Phi Thiên

Chương 2536: Chương 2536: Đến lượt chúng ta ra sân rồi! (1)




Bệnh da lông ngắn ư? Cận vệ quân và nhân mã địa phương đều giết nhau đến mức máu chảy thành sông rồi, chết mấy chục vạn người, đây cũng tính là bệnh da lông ngắn ư?

Thượng Quan Thanh lẩm bẩm trong lòng, có chút không nói lên lời, nhưng hắn biết, thiên hạ này là thiên hạ của Thanh Chủ, chỉ cần có thể khiến cho Thanh Chủ vui lòng thì sai cũng là đúng, chỉ cần trong lòng Thanh Chủ cho rằng ngươi là đúng vậy thì chính là đúng, nếu như chọc cho Thanh Chủ chán ghét trong lòng, ngươi làm được tốt hơn nữa cũng bị hoài nghi ngươi tâm hoài bất quỹ, lòng người là như vậy, căn bản không có đạo lý gì có thể nói được.

Hắn vô thức nhìn cung vũ (mái nhà thiên cung) xung quanh liên miên chập chùng, ở trong hậu cung làm sao nếm trải những việc không phải như thế, đếm không hết những tuyệt sắc giai lệ người nào không muốn làm cho bệ hạ vui lòng, chỉ cần lấy được sự yêu thích của bệ hạ, đừng nói bản thân mình có thể hiển vinh ở trước mặt người khác, mà còn lập tức người nhà ở ngoài cung cũng nhận được phúc, phạm chút lỗi lầm nhỏ cũng không tính là gì, ví dụ như vị Như Ý Thiên Phi của Đông Cung đó, rõ ràng một mực duy trì khoảng cách với bệ hạ, nhưng bệ hạ lại cho rằng đó là tính tình thật, thường xuyên lui tới xem vị đó làm mặt lạnh, khiến cho người ta không biết nói gì cho tốt, đây chính là lấy được niềm vui của bệ hạ, việc không giống, đạo lý lại giống.

Thượng Quan Thanh tự nhận bản thân mình không phải là Phá Quân, nói cái gì cũng không ngoài trên mặt Thanh Chủ, Phá Quân có thể nói, nhưng không phải là hắn có thể nói, cho nên hắn cũng sẽ không chống lại lời nói của Thanh Chủ, không nên học Phá Quân cố khuyên Thanh Chủ phải làm thế nào.

Ngưu Hữu Đức là một phần nói khiến cho bệ hạ vui lòng, Như Ý Thiên Phi là đối với bệ hạ không lạnh không nóng, khiến cho người vui vẻ, Phá Quân lại là vì dùng lời cãi vã với bệ hạ không chịu hạ bậc khiến cho bệ hạ vui vẻ. Ba phương thức này nhìn như không có chút liên quan nào giành được thánh tâm, Thượng Quan Thanh xem ra lại có chỗ tương đồng, vì ba người này có mối liên hệ với nhau, trong mắt bệ hạ đều là tính tình thật.

Lúc Ngưu Hữu Đức từ chỗ bệ hạ biết được danh tự khác liền thường xuyên làm như vậy, đó là dám mắng chửi người của Doanh Thiên Vương bán con gái cầu vinh, lời gì trong miệng tên gia hỏa này nói ra cũng đều khiến cho bệ hạ cho là thật. Cũng tương tự như lúc thẩm vấn đại nghĩa lẫm liệt người khác nói ra đến trong mắt bệ hạ làm không tốt còn bị nghi ngờ là giở trò, Như Ý Thiên Phi lại trước sau như một làm mặt lạnh đối với bệ hạ, chẳng bao giờ thay đổi. Nếu những phi tử khác học nàng, trong mắt bệ hạ chính là làm bộ, ngược lại còn khiến cho bệ hạ nghi ngờ; Phá Quân thì càng không cần nói, từ lúc đi theo bệ hạ đã bắt đầu thường xuyên đối đầu với bệ hạ, nếu người khác đột nhiên thay đổi phong cách học Phá Quân nói như vậy với bệ hạ, chắc chắn sẽ bị bệ hạ chém rồi.

Đương nhiên, hắn cũng không cần phải phóng đại cái gì, đi theo phía sau Thanh Chủ chuyển chủ đề nói:

- Tam bộ liên thẩm, Tây quân bên đó xảy ra tố cáo, tố cáo Cao hữu sứ có ý giam giữ người của Tứ đại Thiên Vương.

