Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương Gia

Chương 272: Chương 272: Rơi xuống: Phong ba tứ hôn (2)




Edit + Beta: Dực

Hai người không ai chịu nhường ai, ngay trong triều đình uy nghiêm lại ngang nhiên giương cung bạt kiếm.

Long Thiên Giới nhíu mày, nhìn thấy bộ dạng này của bọn hắnthật đau đầu.

Một bên là thần tử hắn cực kỳ xem trọng, một bên là bằng hữu của hắn,hắn không muốn bênh ai, cũng không muốn để bọn họ khó chịu.

“Nhưng mà Hữu Nhàn vừa mới ly hôn, tuyển hôn phu tạm thời chưa nhắc tới,cũng là để nàng có thêm thời gian tĩnh tâm.”

Long Thiên Giới suy nghĩ một lúc mới đưa ra quyết định.

Hai tay Giang Hữu Hạo nắm lại.

“Khởi bẩm hoàng thượng, hiện tại cách nhanh nhất để trị liệu cho muội muội của thần chính là thấy nàng tìm một trượng phu để giao phó cả đời cho nàng cảm giác an toàn, để có thể giúp nàng thoát khỏi khoảng thời gian hôn nhân đau khổ trước đây.”

Vừa nói Hữu Hạo vừa không thuận mắt liếc Thuộc Phong, vẫn kiên trì với ý kiến trước đó, nửa bước cũng không chịu nhường.

“Không thể!”

Thuộc Phong trợn trừng mắt, các khớp xương ngón tay đều trắng bệch, cố nén tức giận thiêu đốt trong ngực,nắmtay bất cứ lúc nào cũng có thể vùng lên đánh người.

Hắn đang rất tức giận.

“Được rồi! Hai người các ngươi yên lặng một chút!Ở đây là trong triều, không phải hậu hoa viên nhà các ngươi.”

Long Thiên Giới quát hai người, hắn bây giờ đang “quy tâm tự tiện”(*),hai tiểu tử này còn ở đây làm trễ nải thời gian của hắn.

(*) một lòng muốn về nhà.

“Hoàng thượng, hoàng hậu không phải đã dặn dò…”

Vương Năng Đức truyền cho hắn một ánh mắt, hạ giọng, dùng âm lượng chỉ hai người nghe được nhắc nhở.

Long Thiên Giới liền nhướn mày, thiếu chút nữa thì quên Sương nhi cũng đã từng dặn hắn chuyện này.

“Trẫm đã quyết định rồi, chuẩn tấu!”

Hắn đột nhiên nghiêm mặt tuyên bố.

“Hoàng thượng?!”

Thuộc Phong đột nhiên trợn trừng mắt, thật khó mà tưởng tượng, Long Thiên Giới luôn luôn khôn khéolại tán thành kiến nghị hoang đường này của Giang Hữu Hạo!

“Không cần nói nữa, ý trẫm đã quyết.Vài ngày nữa, thái hoàng thái hậu sẽ hạ ý chỉ thay Hữu Nhàn chọn rể!”

Long Thiên Giơi phẩy tay, ý tứ rõ ràng là không muốn lằng nhằng thêm.

Cả người Thuộc Phong phátrun, vừa nghĩ tới nữ nhân của mình gả cho người khác, hắn tức giận tới mức sắp bạo phát!

“Các vị khanh gia nếu không có chuyện gì thì bãi triều!”

Long Thiên Giới “hỏi” thì cũng chỉ là hỏi cho có thôi.

Không đợi tới một khắc, hắn đã rời khỏi long ỷ bước nhanh ra khỏi triều, mà bên dưới là hai vị “ái khanh” vẫn còn trợn mắt trừng trừng.

“Ta sẽ không cho các ngươi được như nguyện!”

Thuộc Phong hung hăng trừng Hữu Hạo, khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo.

Mà Hữu Hạo bên kia vẫn còn nheo mắt nhếch miệng cười mỉa.

“Mong là như vậy!”

“Hừ! Tiểu nhân!”

Thuộc Phong phẫn nộ rời đi, trước đó còn trừng Hữu Hạo một cái

Người bị trừng chẳng những không nổi giận mà còn nhướn cao mày xoay người nhìn bóng lưng của kẻ mới rời đi, khóe miệng cười rất sâu.

“Được!Thấy được bộ dạng kinh ngạc của tiểu tử này quả thực là rất đáng giá!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.