nhiệt tình thân thiện hơn lúc nãy gấp nhiều lần.
Cũng phải thôi, giao dịch một viên nội đan cấp 4, ít nhất cũng phải trên cả triệu linh thạch, là người phụ trách giao dịch vụ này, sẽ nhận được 5 % tiền hoa hồng, ít nhất cũng được năm vạn linh thạch, gần bằng nửa năm tiền lương của người phục vụ trong này rồi đấy, không nhiệt tình thân thiện hơn mới là lạ á.
“ Vậy chúng ta có thể giao dịch rồi chứ?” Dương Kiệt vội vã bỏ lại viên nội đan vào trong túi càn khôn, lúc nãy lấy ra chỉ là show hàng cho người phục vụ coi, còn giữ khư khư trên tay để những người ở xung quanh nhìn thấy không hay tý nào, ai mà biết được có tên nào nổi lòng tham muốn giết người cướp của chứ?
Tuy ở Vạn Bảo Các chúng không dám làm liều, nhưng khi rời khỏi Vạn Bảo Các thì ….
“ Vâng, vâng, giá trị giao dịch của quý khách quá cao, tôi không có đủ quyền lực để giao dịch, để tôi liên lạc với quản lý khu vực tới tiến hành giao dịch với quý khách ạ.”
Nói tới đây, khuôn mặt của cô gái đỏ ửng lên vì ngại ngùng, mới lúc nãy còn khăng khăng nói rằng chủ quản đang bận tiếp khách quý, giờ thì ….
Dương Kiệt cũng không có ý làm khó người ta, chỉ vẫy vẫy tay tỏ vẻ đồng ý, cô gái lộ ra nụ cười vui mừng vì đối phương không có ý trách cứ, nếu không lỡ đối phương phẫn nộ kiện lên cấp trên vì không hài lòng thái độ phục vụ của mình, e rằng tới lúc đó mình không chỉ mất đi tiền hoa hồng, thậm chí mất luôn công việc hiện tại.
Phải biết rằng công việc phục vụ có vô số người tranh giành bẻ đầu cũng không xin vào đây được, có vô số ánh mắt đang dòm ngó công việc của mình, nếu mình mà bị sa thải, chắc chắn sẽ có vô số người đúc lót cấp trên sẵn sàng thay thế mình đấy.
Dưới ánh mắt kinh ngạc khó tin của những người đang tham quan trao đổi hàng hóa trong đại sảnh, Cô phục vụ rối rít dẫn theo Dương Kiệt đi vào một phòng tiếp khách sang trọng ở tầng một, dâng trà điểm tâm lên cho anh ta dùng, sau đó chạy đi tìm quản lý của tầng thứ một để tiến hành giao dịch với Dương Kiệt.
Dương Kiệt ngồi trên chiếc ghế da ma thú bóng láng mượt mà, cầm ly trà lên nháp một ngụm nhỏ, cảm thấy đầu óc sảng khoái vô cùng, chắc là loại linh trà quý, lại hưởng thụ những món điểm tâm ngon miệng do Vạn Bảo Các cung cấp, thảnh thơi vô cùng.
Không bao lâu sau, đã nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở bên ngoài hành lang, cánh cửa từ từ được mở ra, chỉ thấy cô phục vụ dẫn theo một người đàn ông trung niên có thân hình mập ú không thua kém gì Dương Kiệt, khuôn mặt nhân hậu, trên môi luôn mang theo nụ cười ôn hòa, người ngoài nhìn mặt ông ta tưởng rằng ông là một phú ông phước hậu chứ không phải là một tên thương gia gian xảo.
Nhưng nếu như để bề ngoài của ông ta đánh lừa, tuyệt đối sẽ chết một cách thê thảm.
Một vị tông sư!!
“ Chào mừng quý khách đã tới chiếu cố cho Vạn Bảo Các của chúng tôi, tại hạ tên Vạn Phúc, quản lý tầng một của Vạn Bảo Các, nhìn bộ trang phục trên người quý khách, chắc là cao đồ của Thánh Hỏa Tông phải không?”
