Cổ Đa Quý vươn tay nói:
- Mời hai vị đại thống lĩnh ngồi.
Miêu Nghị, Chiến Như Ý ngồi xuống, Cổ Đa Quý tự mình rót trà.
Chiến Như Ý lên tiếng:
- Nói đi, cấp trên kêu chúng ta đến là có nhiệm vụ gì?
Cổ Đa Quý đặt ấm trà, ngồi xuống rồi nói:
- Nói ra thì có dính dáng một chút đến hai vị. Hai vị cũng tham gia sự kiện Mê Loạn tinh hải, chín trăm vạn cây Phá Pháp cung đang gây sóng gió lớn trong chợ đen, nhiều thế lực đều khao khát đống trang bị đó. Giám Sát Hữu Bộ đang phụng mệnh điều tra việc này, hy vọng có thể tìm đến manh mối, lần mò theo đó tìm được Bạch Phượng Hoàng. Nhưng Giám Sát Hữu Bộ số người có hạn, không thể điều hết vào việc này, nên mới điều người bên Tả Đốc Vệ hiệp trợ.
Giám Sát Hữu Bộ? Vừa nghĩ đến phán quan mặt lạnh đó là Miêu Nghị đau răng, vì sao cố tình điều động hắn? Phải chăng bên trong có nguyên nhân gì?
Miêu Nghị hỏi:
- Người Tả Đốc Vệ chúng ta không hiểu việc tra án, tìm đám người ngoài chúng ta để làm chi?
Cổ Đa Quý cười nói:
- Nói là hiệp trợ nhưng không phải muốn hai vị tra án, điều tra cụ thể vẫn do Giám Sát Hữu Bộ làm. Nhưng Hữu Bộ số người có hạn, chức trách của hai vị là trợ giúp Giám Sát Hữu Bộ, khi phát hiện mục tiêu đáng ngờ cần theo dõi thì người của hai vị sẽ cùng lên. Có tình huống gì hai vị lập tức thông báo người Giám Sát Hữu Bộ hành động, nếu vẫn không đủ người có lẽ cần hai vị điều thêm dưới tay để bổ sung thêm.
Hóa ra là vậy! Miêu Nghị thả lỏng thần kinnh, nhiệm vụ chủ yếu là theo dõi chứ không phải đánh giết, hệ số nguy hiểm nhỏ hơn nhiều.
Chiến Như Ý liếc qua Miêu Nghị, đặt câu hỏi:
- Tại sao muốn điều động hai chúng ta dẫn người đến hiệp trợ.
Cổ Đa Quý lắc đầu nói:
- Cái đó thì ta không biết, đây là ý của cấp trên.
Cổ Đa Quý thật sự không biết lý do, nói thật là chuyện của Miêu Nghị, Chiến Như Ý gây ồn ào nhiều, gã cũng có nghe nói. Cổ Đa Quý không hiểu tại sao cấp trên phái đôi oan gia này đến.
Thật ra lý do điều người Tả Đốc Vệ đến hiệp trợ khá đơn giản, cao tầng Thiên Đình có người muốn đống Phá Pháp cung này nhưng Giám Sát Hữu Bộ không đủ người, lại không dám dùng người của thế lực địa phương, sử dụng quân cận vệ là thích hợp nhất.
Điểm danh Miêu Nghị tham gia hoàn toàn là do Cao Quan đích thân đề cử với Thanh Chủ, đơn giản vì hắn hầu như đắc tội hết cao tầng Thiên Đình, gã cảm thấy dùng hắn mới yên tâm.
Lý do này rất hợp lý, dù sao quân cận vệ không phải nơi nước trong thấy tận đáy. Rừng lớn, chim gì cũng có, không ai dám bảo đảm đại nhân vật Thiên Đình có thẩm thấu vào quân cận vệ không, nên kêu Miêu Nghị đến hiệp trợ việc này là thích hợp. Thanh Chủ sảng khoái đồng ý, nên Miêu Nghị mới tham gia. Nhưng Thanh Chủ chọn thêm một người đó là Chiến Như Ý, gã muốn nàng cũng tham gia vào nhiệm vụ lần này. Cao Quan phản đối, sợ Chiến Như Ý vì bối cảnh mà lộ ra Giám Sát Hữu Bộ trước tai mắt chợ đen. Nhưng Thanh Chủ kiên quyết làm như vậy, Cao Quan hết cách. Có một điều làm Cao Quan khó hiểu, biết rõ Chiến Như Ý là ngoại tôn nữ của Doanh Cửu Quang còn để nàng tham gia việc này, không hiểu Thanh Chủ đang mưu tính cái chi.
Tóm lại tình huống sau màn là như thế, đẳng cấp của Cổ Đa Quý không quá cao nên không biết nhiều.
