Hạ cấm chế trên người của ba người, một chiếc thú nang được mở ra, trực tiếp thu ba người vào trong đó. Sau khi thoáng dọn dẹp hiện trường, Yến Bắc Hồng thu đại đao bay tà tà trên không quay về.
Trên đường gặp Hồng Tụ bay tới:
- Đại nhân! Đồng môn của ngài, Vân Hoa tông có sáu người đến, đang chờ ở ngoài sơn môn. Chỉ tên muốn gặp đại nhân!
- Lại đến 6 tên nữa! Ha ha. . .
Yến Bắc Hồng ngửa mặt lên trời tùy ý cười như điên.
Thần Lộ.
Mộc Hành cung.
Trấn Nhâm điện.
Dương Khánh sãi bước mà đi. Thẳng vào cửa cung, thủ vệ ở cửa cung đồng loạt hành lễ:
- Đại tổng quản!
Dương Khánh nhàn nhạt Ừ một tiếng, theo quyền thế đề thăng, khí thế cả người cũng không giống như trước nữa rồi. Hắn có đặc chỉ của điện chủ Miêu Nghị, đi vào trong cung không cần thông báo, có thể trực tiếp sau khi tiến vào hậu cung rồi mới tiến hành thông truyền.
Bất quá hắn không có về phía hậu cung, mà là đi tới vài tên cung nữ đang chơi đùa trên đu dây trong cung.
Vài tên cung nữ thấy hắn đi tới, nhanh chóng nhảy xuống từ đu dây, đứng thành một loạt hành lễ:
- Xin chào đại tổng quản!
Dương Khánh hỏi:
- Diêm tổng quản có ở nhà hay không?
Một người xoay tay lại chỉ:
- Đang huấn thoại hai tên tảo địa nô (nô lệ chuyên quét rác) ở tường sau vườn.
Dương Khánh lập tức xoay người đi, dọc theo tường cao đi tới một cánh cổng vòm thì chuyển bước vào, một khung cảnh tuyệt đẹp đập vào mi mắt, đình đài lầu các, núi giả suối ao, cá chơi đùa, cổ thụ phi chim, kỳ hoa dị thảo, cả vườn lịch sự tao nhã, cả vườn đầy mùi thơm... sự xa hoa này không phải là người phàm thế gian có thể dễ dàng hưởng thụ.
Nơi này vừa là chỗ vườn ngắm cảnh, cũng là chỗ Diêm Tu tu luyện.
Thính Vũ các! Diêm Tu đứng chắp tay sau lưng, trước mặt có vài tên cung nữ đang đứng, Kính Anh cùng Kính Lạc không có cánh tay cũng đang đứng ở một bên, đang nghe lão giáo huấn.
Thấy Dương Khánh đi tới, Diêm Tu lập tức tạm dừng, ra Thính Vũ các nghênh đón:
- Đại tổng quản có chuyện?
Dương Khánh liếc lão một cái, cười nói:
- Mới vừa nhìn Diêm huynh sắc mặt không vui, có phải là những người làm này chọc giận huynh mất hứng hay không?
Diêm Tu thở dài:
- Sáng nay, hai vị cô cô hầu đại nhân đi ra tản bộ, đại nhân tùy ý đi dạo tiến vào một gian đình viện không người ở, thấy chỗ đó mọc chút ít cỏ dại, tiện tay nhổ đi. Điều này làm cho hai vị cô cô rất không cao hứng, quay đầu lại hỏi ta người phía dưới làm ăn như thế nào mà còn cần đại nhân tự tay mình làm loại việc như thế ấy.
Dương Khánh cười nói:
- Không phải là cái sự việc gì lớn lắm, một tòa cung điện lớn như vậy, mà chỉ có một số người như thế, chung quy gì cũng có địa phương chiếu cố không được. Đại nhân lòng dạ cũng không quá để ý những thứ này, yên tâm! Đại nhân sẽ không để bụng.