Nhìn thấy thân hình “ siêu mẫu” của Dương Kiệt, Vạn Phúc cảm thấy thân thiện hơn bao giờ hết, bước tới ngồi xuống trước mặt anh ta, trên môi mang theo nụ cười thân thiện nói.
“ Tại hạ chỉ là một đệ tử ngoại môn của Thánh Hỏa Tông, sao đủ tư cách lọt vào đôi mắt xanh của Vạn quản lý chứ?”
Dương Kiệt mỉn cười khiêm tốn nói.
“ Ồ ồ, tiểu huynh đệ tuấn tú lịch sự, còn trẻ đã đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 5, tuyệt đối xứng đáng với hai từ “ thiên tài”, ngoại trừ là môn đồ của Thánh Hỏa Tông, chắc phía sau có thế lực lớn mạnh đỡ lưng chứ nhỉ?”
Vạn Phúc vừa nâng cao Dương Kiệt vừa tỏ ý thăm dò.
“ Không dám, không dám, tại hạ chỉ là một tên đệ tử quèn trong Thánh Hỏa Tông, cũng muốn có thế lực mạnh đỡ lưng đấy chứ, tiếc rằng không có. Không biết Vạn quản lý có thể trở thành người đỡ lưng cho tại hạ không nhỉ? ”
Hai mắt của Dương Kiệt rực sáng, tỏ vẻ háo hức kỳ vọng.
“ Mới nhìn thấy mặt tiểu huynh đệ là tại hạ cảm thấy thân thiện gần gũi rồi, nếu như có thể, trở thành người đỡ lưng cho tiểu huynh đệ thì đã sao nào? Chỉ là thật đáng tiếc, người của Vạn Bảo Các có quy định không được nhúng tay vào chuyện của tông môn và vương triều, cho nên thật đáng tiếc.”
Vạn Phúc mỉm cười lắc đầu thở ra, tỏ vẻ đáng tiếc.
Thằng nhóc láu cá ~!
Cáo già gian xảo~!
Cả hai cùng xuất hiện dòng suy nghĩ đánh giá về đối phương.
“ Nghe nói tiểu huynh đệ định rao bán nội đan cấp 4, không biết có thể để tại hạ kiểm hàng được không?”
Biết rằng không thể moi được thông tin của đối phương, Vạn Phúc nhanh chóng chuyển đổi đề tài, trực tiếp đi vào vấn đề chính.
“ Tất nhiên.” Dương Kiệt từ trong túi càn khôn lấy ra viên nội đan cấp 4 lúc nãy, để lên bàn cho Vạn Phúc kiểm tra.
“ Đúng lại nội đan cấp 4.”
Mép mắt của Vạn Phúc khẽ co giật một cái, nhưng nhanh chóng được ông ta che giấu đi, nhẹ nhàng cầm lấy viên nội đan lên ngắm nghía một hồi, chạc lưỡi khen ngợi: “ Hảo, quả thật là nội đan cấp 4, ngoài ra còn là nội đan của Hỏa Diệm Tích trên ngàn tuổi nữa chứ, nếu dùng để luyện chế Xích Vân Đan, chắc chắn sẽ cho ra chất lượng và số lượng nhiều hơn bình thường gấp đôi cũng nên.”
“ Chỉ là ….”
Trong lúc Dương Kiệt đang vui mừng phấn khích chuẩn bị nâng giá sản phẩm của mình, giọng nói của Vạn Phúc lại vang lên: “ Viên nội đan này chắc đã săn giết một thời gian dài, lại không biết cách bảo quản, tuy để trong không gian ảo, nhưng cũng không tránh được thấp thoát linh khí của nó, theo đánh giá của ta thì, ít nhất một nửa linh khí đã mất đi theo thời gian, nên giá trị sẽ bị sụp giảm rất nhiều.”
Nói tới đây, trên môi lộ ra nụ cười “ Cậu hiểu ý tôi rồi chứ?” Nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt.
