Một gốc cây Tinh Hoa Tiên thảo bị hắn vừa cắn vừa gặm được gần nửa đưa đến trước mặt Dương Khánh.
Không ít người thấy vậy, trong lòng âm thầm nói thầm, nếu đả thương ta rồi đổi lại một gốc Tiên Thảo này, ta cũng vui vẻ chấp nhận.
Dương Khánh cười khổ, hắn ở bên cạnh cũng chứng kiến chân tướng chuyện này, biết Miêu Nghị cũng không có cố ý, nếu đổi lại là ai cũng sẽ hoài nghi, dù sao hai người đó cũng là Dương Khánh hắn mang đến, không nghi ngờ Dương Khánh hắn còn có thể hoài nghi người nào? Ý niệm đầu tiên trong đầu dĩ nhiên là loại bỏ nguy hiểm bên cạnh, cho nên Dương Khánh hắn mới bị dính líu như vậy, thật sự là đủ oan uổng! May là người này không có vọng động hạ tử thủ, nếu không một kích của Hồng Liên tu sĩ cũng đủ làm cho mình mất mạng, nếu thật sự như vậy, vậy mới đúng là bị chết oan uổng!
Trải qua một phen chữa thương, mặc dù còn chưa khỏi hẳn, nhưng đã miễn cưỡng hoạt động được, Dương Khánh chắp tay nói:
- Đại nhân cũng là phản ứng dưới tình thế cấp bách, cũng không phải có lòng!
- Xấu hổ rồi!
Miêu Nghị một lần nữa đưa nửa gốc cây Tiên Thảo đến trước mặt hắn.
Dương Khánh cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy, có gốc cây Tiên Thảo này bồi bổ, cho dù bị thương cũng không coi là oan uổng. Nếu ban đầu không phải vì hắn trấn giữ Thiếu Thái sơn, vừa vặn ở bên cạnh Vạn Trượng Hồng Trần, tình cờ có điều kiện lấy một gốc cây, nếu không dựa vào tài lực của bản thân, thật sự không có nổi vật này.
Tần Vi Vi âm thầm trợn mắt nhìn người nào đó một cái, Miêu Nghị nhìn thấy, gượng cười một lần nữa cặp tay Dương Khánh mà đi.
Đây là Dương Khánh không thấy được ánh mắt trao đổi giữa nữ nhi của hắn và người nào đó, nếu không có thể cũng hộc máu.
Lần này Thiên nhi và Tuyết nhi vẫn đứng phía sau Miêu Nghị cảnh giác đám người đi theo, tình huống vừa rồi thật sự quá mạo hiểm, Thiên nhi hiện tại còn có chút tay chân tê dại, thiếu chút nữa làm cho thích khách đắc thủ rồi, âm thầm tự trách mình quá mức khinh thường, một khi đại nhân gặp nạn, tình cảnh của mình sẽ như thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Một chuyện bất ngờ không lớn không nhỏ coi như tạm thời trôi qua, Miêu Nghị đã xếp đặt buổi tiệc trong hoa viên, khoản đãi mọi người đường xa đến đây.
Miêu Nghị ngồi một mình trong đình, Thiên nhi, Tuyết nhi đứng bên cạnh hầu hạ, phía ngoài đình mọi người phân ngồi thành hai bên, ở giữa có cung nữ nhẹ nhàng nhảy múa, vô cùng vui vẻ.
Gần tới lúc tan cuộc, các cung nữ mang theo trống nhạc lui ra, Thiên nhi, Tuyết nhi mỗi người cầm một miếng ngọc điệp đứng hai bên bậc thang phía ngoài đình, mọi người nhất thời yên lặng, bọn họ biết đã đến lúc bàn luận chính sự.
Miêu Nghị lên tiếng nói:
- Dương Khánh!
Dương Khánh nhanh chóng đi ra, tiến lên chắp tay nghe lệnh:
- Có thuộc hạ!
Miêu Nghị trầm ổn nói:
- Lệnh cho ngươi làm Đại tổng quản hai điện Trấn Nhâm điện và Trấn Quý điện, thay mặt bổn tọa hành sử đại quyền điện chủ hai điện, chuyện bổ nhiệm tất cả các chức vị từ Phủ chủ trở xuống của hai điện đều do ngươi thiết kế báo cáo, nhân mã từ Phủ chủ trở xuống của hai điện sẽ nghe ngươi điều khiển, nếu có kẻ kháng chỉ bất tuân, ngươi có thể tiền trảm hậu tấu!
Pháp chỉ nhiệm vụ này vừa ra, tất cả mọi người ở hiện trường đều cảm thấy kinh ngạc, còn có chức vị này sao? Thay mặt điện chủ hành sử đại quyền điện chủ hai điện? Quyền lực này chẳng phải quá lớn sao!
Tây Môn Nhạn nhìn Miêu Nghị có chút không biết nói gì, cái này so với quyền lợi hành tẩu của ta không biết lớn hơn bao nhiêu.
