Phi Thiên

Chương 887: Chương 887: Hết sức căng thẳng (1)




Canh giờ đến, trên cổ mọi người đều buộc khăn quàng đỏ, tung mình sải bước lên long câu, đại quân xuất phát!

Trong núi rừng, tiếng chân rung động, lá cây lay động. Trong lúc hành quân cũng không nghe được tiếng bàn luận xôn xao, mười mấy vạn nhân mã tựa hồ trong nháy mắt đều trở nên kỷ luật nghiêm minh, kêu chạy đến đâu thì chạy đến đó, trên mặt cũng không dám mang theo vẻ oán hận. Nhân mã đội chấp pháp nhìn chằm chằm vào đội ngũ hai bên, sợ biểu hiện trên mặt không đúng lại bị chém.

Bọn họ cũng không dám âm thầm oán trách cái gì với đồng đội, chuyện lúc trước có người bị báo cáo chặt đầu vẫn rõ mồn một trước mắt.

Một ngàn cái đầu khiến những người này hiểu cái gì gọi là quân lệnh như núi!

Miêu Nghị cưỡi ngựa, dẫn đội vượt qua ngọn núi nhỏ do một ngàn cái đầu xếp thành, đây là Miêu Nghị kêu Tư Không Vô Úy bày ra trên con đường phải đi qua phía trước.

Nhân mã đi theo phía sau cũng giạng thẳng chân, vòng vèo vượt qua, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy những cái đầu chất cao như núi. Bọn họ đều câm như hến, ngay cả trong lòng cũng không dám âm thầm nói thầm, chỉ có vô cùng cẩn thận, không ngừng tự nhắc nhở chính mình, sợ làm gì sai lầm sẽ rơi đầu. Phải biết pháp chỉ Cung chủ ban bố là ‘ngũ chém’, chỉ riêng nhất chém đầu tiên đã giết ra nhiều cái đầu như vậy, nói cách khác, lần này không thể so với lần trước, đây là đao thật thương thật, một đống cái đầu đều bày ra ở đây!

Điện chủ và Phủ chủ các điện có chút không biết nói gì, chưa bao giờ bọn họ lại thấy thủ hạ của mình kỷ luật nghiêm minh như thế.

Đào Thanh Ly toàn thân mặc kim giáp, cỡi long câu, chỉ nhìn thoáng qua một đống cái đầu bên cạnh, đã có cảm giác muốn nôn mửa, vội vàng nghiêng đầu đi qua.

Trên vô số cái đầu còn máu chảy đầm đìa, hai mắt mở to nhìn trân trối, đúng là chết không nhắm mắt, có kẻ hai mắt cau mày, có kẻ mặt đầy thống khổ. Có kẻ lại đảo tròng trắng mắt, mùi máu tươi nồng nặc. Trong đời nàng chưa từng thấy nhiều đầu người như vậy, lúc này cảm nhận được chiến tranh thật sự tàn khốc hơn trong tưởng tượng của nàng rất nhiều.

Trang Hữu Văn và Thượng Lưu Hoan đi qua - đống đầu lâu- đưa mắt nhìn nhau. Còn chưa chính thức khai chiến đã giết hơn một ngàn người của mình, có thể thấy được quyết tâm lần này của Thủy Hành cung. Hai người lại ngắm nhìn đoàn nhân mã xung quanh, lúc trước còn ồn ào như pháo rang, bây giờ lại vô cùng quy củ, thật sự là thay đổi trong nháy mắt, giống như này Thủy Hành cung cũng không còn bất kham như trong tưởng tượng...

Dị thường gần đây của Thủy Hành cung, Nhật Hành cung không thể không phát hiện, nhất là điều động quy mô nhân mã lớn như thế, ngay cả Thủy Hành cung cũng đã phái thám tử đến bên Nhật Hành cung, còn bên Nhật Hành cung càng không cần phải nói.

Dị động nhân mã của Thủy Hành cung đã sớm truyền đến bên phía Nhật Hành cung. Giống như Mộc Hành cung, Nhật Hành cung cũng chưa từng để Thủy Hành vào trong mắt, không ai tin tưởng Thủy Hành cung dám tấn công Nhật Hành cung. Từ trên xuống dưới đều cho rằng Thủy Hành cung chẳng qua đang chuẩn bị ứng chiến, căn bản không đáng để lo.

Mặc dù như thế, nhưng tính cảnh giác của Nhật Hành cung vẫn không phải là thứ Thủy Hành cung có thể so sánh, bọn họ vẫn chuẩn bị phòng bị đánh bất ngờ. Ở giải đất biên cảnh, tập trung hoả lực mà đối đãi.

Kế hoạch Thủy Hành cung chế định là từ giải đất biên cảnh hai nước mạnh mẽ tấn công ba điện Kỷ, Tân, Nhâm của Nhật Hành cung. Chỉ công kích ba điện ở gần nhất, chứ không chuẩn bị tiến quân thần tốc đánh xuống, trận chiến này bọn họ đánh cho Mộc Hành cung nhìn, chứ không có tính toán kéo toàn bộ mình vào bên trong.

