Cao Quan hỏi:
- Ngươi biết Huyết Yêu đúng không?
Tim Miêu Nghị rớt cái bịch, trả lời:
- Có quen, ty chức có chút mâu thuẫn với nàng.
Cao Quan nói:
- Hãy nói rõ ngọn nguồn ân oán giữa các ngươi.
Chẳng phải các ngươi đã nghe hết từ Quần Anh hội rồi sao? Miêu Nghị lèm bèm trong bụng.
Nhựng Miêu Nghị vẫn phải thành thật trả lời, hắn kể đại khái ân oán giữa hai người.
Cao Quan nghe xong lại hỏi:
- Có một hòa thượng đi cùng Huyết Yêu, một hòa thượng rất đẹp trai, ngươi có quen không?
Vẻ mặt Miêu Nghị kinh ngạc nói:
- Lúc Huyết Yêu và mạt tướng tiếp xúc thì luôn đơn độc một mình, chưa từng thấy có hòa thượng nào đi bên cạnh. Nhưng Huyết Yêu là người của Quần Anh hội, Cao Hữu Sứ có thể tìm Quần Anh hội hỏi sẽ rõ ràng hơn.
Cao Quan nói:
- Ngươi phải chịu trách nhiệm lời nói hôm nay của mình, ngươi xác định ngươi không biết bên cạnh Huyết Yêu đi theo một hòa thượng?
Miêu Nghị nhiều lần bảo đảm:
- Mạt tướng thật sự không biết.
Miêu Nghị chắp tay hỏi:
- Không biết Huyết Yêu làm sao điều gì mà đáng để Cao Hữu Sứ đích thân đi một chuyến?
Mặt Cao Quan không biểu tình nói:
- Không lâu trước trong Đinh Mão vực xuất hiện một nữ nhân điên khùng, là hồ yêu ba đuôi. Nàng ta luôn mồm kêu Yêu Tăng Nam Ba, sau đó kinh động Thiên Đình dẫn nàng đi, chữa khỏi rồi hỏi thăm mới biết hồ yêu kia trốn ra từ một hành tinh . . .
Cao Quan kể lại những gì Hồ Lệ Lệ nói trong Thiên Đình, tình huống đất phong ấn, Bát Giới và Huyết Yêu xâm nhập, cuối cùng Huyết Yêu kể hết gốc gác cho Yêu Tăng Nam Ba là mình bị Miêu Nghị đánh thương, gặp Bát Giới ở Tĩnh Tâm tự. Cao Quan kể tới lúc Bát Giới trợ giúp đám người Hồ Lệ Lệ chạy trốn.
Nghe qua những này Miêu Nghị hết sức ngạc nhiên. Kim Mạn đoán đúng, quả nhiên yêu tăng muốn đúc lại thân thể, hắn đã hiểu tại sao đột nhiên nhận được truyền tấn của Thất Giới Đại Sư. Chắc Thất Giới Đại Sư thừa dịp cơ hội ngàn năm rảnh tay truyền tin cho Miêu Nghị, vì lão từng hứa khi nào tìm được Bát Giới sẽ báo cho hắn biết một tiếng. Càng khiến Miêu Nghị khó tin hơn là tính cách không đáng tin như Bát Giới mà đi cứu sư phụ của mình.
Cao Quan nhìn Miêu Nghị chăm chú một lúc rồi nói:
- Đã cho ngươi biết sự việc rồi, có lẽ ngươi không biết yêu tăng kia, nếu y thoát khốn thì hậu quả không tưởng tượng nổi. Nếu biết lai lịch của hòa thượng kia hãy nói ra, Thiên Đình sẽ có trọng thưởng, có thể trực tiếp đề bạt ngươi thành Tổng Trấn.
Miêu Nghị cười khổ nói:
- Mạt tướng thật sự không biết, không tiếp xúc với Huyết Yêu nhiều, thật sự không rõ từ khi nào có thêm một hòa thượng bên cạnh nàng.
Cao Quan đứng dậy:
- Nếu không biết vậy hãy giữ những lời ta vừa nói mục trong bụng ngươi, nếu có chút tiếng gió nào lộ ra Thiên Đình sẽ không tha cho ngươi!
Cao Quan bước nhanh rời đi, đến đột ngột, đi cũng vội vàng.
Miêu Nghị lật đật chạy theo sau đưa tiễn, đưa Cao Quan ra tận bên ngoài đại trận phòng hộ sơn môn.
Miêu Nghị nhìn theo đoàn người, hắn sờ cằm suy nghĩ, trong mắt tràn đầy nghi ngờ. Miêu Nghị cảm thấy hôm nay Cao Hữu Sứ nói chuyện hơi nhiều, kể rõ vụ đất phong ấn tốn nhiều nước miếng, hắn không hiểu tại sao Cao Quan kể tỉ mỉ cho hắn làm chi.
Nhưng từ góc độ khác thì điều Cao Quan nói rất có thể là sự thật, Miêu Nghị hiểu rất rõ tính cách của Bát Giới, đây đúng là phong cách của gã. Thất Giới Đại Sư cũng rất có thể làm chuyện xả thân cứu người.
