Phi Thiên

Chương 1391: Chương 1391: Vi Vi đi cùng. (Hạ)




Như Vân Tri Thu nói, mấy ngày nay thân thể của Miêu đại cung chủ hơi mệt, nhưng đó chỉ là vì buổi tối ở lại phòng Thiên Nhi, Tuyết Nhi một đêm. Hai ngày sau Miêu Nghị luôn trong phòng chính cày cấy trên người Vân Tri Thu. Vẫn bị quan niệm thế tục ảnh hưởng, Miêu Nghị không ngoại lệ, cũng phải cân bằng quan hệ bên trong. Khi cần ra sức trên người chính thất thì phải cố gắng, nếu không thì có lẽ Thiên Nhi, Tuyết Nhi sẽ bị chính thất trừ khử. Nếu chọc Vân Tri Thu khùng lên, Miêu Nghị tuyệt đối tin tưởng nàng có thể làm điều đó.

Cái gọi là thả lỏng ba ngày, Miêu Nghị chợt phát hiện cuộc sống như vậy cũng tốt. Vân Tri Thu hầu hạ hắn thoải mái, những ngày không tu luyện một ngày ba bữa nàng tự mình nấu nướng.

Ba ngày sau Vân Tri Thu bắt Miêu Nghị tu hắn đưa ra lý do rằng nhiều năm chưa về, muốn đi thăm bằng hữu cũ rồi đi Đại Ma Thiên một chuyến.

Vân Tri Thu nghe lý do này thì do dự một lúc, sau cùng nàng không phản đối nhưng có điều kiện. Hắn phải mang nàng cùng đi, và dẫn theo Tần Vi Vi.

Miêu Nghị lấy làm lạ, mang nàng là đủ rồi còn gì?

- Dẫn theo Tần Vi Vi làm chi?

- Chuyện của nữ nhân có nói phu quân cũng không hiểu, không cản trở gì phu quân thì cứ nghe lời ta đi. Ít ra trên đường còn có người cùng phu quân chơi cờ đúng không?

Vì thế một đỉnh hương phi tháp bay ra ngoài cung, vẫn là Mộc Tượng và Thạch Tượng nâng kiệu, Vân Tri Thu nằm trong mành. Miêu Nghị ngồi ngoài kiệu. Đám người nhìn cảnh này thấy rất quen mắt.

Cung chủ và phu nhân đích thân giáng lâm, Tần Vi Vi rất ngạc nhiên, khi biết sắp dẫn nàng cùng ra ngoài thì càng giật mình hơn nữa. Nhưng phu nhân đã lên tiếng, Tần Vi Vi không thể từ chối chỉ đành cùng đi.

Hương phi tháp lướt qua không trung. Sau rèm, Miêu Nghị và Tần Vi Vi đánh cờ. Vân Tri Thu và ngồi lưng tựa lưng, khẽ ngâm nga ca khúc không biết tên, để mặc vải mỏng phất vào mặt.

Đoàn người đi bái phỏng Tư Không Vô Úy và Đào Thanh Ly trước, sau đó đến thăm Triệu Phi, Ô Mộng Lan, Cổ Tam Chính, Đàm Lạc, Diệp Tâm, rồi đi Tinh Túc Hải bái phỏng bốn vị đại ca kết bái.

Họ ở lại Tinh Túc Hải vài ngày, Miêu Nghị và bốn lão yêu quái trò chuyện rất lâu. Có gì để nói với Kí Chủ tứ phương? Tất nhiên bốn người quan tâm về đại thế giới, hỏi Miêu Nghị mấy năm nay có phải đi đại thế giới không?

Miêu Nghị báo cho bốn người biết đúng là hắn đi đại thế giới, suýt không thể sống sót trở về, bị Huyết Ma trận nhốt mấy trăm năm, may mắn gặp người Thiên Hành cung đối phó Huyết Yêu nên mới nhặt một cái mạng trốn về. Bên đại thế giới sau khi linh đảo bị cướp thì quản lý chặt chẽ tin đồn, điều tra khắp nơi, Miêu Nghị tạm thời không dám đi tiếp, bảo bốn người tạm cắt đứt ý nghĩ đi đại thế giới.

Sau đó Miêu Nghị và bốn lão yêu quái cùng đến cái gọi là Trung Túc Tinh cung. Cung này chế tạo rất lộng lẫy, bốn lão yêu quái đã bỏ nhiều công sức ra, còn cố ý hỏi ý kiến Vân Tri Thu nhiều lần. Trung Túc Tinh cung nằm trên ngọn núi tuyết cao cao, khí thế hùng vĩ, cảm giác cao vút đâm mây.

Diệu nhất là mặt sau Trung Túc Tinh cung là núi cao hồ nước, bốn mùa như xuân, thật là phong cảnh vô hạn, cẩm tú trong tranh. Nhưng phu phụ chưa vào ở, Trung Túc Tinh cung luôn không có người, một đám yêu quái tại phụ trách bảo vệ dọn dẹp hằng ngày.

Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu, Tần Vi Vi đi dạo ven hồ.

