Phi Thiên

Chương 1472: Chương 1472: Đột phá Kim Liên. (Thượng)




Trên phòng của mình, Miêu Nghị đẩy cửa sổ ra nhìn ra bên ngoài. Phát hiện ra Huyết Yêu vẫn không có rời đi, nàng ta đứng ở phía đối diện cửa tiệm đối mặt với hắn. Chỉ thấy trên mặt Huyết Yêu nở nụ cười giả tạo, lật tay một cái. Một cây sáo bằng xương trắng xuất hiện, nàng để lên trên miệng thổi.

Miêu Nghị nhíu mày, sinh lòng cảnh giác. Không biết nàng làm trò quỷ quái gì. Bởi vì không nghe thấy nàng thổi ra bất luận một chút thanh âm nào. Trong mi tâm Huyết Yêu hiện lên một đóa Kim Liên thất phẩm. Hiển nhiên đang thi pháp, làm cho Miêu Nghị có chút kinh ngạc. Hắn phát hiện ra tu vi yêu nghiệt này lại hạ thấp xuống hai cấp.

Trong lúc đang cân nhắc thì Miêu Nghị phát hiện ra có chút không đúng, hắn phát hiện ra tứ chi mình có chút run rẩy. Hắn cúi đầu nhìn về phía hai tay mình. Cảnh tượng trong mắt khiến cho hắn run rẩy, mơ hồ có huyết sắc hiện lên. Hắn cảm thấy máu tươi toàn thân đần dần cuồn cuộn, kịch liệt giống như biển động. Máu toàn thân không nằm trong khống chế của hắn, điên cuồng phóng tới trái tim hắn, giống như muốn xông nát trái tim hắn vậy. Màng nhĩ có thanh âm như tiếng sấm vang vọng. Đại não cũng dần dần trở nên mê muội.

Cơ hồ trong giây lát, từng giọt mồ hôi to như hạt đầu che kín trán Miêu Nghị. Hô hấp Miêu Nghị dồn dập, trợn mắt nhìn qua phía Huyết Yêu đối diện. Mơ hồ hắn nhìn thấy nụ cười lạnh lẽo của Huyết Yêu. Tuy rằng nàng đã thả cây sáo bằng xương trắng ra, nhưng mà cơn đau đớn trong cơ thể Miêu Nghị còn chưa tan, ngược lại còn ngày càng kịch liệt.

Miêu Nghị liều mạng thi pháp chống cự, bảo vệ tâm mạch, tránh cho trái tim bị máu tươi toàn thân tập trung mà bị phá nát.

Làm cho Miêu Nghị cảm thấy sợ hãi là mình không có cách nào điều khiển được pháp lực của bản thân.

Cũng không thể nói là hắn không có cách nào điều khiển được, trên thực tế pháp lực trong cơ thể đang ở trong sự điều khiển của hắn. Chỉ là không phải là loại điều khiển mà hắn muốn. Trong cơ thể hắn dường như xuất hiện một Miêu Nghị khác, đang điều khiển pháp lực tạo ra cơn đau đớn, thống khổ tra trấn hắn. Pháp lực không được bản tâm hắn điều khiển.

Mồ hôi giống như mưa rơi xuống, Miêu Nghị đứng bất động, thân thể run rẩy không ngừng. Hai con mắt thì tràn ngập tơ máu, khi thì bành trướng, khi thì co lại, thở hổn hển, run rẩy mở miệng kêu cứu thì lại phát hiện ra mình không thể nào nói nên lời. Khí tức trong cơ thể triệt để hỗn loạn, không có cách nào lên tiếng. Hắn có cảm giác như mình đang mạnh mẽ tra tấn chính mình, muốn tự cứu cũng không có biện pháp.

Đảo mắt trong chốc lát, Miêu Nghị đổ mồ hôi như mưa rơi cuối cùng cũng sụp đổ, hai tay nắm vào bệ cửa sổ buông ra, thân thể mất đi cân đối ầm ầm ngã xuống. Sau khi ngã xuống sàn thân thể vẫn run rẩy kịch liệt. Loại tư vị thống khổ này không có cách nào hình dung được. Máu chảy trong cơ thể dường như có vô số con kiến đang cắn. Trong đại não còn xuất hiện cảm giác quỷ dị, cảm giác như mình đang ở trong Huyết ma trận, trước mắt khắp nơi đều là biển máu. Vô số tiểu quỷ do máu tươi hóa thành đang không ngừng chui vào trong thất khiếu hắn. Sau đó điên cuồng cắn xé cơ thể hắn, ý thức rõ ràng là mơ hồ. Nhưng mà loại cảm giác thống khổ này lại hiện lên rõ ràng trong đại não hắn.