- Chính là cái lý như vậy a! Địa phương lớn, nhân thủ thiếu, ý của ta là thêm chút ít nhân thủ vào trong cung, nhưng đại nhân không muốn, nói không cần thiết để lỡ lầm những năm tháng tốt đẹp của nhiều cung nữ như vậy. Nhưng hai vị cô cô dù sao thì cũng luôn sợ đại nhân đi ra thấy những chỗ không xử lý tốt rồi sẽ không hài lòng.
- Đây đều là chuyện nhỏ, quay đầu lại ta tìm đại nhân nói, bảo người phía dưới tiến cống một trăm giai lệ vào, đưa vào cung để tăng chút nhân khí. Cung điện lớn như vậy thiếu người cũng đích thật là quá vắng vẻ rồi.
Diêm Tu vội vàng chắp tay nói lời cảm ơn:
- Có đại tổng quản lên tiếng đại nhân chắc chắn đáp ứng!
Thả tay xuống lại hỏi:
- Đại tổng quản tự thân đi tới đây, có phải là có chuyện?
Dương Khánh nhíu mày:
- Phía dưới có người truyền tin muốn chứng thực một chuyện với ta, mới đầu ta còn cảm thấy hoang đường, chờ đến các phủ chủ phía dưới đều truyền tin hỏi tới, ngay cả người do ta phái ra đi làm công chuyện cũng mang về tin tức giống như vậy, ta không thể không tới tìm Diêm huynh ấn chứng.
Diêm Tu hỏi:
- Chuyện gì?
Dương Khánh trầm ngâm nói:
- Phía ngoài đều đang đồn, nói đại nhân đã chính thức kiêm nhiệm Mộc Hành cung Hành tẩu, đồng thời còn thân kiêm Thần Lộ Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự, có phải có chuyện này?
Diêm Tu ngạc nhiên:
- Không có nghe đại nhân nói qua a! Là lời đồn phải không? Kiêm nhiệm Mộc Hành cung Hành tẩu ta tin, làm sao có thể kiêm luôn Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự, chức vị đó cần phải được Quân sứ tự mình bổ nhiệm chứ a?
Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự? Kính Anh cùng Kính Lạc mặt lộ vẻ chấn kinh nhìn nhau, thiệt hay giả, Miêu tặc đã nối thẳng với Quân sứ rồi hay sao?
Quân sứ là nhân vật gì? Đối với hai người mà nói, đừng nói các nàng chưa từng thấy, ngay cả những kẻ đã từng là chủ tử của các nàng ngay cả ngưỡng mắt nhìn cũng không có cơ hội. Đây chính là một trong 12 đại chư hầu của tiên quốc a, chân chính là đại nhân vật cao cao tại thượng như ngồi trên mây.
Dương Khánh hỏi:
- Hay nói cách khác Diêm huynh ở bên người đại nhân cũng không biết chuyện này?
Diêm Tu nói:
- Ta chưa từng nghe đại nhân nói qua chuyện này.
Nghe hắn nói như vậy, Dương Khánh ít nhiều gì cũng có chút nghi ngờ:
- Loại chuyện như vậy có mấy người dám lấy Ngọc Đô Phong ra mà bịa đặt? Nhưng đại nhân ở nơi này lại không có phản ứng, phía sau chuyện này ta sợ có ẩn tình khác. Hay là ta và ngươi đi tìm đại nhân hỏi thử?
Diêm Tu gật đầu, quay đầu lại phân phó đám hạ nhân một tiếng, ngay sau đó cùng Dương Khánh dắt tay nhau mà đi.
Miêu Nghị đã vào tĩnh thất tu luyện, nghe nói Dương Khánh đến tìm mình, lại đi ra. Nếu như nói hắn tín nhiệm đối với Diêm Tu, thì đối với Dương Khánh chính là coi trọng. Một vị giúp mình xử lý những việc vụn vặt xung quanh, một vị còn lại là giúp mình xử lý công vụ.
Vừa lộ diện, Dương Khánh cùng Diêm Tu lập tức tham bái:
- Đại nhân!
- Ngồi, pha trà!
