Editor: Mây
Trên đường về Vĩnh Thọ cung Quý U đã cự tuyệt lời mời đi chung của Quý Như.
“Chủ tử, Tình quý tần nương nương thật là tốt, còn giúp ngài nói chuyện, còn Trần Trang phi và Lương chiêu viện thì luôn tìm ngài gây phiền toái.” Niệm Hạ lúc này trên đường đi thỉnh an cảm thấy vô cùng gấp gáp, cho rằng chủ tử hôm nay nhất định sẽ gặp xui xẻo, không nghĩ tới Tình quý tần nương nương có thể giúp chủ tử nói chuyện.
Quý U vừa mới cảm giác được tầm mắt ở sau lưng mình, hôm nay Tình quý tần cho nàng cảm giác rất kỳ quái, rất không thích hợp. Chính nàng cũng không hiểu vì sao, bất quá là đi một bước xem một bước, cho nên Quý U cũng không có vì chuyện này mà phiền não lâu lắm.
“Chủ tử ngươi trời sinh đã lớn lên không tốt, nếu không tại sao lại có nhiều người như vậy chán ghét ta?” Quý U ai oán nói.
Tuy rằng Quý U mệt mỏi ứng phó Trần Trang phi cùng Lương chiêu viện ghen tị, nhưng Quý U biết, các nàng sẽ không thương tổn thực chất, ít nhất ngoài mặt không dám.
Các nàng hiện tại không đoán được tâm trạng của Hoàng đế, làm sao dám dễ dàng động thủ. Bất quá là ở ngoài miệng châm chọc hai câu, đừng nói chính mình không đi nói với Hoàng đế, dù cho có nói với Hoàng đế, các nàng phần vị cao, Hoàng đế chẳng lẽ có thể vì các nàng giáo huấn vài câu mà phạt các nàng sao?
Trần Trang phi chắc càng mong mình đi kể khổ với Hoàng đế, như vậy mình thị sủng mà kiêu, không phân biệt tôn ti trật tự, cách thất sủng cũng không xa lắm.
Sở dĩ Quý U gắt gao muốn chiếm lấy Hoàng đế một phần quan trọng là muốn trong lúc nguy hiểm tìm một nơi an ổn. Không phải là có đạo lý minh kiếm dễ tránh sao, cho nên nàng tất yếu phải đem cái danh sủng phi này đánh cho vang thật xa.
Tình cảnh của Quý U vốn đã không ổn, một Lương chiêu viện khí thế bức người, một Quý quý nghi muốn bức mình vào tử địa, Quý U nhất định phải nhanh chóng được sủng ái để thoát khỏi uy hiếp của các nàng. Như vậy Lương chiêu viện mới không dám tùy ý xử phạt nàng, mà Quý quý nghi hãm hại một phi tần đang thụ sủng cũng không dễ dàng trốn thoát.
“Ngài nói gì vậy chủ tử, khẳng định là các nàng ấy đều hâm mộ sự xinh đẹp của chủ tử, cái gì mà không tốt, Hoàng thượng rất thích ngài nha”, Niệm Hạ vội vàng khuyên nhủ nàng.
Niệm Hạ không phải nói bậy, nàng là thật lòng cảm thấy Hoàng thượng đối đãi với chủ tử rất tốt, hai người này đứng cùng nhau thì miễn bàn là rất xứng đôi.
Quý U nhìn Niệm Hạ đang sốt ruột khuyên nhủ mình, ánh mắt xẹt qua ý cười, đùa giỡn Niệm Hạ cũng thật vui nha.
Tuy rằng tiền đồ xa vời, hết thảy đều không biết trước được, nhưng bản lĩnh phấn đấu vì chính mình thì Quý U hết sức rõ ràng.
Nàng sẽ không oán giận vì sao không xuyên không trước khi nguyên chủ tiến cung để có thể làm lại từ đầu, vì sao không trùng sinh đến một gia đình ở nông thôn tự do tự tại, vì sao không trùng sinh đến một gia đình ấm áp bình thường, trên đời làm gì có nhiều cái vì sao như vậy. Thoát khỏi hệ thống, thoát lại những ngày dài vô hạn không sống không chết, nàng thấy vậy là đủ rồi.
Ánh nắng mùa đông phủ trên nụ cười của Quý U, phương Bắc có thêm giai nhân, tuyệt thế độc lập, cười khuynh thành, lại cười khuynh quốc.
Thời điểm Quý U mang Niệm Hạ quay về Vĩnh Thọ cung liền thấy Linh Đông đang quỳ tại cửa.
“Xem ra ngươi cũng biết mình làm sai ở đâu rồi. Lần sau nếu còn tái phạm, dù ta có là chủ tử của ngươi cũng sẽ không lưu tình. Nhanh chóng lui xuống bôi thuốc đi.” Quý U nhìn Linh Đông thản nhiên nói.