Tư vị này so với ban đầu hắn ở Không Diễm sơn bị hỏa thiêu còn thống khổ hơn nhiều. Đó là thống khổ bên ngoài thân thể, nhưng mà bây giờ là thống khổ từ trong thân thể. Thậm chí là tra tấn từ tận sâu trong linh hồn. Giống như có một ác ma tiến vào trong cơ thể hắn, cướp lấy quyền khống chế thân thể hắn vậy.

Lại không thấy động tĩnh đánh nhau gì, hắn cũng không có cách nào kêu cứu. Người Chính Khí tạp hóa phô cũng không biết hắn gặp chuyện không may, chỉ có một mình hắn nằm trên sàn nhà chịu đựng dày vò vô tận.

Ngay khi hắn cho rằng mình sắp chết đi, vùng vẫy giãy chết chống lại. Ngay khi một tia ý thức cuối cùng sắp đứt đoạn, thể xác và tinh thần đột nhiên chấn động, pháp nguyên rung động, một cỗ khí tức mạnh mẽ mang theo pháp nguyên mênh mông cuồn cuộn xuất hiện. Trong thân thể giống như ẩn tàng một vũ trụ nho nhỏ, ẩn chứa năng lượng vô cùng, pháp lực bành trướng, cuồn cuộn lan tràn ra. Toàn thân giống như được uống rượu ngon, thoải mái vô cùng, trực tiếp bao phủ cảm giác đau đớn kia.

Nhưng mà cuối cùng vẫn không thể bao phủ được toàn bộ. Cuối cùng hình thành một loại cảm giác kỳ diệu, thống khổ và dày vò cùng tồn tại. Cùng khiến cho ý thức hắn khôi phục một tia thanh tỉnh ngắn ngủi.

Miêu Nghị đang co quắp trên sàn nhà chậm rãi mở hai mắt, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin. Tu vi đột nhiên tăng trưởng? Tu vi hắn không ngờ lúc này lại tăng lên? Tầng màng mỏng tiến lên Kim Liên kia lại bị hắn xuyên qua lúc này. Tu vi hắn đột nhiên tăng lên cảnh giới Kim Liên, đột nhiên bay tới cảnh giới mà hắn tha thiết ước mơ.

Miêu Nghị có chút dở khóc dở cười, sao mỗi lần đột phá hắn đều nửa sống nửa chết? Lần trước từ Tung Hoành cảnh giới đột phá tới Ngự Không, hắn cũng thiếu chút nữa mất mạng. Lần này cũng không khác là bao.

Cũng chỉ thanh tỉnh trong chốc lát mà thôi, tu vi đột phá tới cảnh giới Kim Liên cũng không áp chế được tư vị thống khổ giày vò kia phản công. Rất nhanh hắn lại lâm vào trong u mê, đau đớn. Ngay cả vui sướng khi đột phá lên tới Kim Liên còn chưa kịp cảm nhận qua.

Chính hắn cũng không biết trải qua bao lâu, đợi khi ý thức dần dần khôi phục, loại tư vị thống khổ, dày vò này cũng giống như thủy triều nhanh chóng rút lui. Hắn cũng nằm trên mặt đất, hơi thở đứt quãng.

Thân thể có thời gian giãn ra, lúc chật vật bò lên, hắn phát hiện ra thân thể hắn giống như vừa mới được vớt từ trong hồ nước lên, toàn thân ướt đẫm. Trên sàn nhà cũng có một vũng lớn.

Không ngờ lão tử không chết. Miêu Nghị nhìn qua hình dáng mình, không khỏi cười thảm. Đại khái hắn đã tìm được nguyên nhân mình không chết. Hắn đang ở Chính Khí tạp hóa phô, chết ở chỗ này Huyết Yêu cũng không lấy được thứ nàng muốn.

Có chút suy yếu bước ra một bước, hai tay lại chống lên cửa sổ, sắc mặt trắng bệch nhìn ra ngoài. Quả nhiên Huyết Yêu còn ở phía đối diện nhìn vào.

Con mẹ nó. Yêu nghiệt này không ngờ lại trợ giúp tu vi mình đột phá tới cảnh giới Kim Liên, Miêu Nghị quả thực dở khóc dở cười, không biết nên cảm tạ yêu nghiệt này mới tốt, hay là thống hận yêu nghiệt này tốt hơn. Không có yêu nghiệt này giúp một tay, không biết hắn phải chờ tới năm tháng nào mới có thể đột phá tới cảnh giới Kim Liên. Loại đột phá đại cảnh giới này cũng không thể nào nói rõ được. Hoàn toàn là tùy người. Có một ít tu sĩ thậm chí dùng cả đời cũng không thể nào thoát khỏi trói buộc mà tiến thêm, cho nên yêu nghiệt này cũng giúp Miêu Nghị tiết kiệm không biết bao nhiêu tiền.

Hắn thậm chí còn đang suy nghĩ xem có nên giết yêu nghiệt này hay không? Vạn nhất tương lai hắn có cơ hội tới cảnh giới Vô biên, khi đó yêu nghiệt này còn có thể thi pháp giúp hắn một tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.