Miêu Nghị khẽ thở dài:

- Thật là nơi tốt, nếu có điều kiện thì làm thêm một bộ Bát Phương trận bao trùm phạm vi mười dặm quanh đây, phái vài người đến trông giữ trông giữ dọn dẹp, khi nào muốn ở thì tới ở.

Vân Tri Thu đi song song với Tần Vi Vi nhìn Miêu Nghị chắp tay sau lưng đi trước mặt, đùa hỏi:

- Nếu dự trữ nuôi dưỡng thêm mấy tiểu thiếp thì càng tốt đúng không?

Miêu Nghị ho khan nhắc nhở:

- Đừng nói linh tinh, để Vi Vi nghe thấy lại cười.

Vân Tri Thu hừ lạnh:

- Còn dám nói? Nếu ngươi cưới người khác làm thiếp thì ta sẽ không đồng ý, còn cưới muội tử Vi Vi của ta vào cửa thì chắc chắn ta sẽ đồng ý.

Tần Vi Vi đỏ mặt, lúng túng ngượng ngùng, bản năng liếc trộm phản ứng của Miêu Nghị.

- Khụ khụ!

Miêu Nghị giơ nắm tay ho khan mấy tiếng:

- Phu nhân còn nói nhảm nữa coi chừng Dương tổng quản liều mạng với nàng.

Vân Tri Thu khinh thường nói:

- Ta thật sự không nói nhảm, miễn Vi Vi đồng ý ta liền tổ chức cho hai người. Nhưng nói đi phải nói lại, cỡ như ngươi được Vi Vi vừa mắt mới lạ.

Vân Tri Thu quay đầu hỏi Tần Vi Vi:

- Muội tử thấy có đúng không?

Mặt Tần Vi Vi đỏ rực.

Miêu Nghị lắc đầu nguầy nguậy, không chịu nổi bà điên này, cái gì cũng dám nói ra.

Sau khi rời khỏi Trung Túc Tinh cung, tâm tình Miêu Nghị thấp thỏm, thậm chí không hứng thú chơi cờ với Tần Vi Vi. Sắp đi bái kiến Ma Thánh Vân Ngạo Thiên, vị đệ nhất cao thủ tiểu thế giới trong truyền thuyết không biết có phong phạm thế nào, không biết đối xử với tôn nữ tế như hắn ra sao?

Nói ra thì trong lòng Miêu Nghị biết rõ nếu không phải cưới Vân Tri Thu về, bằng vào hắn hiện tại không có tư cách đến Đại Ma Thiên làm khách, càng đừng nói tới gặp mặt Ma Thánh Vân Ngạo Thiên.

Dọc theo đường đi Vân Tri Thu vẫn luôn thảo luận với Tần Vi Vi việc Miêu Nghị nạp thiếp, còn nhờ Tần Vi Vi hỗ trợ góp ý xem loại nữ nhân nào thích hợp làm thiếp của Miêu Nghị.

Tần Vi Vi vốn chỉ im lặng lắng nghe, về sau không kiềm được hỏi:

- Tỷ tỷ thật sự muốn nạp thiếp cho đại nhân sao?

Đứng ở góc độ nữ nhân Tần Vi Vi không dám tin Vân Tri Thu thật sự rộng lượng như vậy.

- Muội nghĩ ta nói đùa? Ta thật sự nghĩ như vậy, từ lần trước hắn trộm chạy mất, đi một lần là mấy trăm năm thì ta đã suy xét việc này. Nam nhân rất lăng nhăng, có lẽ chỉ một mình ta thì hắn chưa thỏa mãn nên ta định cưới thêm một phòng cho hắn.

Mộc Tượng, Thạch Tượng nâng kiệu đang nghẹn cười. Miêu Nghị bất đắc dĩ lắc đầu, không bịt được miệng của nữ nhân này, bị chụp cái mũ này làm hắn nghẹn họng.

Miêu Nghị quay đầu lại đánh trống lảng:

- Vân Tri Thu, ta đi Đại Ma Thiên tay không có kỳ lắm không? Có nên chuẩn bị ít quà gì?

Vân Tri Thu thuận miệng trả lời:

- Việc này không cần phu quân lo, nên chuẩn bị ta đã chuẩn bị tốt rồi, bản thân phu quân đến là được.

Vân Tri Thu nắm tay Tần Vi Vi tiếp tục đề tài vừa rồi:

- Muội muội góp ý giúp ta đi, xem thử nữ nhân nào thế nào thì thích hợp?

Tần Vi Vi cười gượng gạo:

- Việc này chỉ có tỷ tỷ muốn thì vô dụng, còn phải xem đại nhân thích dạng gì.

Vân Tri Thu vươn mũi chân chọt mông Miêu Nghị:

- Đang hỏi phu quân kìa, thích mẫu người nào?

Miêu Nghị xoa mông lẩm bẩm:

- Nói này, nàng làm ơn đừng điên điên khùng khùng nữa được không? Liên quan gì ta? Ta chưa nói hề nói muốn nạp thiếp.

Miêu Nghị thầm cảnh giác, nghi ngờ nữ nhân này đang thăm dò mình, nếu hắn để hở một chút thì lát nữa sẽ tiêu.

Vân Tri Thu đạp mông Miêu Nghị:

- Giả bộ nghiêm túc cái khỉ gì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.