“ Lão đang định ép giá đây mà.” Dương Kiệt tất nhiên là hiểu rõ đối phương muốn gì rồi, nhưng mình không rành về vấn đề của nội đan, cũng không biết ông ta nói đúng hay sai.
Vả lại, người ta là gian thương, kỳ kèo ép giá là chuyện bình thường thôi mà.
Cắn chặt răng nói: “ Vậy ý của ông là định thu mua với giá bao nhiêu.”
“ Chú mày vẫn còn non lắm.”
Vạn Phúc thầm cười lạnh trong lòng, nhưng trên mặt vẫn mang theo vẻ suy ngẫm, tỏ vẻ khó xử nói: “ Nếu như là viên nội đan còn bảo tồn tốt, chúng tôi có thể thu mua giá một triệu năm trăm ngàn linh thạch cấp thấp, nhưng vấn đề là nó đã mất đi một nửa giá trị, nên chúng tôi chỉ có thể trả bảy trăm ngàn viên linh thạch cấp thấp mà thôi.”
Đen, quả thật là đen, một mạch chém mất gần nửa giá của sản phẩm, lũ gian thương đúng là lũ khốn nạn.
“ Ít hơn một triệu tôi không bán.” Dương Kiệt cắn răng nói ra giá chót của mình.
“ Được.” Vạn Phúc trực tiếp đồng ý giá của Dương Kiệt đưa ra, không cho anh ta cơ hội trả giá nữa. Trên môi lập tức lộ ra nụ cười đắc chí.
“ Sao có cảm giác như mình bị lừa thế này.”
Nhìn thấy vẻ mặt như con chó bị luộc chín đầu của tên Vạn Phúc, Dương Kiệt có cảm giác như mình vừa bị mắc bẫy thì phải.
Dương Kiệt tất nhiên là bị mắc bẫy rồi. Đúng là viên nội đan của Dương Kiệt bị thất thoát linh khí, nhưng tuyệt đối không nhiều như Vạn Phúc nói, nếu như theo giá thị trường, ít nhất cũng bán được trên một triệu ba trăm ngàn viên linh thạch, nhưng ai biểu Dương Kiệt không rành về mấy vụ này chứ, bị tên cáo già như Vạn Phúc lừa cũng là chuyện thường tình mà thôi.
Mặc cả xong, Vạn Phúc từ trong nhẫn càn khôn của mình lấy ra một chiếc hộp bằng ngọc thạch, mở nắp ra bỏ viên nội đan vào đó, có tác dụng tránh thất thoát linh khí của viên nội đan.
Lại ném một chiếc túi càn khôn qua cho Dương Kiệt, dùng thần thức liên kết với túi càn khôn, phát hiện trong đó có đúng một triệu viên linh thạch cấp thấp, thế là cuộc giao dịch đã hoàn thành.
Trong càn khôn tháp của Dương Kiệt còn có gần bốn viên nội đan cấp 4, mười bảy viên nội đan cấp 3, lẽ ra định bán hết để đổi linh thạch, nhưng nhận thấy có sự lừa đảo ở đây, nên đã kềm nén lại dự tính của mình, nhét chiếc túi càn khôn vào trong lòng, đứng dậy xã giao vài câu với Vạn Phúc rồi rời khỏi Vạn Bảo Các, thử đi tới các thương hội khác xem sao, nếu như giá cả chênh lệch không nhiều, sẽ tiếp tục tới Vạn Bảo Các giao dịch, còn nếu như bị lừa đảo, chắc chắn sẽ không bao giờ bước vào nơi này giao dịch nữa.
Nếu như để Vạn Phúc biết được trên người Dương Kiệt còn vài chục viên nội đan định bán, chỉ vì mình ép giá, mà mất đi một số tiền lời cực lớn, sắc mặt sẽ đẹp đẽ tới cỡ nào nhỉ.
Tất nhiên cũng không thể trách được Vạn Phúc, ai mà ngờ được trên người một tên tiên thiên tầng thứ 5 lại có gần chục viên nội đan cấp 3 cấp 4 trên người chứ?
