Phi Thăng Tu Chân Quyển

Chương 50: Chương 50




Một thanh kiếm màu đồng nám đang được đặt ở trên tay Lăng Tiếu,thanh kiếm này chính là thanh kiếm lấy ra được ở không gian bên trong cánh cửa,không biết tại sao những ngày nay thanh kiếm này rất hay rung động.

Ong ong................thanh kiếm lại một lần nữa rung động.

Lăng Tiếu nhìn thanh kiếm đăm chiêu nói”Tựa hồ có chuyện xảy ra,chắc là hung vật bị phong ấn dưới lòng đất kia đang chuẩn bị thoát ra.”

Mấy nàng Tiểu Nguyệt ở một bên nghe vậy hỏi”Liệu có chuyện gì xảy ra không,chúng ta nắm giữ thanh kiếm này có khi nào lại dẫn đến hung vật tìm đến”

Lăng Tiếu nghe vậy thì rùng mình một cái sau đó một dạng không sợ trời không sợ đất nói”Hừ,nó dám tới,nó tựa tới một cái là ta thiến nó luôn,Nguyên Anh Cảnh còn phải nể ta nói chi là nó”

Mấy nữ xem hắn bộ dạng như vậy thì phì cười nói”Chúng ta biết,chúng ta biết chồng lợi hại nhất”

Lăng Tiếu thấy các nàng như vậy cũng không nói gì, cái này là các nàng nghĩ oan cho hắn a,thiệt sự là hắn không sợ gì cái kia hung vật,dù gì hắn cũng có bảo hạp,hắn rùng mình là vì hắn đang mắc tiểu a.

Chuyện về hung vật thì để tính sau bây giờ chúng ta tiếp tục với diễn biến chính nào.

...........................

Sư Hoả Môn là một môn phái với một Tạo Đan Cảnh toạ trấn,thuộc dạng môn phái trung bình hơi cao một xíu.

Hiện tại ở trong khu vực sơn môn của Sư Hoả Môn đang có hai vị khách không mời mà đến,chỉ thấy một con báo lông đỏ chấm trắng cùng với một nam hài 12 tuổi đang ẩn dấu khí tức nhẹ nhàng di chuyển vào sâu trong sơn môn của họ.

Đấy chính là Lăng Tiếu cùng với Cẩu Tặc,bọn hắn đây là muốn tập kích đánh lén và quan trọng nhất đó chính là ăn trộm bảo khố của Sư Hoả Môn.

Lăng Tiếu nói với Cẩu Tặc”Ngươi mau đi đẫn dắt sự chú ý của bọn hắn,có gì lát nữa được đồ ngon thì ta chia cho ngươi một nửa”

Cẩu Tặc rất nhân tính hoá gật gật đầu sau đó chậm chậm tiến về phía một ngôi nhà nào đó bắt đầu đánh lén.

Lăng Tiếu vẫn núp ngay chỗ lúc nảy,hắn đang chờ,chờ một hồi náo động.

Ầm............Rầm.........

Không để cho Lăng Tiếu chờ lâu,Cẩu Tặc cuối cùng cũng bị phát hiện,vèo vèo từng tiếng xé gió từ trong Sư Hoả Môn bay ra.

-Yêu Nghiệt nơi đâu to gan dám đánh vào Sư Hoả Môn của ta,hôm nay tựa ngươi phải chết.

Kếch............kếch...........

Cẩu Tặc kêu lên một tiếng sau đó từ sừng của nó bắn ra một tia sáng bay thẳng tới một lão giả Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.

Lão giả tế ra một linh khí cao cấp dạng khiên ý đồ muốn chắn công kích của Cẩu Tặc.

Không như lão giả dự dịnh,ánh sáng màu trắng ấy bay xuyên qua cái khiên đánh thẳng vào người của lão.

Lão giả đột nhiên đơ ra sau đó cởi quần cởi áo bắt đầu làm tư thế giống như chịch.

Cẩu Tặc nhìn thấy vậy cho lão một ánh mắt xem thường sau đó đồng dạng chuyển ánh mắt đó về phía Lăng Tiếu.(ánh mắt rất thâm ý)

“Mẹ nó Cẩu Tặc ngươi đây là ý gì a,ta nào có giống như lão già kia chứ,ta đẹp trai phong độ tài hoa như vầy mà ngươi lại dùng ánh mắt nhìn lão già kia để nhìn ta”thấy Cẩu Tặc nhìn về phía mình Lăng Tiếu thầm chửi rủa.

Tại một thoáng sau đó,một luồng khí tức bá đạo được phát ra từ sâu bên trong đỉnh núi.

Vèo................Cẩu Tặc cảm nhận được luồng khí tức kia thì không nói một lời xoay người chạy trốn,không lâu sau đó một người đàn ông trung niên xuất hiện nhìn về phía Cẩu Tặc bỏ chạy sau đó ngay lập tức đuổi theo.

Lăng Tiếu cũng từ từ bắt đầu di chuyển,hắn vào sâu bên trong Sư Hoả Môn sau đó phát ra thần thức thăm dò từng ngỏ ngách của Sư Hoả Môn ý đồ tìm ra bảo khố(TG đoạn này nó cứ giống cái gì đó ta,mọi người có biết giống cái gì không ).

