Phi Thiên

Chương 3047: Chương 3047: Thả hổ xuống núi (1)




Có thể nghe ra từ trong giọng điệu của nàng, cho dù là đến bây giờ, đối với Vương phu nhân, một tên Ngưu Hữu Đức không đáng sợ bằng Thiên Hậu nương nương, nàng không sợ Ngưu Hữu Đức, mà là Thiên Hậu nương nương, trong suy nghĩ của nàng, địa vị sẽ đè ép cái gọi là binh quyền kia, hèn gì Ngưu Hữu Đức có lá gan uy hiếp bọn họ, thì ra là có Thiên Hậu nương nương làm chỗ dựa sau lưng!

Vương Trác không có tâm trạng giải thích cho phu nhân của mình, về vấn đề quan điểm thì không phải nói là có thể thuyết phục được đối phương, nhất là giữa hai vợ chồng, người kia rất khó thuyết phục người còn lại, vì thế hắn nói với con gái mình:

- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra thì ta không rõ lắm, nhưng tính khí Thiên Hậu thế nào thì ngươi ờ trong cung cũng đã biết rõ rồi, tên Ngưu Hữu Đức kia cái gì cũng dám làm, lo trước khỏi họa, cần phải chuẩn bị mọi thứ thật tốt.

Hãm hại Thiên Tử đã trở thành cái bóng mờ trong lòng của Cầm phi, nàng hoảng sợ nói:

- Nhưng con gái không thể liên lạc trực tiếp với bệ hạ!

Câu nói này đã phô bày triệt để trình độ sủng ái của Thiên Đế đối vơi nàng, tâm hư vinh vì được thăm nhà mẹ đẻ cũng đã tan thành bọt biển, những người phụ nữ trong hậu cung có thể liên hệ trực tiếp với Thanh Chủ có thể đếm trên đầu ngón tay, Thiên Hậu và Thiên Phi có thể liên hệ trực tiếp, nhưng trong tình huống bình thường thì bọn họ không biết Thanh Chủ có bận gì không, nên chẳng dám quấy rầy, đều theo quy củ cho người thông báo trước.

Còn những tình huống khác thì tất cả những người phụ nữ trong hậu cung khi có việc cần làm thì phải tìm Thiên Hậu chưởng quản hậu cung, hiện tại nàng tìm Thiên Hậu nói chuyện, Thiên Hậu có chuyển có cho bệ hạ hay không, đó mới là vấn đề, huống chi nàng còn không dám tìm Thiên Hậu.

Vương Trác phát hiện con gái mình đã hoảng loạn không còn cư xử đúng mực nữa, hắn nghiêng đầu nhìn ra ngoài, sau đó nói:

- Báo cho người trong hậu cung biết, tin tức sẽ rơi vào tay người quản lý nội cung, sau đó tất nhiên sẽ truyền đến Cầm phi lập tức hiểu rõ ý của phụ thân, phụ thân đang đề cập đến những người trong cung được phái tới theo dõi nàng, chẳng qua là bởi vì mẫu thân đang ở đây, không thể nói quá rõ ràng thôi.

Lúc này Cầm phi lập tức gật đầu làm theo, lệnh cho cung nữ gọi một vị Đại Tướng giáp đô gánh vác tránh nhiệm Thống Lĩnh hộ vệ đến đây, bỉnh thường khi phi tử xuất cung đều có người chuyên chịu trách nhiệm bảo hộ, không giống phần đông cao thủ trong cung.

Đại Tướng này tên là Mộc Đoạt, vừa nghe thấy Ngưu Hữu Đức đến đây gây phiền toái, hắn có chút im lặng, lúc đầu Ngưu Hữu Đức là người của Cận Vệ Quân, hai người đã từng gặp nhau ở Ngự Viên, Thế nhưng hắn biết rõ, một khi Ngưu Hữu Đức muốn ra tay, liên quan đến sự việc trọng đại, e rằng sẽ không nghĩ đến chút tình cảm đó, rất có thể sẽ giết hắn diệt khẩu!

Mộc Đoạt nhíu mày suy tư một lúc lâu, sau đó gật gật đầu xoay người rời đi.

Vương Trác dặn vợ con mình tìm một nơi hẻo lánh nào đó tránh đi, ít nhất không cho người khác nhắm thẳng vào mình, chuẩn bị tình huống lúc nào cũng có thể rút lui.

Hai mẹ con chuẩn bị trong sự căng thẳng, quân đội Phủ Đô Thống được điều động nhanh chóng, toàn bộ Phủ Đô Thống đều chìm ngập trong không khí căng thẳng.

Thiên Ông Phủ, chính điện, Hạ Hậu Lệnh đang triệu tập vài người bàn chuyện trong phủ đệ.

