Phi Thiên

Chương 1907: Chương 1907: Gia pháp. (Hạ)




Hồ Ngọc Nguyên lắc đầu nói:

- Hội trưởng nói sai, sát hạch Địa Ngục chỉ mới bắt đầu, trừ phi hắn cậy mạnh cứng rắn giành được thứ hạng tốt mới hòng giữ được vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai. Nhưng Địa Ngục là nơi có thể cậy mạnh sao? Tuy không biết Ngưu Hữu Đức làm sao khiến trăm vạn đại quân kiêng kỵ nhưng Địa Ngục không phải nơi cậy mạnh, hắn càng cậy mạnh thì chết càng nhanh. Nên ta càng hy vọng Ngưu Hữu Đức cậy mạnh hơn, nếu hắn chỉ trốn trong Địa Ngục để giữ mệnh, không lấy được thành tích tốt thì sao giữ được vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai? Nếu hắn không giữ được địa vị quyền thế trong tay thì còn sống trở về chỉ có con đường chết, sợ gì không có cơ hội diệt hắn? Huống chi sát hạch trăm năm vừa bắt đầu, ngày còn dài, mọi người cần gì tự hù mình?

- Đúng vậy!

- Đúng rồi!

Mọi người nghe xong đều gật gù đồng ý, tâm tình thả lỏng. Hoàng Phủ Quân Nhu, Ngọc Hư Chân Nhân thì lòng nặng trĩu. Đặc biệt là Hoàng Phủ Quân Nhu, nếu không bị thân phận bối cảnh hạn chế thì nàng rất muốn giết đám khốn kiếp đang ngồi.

Chu Nhiên dặn dò mọi người:

- Tuy nói vậy nhưng mọi người hãy cố gắng thông qua quan hệ của mình liên lạc với nhân viên trong sát hạch Địa Ngục, cố gắng chú ý tình hình của tên kia. Lỡ hắn thật sự sống sót trở về thì chúng ta cũng sớm chuẩn bị tâm lý.

Mọi người lục tục đồng ý, bàn việc này xong tạm thời không có chuyện gì khác, sau khi giải tán bọn họ nhanh chóng trở lại hỏi thăm việc Chu Nhiên nói cụ thể ra sao, vì sao có chuyện trăm vạn đại quân không ngăn được một mình Ngưu Hữu Đức? Không phải sợ Chu Nhiên lừa họ mà vì cảm thấy việc này quá khó tin.

Không lâu sau người tham gia sát hạch Địa Ngục quá nhiều, có tinh linh từ xa liên lạc nhanh, một số người hoặc nhiều hoặc ít tìm hiểu được tin tức. Một ngày sau, chuyện sát hạch Địa Ngục dần đồn khắp Thiên Nhai như cục đá dậy sóng lớn.

***

- . . . Đại nhân một thương đâm chết Tra Nhân Tuấn, sức một người đánh tan năm vạn người . . . Sau khi chém Đổng Ứng Cao trong trận thì đại nhân một người một ngựa xuyên thủng trăm vạn đại quân rồi quay đầu giết trở lại, lấy mạng Tô Lực trong trăm vạn đại quân . . . Chiến Như Ý được Thiên Đế ngự phong trong sát hạch quý trước đã xuất chiến trước, bị đại nhân đánh bị thương nặng. Mười mấy vạn người xung phong rồi tan tác . . . Đại nhân dũng mãnh một người một ngựa giết ba vào ba ra trong trăm vạn đại quân, sức cá nhân chém mấy ngàn người để lại một câu ‘chuột nhắt các ngươi, cảm thấy xấu hổ’, rồi nghênh ngang đi . . .

Vân Dung quán. Mộc Tượng, Thạch Tượng từ bên ngoài tìm hiểu tin tức trở về cực kỳ kích động nói chuyện với nhau, báo cáo tỉ mỉ chuyện xảy ra lúc mới vào sát hạch Địa Ngục. Hai người cực kỳ giật mình sự thần dũng của Miêu Nghị, vui sướng không gì bằng. Đi theo người như vậy dù là ai cũng tin tưởng vào tiền đồ của mình hơn.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi nghe mà mặt mày hớn hở. Với hai nữ nhân từ khi họ đi theo Miêu Nghị đến nay vị chủ tử này chưa từng khiến hai người thất vọng, ở trong mắt họ thì không có chuyện gì là làm khó được Miêu Nghị. Nhưng phong thái một người một ngựa tung hoành ngang dọc trong trăm vạn đại quân vẫn khiến Thiên Nhi, Tuyết Nhi cực kỳ ngưỡng mộ, mắt sáng lấp lánh, mặt mày hớn hở, cảm xúc hưng phấn tăng vọt.

Nữ chủ nhân Vân Tri Thu ngồi trong đình thì biểu hiện bình tĩnh, nghe xong chỉ mỉm cười nói:

- Biết rồi, các người tiếp tục đi hỏi thăm, có tin tức gì liên quan đại nhân nhớ báo lại ngay.