Miêu Nghị gọi một tiếng, chấn động vạt áo trường sam, ngồi trên chủ vị hỏi:
- Chuyện gì?
Hai người cảm tạ tiểu cô cô dâng nước trà, không ngồi, sau khi nhìn nhau, Dương Khánh chắp tay hỏi:
- Thuộc hạ gần đây nghe nói một số tin tức, phía ngoài đang đồn đại là đại nhân đã chính thức kiêm nhiệm Mộc Hành cung Hành tẩu, mặt khác còn kiêm nhiệm Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự. . .
Thì ra là chuyện này! Miêu Nghị ha ha cười nói:
- Là có chuyện này.
Thuận tay sờ soạng lấy hai khối ngọc điệp ra, ném cho hai người tra xét. Một phần là pháp chỉ do Quân sứ bổ nhiệm, một phần là pháp chỉ do Trình Ngạo Phương bổ nhiệm.
Lời này vừa nói ra, đừng nói là Dương Khánh và Diêm Tu cùng kinh hãi ngây cả người, ngay cả Thiên Nhi, Tuyết Nhi đứng hai bên trái phải cũng gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Dương Khánh cùng Diêm Tu nhanh chóng tra xét pháp chỉ bổ nhiệm trong tay, tiếp đó lại trao đổi cho nhau để xem, sau khi xem xong không còn lời gì để nói, tuy rằng đều là lần đầu nhìn thấyy pháp ấn của Quân sứ, nhưng mà không cần hoài nghi, giờ này đại nhân khẳng định đã là Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự thứ thiệt rồi!
Sau khi song song hoàn trả ngọc điệp, Dương Khánh do dự một hồi lại hỏi:
- Chuyện lớn như thế. Đại nhân vì sao không thông truyền một tiếng?
Miêu Nghị cười nói:
- Cũng không phải lên chức, bổn tọa vẫn trấn giữ hai điện như cũ, chẳng qua là tự dưng có thêm hai phần quân hướng mà thôi. Chuyện tốt thật ra thì cũng là chuyện tốt.
Hai vị tổng quản lần nữa không nói nên lời, cái này mà còn chưa tính lên chức, cái gì mới tính là lên chức chứ? Hay là phải bò đến vị trí cung chủ mới tính là lên chức? Ngọc Đô Phong Kim Điện Chấp Sự a. Ngọc Đô Phong kim điện nghị sự có thể nói là đứng ở trước mặt cung chủ.
Dương Khánh cười khổ một tiếng:
- Sự việc lớn như vậy, đại nhân nên báo cho biết một tiếng, bọn chúng tôi xử lý sự tình cũng thuận tiện nắm chắc phân tấc. Đại nhân có thân phận này, rất nhiều chuyện đều có thể giải quyết dễ dàng, cũng không cần phải quanh co lòng vòng nữa, ít nhất là các môn các phái đệ tử dưới trướng đại nhân đều phải đàng hoàng ngoan ngoãn một chút.
Miêu Nghị cười cười, điều này cũng đúng. Cho dù là môn phái không ở trong nội cảnh của hai điện, cũng đều nễ mặt mũi bản thân mình mấy phần. Tự bản thân mình giờ này có thể nói là có thể liên lạc nói chuyện cùng các cung khác, và cũng là người có thể trực tiếp gặp quân sứ. Điện chủ hoặc hành tẩu các loại của Các cung, người nào mà không nễ mặt mũi mình mấy phần, người muốn thăng cung chủ tự bản thân mình có lẽ không giúp được gì, nhưng ở trước mặt Quân sứ nói đôi câu nói xấu xa bậy bạ vạch trần làm hỏng gì đó vẫn là có thể, đừng nói chi là nịnh bợ bản thân mình, ít nhất không có ai nguyện ý đắc tội mình cả.
- Thật ra thì bổn tọa suy tính không chu toàn.
Miêu Nghị cười nói:
- Nhị vị đến chính là hỏi về cái sự việc này?
- Dạ vâng!
Hai người gật đầu, Dương Khánh lại hỏi,
- Không biết đại nhân sau này có tính toán gì không?