Còn phòng ngự của Nhật Hành cung chính là triệu tập hơn hai vạn nhân mã của hai điện Tân, Nhâm, tập trung ở cảnh nội Nhâm điện. Đối với Nhật Hành cung mà nói, tập trung nhân mã của hai điện phòng ngự chính là đã quá coi trọng Thủy Hành cung. Nếu thật sự muốn đánh, dựa vào chiến lực của Nhật Hành cung, chỉ cần nhân mã một điện phối hợp với một số cao thủ, có thể quét ngang cả Thủy Hành cung, bởi vì bọn họ cũng biết chiến lực của Thủy Hành cung không chịu nổi một kích.

Ngoài bố trí ở chỗ này hơn hai vạn nhân mã phòng ngừa có chuyện bất ngờ xảy ra, tác dụng trọng yếu nhất chính là chuẩn bị khai chiến tiên phong, một khi Nhật Hành cung và Mộc Hành cung đàm phán ra kết quả, nhân mã hai điện này sẽ lập tức tiến vào cảnh nội Thủy Hành cung, cao thủ bên phía Nhật Hành cung sẽ lao thẳng tới khu trung tâm của Thủy Hành cung, tránh cho phải chờ đợi nhân mã từ từ triệu tập, lãng phí thời gian.

- Đại nhân! Thám tử bên phía Nhật Hành cung đã phát hiện ra chúng ta, không thể ngăn cản, để cho thám tử bỏ chạy rồi!

Trong rừng, tiền tiêu được phái đi, cưỡi ngựa lao nhanh đến, khẩn cấp bẩm báo với Miêu Nghị.

Đối diện với hơn hai vạn nhân mã của hai điện, bên này cũng đã do thám biết được mấy ngày trước.

Sau khi biết được tin tức đối phương đã có chuẩn bị, suy nghĩ của Đào Thanh Ly có phải nên né tránh mũi nhọn, đi đường vòng qua những địa phương khác, tiến công những địa bàn khác? Chỉ vì nhân mã của Thủy Hành cung tấn công bất ngờ, nàng còn có chút nắm chắc, nhưng lấy cứng đối cứng với người ta, thì nàng thật sự hoàn toàn không nắm chắc.

Nhưng Miêu Nghị vẫn kiên trì lấy cứng chọi cứng, muốn chính diện đánh tan quân địch! Hắn cũng nói rõ với Đào Thanh Ly, tránh để xảy ra hậu quả nghiêm trọng, ảnh hưởng tới tinh thần không nói; một khi tinh thần bị hao tổn, chiến cuộc bất lợi, kinh động đối phương, phía sau còn có hơn hai vạn nhân mã bị bẻ gãy đường về, vậy nhân mã của Thủy Hành cung sẽ thật sự xong đời. Với tính tình của nhân mã bên phía Thủy Hành cung, hắn chỉ có thể để cho bọn họ nhìn thấy hi vọng thắng lợi, không thể để bọn họ nhụt chí, một khi đã nhụt chí muốn cứu vãn cũng cứu vãn không kịp, đến lúc đó cho dù Đào Thanh Ly có thể trốn về cũng chỉ còn mỗi cái gốc cung chủ, cho dù bên kia Nhật Hành cung không đuổi giết ngươi, ngươi cũng không còn lý do ở lại Thủy Hành cung nữa.

Hơn nữa Miêu Nghị có lý do tin tưởng là, đối phương chỉ sợ chưa chắc sẽ cho rằng Thủy Hành cung dám tấn công bọn họ, vẫn có thể đánh cho bọn họ không kịp chuẩn bị, huống chi chúng ta nhiều người như vậy, có cái gì phải sợ?

Triệu Phi và Tư Không Vô Úy cũng đồng ý với ý kiến của Miêu Nghị, hai người đều là những người trải qua chém giết nhiều năm, giao chiến sắp tới chỉ có thắng bại, chứ không có sợ hãi.

Ba người đều có ý kiến này, Đào Thanh Ly còn có thể nói cái gì?

- Địch quân đã phát hiện ra tung tích của chúng ta, nói cho phía sau, không cần phải ẩn núp trốn tránh nữa, tăng tốc đi tới!

Miêu Nghị ra lệnh, Nghịch Lân thương trong tay vung lên, dẫn đầu gia tốc đi về phía trước, nhân mã phía sau lập tức gia tốc đi theo.

Từ phía sau lại lục tục truyền lời:

- Tăng tốc đi tới!

Mười mấy vạn nhân mã lập tức tăng tốc độ, cấp tốc hành quân trong rừng...

Trong một khu rừng trên giải đất tiếp giáp giữa Nhâm điện Nhật Hành cung và Thủy Hành cung, hơn hai vạn nhân mã ở trong những cái động tự đào xung quanh núi, sơn cốc sâu kín, bóng rừng âm u.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.