Phi Thiên

Chương 3362: Chương 3362: Nguy cơ




Chạy mấy chuyến vô dụng, Bát Giới không phải người làm chính sự, việc này cũng không phải một mình nàng có thể làm chủ sự, cuối cùng Ngọc La Sát vẫn quyến định thương lượng việc này với Miêu Nghị. Bát Giới là đệ đệ của Miêu Nghị nàng xem như là em dâu Miêu Nghị, huynh trưởng như cha, nghĩ tới nghĩ lui thì Miêu Nghị mới là người quyết định thích hợp nhất. Việc này nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có thể là để Miêu Nghị đau đầu, thực sự không được thì nàng cũng chỉ có thể dẫn con trai của mình đi trước...

Cổ băng nguyên, gió lạnh thê lương, trong một thung lũng linh khí nồng nặc, gió thổi không tan.

Bên trong kẽ băng nứt trong thũng lũng, linh khí càng thêm nồng nặc, như muốn ngưng mưa vậy, căn bản không nhìn thấy tình hình bên trong.

Theo linh khí bên trong thung lũng nhạt dần, khe băng nứt dần hiện ra dáng dấp, linh khí bên trong khe băng nứt dần biến mất, chậm rãi lộ ra dung mạo Miêu Nghị ngồi khoanh chân tĩnh tọa trên Huyền Băng tháp, ở mi tâm có một pháp ấn ngọn nửa màu vàng.

Lúc trước đô án thải liên đã biến mất, tùy tâm biến ảo thành đồ án hỏa diễm. Đến cảnh giới này, người ngoài đã không thể nào dựa vào pháp tướng phán đoán tu vi cụ thể của hắn, chi bản thân hắn là rõ ràng trong lòng.

Hiện giờ tu vi của hắn đã đạt tới Hóa Liên cửu phẩm, tu luyện ba vạn năm ngắn ngủi, tiến độ tu hành khủng bố, liên tục đột phá mười mấy cấp.

Cũng khủng bố không kém chính là số lượng Nguyện lực châu hắn tiêu hao mỗi ngày, nếu đổi sang Tiên Nguyên đan để tính toán thì mỗi ngày phải tiêu hao chục triệu viên, nói cách khác một năm hắn tiêu hao hơn ba ti viên Tiên Nguyên đan. Tu luyện tiêu tốn khổng lồ như vậy căn bản không phải tài lực người bình thường có thể chống đỡ được, vì lẽ đó đại đa số tu tĩ trong thiên hạ cả đời cũng không thể đạt tới cảnh giới như vậy.

May mắn chính là hiệu quả sử dụng Nguyện Lực châu của Tinh Hỏa quyết khiến hắn tiết kiệm lượng lớn tài nguyên.

Mặc dù như vậy, dựa vào tiến độ trước mắt của hắn muốn từ Hóa Liên cửu phẩm đột phá đến cảnh giới Hiển Thánh cũng cần thời gian hơn ba vạn năm. Chỉ có điều chuyện này với Miêu Nghị cũng không thành vấn đề, tu luyện mấy vạn năm ở Hoang cổ. Bất Diệt Thiên cốc và Cổ băng nguyên cung cấp nguyên tố Dương hỏa và nguyên tố Âm hỏa mãi không hết, dùng không cạn cho hắn, căn bản không cần lo lắng vấn đề nguyên tố hỏa cạn kiệt như ở nơi khác, tiến độ tu hành tăng nhanh như gió, mỗi giây mỗi phút mỗi ngày đều nhanh chóng tăng trưởng.

Lần này hắn bế quan tu luyện xem như triệt để trải nghiệm sự thần kỳ của Tinh Hỏa quyết, nếu như tiếp tục tu luyện ở Hoang cổ, hắn cam đoan đột phá tới cảnh giới Hiển thánh cần chưa tới ba vạn năm, có thể mấy ngàn năm cũng đã đủ.

Hắn vốn định thừa thế xông lên đột phá cảnh giới Hiển thánh, nhưng chung quy khó tránh khỏi tình cờ có tục sự quấy rầy, Ngọc La Sát tới hắn không thể không để ý, biết Ngọc La Sát có sự kiều ngạo của riêng mình, không có chuyện gì sẽ không dễ dàng tới tìm.

Sau khi thu công lấy ra tinh linh liên hệ, biểu hiện của Miêu Nghị dần trở nên nghiêm nghị, trong mắt lộ vẻ suy ngẫm.

Đã sớm biết nơi phọng ấn Yêu tăng Nam Ba có thể sẽ là phiền phức, không thể may mắn trôi qua, cuối cùng phiền phức cũng đã tới.