Tìm hồi lâu cuối cùng hắn cũng tìm ra vị trí của bảo khố(nơi cất bảo vật) của Sư Hoả Môn,hắn thoát ẩn thoát hiện nhanh chóng đi đến bảo khố.

Tới nơi thì hắn thấy có 2 lão giả tu vi Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong đang thủ hộ ở cửa vào của bảo khố,hắn thấy vậy không nói một lời lấy ra Âm Ma Chung hướng một trong hai lão giả rung rung.

Linh đang linh đang..............tại hai lão giả đang nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiên nghe được tiếng chuông vang lên,hai người nghe vậy đồng thời mở mắt hướng phương hướng phát ra tiếng chuông nhìn lại.

Chỉ thấy một tia sáng màu trắng bay nhanh hướng về phía một trong hai người bọn hắn bay tới.

Lão giả bị tia sáng màu trắng nhắm đến kia phản ứng rất nhanh,ngay lập tức tế ra một tấm lụa màu vàng ý đồ muốn hoá giải tia sáng màu trắng kia.

Rất tiếc tia sáng màu trắng kia là linh hồn của Lăng Tiếu,vì thế nó xuyên qua tấm lụa màu vàng bắn thẳng vào người của lão giả.

Không quá 3 giây sau linh hồn của Lăng Tiếu bay ra khỏi cơ thể của lão giả nhập lại về thân xác của hắn,còn thân thể lão giả kia thì cũng theo đó ngã quỵ xuống đất chết.

Tên lão giả còn lại thấy vậy cả kinh ngay lập tức xoay người định la lớn.

Phốc,một cây côn ngay lập tức đâm xuyên cổ hắn,hắn miệng máu há to chết không kịp kêu một tiếng.

Lăng Tiếu tới lấy tất cả đồ vật có giá trị của hai lão giả thu vào bảo hạp, sau đó tiếp tục xâm nhập vào bảo khố vơ vét bảo vật,hắn chọn phương pháp thà lấy nhầm còn hơn bỏ xót,chỉ thấy đồ vật nào tồn tại bên trong bảo khố là hắn thu vô bảo hạp hết.

Sau chừng một phút thì bảo khố của Sư Hoả Môn đã là một gian phòng trống,Lăng Tiếu kế hạch đã hoàn thành,hắn châm một mồi lửa lớn rồi sau đó nhanh chóng ly khai Sư Hoả Môn.

Ngày hôm sau toàn bộ khu vực 10 km xung quanh Sư Hoả Môn đều nghe tin,Sư Hoả Môn ra giá 1000 viên linh thạch để tìm kiếm tung tích của một con báo lông đỏ chấm trắng giữa trán có một sừng màu đen.

Tin tức này vừa truyền ra đã dẫn đến một hồi oanh động lớn,mặt dù vậy nhưng không có ai biết được tin tức của con báo lông đỏ chấm trắng cả,có một lão giả am hiểu về yêu thú nói một câu như sau:-Từ trước đến nay không có con yêu thú nào giống trong mô tả của Sư Hoả Môn cả.

Kể từ đó tu sĩ quanh khu vực 10km Sư Hoả Môn chấm dứt việc tìm kiếm con báo lông đỏ chấm trắng trán có sừng đen,rồi còn nhận định Sư Hoả Môn là đang lừa gạt bọn hắn làm cho bọn hắn trở thành trò cười.

Trung tâm của mọi việc Cẩu Tặc thì hiện giờ đang ở trong Thời Không Bảo Hạp nhìn đống bảo vật trước mặt hai mắt loé sáng.

Lăng Tiếu cũng đang kiểm tra chiến lợi phẩm,trong đó gây cho hắn chú ý có tất cả 5 món bảo vật.

Cái thứ nhất là một khối Tinh Võng Thạch là một loại vật liệu luyện chế pháp bảo với độ cứng gấp 1000 lần những vliệu luyện chế linh khí,đến đây thôi là đủ biết nó quý thế nào rồi.

Cái thứ hai là một cây Thăng Hồn Thảo là chính dược để luyện Đề Hồn Đan.

Cái thứ ba là một cây Bích Huyết Thảo là chính dược để luyện Tấn Thể Đan.

Cái thứ 4 là một đôi linh khí cực phẩm dạng Dực có màu xanh lam,cái này hắn không mấy cần,nên dự định tặng cho một trong các nàng Ngọc Hân.

Cái thứ 5 là cái làm hắn chú ý nhất,đó là một cái lò luyện đan theo hắn phỏng đoán thì là một món bán pháp bảo,hắn hiện đang thiếu một cái đan lô tốt cho nên sự xuất hiện của đan lô này là rất cần thiết.

Kiểm kê xong xuôi chiến lợi phẩm,hắn mặt đầy thoả mãn,sau đó hắn đi tìm các nàng Ngọc Hân chơi trò một long ngũ phượng.

HCVVCH

PR truyện mới,ta mới viết thêm một truyện thuộc thể loại ma tu,mọi người ai có rảnh thì nhớ đọc ủng hộ ta nha,truyện có tên “Tu Ma Phi Thăng Quyển”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.