Hiểu rõ đại khái nhiệm vụ rồi Miêu Nghị và Chiến Như Ý có nắm chắc hơn.
Trước khi từ biệt Miêu Nghị hỏi thêm một câu:
- Nhiệm vụ lần này khi nào kết thúc? Không thể nào để mười vạn người dưới trướng của chúng ta như rắn mất đầu mãi đi?
Cổ Đa Quý lắc đầu nói:
- Cái đó thì ta không rõ, phỏng chừng xem tình hình tiến triển của nhiệm vụ. Nhưng các vị yên tâm, bên Tả Đốc Vệ chắc chắn có sắp xếp ổn thỏa, sẽ không làm các vị lo lắng phía sau.
Chiến Như Ý hỏi:
- Khi nào chúng ta chấp hành?
Cổ Đa Quý nói:
- Không vội, các vị còn chưa quen thuộc bên này, cho các vị nửa tháng hơi quen thuộc tình hình trong chợ quỷ, thuận tiện sắp xếp thuộc hạ trong chợ quỷ. Sắp xếp ổn thỏa nhất là bất cứ khu vực nào trong chợ cũng có thể nhanh chóng điều người đến bám đuôi, nên những thuộc hạ dưới tay các vị phải nhanh chóng quen thuộc đường đi trong chợ quỷ. Xong rồi sẽ có nhiệm vụ cho các người. Có một điều hai vị hãy ghi nhớ là cần dặn dò kỹ nhất định phải giữ bí mật nhiệm vụ này.
Cổ Đa Quý tỉ mỉ dặn dò xong, tuy chỗ này là khách điếm nhưng gã không chịu cho Miêu Nghị, Chiến Như Ý ở lại, sợ lỡ có chuyện gì thì chết chùm. Cổ Đa Quý kêu hai người đi nơi khác tìm khách điếm, tỏ vẻ phí ăn ở toàn do Thiên Đình bao.
Cổ Đa Quý đưa tặng một đống bản đồ chợ quỷ cho hai người.
Miêu Nghị, Chiến Như Ý rời khỏi phòng, cùng đám người Diêm Tu tiếp tục đi xuống.
Đi dọc theo cầu thang xuống dưới Miêu Nghị không nhịn được sờ vách tường đường hầm, nhận ra đó là tạp khoáng thể của khoáng tinh tệ, vách tường lấp lánh ánh sáng li ti, không cần đèn chiếu sáng.
Khách sạn xuống dưới lòng đất hơn mười trượng, mấy người đi ra khỏi cửa lớn khách sạn như bước vào thế giới khác.
Cái gì gọi là chợ quỷ? Là chợ không thể gặp ánh sáng, chợ chôn sâu dưới lòng đất nên gọi là quỷ, danh xứng với thực.
Nam nữ trên đường tấp nập ra vào rất náo nhiệt, nhưng đa số dịch dung hoặc đeo mặt nạ, dường như không ai muốn lộ mặt thật tại đây, đám người Miêu Nghị cũng vậy.
Con đường cách trên mặt đất cao cỡ mười trượng, nhưng chỗ này không thích hợp bay lượn, đường chồng chéo nhau như không được quy hoạch theo thứ tự.
Chiến Như Ý ngước nhìn nóc lấp lánh ánh huỳnh quang, truyền âm:
- Nếu không đoán sai thì chợ quỷ này đào ra từ cái nền 'Tử khoáng'
Miêu Nghị gật gù đồng ý.
Cái gì gọi là 'Tử khoáng'? Tức là khoáng bị đào rỗng hoặc khoáng chỉ có tạp khoáng chứ không có tài liệu chủ khoáng. Đường chợ gập ghềnh không giống như khai thác quy mô lớn, chắc là giả thuyết cuối cùng trong tử khoáng, bẩm sinh không có tinh tệ nên bị người đào xong thành thị trường giao dịch dưới đất.
Lợi dụng tạp khoáng thể của khoáng tinh tệ đào ra nơi như vậy có chỗ tốt riêng. Miêu Nghị đã tự mình thí nghiệm loại tạp khoáng này, có khả năng giảm bớt sức nặng, khả năng chịu va đập rất mạnh. Kiến trúc dưới đất dù gặp đánh nhau cũng khó bị phá hoại, dù bị hư hại thì diện tích bị lan đến không quá lớn.
Tuy có ánh sáng thiên nhiên chiếu sáng nhưng tia sáng không sáng tỏ và tự nhiên, nhiều cửa hàng vẫn treo đèn lồng đủ loại, trong cửa hàng cũng toát ra ánh đèn phối hợp huỳnh quang tinh sa trên nóc, thế giới ngầm này thật xinh đẹp.