Hắn cό thể hiểu được sự cổ hủ của Thất giới đại sư, hắn cũng muốn quyết đoán để Ngọc La Sát bắt Thất giới đại sư đi cho xong chuyện.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui hắn cũng không muốn vô lễ với Thất giới đại sư. Đối với lão hòa thượng này, hắn quả thực kính trọng từ tận đáy lòng, một vị hòa thượng không có tư tâm, một hòa thượng quên mình vì người, một hòa thượng không có kẻ thù, một hòa thượng chưa bao giờ nợ người, chỉ khác người khác nợ y, người như vậy thiên hạ hiếm thấy, khiến người không thể sinh ra tâm tư thất lễ.

Huống hồ đó là sư phụ của Bát Giới, hắn luôn miệng nói Bát Giới tôn kính sư phụ, chính mình cũng không tiện làm ra chuyện không tốt như vậy, lễ nghĩ nên tuân thủ thì vẫn cần tuân theo. Vì lẽ đó quyết định tự mình đi một chuyển, nếu thực sự không được, khi đó tiên lễ hậu binh cũng không muộn.

Tâm ý đã định, ngọn lửa màu vàng ở mi tâm Miêu Nghị biến mất, ra khỏi khe băng nứt, thả ra một con Minh Đường lang trong thung lũng, điều động bay tới Phượng sào, rời đi nơi này không tránh khỏi phải cáo từ với chủ nhân.

Trong băng cung, khách và chủ khách sáo với nhau một phen. Miêu Nghị vốn định lập tức rời đi đột nhiên nghĩ đến hai vị trước mắt từng giao thủ với Yêu tăng Nam Ba, chủ động tiết lộ nguyên do mình rời đi lần này:

- Không dối gạt hai vị, lần này ta đi có quan hệ với Yêu tăng Nam Ba.

Tỷ muội Phượng Hoàng kinh ngạc, ngay cả Phượng khuôn mặt luôn luôn lạnh như băng cũng tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Sau khi phục hòi tinh thần, Hoàng vội hỏi:

- Yêu tăng Nam Ba trở lại rồi?

Miêu Nghị lắc đầu:

- Chuyện này cũng không phải là nhỏ, trước đây ta không nói dù sao cũng hơi kiêng kỵ. Kỳ thực ta đã sớm biết nơi phong ấn thần hồn Yêu tăng Nam Ba, phía bên ta vẫn luôn có người trấn thủ nơi đó, phòng bị thần hồn Yêu tăng Nam Ba thoát vây.

Tỷ muội Phượng Hoàng đưa mắt nhìn nhau, Hoàng lại hỏi:

- Nói như vậy chẳng lẽ là người trông coi xảy ra chuyện gì?

Miêu Nghị:

- Không phải, mà là Thiên đình sắp tìm thấy nơi phong ấn, người bên ta muốn không rút khỏi cũng không được. Hai vị từng giao thủ với hắn, ít nhiều cũng biết nội tình của hắn, vì lẽ đó ta muốn thỉnh giáo hai vị, có biện pháp nào triệt để tiêu diệt thần hồn Yêu tăng Nam Ba hay không?

Đây chính là nguyên nhân khiến hắn chủ động tiết lộ, Ngọc La Sát dẫn nhi tử đi thì không sao, Yêu tăng Nam Ba không biết tên Ngọc La Sát, nhưng lại biết tên hắn, một khi người của Thiên đình tìm tới, Yêu tăng Nam Ba nếu tiết lộ với Thiên đình, e rằng hắn sẽ có chút phiền phức.

Huống chi giữ thần hồn Yêu tăng Nam Ba lại cũng chỉ là một kẻ gây họa, nếu như có cơ hội không bằng một lần trừ đi, chấm dứt hậu hoạn, cho nên mới thỉnh giáo hai người.

Hoàng kinh ngạc nói:

- Ngươi nói như vậy khiến ta cảm thấy kỳ quái. Yêu tăng Nam Ba kỳ tài ngút trời, chính là yêu nghiệt khoáng cổ tuyệt kim trong giới tu hành, một đời nhiều lần tự nghĩ ra kỳ công, tung hoành vô địch thiên hạ, luận thực lực tranh đấu của ngươi cho dù vượt qua sư gia của ngươi cũng tuyệt đối không thể là đối thủ của hắn. Nhưng nếu luận tiêu diệt thần hồn của hắn, nhất mạch ngươi tu luyện Tinh Hỏa quyết hẳn là khắc tinh của thần hồn mới đúng. Tinh Hỏa quyết thiêu âm dương, lẽ ra có thể dễ dàng hóa thần hồn hắn thành tro tàn, khiến cho vĩnh viễn không thể siêu sinh, nhưng vì sao ngươi trấn áp hắn nhiều năm như vậy lại chưa ra tay với thần hồn hắn, ngược lại còn hỏi chúng ta?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.