Thanh Chủ nói:

- Ai bảo bọn họ chủ động đụng vào tầm tay của Cao Quán làm gì việc này Cao Quán đã thượng bẩm rồi! Trẫm bảo Cao Quán khống chế thời gian kết án. Bốn nhà lại đang trì hoãn muốn bức bách Ngưu Hữu Đức thỏa hiệp, đặc biệt là Quảng gia bên đó! Cao Quán đã cắt đứt liên hệ của bốn nhà và Ngưu Hữu Đức, đồng thời cũng lấy người của bốn nhà làm con tin, vụ án ở Tây Đinh Vực một ngày chưa xong, Cao Quán sẽ không thả người. Cao Quán đã tấu thỉnh trẫm để Giám sát tả bộ cùng phối hợp, lúc cần thiết sẽ từ trên người của bốn nhà hỏi ra chút chuyện để tạo áp lực, nhằm nhanh chóng kết án! Việc này Cao Quán làm rất tốt, một chút áp lực trẫm để hắn chống đỡ là được!

- Vâng! - Thượng Quan Thanh gật đầu ứng thừa.

Việc thỏa hiệp thành công với bề trên, việc kế

tiếp cũng không coi là việc, kết quả vụ án ở Tây Định Vực sẽ nhanh chóng lòi ra thôi.

Bốn nhà bịa đặt con tin trên tay Cao Quán, trên công đường truy cứu trách nhiệm của Cận vệ quân yêu cầu đem đối mối Cận vệ quân nhập vào thuộc hạ của Tứ Thiên Vương vừa mới xuất ra đã bị ép xuống, trách nhiệm của Hiên Viên Trác cũng không có người truy cứu nữa. Vụ án ở Tây Đinh Vực Ngưu Hữu Đức chỉ là dẫn quân tự vệ thôi sao? Phản kích trên dưới Tây Đinh Vực cũng không có việc gì, bọn họ chỉ là phụng mệnh hành sự. Mọi người đều không sao, nhưng trách nhiệm luôn luôn phải có người gánh, vì vậy Chử Tử Sơn đã chết là xui xẻo nhất, tất cả trách nhiệm toàn bộ đều đặt trên người Chử Tử Sơn đã chết này.

Vụ án ở trên triều đình phải có tính chính xác, cuối cùng Cao Quán uổng công phẩm vấn người của Tứ Thiên Vương, kết quả đương nhiên là kết quả mà bên trên đã đạt thành thỏa thuận, người của bốn nhà cũng không có chuyện gì, toàn bộ đều không liên quan và được thả ra.

Một vụ án lớn kinh thiên động địa không biết phải dậy lên bao nhiêu phong ba bão táp, cuối cùng lại là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nâng lên thật cao. rồi lại nhẹ nhàng bỏ qua, Thiên Nhai lại nhanh chóng khôi phục lại sự phồn hoa của ngày xưa.

Tất cả mọi người gần như đều được thả ra. Sau khi Miêu Nghị ra ngoài lại phát hiện không hợp lý lắm, chỉ có Vân Tri Thu bị nhốt lại, không được phóng thích.

Miêu Nghị lập tức đi về phía Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu tìm Dữu Trùng Chân đòi câu trả lời. nhưng ở trước cửa lại gặp phải Cao Quán đang suất bộ (dẫn quân) đi ra đang muốn rời khỏi, Miêu Nghị lập tức ngăn cản Cao Quán lại ngay tại chỗ, hành lễ nói:

- Cao hữu sứ, mạt tướng có chuyện muốn thỉnh giáo, Vân Tri Thu không phải đã không sao rồi ư? Vì sao vẫn nhốt không thả?

- Nhân viên trông giữ là Cận vệ quân các ngươi, việc chấp hành ngươi không nên hỏi ta. - Cao Quán ném lại một câu rồi dẫn người rời đi.

Miêu Nghị đứng trước cửa trầm mặc, nghe hiểu được ý tứ của Cao Quán, người chế trụ không thả chính là Dữu Trùng Chân, không liên quan gì đến Cao Quán.

Hắn đang muốn đi vào Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu, ai biết bỗng nhiên lại xuất hiện hai nhóm người đến hô hoán.

- Ngưu đại nhân, Tinh Nguyệt Lâu có lời mời đến dự tiệc!

- Ngưu đại nhân, Tề Quang Hiên đã chuẩn bị tiệc rượu mời đại nhân đến như hẹn trước.

Miêu Nghị quay người quét mắt, phát hiện lại là mấy tên gia hỏa đáng ghét kia, không có tâm tình ứng phó với bọn họ, chỉ nói:

- Thống lĩnh đại nhân triệu kiến, xong việc rồi nói. - Nói xong bước nhanh vào trong Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.