Phi Thiên

Chương 3370: Chương 3370: Hẻm núi, chùa miếu (2)




Nhìn đám dơi bay thành từng đàn như những đám mây bên dưới, mỗi người đều cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Người cầm đầu để mọi người thủ thế, sau đó dẫn hai người cấp tốc phá không bay đi.

Ba người đến tinh không, nhìn thấy đại đô đốc Thiên Kiếm, vội vã bẩm báo tình hình gặp phải, phải chạy đi chạy lại cũng do không có cách nào khác, tiến vào tinh cầu kia không thể dùng tinh linh liên hệ.

Nghe bẩm báo xong, Thiên Kiếm quan sát ba người trên mặt đầy vết cắn, người đầy máu tươi, một lúc sau quay đầu lại nói:

- Đi thu thập đám súc sinh kia.

Phía sau rất nhanh đã có người đứng dậy, thu chiến giáp trên người lại, thân hình biên hóa, hiện ra nguyên hình biến thành một con quái điêu toàn thân lông đỏ, đỉnh đầu có bướu thịt màu đen, cánh mở ra dài chừng bốn trượng.

Thiên Kiếm nói với tên dẫn đầu.

- Nhớ kỹ, phương hướng đám dơi kia bay tới rất có thể chính là mục tiêu.

- Vâng! Ty chức đã rõ.

Tên dẫn đầu chắp tay đáp.

- Đi đi!

Thiên Kiếm phất tay.

Tên dẫn đầu lập tức dẫn theo hai người cưỡi Kim Cương ma điêu trở về, con quái điêu lông đỏ kia bay theo sau.

Phá tan chướng khí, ở trên bầu trời tìm đội viên của mình, chỉ thấy đám dơi kia vẫn bay phía dưới bọn họ, cuồng tính vẫn chưa biến mất.

Dẫn đội chỉ chỉ đám dơi phía dưới, rồi chắp tay với con quái điêu, ý nhờ.

Quái điêu lông đỏ đập cánh bay quanh những người này một vòng, lao xuống vị trí đám dơi kia, người dẫn đội phất tay, dẫn mọi người đuổi theo.

Phía dưới đột nhiên xuất hiện một luồng lửa mang theo khói đen từ mỏ đại điêu lông đỏ phun ra, giống như một con hỏa long đuổi theo đàn dơi, quét tan, lượng lớn dơi bị thiêu cháy rơi xuống như mưa, rất nhanh đã dọn sạch phiền phức của mọi người.

- Dẫn đội ra lệnh cho hai người đi xuống đất tìm kiếm, xem thành viên rơi xuống có ai còn sống hay không, còn lại thì dựa theo chỉ thị của Thiên Kiếm, đi dọc theo hướng đàn dơi bay đi tìm kiếm.

Kết quả ở trên đường lại phát hiện ra mấy chục con ưng lớn, dưới móng vuốt mỗi con ưng đều móc một thành viên quân Cận vệ, chính là một bộ phận nhân viên tìm kiếm khác của quân Cận vệ mất tích.

Một con Kim Cương ma điêu xông tới một mình đấu một đám ưng, những con ưng kia chỉ có hình thể khổng lồ mà thôi, không phải đối thủ của linh thú thiên phú như Kim Cương ma điêu. Cự ưng nhìn như uy lực to lớn, kỳ thực không khó chơi bằng đàn dơi kia, chỉ trong chốc lát đã bị Kim Cương ma điêu tàn sát sạch sẽ.

Từng con Kim Cương ma điêu một lần nữa vòng ngược lại cứu lấy thành viên quân Cận vệ gặp nạn, chỉ có điều lần này mọi người đã có kinh nghiệm. Sau khi cứu được lập tức ra tay đánh ngất, tạm thời đặt những người này ở trên đất, lưu lại hai người chăm sóc, những người còn lại tiếp tục đuổi theo.

Thời gian chưa tới nửa ngày, đội người cuối cùng cũng đi tới bầu trời trên hẻm núi, thấy trên vách núi hẻm núi kia có một tòa chùa miếu đen nhánh tràn ngập khí tức quỷ dị.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, lộ ra vẻ mặt đại hỉ. Nếu đúng là mục tiêu vậy đây chính là một công lớn, thứ cần nhiều người tìm kiếm mấy vạn năm, nếu như được họ tìm thấy, công lao này lớn tới mức nào có thể tưởng tượng.

