Phi Thiên

Chương 2820: Chương 2820: Trở về Ngự Viên (1)




Sau khi chuẩn bị thỏa đáng tất cả mọi việc, Từ Đường Nhiên nói lời từ biệt với phu nhân Tuyết Linh Lung, rời khỏi Tổng Trấn Phủ, rời khỏi Quỷ Thị, chính thức bắt đầu hành trình tuyển người cho Tụ Hiền Đường.

Mộ Dung Tinh Hoa cũng giải quyết tất cả những việc còn lại của nàng ở bên này vô cùng thuận lợi, giống như những gì nàng nói, tất cả bọn họ từ trên xuống dưới đều không muốn nàng ở lại đây, Tào Vạn Tường lại lâm vào thế khó xử giữa phu nhân hiện tại và người cũ nên cũng vô cùng lúng túng, mà phu nhân Tào Vạn Tường vừa nghe nói Mộ Dung Tinh Hoa muốn đến cái nơi Quỷ Thị không nhìn thấy ánh mặt trời kia, lập tức ước gì nàng mau chóng cút đi. Vì thế tự mình ra mặt chuẩn bị trực tiếp đá Mộ Dung Tinh Hoa ra ngoài thật nhanh.

Danh tiếng của Miêu Nghị không tốt, huống chi Quỷ Thị cũng chẳng phải là nơi tốt đẹp gì cho cam, Mộ Dung Tinh Hoa chỉ đến đây với một thân một mình, không người thủ hạ nào chịu đi theo.

Nếu như Mộ Dung Tinh Hoa đều đã hoàn thành hết thảy công việc, bên Miêu Nghị cũng không tạo thêm bất kỳ phiền phức gì, y theo lời hứa lúc trước mà thu nhận nàng, bảo trì tạm thời cấp bậc hiện tại của Mộ Dung Tinh Hoa, Phó Đại Thống Lĩnh! Còn chuyện sau này thế nào thì phải đợi sau này tính, bên này không thể nào tự dưng thăng quan cho Mộ Dung Tinh Hoa được.

Trước khi đến đây, Mộ Dung Tinh Hoa đã khiêm tốn xin Từ Đường Nhiên chỉ dạy, dù sao nàng đã không làm việc dưới trướng Miêu Nghị nhiều năm, nên không biết tình huống cụ thể hiện tại thế nào. Từ Đường Nhiên chỉ ám chỉ một chút, chỉ cần giải quyết được cửa ải của phu nhân Vân Tri Thu, về phía đại nhân sẽ không có vấn đề gì lớn.

Về điểm này, Mộ Dung Tinh Hoa cảm thấy thực hiển nhiên, chẳng phải trận chiến xảy ra tại Dậu Đinh Vực kia không phải là đại nhân vì phu nhân hay sao?

Hơn nữa, nàng cũng biết rõ Vân Tri Thu cũng đang thiếu một thủ hạ có thể trao đổi bàn bạc công việc, chỉ cần động nào một chút cũng nhìn ra được vị trí này cho dù trong lúc hiện tại hay tương lai sau này cũng đều vô cùng quan trọng, mà nàng có ưu thế trời ban chính là một người phụ nữ, dù sao rất bất tiện khi để Vân Tri Thu luôn tiếp xúc với đàn ông, nam nữ khác biệt mà, vì thế, khi nàng vừa vào Tổng Trấn Phủ đã lập tức định vị chính xác cho bản thân mình, chẳng thèm khách sáo mà chủ động gánh chịu trách nhiệm này, lại chẳng quan tâm chức vị thăng giáng thế nào.

Chỉ vì điểm này đã làm cho Vân Tri Thu hơi thỏa mãn, đồng thời cũng làm Miêu Nghị khen ngợi trong âm thầm, đúng là bên cạnh Vân Tri Thu đang thiếu một người như vậy, chẳng qua muốn đạt được tín nhiệm của Vân Tri Thu thì còn phải xem biểu hiện của Mộ Dung Tinh Hoa thể nào đã.

Nhưng sau khi Mộ Dung Tinh Hoa qua trở về Tổng Trấn Phủ Quỷ Thị lần nữa và chính thức nhậm chức, nàng lại phát hiện dường như Miêu Nghị có chút biến hóa khác với trước kia. Hắn dần dần trở nên nát rượu, tính khí chậm rãi táo bạo nóng nảy, dễ dàng ra tay đánh chửi cấp dưới, có khi công khai mang người Tổng Trấn Phủ ra ngoài quán rượu uống đến say mèm.

Tại sao lại như vậy chứ? Mộ Dung Tinh Hoa lo lắng mơ hồ. Người hiện tại và Ngưu Hữu Đức mà nàng biết chẳng giống nhau chút nào cả.