Trong mắt những người Dương Khánh mang đến lộ ra cảm giác hưng phấn khó có thể che giấu, đại nhân quả nhiên không gạt ta..., điều này ý nghĩa là trên tay lão cấp trên của chúng ta sẽ nắm giữ đại quyền bổ nhiệm bổ nhiệm hai mươi Phủ chủ hai điện! Lão cấp trên không có đạo lý không chiếu cố một chút người của mình. Wow, trong số chúng ta sợ là có một số người sẽ sải bước lên địa vị cao Phủ chủ rồi!
Người có cơ hội chạm tới đại vị, có thể nói là hưng phấn nhiệt huyết sôi trào, cảm giác sâu sắc lần này đường dài bôn ba đến đây quả thật đáng giá!
Thiên nhi tay cầm ngọc điệp đi xuống bậc thang, Dương Khánh nhanh chóng tiến lên, hai tay nhận ngọc điệp bổ nhiệm, sau khi xem xong, nhanh chóng lui về phía sau, chắp tay lớn tiếng nói:
- Ty chức cẩn tuân pháp chỉ!
Dương Khánh lui ra, Miêu Nghị lại lên tiếng tuyên chỉ nói:
- Tần Vi Vi!
- Có ty chức!
Tần Vi Vi cũng nhanh chóng bước ra chắp tay.
- Lệnh cho ngươi làm Phủ chủ Đông Lâm phủ!
Miêu Nghị dứt lời, Tuyết nhi tay cầm ngọc điệp đi xuống bậc thang.
Tần Vi Vi nhanh chóng tiến lên lĩnh chỉ, lui về sau nói:
- Ty chức cẩn tuân pháp chỉ!
Đợi nàng lui ra, Miêu Nghị lại lên tiếng nói:
- Dương Khánh!
- Có!
Dương Khánh lại bước ra nghe lệnh.
Miêu Nghị chỉ ngón tay về phía bắc:
- Phủ đệ mới xây dựng ở ngọn núi phía Bắc chính là dinh thự chuẩn bị cho Đại tổng quản nhà ngươi, bắt đầu từ hôm nay ngươi chính là chủ nhân của ngọn núi phía Bắc, sau khi tan tiệc lập tức bắt tay vào chỉnh đốn sự vụ hai điện, có chỗ nào không rõ cứ tìm Diêm Tu tìm hiểu tình huống. Cho ngươi một tháng, trong vòng một tháng, các vị trí còn thiếu của hai điện cần phải định ra.
Mọi người xung quanh nghe thấy vậy lại âm thầm kích động, trong vòng một tháng sẽ quyết định vận mệnh của bọn họ!
- Ty chức tuân chỉ!
Dương Khánh lĩnh mệnh lui ra, đây là chuyện hắn và Miêu Nghị đã thương lượng khi ở Nam Tuyên phủ.
Vốn Miêu Nghị muốn cho Dương Khánh đi trấn giữ Trấn Quý điện, dù sao cung điện bên đó cũng đang để trống không, nhưng nhất định phải suy nghĩ đến an toàn của Dương Khánh, một khi đầu mối chỉ huy đặt lên người Dương Khánh, vạn nhất có việc người ta nhất định sẽ hạ thủ với Dương Khánh, hơn nữa nếu khoảng cách quá xa, sẽ rất bất tiện cho các mặt nhân tố khác, vì vậy hắn vẫn quyết định đặt Dương Khánh ở bên cạnh.
Sau khi tàn tiệc, mặt trời cũng bắt đầu lặn xuống phía Tây, ánh nắng chiều đầy trời, Dương Khánh được Miêu Nghị giữ lại nói chuyện, còn những người khác thì rời khỏi cung điện.
Trong số những người này, có rất nhiều người sợ rằng cả đời chỉ có thể có một cơ hội này tiến vào tòa cung điện, nhưng chỉ một lần này cũng đủ cho bọn họ trở thành đề tài câu chuyện huyền diệu với những người khác.
Dưới chân núi, một đám thị nữ cũng đang nóng ruột chờ đợi yến tiệc trên núi kết thúc, ngay cả Thanh Mai Thanh Cúc cũng như thế, bất kể ngươi là thị nữ của Động chủ, thị nữ của Sơn chủ hay là thị nữ của Phủ chủ, dưới chân núi của Điện chủ không tới phiên thị nữ phía dưới như ngươi sĩ diện, kêu ngươi chờ, ngươi cũng chỉ có thể ở đó chờ đợi.
Nhìn thấy Tần Vi Vi đi xuống, không thấy Dương Khánh, Thanh Mai, Thanh Cúc vội vàng nghênh đón hỏi:
- Vì sao không thấy đại nhân?
Vừa rồi đột nhiên chạy tới một nhóm người canh chừng các nàng, mơ hồ nghe nói phía trên có người hành thích Điện chủ, nhưng bọn họ cũng không dám xông lên trên núi tìm hiểu xem rút cuộc là chuyện gì, lúc này không thấy Dương Khánh, lo lắng Dương Khánh gặp chuyện không may.