Phi Thiên

Chương 858: Chương 858: Thiên địch của pháp bảo (2)




Miêu Nghị cũng có chút xấu hổ. Hắn căn bản không tốn tâm tư xử lý lo cho chúng, chẳng qua là mang đi theo ra ngoài dự bị lúc cần có thể sử dụng. Cho nên tiểu Đường lang khi mang đi có dạng gì thì trở về vẫn là dạng đó, đã nhiều năm như vậy cơ bản không có thay đổi gì. Hắn đành cười khan điều khiển mười lăm con tiểu Đường lang đến treo lên trên người của Yêu Nhược Tiên:

- Cái này, lão yêu quái, tiếp tục giao cho lão xử lý.

Yêu Nhược Tiên có thể nói là nổi giận đùng đùng, nhưng mà nhãn châu xoay chuyển một cái, không biết nghĩ tới điều gì, giây lát vui vẻ nói:

- Đều là người một nhà, không nói hai lời, một chút chuyện nhỏ ta liền làm giúp. Nhưng mà nuôi những thứ này rất tốn tiền, huống chi một lần nuôi nhiều như vậy, ngươi lần này ra ngoài xem ra lại phát tài rồi, móc chút tiền ra đi.

Miêu Nghị mặt trầm xuống:

- Lão ngàn vạn đừng nói với ta là những thứ lần trước ta đưa cho lão đã xài hết rồi.

Yêu Nhược Tiên cũng cười khan hai tiếng:

- Đích xác đã xài hết rồi, một con Hắc Thán, tám mươi con Đường lang, chi tiêu quá lớn.

- Lão nói đùa gì thế? Một viên nhất phẩm kết đan giá trị một trăm viên hạ phẩm Nguyện Lực châu. Ta giao cho lão ước chừng 500 ngàn viên nhất phẩm kết đan, giá trị hơn 5000 vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu. Còn lưu lại cho lão 300 bộ nhị phẩm chiến giáp giá trị hơn sáu ngàn vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu. Những cái linh tinh khác còn không tính toán. Ta lúc đi có thể nói lưu lại ở đây giá trị hơn một ức hạ phẩm Nguyện Lực châu, lão đã xài hết rồi sao?

- Thật đã xài hết rồi, không có nói đùa, không tin ngươi hỏi hai nha đầu xem.

Miêu Nghị bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía hai nàng. Hai nàng gật đầu, Thiên Nhi nói:

- Tiêu xài thật ra thì chưa hết, nhưng cũng không cách nào kéo dài nữa. Hắc Thán bây giờ một tháng nhất định tiêu hao hết hai viên nhị phẩm kết đan. Tám mươi con Đường lang một tháng cũng phải tiêu hao hết tám viên, mỗi một tháng chi phí trên người của bọn chúng cao tới mười vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu, một năm qua cộng khoảng 1 triệu hai. Đây vẫn chỉ là xu thế trước mắt, từ phương diện tốc độ bọn chúng gián tiếp đề thăng mà nói, xem ra nếu như một mực nuôi dưỡng tiếp, khẳng định còn không dừng lại ở mức tiêu hao này.

Còn không dừng lại? Miêu Nghị đã đủ chấn kinh rồi. Chiếu theo sự tiêu hao trước mắt, một trăm năm qua phải tiêu hao một ức 2000 vạn, tiếp tục tăng lên nữa là bao nhiêu? Bản thân mình cũng không phải là cái động không đáy, có thể cung cấp cho những con quỷ này tiêu hao một cách vô hạn như vậy.

Miêu Nghị đúng là hít ngược một hơi khí lạnh, biết rằng nuôi những thứ này tốn tiền, nhưng mà nằm mơ cũng không ngờ rằng có thể tốn nhiều tiền như vậy!

- Từ giờ trở đi, dừng nuôi nấng bằng kết đan!

Miêu Nghị trầm giọng nói:

- Không nuôi nữa, nuôi không nổi!

- Không nuôi nữa hay sao?

Yêu Nhược Tiên cười hắc hắc, phất tay chỉ chỉ tới chỗ ngáy ngủ ngoài cửa, rồi chỉ chỉ lên những kẻ nằm trên trần nhà:

- Tiểu tử, ngươi không có biết những con này giờ đây đáng sợ như thế nào, tương lai có thể mong đợi a! Tùy tiện ném một con ra ngoài, người khác đều coi chúng là bảo bối. Ngươi nếu kiến thức được uy lực của bọn chúng, chỉ sợ ngươi không nỡ không nuôi bọn chúng nữa.

Miêu Nghị hơi lộ ra vẻ khó hiểu, quay đầu lại nhìn về phía hai nữ.

