Phi Thiên

Chương 1935: Chương 1935: Kinh biến




Ánh mắt bọn họ kích động nhìn sang phía dưới, năm đó Bạch chủ nói không chỉ liên hệ tới sáu tướng chủ thoát khốn, hơn nữa quan hệ tới tương lai của bọn họ...

Lực lượng tối tăm biến mất, Miêu Nghị kinh ngạc nghe có tiếng “Gạc” vang lên, hắn phát hiện vách đá rạn nứt.

Miêu Nghị lui ra sau, vừa rời khỏi thạch thất thì cả thạch thất nổ tung, bụi mù tung bay.

Miêu Nghị quét tan khói mù, hắn cúi đầu quan sát hộp kim loại trong tay, bởi vì nó đã tự mở ra.

Hắn ngơ ngác nhìn đồ vật bên trong, khác với lần trước, lần này trong hộp thậm chí có hai khối kim loại và ba đĩa ngọc, không giống với lúc trước chỉ có một quả cầu kim loại và một đĩa ngọc.

Hắn cầm đĩa ngọc xem xét, phía trên có sáu chữ: Âm Hồn Thông Dương Quyết, địa!

Hai đĩa ngọc khác... Miêu Nghị vừa xem xét thì phát hiện có năm chữ: Vạn Yêu Đại Pháp, địa!

Miêu Nghị lại nóng lòng xem xét đĩa ngọc thứ ba, cũng là một bộ công pháp tu hành, có năm chữ: Cực Nhạc Tâm Kinh, địa!

Ba bộ công pháp chữ địa, không ngờ nơi đây có ba bộ trong lục đại kỳ công chữ địa.

Miêu Nghị lên tinh thần và phấn chấn, hắn đã thu đủ lục đại kỳ công chữ địa, nói như vậy chuyến mạo hiểm này cũng đáng, kể từ đó hắn có thể tìm nơi khác phát tài.

Hắn dự đoán lần này đi tìm bảo tàng sẽ kiếm được tài phú lớn nuôi gia đình, hôm nay lại thất vọng một hồi.

- Ồ!

Miêu Nghị kinh ngạc kêu lên, ánh mắt nhìn sang hai quả cầu kim loại, hắn nói thầm, lục đại kỳ công chữ địa đã đủ, tại sao còn hai khối kim loại, chẳng lẽ...

Buông đĩa ngọc, hắn cầm quả cầu kim loại trong tay, dựa theo kinh nghiệm dĩ vãng thi pháp dò xét, quả cầu kim loại biến thành địa đồ.

Lọt vào tầm mắt của hắn chính là bức họa nữ tử Phi Thiên, bên cạnh có hai hàng chữ phụ họa: tiên hiệp có đường duyên đã tận, huyết hải vô nhai bạch cốt thuyền.

Hắn không nhìn tinh tượng bên cạnh, bởi vì có nhìn cũng không ra trò trống gì. Ánh mắt tập trung vào hai chữ bên cạnh: ma, thiên!

Quả nhiên! Miêu Nghị hô to, quả nhiên trong tay Bạch chủ có công pháp chữ thiên.

Một khi tìm được Đại Ma Vô Song Quyết chữ thiên cho Vân Tri Thu.Chờ Vân Tri Thu tu luyện xong cả bộ Đại Ma Vô Song Quyết thì thực lực mạnh không thể tưởng tượng. Trên đời này người có thể làm Vân Tri Thu bị thương không nhiều.

Nếu còn có thể tìm được công pháp chữ thiên khác, có thể cho Thiên Nhi, Tuyết Nhi tu hành lục đại kỳ công. Đợi đến lúc tu vi mọi người tăng lên, chỉ sợ không phải ai cũng có thực lực động tới người bên cạnh mình.

Thu bản đồ lại, hắn cầm quả cầu kim loại khác, hắn muốn thi pháp mở ra, đột nhiên pháp lực bị hút vào bên trong, bên trong là bốn tinh đồ, là vị trí bốn tinh môn.

- Đây là...

Miêu Nghị nói thầm một tiếng, hắn không rõ tình hình.

Bây giờ không phải lúc nghiên cứu cẩn thận, quay đầu lại có cơ hội tìm hiểu sau, trước tiên tìm Đại Ma Vô Song Quyết chữ thiên sau đó chia sẻ cho Vân Tri Thu, như vậy Miêu phu nhân sẽ cao hứng, Miêu Nghị nhanh chóng lấy tinh linh liên hệ Vân Tri Thu.

Không liên hệ không biết, vừa liên hệ mới biết xảy ra vấn đề, liên lạc không được, giống như dây thừng kéo căng, bên kia không cảm ứng được tín hiệu.

Xảy ra chuyện gì? Miêu Nghị nhìn bốn phía, chẳng lẽ nơi này giống Huyết Ma trận của Huyết Yêu, có thể ngăn cản tinh linh liên hệ với nhau.

Hắn có chỗ không biết, một đám phản tặc biểu hiện không làm gì bọn họ, trên thực tế đã sớm phòng bọn họ, sáu đại tướng quân đã sai người bày trận chặt đứt khả năng dùng tinh linh liên hệ với bên ngoài, sẽ không cho bọn họ cơ hội đùa nghịch tiểu thông minh, sáu tướng chủ thoát khốn mới là quan trọng nhất.

