Hai nam một nữ khác là ba vị đương giả của Lan Hoa hội. Hai nam nhân kia phân biệt gọi là Lan Dã, Lý Thiết Hội, nữ nhân gọi là Hồ Lệ Hoa. Hoa Lan Hội kia dùng chữ trong tên ba người gom góp mà thành.
Cái tên mặc dù dễ nghe, trên thực tế lại chính là một đám cướp. Một đám cướp bất nhập lưu trong Thiên Nguyên tinh.
Bốn người ở phía này ăn uống vui vẻ, bên cạnh còn có mấy cỗ thi thể đầy máu. Toàn bộ đều là tăng nhân, bốn người này cũng trò chuyện vui vẻ trong hoàn cảnh này.
Bên trong bên ngoài ngôi miếu này có một đám người đang quét rửa máu tươi và thi thể trên mặt đất. Đều là tăng nhân trong ngôi miếu này. Từ việc máu tươi trên mặt đất còn chưa khô là có thể nhìn ra người vừa mới bị giết chưa lâu.
Trong điện, nhị đương gia Hồ Lệ Hoa buông bát rượu, hoài nghi nói:
- Chúng ta thực sự nên chiếm ngôi miếu này sao? Liệu có thể bị người ta phát hiện ra hay không?
Bát Giới cũng buông bát rượu, khoát tay nói:
- Nhị đương gia không cần phải lo lắng. Ngôi miếu này ai làm chủ cũng không phải giống nhau sao? Sau khi lão trụ trì của ngôi miếu này viên tịch, đám đệ tử phía dưới giằng co, đã sớm lụi bại. Không có người nào thèm chú ý tới nữa. Nếu như thực sự có người nào lợi hại lui tới, bằng vào tu vi chúng ta cũng không bắt được. Ba vị đương gia ngẫm lại mà xem, Hoa Lan hội đi cướp bốn phía không phải chỉ để phát tài hay sao? Vậy làm hòa thượng phát tài có gì mà không tốt cơ chứ? Về sau chúng ta chiếm ngôi miếu này, có người tới dâng hương lễ phật, chỉ cần là dê béo thì chúng ta lập tức hạ độc thủ. Không có ai tới thì chúng ta giả vờ làm người xuất gia cũng có thể dễ dàng lừa gạt lấy sự tín nhiệm của người khác. Giống như hôm nay vậy, dưới tình huống nội ứng ngoại hợp có bao nhiêu thuận lợi cơ chứ? Không phải còn hơn các ngươi dùng biện pháp mạnh hay sao?
Ba người nghe vậy gật đầu, Đại đương gia Lan Dã càng vỗ tay tán dương:
- Quả nhiên là biện pháp phát tài tốt. Ý kiến của sư phụ Bát Giới quả thực rất hay. Cũng đúng, không phải chỉ cạo trọc đầu, đổi y phục hay sao? Có gì mà không được cơ chứ? Đợi tới khi có tài nguyên, tu vi tăng lên, có gì mà không được chứ?
Tam đương gia Lý Thiết trầm ngâm nói:
- Đại ca, huynh có nghĩ tới một việc hay không? Đó là chúng ta đối với việc làm hòa thượng lại dốt đặc cắn mai, ngay cả một chút kinh phật chó má nhìn cũng không hiểu, chỉ cần vừa nói rất dễ dàng bị người ta nhìn thấu.
Bát Giới cười nói:
- Tam đương gia không cần lo xa, bần tăng làm hòa thượng giả nhiều năm như vậy. Các loại kinh phật cũng coi như hiểu một ít thô thiển. Lừa gạt người ta là chuyện không thành vấn đề. Nếu không ta cũng không thể lừa gạt đám tăng chúng của cái miếu này để nội ứng ngoại hợp với các ngươi. Sau khi chúng ta chiếm cái miếu này, ta sẽ làm chủ trì ... Đương nhiên ta chỉ là chủ trì hư danh, đi ra đón tiếp khách nhân. Như vậy mới dễ ứng phó. Trên thực tế bên trong ngôi miếu này ba vị đương gia vẫn làm chủ. Chỉ cần khi kiếm tiền có một phần của ta là đủ rồi. Sau đó ta lại dạy mọi người một ít câu phật gia đủ để ứng phó là được. Chỉ cần biểu hiện đầy đủ là được, khi đó chúng ta nhất định sẽ không có chút sơ hở nào, chỉ cần ngồi cũng kiếm được tiền.
