Phi Thăng Tu Chân Quyển

Chương 35: Chương 35: Thạch động chứa bảo




Lăng Tiếu nhìn động tác của Huyễn Linh Báo như có đều suy nghĩ.

Một khu rừng ở gần thành thị như vầy mà lại móc đâu ra một đầu giao long,khoan đã nếu đã là giao long thì sao lại đẻ ra một con rắn như nhóm người kia nói chứ,hoặc là đấy không phải là con của giao long này hoặc là con giao long này từ một con rắn tiến hoá thành giao,cái thứ nhất thì tạm ổn nếu mà cái thứ hai thì quả là một phát hiện kinh người,chiếu theo trong sách ghi chép thì việc xà hoá thành giao long có hai lý do,một là con rắn này nuốt được long châu của rồng chân chính,còn một cái nữa thì chắc chắn là con rắn đó ở trong một môi trường đặc thù nào đó,mà đã là môi trườn đặc thù thì chắc phải chứa một loại bảo vật nào đấy.

Ở hắn suy nghĩ một con rồng con thì tu vi đã là cực hạn giới này Nguyên Anh Cảnh rồi,mà con rắn này chỉ mới Tạo Đan Cảnh thì giết thế đéo nào được rồng,đấy là còn chưa kể rồng không tồn tại ở giới này nữa.

Nghĩ đến đây thôi thì Lăng Tiếu đã có dấu hiệu chảy nước miếng rồi,vậy rất có thể ở trong khu rừng này có địa phương đặc thù giúp cho yêu thú tiến hoá huyết mạch,hèn gì Huyễn Linh Báo cứ nhìn chằm chằm khí tức trên người giao long kia.

Lăng Tiếu nhanh chóng động ý niệm nói với Huyễn Linh Báo”Ngươi vào bảo hạp đi,lát nữa chúng ta sẽ vào hang của con giao long này để mà xem thử có cái ngươi muốn không,ngươi mà ở ngoài đây thì chỉ có chết thôi”

Huyễn Linh Thú rất có linh tính nghe Lăng Tiếu nói vậy nó gầm gừ ít cái rồi chui vô bảo hạp.

Lăng Tiếu bắt đầu hướng phía sâu khu rừng đi vô.

Con giao long kia tuy đang trong trạng thái điên loạn,nhưng linh trí nó cũng khá cao rồi,thấy có người muốn chạy vào hướng phía sâu trong rừng thì bỏ dỡ người đang bị đuổi giết,thay đổi phương hướng tấn công về phía Lăng Tiếu.

Xoè xoè những tia nước màu xanh từ bên trong miệng giao long phát ra.

Lăng Tiếu vẫn là dỡ trò cũ,đợi cột nước màu xanh kia gần tới nơi thì chui vô bảo hạp,giao long thấy hắn tự nhiên biến mất thì hơi kỳ quái,với linh trí của nó thì bình thường nó chắc sẽ nhìn ra mang mối gì đó nghẹt ở chỗ bây giờ tâm trí nó không thanh tỉnh lắm,chỉ hơi kỳ quái xong rồi nó ngay lập tức truy đuổi nhóm người kia.

Lăng Tiếu hiện giờ ở trong bảo tháp thì đang diễn một màng một long tam phượng,chả để tâm ngoại giới đang bị gì bên trong bảo hạp hắn an toàn tuyệt đối,ah ah nha ân từng tiếng rên rĩ vang lên khắp không gian bên trong bảo hạp.

Huyễn Linh Thú thì bộ đáng như muốn điên lên liên tục gầm gừ như muốn nói “Bảo vật của ta đâu,sao ngươi mới đó mà vô đây rồi,còn động đực nữa chứ,nhanh nhanh tới hang ổ của con giao long lấy bảo vật”

Cho đù gầm gừ đến đâu thì Lăng Tiếu vẫn liên tục chịch 3 nàng Ngọc Hân.

Sau khi tính toán thời gian ở ngoại giới trôi qua hai phút thì Lăng Tiếu chui ra khỏi bảo hạp hướng phía sâu khu rừng đi,đi một lát hắn lại thả thần thức ra thăm dò.