Miêu Nghị nghi ngờ Cao Quan đã biết gì, cố ý dùng lời nói gài bẫy hắn. Nhưng Miêu Nghị ngẫm nghĩ lại thấy không thể nào, nếu biết quan hệ giữa hắn và Bát Giới thì tội gì phiền phức như thế, trực tiếp bắt hắn lại thẩm vấn cho đỡ mắc công.
Nhưng như vậy lại có lợi cho Miêu Nghị, hắn tìm Huyết Yêu để biết tin Bát Giới, phát hiện Thiên Đình cũng tìm Huyết Yêu để hiểu biết về Bát Giới. Trong thời gian này Miêu Nghị phập phồng lo sợ, hắn lo Thiên Đình nhận ra cái gì, định bụng sẵn sàng rút về đất Luyện Ngục. Bây giờ Cao Quan nói rõ mọi việc không như điều Miêu Nghị lo âu, hắn không cần chạy trốn nữa, nhẹ cả người.
Đám người Từ Đường Nhiên bu lại khẽ hỏi:
- Đại nhân, phán quan mặt lạnh tìm tới có chuyện gì không?
Miêu Nghị quay đầu liếc mấy người, hắn biết nếu mình không nói gì sẽ làm mọi người lo lắng.
Miêu Nghị qua loa bảo:
- Không biết nữa, hỏi ta về chuyện năm xưa với Huyết Yêu.
Mấy người nhíu mày nói thầm, hoang mang khó hiểu:
- Huyết Yêu?
Miêu Nghị chuyển đề tài:
- Mấy ngày nay người địa phương sẽ phái người đến giao tiếp, mọi người xác nhận lại với Thập Ưng Kỳ nhanh chóng chuẩn bị ổn thỏa công việc giao tiếp.
Mấy người lĩnh mệnh:
- Tuân lệnh!
Không chỉ Cao Quan tìm đến Miêu Nghị. Hạ Hầu Long Thành ngâm suối nước nóng trong vùng núi hẻo lánh khỉ ho cò gáy cũng nhận truyền tấn từ phụ thân.
Hạ Hầu Long Thành đang ngâm mình trong nước nóng, tay cầm tinh linh, nghe phụ thân hỏi chuyện xong lòng gã đang bức bối liền phá bình phá suất nói thẳng: Đúng là bắt tay với Ngưu Hữu Đức xử Huyết Yêu kia, rồi sao?
Hạ phụ thân hỏi: Bên cạnh Huyết Yêu có một hòa thượng đi theo không?
Hạ Hầu Long Thành: Huyết Yêu chỉ đơn độc một mỉnh, không thấy có hòa thượng nào ở bên cạnh. Phải rồi, Huyết Yêu và Hoàng Phủ Quân Nhu có quan hệ khá tốt, có lẽ là người của Quần Anh hội. Lúc Huyết Yêu rơi vào tay ta thì Hoàng Phủ Quân Nhu chạy đến cứu người đi. Phụ thân hỏi mấy chuyện này làm gì?
Hạ phụ thân: Không có gì, chỉ hỏi vậy thôi. Hãy kể lại chuyện ngươi và Ngưu Hữu Đức hợp tác đối phó Huyết Yêu.
Sự việc qua đã lâu, Hạ Hầu Long Thành vốn vô tâm vô phế nên không thèm để Huyết Yêu vào lòng, gã dựa vào ấn tượng kể đại khái tình huống lúc đó.
Hạ Hầu Long Thành hỏi: Phụ thân không hỏi xem ta bây giờ thế nào sao?
Hạ phụ thân chỉ quan tâm Huyết Yêu và nhi tử của mình có dính líu gì không, mấy chuyện khác thì: Sau này nói tiếp đi.
Hạ Hầu Long Thành cạn lời, gã cầm tinh linh đấm xuống mặt nước, ngửa đầu hú:
- Trời ơi!
Nhớ lúc trước khi Hạ Hầu Long Thành làm đại thống lĩnh Thiên Nhai thì phong cảnh biết mấy, chỗ này đừng nói có giai nhân cho trái ôm phải ấp, muốn ăn thỏa thích cũng khó khăn. Mấy ngàn dặm xung quanh chỉ có ao nước suối này xem như là đất lành phong thủy đã bị gã chiếm mất. Bốn bề hoang vắng, thuộc hạ chỉ có hai Thổ Địa mà còn là lão già, muốn tìm người nói chuyện cũng không có.
Nhưng nói đến Huyết Yêu làm Hạ Hầu Long Thành nhớ tới Ngưu Hữu Đức. Chuyện hồi xưa là hai người bắt tay cùng làm, tại đây trừ nhìn trời ngắm đất ra không có gì để làm, Hạ Hầu Long Thành rảnh rỗi sinh nông nỗi móc tinh linh ra liên lạc với Miêu Nghị, nuốn hỏi tình hình của hắn sao rồi, được thì kéo hắn lại đây giải buồn.