Tuyết Nhi gật đầu, chỉ chỉ lên trên trần nhà nói:

- Đại nhân, những con Đường lang ấy đích xác rất đáng sợ, răng nanh sắc bén, chém sắt như chém bùn, trên người gần như đao thương bất nhập, hơn nữa tốc độ phi hành thật nhanh. Tôi và tỷ tỷ thử qua, tùy tiện kéo một con ra, chúng tôi căn bản không phải đối thủ. Mấu chốt là rất khó giết chết chúng. Chúng tôi phải vận dụng nhị phẩm pháp bảo mới có khả năng công phá vòng phòng ngự bằng giáp xác của bọn chúng.

Miêu Nghị kinh ngạc, hai nha đầu này giờ đây tu vi đã đột phá đến Thanh Liên nhất phẩm, trong lúc truyền tin có báo qua tin vui đối với hắn. Tu vi Thanh Liên nhất phẩm không thắng được một con Đường lang sao?

Yêu Nhược Tiên đắc ý cười nói:

- Đây vẫn là bởi vì ngươi rời khỏi đây quá lâu, ta sợ không cách nào khống chế bọn chúng, không dám để cho bọn chúng thanh tỉnh quá lâu, chỉ có thể một mực cố gắng cho bọn chúng ăn kết đan, khiến cho bọn chúng thủy chung vẫn duy trì trạng thái luyện hóa kết đan. Cứ như vậy, bọn chúng không có thời gian thôn phệ tinh tệ để rút ra chất mà bọn chúng cần để trưởng thành. Bằng không trình độ cứng cáp của giáp xác của bọn chúng không chỉ như vậy, chỉ sợ nhị phẩm pháp bảo cũng chưa chắc có thể công phá giáp xác phòng ngự của bọn chúng. Ta đoán chừng tu sĩ dưới cấp bậc Hồng Liên chớ nghĩ đến việc giết chết được bọn chúng.

Miêu Nghị mang thái độ hoài nghi đối với lời nói của lão ta, lần nữa quay đầu nhìn về phía hai nữ.

Hai nàng gật đầu, Thiên Nhi trả lời:

- Đại nhân, cha nói hẳn là thật. Chúng tôi đã chú ý quan sát qua, rất có thể là như cha nói như vậy.

Khuôn mặt của Miêu Nghị khó có thể tin, ngẩng đầu nhìn về phía những con quái vật dữ tợn nằm lẳng lặng trên trần nhà.

Yêu Nhược Tiên tiến lên vỗ vai của hắn, cười hắc hắc nói:

- Tiểu tử, không được đau lòng chút tiền đó. Ngươi trước hết hãy suy nghĩ tới lợi ích của bọn chúng. Ngươi nuôi những thứ thủ hạ ngổn ngang kia có lòng trung như bọn chúng không? Bọn chúng là thứ mà ngươi chỉ đánh thì đánh, bảo bọn chúng đi chịu chết thì cũng sẽ không nhăn mày, ngươi nói có đúng hay không? Còn nữa, miệng lưỡi của bọn chúng sắc bén, nhất phẩm pháp bảo căn bản chịu không được một đòn công kích của bọn chúng. Đối với bọn chúng mà nói, đó đơn giản là một bữa ăn sáng, chém sắt như chém bùn. Đây là ngươi đi rồi bọn chúng không có thời gian ăn tinh tệ đến cường hóa bản thân mình, bằng không đoán chừng nhị phẩm pháp bảo bị chúng cạp vài cái là hỏng ngay. Ta phát hiện những con này đơn giản chính là thiên địch của nhị phẩm pháp bảo, đơn giản là những thứ sinh ra là để phá hoại.

Thấy Miêu Nghị không lên tiếng, Yêu Nhược Tiên lấy làm thỏa mãn tiếp tục khoe khoang nói:

- Nếu như thực lực của bọn chúng tăng trưởng nữa, lại phối hợp với tốc độ nhanh hơn, cộng thêm phòng ngự cường hãn hơn, ngươi có thể tưởng tượng là hậu quả gì chứ? Tiểu tử, đến lúc đó không phải ngươi muốn đánh ai là đánh, ngươi suy nghĩ một chút về Minh Đường Lang trong Vạn Trượng Hồng Trần xem, tưởng tượng mang theo một đám Minh Đường Lang đi cướp địa bàn coi có cảm giác như thế nào?

- Nuôi dưỡng lớn như vậy ta đã đủ sặc máu cam rồi!

Miêu Nghị quay đầu lại hỏi:

- Nuôi dưỡng đến lớn như Minh Đường Lang ta chịu nổi sao?

- Sự việc do người thôi, tiểu tử ngươi làm ra tiền rất nhanh.

Yêu Nhược Tiên hiếm thấy khen hắn một câu, hiển nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua:

- Còn nữa nha, bọn chúng hiện tại ăn tinh tệ đó là một hớp nhai một khối, tốc độ phân bố cao độ tinh khiết tinh phấn đủ ngươi cười trộm. Quay đầu lại chúng ta thu được một đống kim tinh giao cho bọn chúng gặm, tiểu tử ngươi chờ phát tài đi!

- Có thể kiếm tiền hay sao?

Miêu Nghị kinh ngạc.

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.