Lại nói đến con giao long kia,trước kia đúng như Lăng Tiếu suy đoán con giao long này là từ một con rắn biến thành,nó là bá chủ khu rừng này tu vi của nó khi đó cũng đã là Thoát Phàm Cảnh hậu kỳ,tuy nhiên nó biết ra khỏi khu rừng này lộ trước mắt công chúng thì rất có thể bị nhân tộc tu sĩ vây công,vì thế nó thường núp sâu trong khu rừng.

Một ngày nó phát hiện một thạch động,nó vào thì thấy thạch động này cũng rất tốt cho nên quyết định ở đấy tu luyện,tu luyện được mấy tháng thì nó thấy tiến cảnh của nó nhanh bất bình thường,người nó bắt đầu biến dạng không còn giống rắn như trước nữa,nó biết mình nhặt được bảo rồi,nó bắt đầu từ từ lột xác rồi biến thành giao long như bây giờ,nó hiện chỉ có duy nhất 1 đứa con,con nó phát hiện ra một gốc quy tắc thảo nên muốn thủ hộ tại đấy,tuy muốn con mình vào thạch động tu luyện chung nhưng nó không chịu chỉ muốn thủ hộ linh dược,hôm nay không ngờ có một đám người ra tay giết con của nó cướp quy tắc thảo đi,tất nhiên nó nổi điên lên và muốn giết tất cả những người ở trong khu rừng này rồi.

Lăng Tiếu bắt đầu tiến sâu vào trong rừng,thần thức thăm dò hang ổ của con giao long kia,đi được khá lâu hắn theo thần thức thấy một thạch động toả ra khí tức cổ quái,thấy vậy hắn thả Huyễn Linh Báo ra nói “Ngươi xem thử khí tức kia có phải là cái ngươi muốn không”

Huyễn Linh Báo cảm ứng một lát thì hưng phấm gầm gừ như đáp trả Lăng Tiếu rồi chạy nhanh vào hướng thạch động

“Nha xem ra là đúng rồi,không biết trong này có bảo vật gì mà làm cho một con rắn tiến hoá thành giao long đây”

Hắn nói xong cũng nhanh chân đi vào thạch động,dù gì cũng phải nhanh lên chứ con giao long kia quay về thì có mà chết.

Vào trong thạch động hắn thấy không có gì đặc biệt cả,chỉ có những khí tức cổ quái khắp nơi trong thạch động là hơi đặc biệt.

Huyễn Linh Thú ngay lập tức bắt đầu hấp thu những khí tức cỗ quái kia vào cơ thể bắt đầu luyện hoá.

Lăng Tiếu tuy không nhìn ra cái gì đặc biệt nhưng hắn biết những khí tức kỳ quái này phải từ một nơi nào đó phát ra,và nơi đó chính là nơi hắn cần tìm,hắn thả thần thức ra kiểm tra một lần nhưng không thấy gì cả.

Hắn không bỏ cuộc lại mở Thanh Linh Nhãn nhưng cũng không thấy cái gì gọi là bảo vật.

Lại nhìn quanh thạch động một lần,hắn bắt đầu phân tích xem thử có cái gì không hợp lý ở trong này không.

Đột nhiên hắn như có đều ngộ ra,tại sao ở chỗ này lại có một thạch động,nhìn những vết tích này thì không phải tu sĩ cũng như động vật làm,nói vậy đây rất có thể là hang động thiên nhiên,đã là hang động thiên nhiên thì dù cho có bảo vật nó cũng sẽ hoà hợp lại với thạch động khiến cho nó trong thạch động này không gì đặc biệt.

Nghĩ vậy hắn bắt đầu chăm chú nhìn từng chi tiết dù là nhỏ nhất ở trong thạch động.

Đột nhiên hắn nhìn tới một tảng đá màu đen thì mắt hắn sáng lên,hắn thấy từng tia khí tức cổ quái đang từ tảng đá ấy phát ra,tuy rất nhỏ rất khó nhận biết nhưng hắn chắc chắn tảng đá ấy là nơi phát ra thứ khí tức cổ quái nọ.

HCVVCH

Ta muốn tiến hoá cho con Huyễn Linh Báo để mà cho nó mạnh lên chứ bây giờ thấy nó không có tác dụng lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.