Vệ Xu đang tránh mặt tạm thời tại hậu điện, nhanh chóng bước đến gần Hạ Hầu Lệnh truyền âm nói:

- Lão gia, Ngưu Hữu Đức đi Phủ Đô Thống Canh Tử Vực!

Tinh thần Hạ Hầu Lệnh lập tức chấn động, nói với những người đang ngồi ở đây một câu thật có lỗi, sau đó đứng dậy đi cùng Vệ Xu vào hậu điện.

Bên cạnh đã không còn ai khác, Hạ Hầu Lệnh vẫn truyền âm như cũ, hỏi:

- Tình huống hiện tại như thế nào, Ngưu Hữu Đức ra tay chưa?

Vệ Xu:

- Tạm thời còn chưa có ra tay, lão nô vừa mới xác minh một tin tức ở chỗ Ngũ gia, bên Phủ Đô Thống không cho Ngưu Hữu Đức vào cửa, Ngưu Hữu Đức biểu hiện ra bên ngoài chỉ dẫn theo Thanh Nguyệt và Diêm Tu, nhưng trong Phủ Đô Thống đột nhiên trở nên căng thẳng, giống như gặp đại địch, hiện tại đã điều tất cả quân đội làm công tác phòng bị. Cửu gia vừa mới truyền đến tin tức, dường như Cửu gia có chút không vui, hỏi là có ý gì, có phải Thiên Hậu không muốn phối hợp hay không? Nếu như là thế, thỉnh cầu chúng ta ra tay ngăn cản!

Hạ Hầu Lệnh khẽ giật mình:

- Không để hắn vào cửa? Bề ngoài chỉ dẫn theo hai người đến chổ đó công khai à?

- Đúng thế, lấy danh nghĩa chúc mừng thăng chức đến gặp mặt.

Hạ Hầu Lệnh cảm thấy kỳ lại, hỏi:

- Hắn đang định làm gì đây? Phủ Đô Thống U Minh có động tĩnh gì không?

Vệ Xu:

- Sau khi nhận được tin tức của Cửu gia, lão nô đã xác minh với Tam gia rồi, bên Tam gia phát hiện đại quân U Minh có dấu hiện âm thầm điều động, dường như có không ít nhân mã biến mất, sau đó xác minh với Lục gia, sau khi Lục gia tìm hiểu thì cho ra một con số xác thực, Ngưu Hữu Đức đã bí mật điều tám vạn quân rời khỏi U Minh Chi Địa, biểu hiện ở mặt ngoài là đang chọn ngựa, không rõ hướng đi cụ thể.

- Tám vạn quân...

Vẻ mặt Hạ Hầu Lệnh co quắp, hắn thì thào lẩm bẩm:

- Cái thằng này tính cứng rắn sao?

Vệ Xu:

- E rằng nếu cứng rắn thì Ngưu Hữu Đức sẽ chẳng chiếm được bao nhiêu lợi ích, đại quân U Minh có thể đánh vào, nhưng đó là địa bàn của Đông quân, lúc nào Đông quân cũng có thể phái người vây quét, nếu đánh nhau chi sợ thương vong vô cùng nghiêm trọng, không biết Ngưu Hữu Đức có vận dụng lực lượng Lục Đạo để làm chuẩn bị đánh lớn hay không.

Hạ Hầu Lệnh im lặng suy tư, bên lão Cửu muốn hắn bảo lãnh, hắn không thể không nể tình, nhưng lại muốn xử lý sạch cả nhà Vương Trác, vì thế hắn mới mượn tay Ngưu Hữu Đức, hắn khá hiểu rõ tính cách của Hạ Hầu Thừa Vũ, biết rõ Hạ Hầu Thừa Vũ nhất định sẽ tìm Ngưu Hữu Đức, ai ngờ Ngưu Hữu Đức lại chơi lớn đến vậy, dám ngang nhiên đi thẳng đến cửa, khiến cho hắn lâm vào tình cảnh bị động, hắn có nên theo lão Cửu bảo Thiên Hậu ngăn Ngưu Hữu Đức lại?

Sau một lúc suy nghĩ cân nhắc, Hạ Hầu Lệnh nói:

- Cứ kéo dài bên lão Cửu đi, nói rằng Thiên Hậu không biết sự thật, đang xác nhận lại tình huống, nhìn động tĩnh bên Canh Tử Vực rồi quyết định sau.

Vệ Xu hiểu rõ ý của hắn, chính là muốn tranh thủ thời gian cho Ngưu Hữu Đức có cơ hội gạo nấu thành cơm, Vệ Xu không biểu đạt bất kỳ ý kiến gì về vấn đề này, chỉ gật đầu lĩnh mệnh:

- Vâng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.