Có được một viên chắc chỉ là do may mắn lượm được ở đâu đó hoặc lấy trộm trong gia tộc mang bán kiếm chút tiền sài mà thôi.
Những người như thế ông ta gặp qua không ít, chỉ giao dịch một lần duy nhất, không có lợi ích lâu dài, thì cần gì phải giữ quan hệ hợp tác lâu dài chứ?
Quả nhiên, Dương Kiệt lại đi tới những thương hội khác trong thành Ngư Tang, tuy không lớn mạnh bằng Vạn Bảo Các, nhưng cũng đủ sức nuốt trọn những viên nội đan trong tay Dương Kiệt, chỉ là giá cả chênh lệch thật sư không nhiều, cao nhất chỉ được thêm một trăm ngàn viên linh thạch, xem ra gian thương ở bất kỳ nơi nào cũng như nhau cả, chủ yếu là chém nhiều hay ít mà thôi.
Chạy đi gần mười mấy thương hội trong thành, cuối cùng cũng đã bán sạch nội đan trong tay, thu lại hơn chín triệu viên linh thạch cấp thấp.
Nội 4 viên nội đan đã bán được hơn bốn triệu rưỡi rồi, bốn triệu rưỡi còn lại là nội đan cấp 3, cộng thêm một triệu lúc ban đầu, thế là trong tay vừa tròn mười triệu viên linh thạch.
Chỉ trong chốc lát, tài sản trên người Dương Kiệt trở nên dồi dào hơn bao giờ hết.
Trước khi đi vào Thiên Sơn thám hiểm, Dương Kiệt chuẩn bị một cách kỹ lưỡng, từ trong thương hội trong thành thu mua đầy đủ các vật dụng cần thiết, lương thực nước ngọt cũng không ít, tất cả đều bỏ hết vào càn khôn tháp của mình.
Ngoài ra, Dương Kiệt còn quyết định lợi dụng số linh thạch trong tay gia tăng thực lực của bản thân, thực lực càng lớn mạnh, đi vào Thiên Sơn càng an toàn, thu hoạch chắc chắn sẽ càng tăng.
Bỏ mấy ngàn linh thạch thuê một căn phòng ở quán trọ có tiếng nhất trong thành, dặn dò người phục vụ chăm sóc con thiên lý mã của mình, sau đó lại nhắn nhủ tuyệt đối không được tự ý bước vào phòng khi chưa được cho phép, sau đó đóng cửa phòng lại, ngồi bó gối trên chiếc giường gỗ, bắt đầu tiến hành nâng cao thực lực của bản thân.
Tốn ba triệu viên linh thạch để thăng cấp ba môn tuyệt học tự chế của mình lên huyền giới trung cấp hết, lần sau muốn thăng lên cao cấp mỗi môn phải tốn gấp đôi số linh thạch hiện tại.
Lại bỏ ra một triệu viên linh thạch thăng cấp võ hồn của mình lên cấp 3, vào thời điểm này, tiềm năng của Dương Kiệt hoàn toàn không thua kém gì so với đại đa số đệ tử thiên tài trong tông môn.
Từ cấp 3 lên cấp 4 phải tốn mười triệu viên, điều đó nằm ngoài khả năng của Dương Kiệt vào thời điểm này, nên đành bỏ qua một bên, đợi sau này săn giết ma thú để lấy nội đan mang bán lấy linh thạch rồi tính sau.
Còn bí pháp giới vương quyền không có ý định thăng cấp, vì cho dù thăng cấp cũng không sử dụng được hiệu quả X 5, đành để dành đợi tới đạt tới cảnh giới chân nguyên rồi tính sau.
Tuy vẫn còn là tiên thiên tầng thứ 5 như hồi vừa rời khỏi tông môn, nhưng thực lực của Dương Kiệt hiện giờ hoàn toàn có thể đánh năm tên như mình trước kia.
Bốn triệu linh thạch đổ vào, tuyệt đối đáng đồng tiền bát gạo.
Dương Kiệt lộ ra một nụ cười hài lòng, đôi mắt rực sáng đầy phấn khích: “ Thiên Sơn, ta tới đây ~~!!”