Miêu Nghị tạm thời không liên hệ Vân Tri Thu, thu hoạch được bảo tàng, hắn quay đầu nhìn sang, đã ‘ hủy thi diệt tích ’ , ngược lại giảm bớt tay chân của hắn.

Vung tay lên, năm người Vân Ngạo Thiên bay ra khỏi thú nang.

Năm người rơi xuống đất, không hề nghi ngờ, ánh mắt tập trung vào sáu quan tài, thấy quan tài rơi trên đất, năm người không dám tới gần, nhanh chóng cảnh giác bốn phía, bề ngoài dường như sợ sáu người bên trong đi ra.

Không gặp những người khác, chỉ thấy Miêu Nghị chắp tay đứng cạnh, Cơ Hoan phất tay chỉ về phía trước:

- Trong đó có người...

Miêu Nghị gật đầu, nói:

- Đúng vậy, nơi này chính là nơi phong ấn sáu tướng chủ!

Cơ Hoan lại cẩn thận hỏi:

- Người bên trong đi ra?

Miêu Nghị lắc đầu nói:

- Lo ngại, người vẫn còn trong quan tài, bị chế trụ, ra không được, hiện tại chúng ta nên thương lượng chế trụ sáu người rồi rời đi.

Không có người trả lời hắn, nghe sáu tướng chủ bị chế trụ, năm người tới bên cạnh quan tài xem xét, tâm tình Miêu Nghị vẫn như trước.

- Nữ nhân này có bộ dáng tiểu cô nương, là yêu tu, có lẽ chính là yêu đạo tướng chủ, lão yêu quái, sang đây xem xem.

Tư Đồ Tiếu u ám nói với Cơ Hoan một tiếng.

Cơ Hoan đi đến nhìn, đột nhiên thiếu nữ trong quan tài mở mắt, khí tức thanh xuân bị cây sáo chế trụ.

Tư Đồ Tiếu trêu ghẹo nói:

- Lão yêu quái, nàng đang mở mắt nhìn ngươi kìa.

Mở mắt? Miêu Nghị đứng ngoài giật mình, chậm rãi ngẩng đầu nhìn sang, nếu hắn nhớ không lầm, sáu người trong quan tài đều nhắm mắt.

Mấy người khác đi tới quan sát thế nào, Mục Phàm Quân nhìn chằm chằm nam tử áo trắng bên trong quan tài, thò tay nhắc ống tay áo hắn lên xem xét, quay đầu hỏi Miêu Nghị:

- Miêu Nghị, có phải ngươi lấy đồ trên người bọn họ không?

Những người khác cũng nhắc ống tay áo người bên trong lên xem.

Tàng Lôi cảm thán nói:

- Không cần phải nói, khẳng định bị hắn lấy.

Vân Ngạo Thiên quay người nói với Miêu Nghị:

- Tiểu tử, không nên quá phận, ngươi đã giàu chảy mỡ, mọi người đều tới đây, ngươi độc chiếm là quá phận đấy.

Có người muốn phân một chén canh.

- Ngươi. . .

Mục Phàm Quân nhìn nam tử trong quan tài, nàng kinh ngạc lui ra sau một bước, nàng nhớ rõ nam tử này nhắm mắt, tại sao hiện tại lại mở mắt?

Mọi người nhìn sang, chỉ thấy Mục Phàm Quân đang lui ra sau, không biết Mục Phàm Quân thấy gì.

Thật tình không biết Mục Phàm Quân nhìn thấy ‘ cây sáo ’ trên ngực nam tử đã biến mất.

Bỗng nhiên cây sáo rơi ra, trong quan tài có tiếng vang sinh ra.

Sáu người nhìn sang, bọn họ nhìn thấy nam tử áo trắng đang bay lên.

Trong năm quan tài khác cũng có pháp lực chấn động, Vân Ngạo Thiên, Tàng Lôi, Cơ Hoan, Tư Đồ Tiếu, bốn người cúi đầu nhìn người trong quan tài, hoặc quay đầu nhìn quan tài sau lưng.

Sắc mặt mọi người biến hóa, lập tức quay tới bên cạnh Miêu Nghị.

Lúc này người trong quan tài nhìn bọn họ.

Lúc này năm cây sáo bay xuống đất, nam tử áo trắng xoay người trên không trung, áo bào trắng không gió mà bay, ánh ánh mắt nhìn sang mọi người.

Tàng Lôi lặng lẽ kéo tay áo Miêu Nghị, truyền âm hỏi:

- Miêu Nghị, tình huống như thế nào? Không phải ngươi nói bọn họ bị chế trụ rồi sao?

Ánh mắt mấy người khác lườm Miêu Nghị, không biết gia hỏa đang giở trò quỷ gì, bọn họ hãi hùng khiếp vía.

Miêu Nghị nào biết được tình huống như thế nào, hắn hoài nghi có phải mình không đậy quan tài hay không, nghĩ lại cũng không đúng, chỉ dựa vào sáu quan tài này không thể chế trụ bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.