Hôm nay, lúc Vân Tri Thu dẫn theo một đám nữ nhân tiến vào cửa vườn hoa nhỏ trong Tổng Trấn Phủ, đã ngửi thấy một cổ mùi rượu nồng đậm, lông mày Vân Tri Thu nhíu lại trong vô thức, xoay người dẫn đám nữ nhân phía sau đi vào trong vườn.

Cây cối trong vườn lấp lánh ánh xanh, ở giữa đình nghỉ mát có một người đang ngồi rót rượu uống rượu một mình, người đó không phải ai khác chính là Miêu Nghị, hắn đã uống đến say khướt, chẳng có chút ý định thi triển pháp thuật giải rượu nào cả.

Mộ Dung Tinh Hoa đi theo quan sát phản ứng của mọi người, thần sắc Vân Tri Thu nghiêm túc, những người còn lại im miệng không nói tiếng nào, gương mặt toát lên thần sắc lo lắng.

Vân Tri Thu nghiêng đầu ra hiệu, Phi Hồng đi tới dịu dàng thò tay lây chén rượu trên tay Miêu Nghị, giọng điệu nhỏ nhẹ khuyên giải:

- Đại nhân, không nên uống nữa.

- Chát!

Ai ngờ Miêu Nghị thuận tay tát nàng một cái, phát ra tiếng thanh thúy vang dội, Phi Hông bưng kín mặt ngã trên mặt đất, Miêu Nghị chỉ vào nàng gầm lên:

- Ngươi chỉ là một con hát thì có tư cách gì quản giáo ta, cút nhanh!

Một cái tát cùng tiếng mắng chửi của hắn khiến mọi người khiếp vía hãi hùng, quay đầu nhìn về phía Miêu Nghị không ngờ ngay cả nữ nhân của mình mà hắn cũng ra tay.

Trong hoa viên, thủ vệ Khấu gia đồng loạt nhìn nhau.

Lông mày Vân Tri Thu nhăn thật sâu, phất tay ra hiệu bảo Thiên Nhi. Tuyết Nhi giúp đỡ Phi Hồng đi về trước, đồng thời để cho những người khác lui ra, còn nàng thì chậm rãi đi vào trong đình ngồi xuống. Mọi người không biết nàng sẽ khuyên bảo hắn thế nào đây.

Tin tức Miêu Nghị uống rượu sống qua ngày, thậm chí ra tay đánh tiểu thiếp của bản thân lặng lẽ khuếch tán ra ngoài với tốc độ rất nhanh, trên thực tế đã bắt đầu có tiếng đồn thổi bảo rằng hiện tại bởi vì tiền đồ tương lai của Miêu Nghị đã u ám không còn ánh sáng, ý chí tinh thần sa sút nên chỉ sống nhờ vào bia rượu.

Bên trong Khấu Thiên Vương Phủ mới xây, người Khâu gia nhận được tin tức này đầu tiên, dù sao ở Tổng Trấn Phủ Quỷ Thị vẫn còn người của

Khấu gia ở đó.

Sau khi Khấu Lăng Hư nghe xong câu chuyện, cuối cùng chỉ thở dài thành tiếng:

- Đúng là tuổi trẻ bồng bột, thiếu kiên nhẫn, không hiểu rằng vẫn còn nhiều thời gian đâu!

Hắn không phải tiếc hận vì Miêu Nghị, mà là bởi vì người trong thiên hạ đều biết Khấu gia vứt bỏ Miêu Nghị, tuy có tấm lá chắn Thanh Chủ làm nguyên nhân tạo bậc thang cho bọn hắn xuống đài, nhưng sự lật lọng mâu thuần đó rốt cuộc cũng làm thể diện của hắn không dám phơi bày ra ánh sáng.

Đường Hạc Niên hơi trầm ngâm, nói:

- Điều này chứng tỏ hắn là một người hiểu chuyện rồi, dù sao thì lần này không giống với những lần trước, hiện tại tất cả mọi người đều không để ý đến hắn, người nào cũng không cho hắn cơ hội thêm lần nào nữa, e rằng hắn đã đoán được đời mình sẽ bị lưu đày vĩnh viễn ở Quỷ Thị, mà Quỷ Thị lại có Tín Nghĩa Các đè ép không cho phép hắn càn rỡ, không có năng lực xoay chuyển lại chẳng có đường ra, tâm tính ắt hẳn sẽ xuất hiện biến hóa đôi chút, có thể hiểu được.

Khấu Tranh lắc đầu nhè nhẹ:

- Nếu biết trước như thế, cần gì phải làm vậy chứ!

Trong Quảng Thiên Vương Phủ mới xây, Quảng Mị Nhi vừa nghe thây tin tức truyền đến đã thở dài trong thổn thức:

- Uổng cho thiếp thân đã đánh giá cao hắn quá rồi, ai ngờ hắn không chịu đựng được thất bại, biến thành bộ dạng hiện giờ, khí khái đàn ông khi xưa đã đi đâu mất rồi, thiếp thân vẫn khó có thể tin được đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.