Mọi người sau khi quan sát chùa miếu một lúc, dẫn đội chỉ huy để một nửa số người tiếp tục bay tròn trên không trung đề phòng, những người khác tiến vào trong hẻm núi, hạ xuống bình đài bên ngoài chùa miếu. Mọi người lục tục từ trên vật cười nhảy xuống, cầm đao thương tới gần cửa chùa miếu, bên trong đen kịt, căn bản không thấy rõ tình hình bên trong, không có cách nào dùng mắt nhìn thấy.

Đúng lúc này, trong bóng tối đột nhiên có một đôi mắt mở ra, con mắt như ngọn lửa vàng, ánh mắt khiếp người.

Mọi người cả kinh, vội vã lui lại về sau vài bước đề phòng, nhưng đôi mắt lửa kia khép lại biến mất, mọi người đưa mắt nhìn xung quanh không thấy gì cả.

Dẫn đội phất tay, đánh thủ thể tiến vào bên trong chùa miếu, ra hiệu cho hai người tiến vào trong. Người bị điểm trúng trong lòng thấp thỏm, nhưng hậu quả cãi lệnh trong quân Cận vệ hậu quả rất nghiêm trọng, hai người không thể không nhắm mắt tiến vào bên trong chùa miếu tìm kiếm.

Đứng ở trên bậc cửa, hai người cẩn thận nhìn vào trong kiểm tra, thế nhưng vẫn không nhìn rõ, đưa mắt nhìn nhau, ra thủ thế gật đầu với nhau, chuẩn bị một trước một sau tiến vào để yểm hộ cho nhau. Một người tiến vào trước, ai ngờ nơi cửa hư không dường như có một bức tường vô hình chặn hắn tiến vào bên trong, có một luồng sức mạnh khổng lồ nhanh chóng xông tới.

Mọi người bên ngoài chỉ thấy một luồng sóng ánh sáng vô hình lóe lên, gợn sóng như đàn hồi, đánh lên thân hình người đầu tiên tiến vào.

Ầm! Tiếng kêu thảm thiết không kịp phát ra, người kianổ tung thành sương máu tại chỗ, chiến giáp trên người chấn động biến dạng, bắn va vào người phía sau, khiến người phía sau chấn động thổ huyết bắn ra ngoài, liên tục bắn ngã mấy người.

Người bị va trúng đều bị thương nặng nhẹ khác nhau, người bị bắn ra kia thất khiếu chảy máu, mất mạng tại chỗ.

Trong nháy mắt hai mạng người mất đi, người ngã xuống đất kêu rên nhanh chóng được kéo đi cấp cứu.

Chùa miếu một lần nữa khôi phục vẻ yên tĩnh như trước, dẫn đội im lặng nhìn chằm chằm vào. Vừa rồi chuyện gì xảy ra hắn cũng không biết, hắn lại tạo thủ thể ra hiệu cho mọi người ở đây không được manh động, còn mình thì nhảy lên trên Kim Cương ma điêu, bay lên không trung bắt chuyện với con quái điểu lông đỏ kia, đồng thời nhanh chóng rời đi.

Trở về rất dễ, không cần tìm đường, trực tiếp phá vỡ bầu trời tiến vào tinh không, để tọa kị đồng bộ định vị pháp lực khôi phục, vội vã bay đi.

Phi hành trong tinh không không bị lực cản không khí như trên tinh cầu, tốc độ nhanh hơn, tên dẫn đội nhanh chóng tìm tới đại đô đốc Thiên Kiếm, vội vàng bẩm báo tình hình.

Nghe bẩm báo, lông mày Thiên Kiếm nhíu chặt lại, thầm nghĩ hẳn là không sai.

Tuy nói thân giá ngàn vàng không ngồi gần hiên, nhưng hắn vẫn quyết định tự mình xác định, sau khi khẳng định mới thông báo lên trên.

Nghe nói rằng hắn muốn đích thân vào, thủ hạ đua nhau ngăn cản, dù sao tinh cầu này cũng quá mức quỷ dị.

Thiên Kiếm giơ tay ngăn lại, thủ hạ chỉ có thể im miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.