Theo như lời hắn, hắn từ Thiên nhai chạy trốn, một đường trốn tới nơi này. Thấy là miếu, nghĩ là đồng hành, thu lưu hắn hẳn là chuyện không thành vấn đề. Nào ngờ rằng đám tăng chúng ở trong ngôi miếu này không khách khí với hắn một chút nào. Muốn ở thì có thể, tu vi hắn cũng không quá đặc biệt, vì vậy đám tăng nhân kia mới ném một đống việc nặng cho hắn làm. Nói cái gì mà làm việc khổ cực như vậy có lợi cho việc tu hành của hắn.
Được. Chưa quen cuộc sống nơi này, cơn giận này Bát Giới nhịn. Chuẩn bị đứng vững gót chân, sau đó thăm dò tình huống ở đây rồi nói sau.
Về sau Bát Giới đi ra ngoài, trong núi gặp phải Lan Hoa hội ăn cướp, kết quả không có cướp được Bát Giới, còn bị Bát Giới thuyết phục, đồng ý nhập bọn với Bát Giới.
Suy nghĩ của Bát Giới rất đơn giản, tới nơi này là để lăn lộn. Dù sao cũng phải lăn lộn nổi danh một chút. Đại ca làm ra Chính Khí tạp hóa phô, ta không có bản lĩnh lớn như vậy. Nhưng mà tới nơi này cũng không thể là kẻ vô tích sự được. Trước tiên theo bọn họ làm cướp. Đợi sau khi có trụ cột rồi mới tính sau. Nhất định phải làm lớn một hồi. Vì vậy đầu danh trạng đầu tiên hắn đặt lên là Tĩnh Tâm tự này. Hắn không những hạ độc vào trong nước uống của tăng chúng trong miếu, lại phá hỏng đại trận hộ sơn. Nội ứng ngoại hợp với người của Lan Hoa hội đại khai sát giới. Đem tăng nhân trong miếu giết sạch. Cho nên mới có một màn trước mắt.
Hiện tại hắn lại đang khuyên đám người này cùng làm hòa thượng với hắn. Mà hắn muốn làm lão đại, làm chủ trì.
Trước tiên làm lão đại giả vờ của Lan Hoa hội cũng không sao. Trước tiên bắt đầu từ trụ chì, hắn tin tưởng một ngày nào đó hắn có thể làm lão đại của Lan Hoa hội thực sự.
Đại đương gia Lan Dã cười nói:
- Nếu như vậy cũng có thể thực hiện được. Nếu như nhị muội và tam đệ không có ý kiến gì thì cứ quyết định như vậy đi.
- Ta cũng phải cạo trọc sao?
Nhị đương gia Hồ Lệ Hoa nhíu mày, vươn tay vuốt mái tóc mây màu đen xinh đẹp. Quay đầu nhìn qua Bát Giới, có chút khó xử nói:
- Nữ nhân ở trong miếu hòa thượng không hợp lý... Chỉ là cạo trọc ít nhiều cũng có chút khó coi.
Bát Giới không chịu nổi ánh mắt của nữ nhân này, hắn phát hiện ra nữ nhân này luôn trong sáng ngoài tối ném mị nhãn về phía hắn. Rõ ràng là có ý tứ với hắn. Nhưng mà cũng bởi vì nữ nhân này giải vây cho nên lúc trước hắn mới có thể thuyết phục được Lan Hoa hội.
- Không khó nhìn, Nhị đương gia xinh đẹp như hoa, cho dù còn tóc hay không vẫn xinh đẹp. Nói không chừng lại có một phen phong tình khác.
Bát Giới vừa nói ra, Đại đương gia và Tam đương gia đều cường ha hả. Hồ Lệ Hoa thì trắng mắt nhìn Bát Giới.
Bát Giới lại nói:
- Lại nói, Nhị đương gia cũng không cần quy y, có thể tu hành nha. Chúng ta có thể tạo một cái am ni cô khác trên núi này để cho nữ nhân khác trong Lan Hoa hội đặt chân. Nhị đương gia chủ trì ở đó là được.
Hồ Lệ Hoa ném mị nhãn về phía Bát Giới, nói:
- Như vậy mới không sai biệt lắm.
Đại đương gia cười ha hả nói:
- Vậy chúng ta cũng phải có pháp danh. Bát Giới sư phụ có pháp danh là Bát Giới. Như vậy ta gọi là Lục giới. Tam đệ kêu là Thất giới là được.
Mẹ nó. Bát Giới trực tiếp trợn trắng mắt, thật đúng là biết đặt tên. Đặt tên lại dám chiếm tiện nghi của bần tăng sao? Tiện nghi của bần tăng dễ chiếm như vậy sao?