Mộc Tượng, Thạch Tượng cáo lui:

- Tuân lệnh!

Trong đình, Vân Tri Thu tóc mây châu ngọc, váy dài màu xanh lộ vẻ quyến rũ thẫn thờ như gió mát thổi lăn tăn mặt hồ ngoài đình. Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhìn nhau, không biết tại sao phu nhân nghe tin tốt mà không vui chút nào, đại nhân đánh thắng trận chẳng lẽ không đáng mừng sao?

Chốc lát sau tinh linh trong trữ vật thủ trạc của Vân Tri Thu rung rung, nàng lấy ra liên lạc. Mấy phòng tiểu thiếp Cơ Mỹ Lệ cùng nhau đi qua địa đạo đến xin Vân Tri Thu mở phòng hộ trận trong Vân Dung quán cho bọn họ vào.

Khỏi phải hỏi Vân Tri Thu cũng biết mấy người đến vì Miêu Nghị, tin tức đã truyền ra trong Thiên Nhai, mấy nữ nhân kia không có lý nào không nghe được chút tiếng gió.

Vân Tri Thu mở phòng hộ trận, tỷ muội Lang Huyên, Tần Vi Vi, Cơ Mỹ Lệ, Ngọc Nô Kiều, Pháp Âm cùng nhau đi tới.

Tất cả khom người hành lễ trong đình:

- Phu nhân!

- Ừm!

Vân Tri Thu đứng lên nói:

- Nơi này không phải chỗ cho chúng ta tụ tập nói chuyện, vào động tiên đi.

Vân Tri Thu dẫn đám người lên căn phòng trên lầu, trước khi vào cửa nàng xoay người hếch cằm sang phòng bên cạnh:

- Tuyết Nhi, ngươi đi kêu Hồng Trần vào luôn.

Tuyết Nhi nhận lệnh rời đi:

- Tuân lệnh!

Rất nhanh trong một trường đình sau khi bị Hắc Thán phá hoại đã xây lại, Vân Tri Thu giơ tay mời mọi người ngồi trước khi nàng ngồi xuống ghế chính. Trừ Vân Tri Thu ngồi ở ghế chính ra nhóm Cơ Mỹ Lệ ngồi hai bên ghế tay vịn dài.

Chờ Thiên Nhi, Tuyết Nhi bưng trà cho mấy vị như phu nhân rồi Vân Tri Thu lên tiếng hỏi:

- Mấy vị tỷ muội cùng nhau đến có chuyện gì?

Mấy nữ nhân nhìn nhau đá lông nheo xúi người khác nói chuyện.

Vân Tri Thu thấy mấy người do dự, nàng hỏi Tần Vi Vi:

- Vi Vi, vết thương của Hồng Miên, Lục Liễu có sao không?

Tần Vi Vi lúng túng nhìn Thiên Nhi, Tuyết Nhi mặt không biểu tình đứng hai bên sau lưng Vân Tri Thu, đáp:

- Đã không có gì đáng lo, là ta dạy dỗ không tốt, nhất định sẽ răn dạy nghiêm khắc hơn!

Có câu hỏi này vì Hồng Miên, Lục Liễu ỷ vào mình được Miêu Nghị thu vào phòng, thành nữ nhân của hắn nên hơi chậm trễ bên Pháp Âm. Họ thấy Pháp Âm không rành sự đời đã ám thị nàng ta hồng hạnh ra tường. Ban đầu Vân Tri Thu bị giật mình vì lời nói ngoại tình của nàng, sau đó nghe nàng nói lung tung đủ thứ, không có ai tùy tiện nói những lời như thế trước mặt một nữ nhân. Thế là Vân Tri Thu ra lệnh cho tiểu nhị đã xếp vào cửa hàng của Tần Vi Vi điều tra. Không tra không biết, tra ra thì phát hiện là Hồng Miên, Lục Liễu đang giở trò quỷ.

Vân Tri Thu nổi giận, trong phạm vi nàng quản lý sao có thể chấp nhận chuyện xấu xa vậy được. Nếu Vân Tri Thu bỏ mặc thì không chừng có người nghi ngờ chủ mẫu như nàng cũng làm chuyện xấu xa gì. Vân Tri Thu muốn xử Hồng Miên, Lục Liễu ngay, còn muốn hỏi tội Tần Vi Vi, nhưng sau đó suy xét nhiều mặt, nàng không tự mình ra mặt.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi thay nàng hỏi, hai vị vừa xen vào thì Tần Vi Vi không dám qua loa. Nói khó nghe là đừng nói Tần Vi Vi, dù là Vân Tri Thu nếu không chiếm lý lớn cũng không dám dễ dàng đụng vào Thiên Nhi, Tuyết Nhi không thì khó ăn nói với Miêu Nghị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.