“Nô tỳ biết, lần sau nhất định sẽ không vụng về như vậy, làm chậm trễ chủ tử.” Linh Đông tuy rằng oán hận, nhưng chân quỳ đã mất đi cảm giác, nàng rốt cuộc cũng biết cảm giác quỳ trên mặt đất giữa mùa đông. Nàng mới quỳ hai canh giờ đã choáng váng, hoa mắt, thật không biết Quý U ngày ấy phải quỳ bốn canh giờ đã chống đỡ như thế nào.
Quý U nhìn Linh Đông khập khễnh đi xuống, đoán chừng sự oán hận của Linh Đông đã lên tới cực điểm, không biết nàng sẽ tìm Quý Như trước hay là Quý Như đến tìm nàng trước. Quý U cảm thấy các nàng hẳn là sẽ không nhịn bao lâu nữa, thay vì ở cùng cái ngòi nổ này thì vẫn là trực tiếp khởi phát nó đi.
Quý U nghĩ mười ngày sau là yến tiệc cuối năm, trong hoàng cung khẳng định sẽ là một phen náo nhiệt, nàng đến cùng nên chuẩn bị lễ vật gì cho Hoàng đế đây. Quý U xoa xoa trán, rơi vào trầm tư.Linh Đông trở lại phòng để thoa dược, nằm trong chốc lát đã nghĩ được rất nhiều, chợt thấy Liễu Lục đến truyền lời cho nàng đến gặp Quý quý nghi.
Linh Đông không phải là không nghĩ đến việc đi tìm Quý quý nghi, nhưng nếu trên tay mình một chút tin tức hữu dụng cũng không có, có thể nghĩ được Quý quý nghi sẽ đối xử thế nào với mình.
Quý quý nghi còn không biết Linh Đông đã bị Quý U chán ghét, tuy rằng Quý U hầu hạ Hoàng thượng ba ngày, nhưng Linh Đông cũng chỉ có thể nhìn từ xa, Niệm Hạ tuy biết nhưng không có cùng Linh Đông nói qua, nếu Linh Đông một chút tin tức cũng không chiếm được, làm sao mà cùng Quý quý nghi trao đổi điều kiện.
Linh Đông biết Quý quý nghi là đang lợi dụng mình, nhưng chính mình cũng muốn được giúp. Có lẽ là quá nhớ mong đến Hoàng thượng, thoát khỏi thân phận nô tỳ, cho nên khi Quý quý nghi cho nàng một hy vọng, nàng liền khẩn cấp đầu nhập Quý quý nghi.
Linh Đông nghĩ tới Quý quý nghi một khi biết chính mình không còn giá trị lợi dụng nhất định sẽ không giúp mình, như vậy về sau nàng phải làm thế nào bây giờ!
Linh Đông thu thập chính mình một chút, thoạt nhìn không ra chật vật mới vụng trộm tới Yên Ngọc cung.
Khi nhìn thấy Quý quý nghi, Linh Đông giống như thường lệ quỳ xuống thỉnh an.
“Gần đây ta phát hiện Quý U thay đổi thật nhiều, nàng có hay không đề phòng ta?” Quý Như cũng không phát hiện Linh Đông động tác chậm chạp, trực tiếp liền đi vào vấn đề chính.
“Tích tiệp dư sau khi bệnh nặng vừa khỏi liền đối xử với người khác lạnh nhạt rất nhiều. Tuy rằng đối đãi với nô tỳ cũng không tệ lắm, nhưng mỗi lần nô tỳ nhắc tới ngài, nàng hình như không muốn nhiều lời, nô tỳ đoán rằng lúc Tích tiệp dư bình phục ngài cũng không đi thăm nên trái tim chắc là có chút băng giá” Linh Đông đoán chừng nói.
“Hừ, một thứ nữ không có đầu óc, không phải chỉ là quỳ mấy canh giờ sao, ta không đến nhìn nàng, nàng còn dám tức giận, thật là cùng mới mẫu thân của nàng một dạng khác người!” Quý Như nói xong liền tức giận “Nàng mấy ngày nay đều cùng Hoàng thượng ở cùng nhau, bọn họ ở chung như thế nào, Hoàng thượng thật sự thích nàng sao?”
Điều này Linh Đông thật ra cũng không biết, nhưng nghĩ tới mỗi lần nhìn ở xa xa thấy người phục vụ đều rất cung kính, hình như vô cùng cẩn thận, hẳn là Hoàng thượng nghiêm túc lắm. Liền châm chước nói “Hoàng thượng đối với Tích tiệp dư cũng không có gì khác lạ, vẫn là hết sức nghiêm túc, hai người ở chung cực kỳ lạnh nhạt, nhưng Hoàng thượng vẫn luôn ở từ xa nhìn chăm chú gương mặt Tích tiệp dư, hẳn là thích nhan sắc của nàng ấy.” Đáp như vậy cũng không có sai đi, chung quy lại thì việc cách xa xa nhìn chăm chú Tích tiệp dư của Hoàng thượng là sự thật.
Quý Như cũng không nghĩ nhiều liền tin tưởng, cái này nàng cũng sớm dự đoán được, Linh Đông nói như vậy cũng chỉ là xác nhận ý nghĩ của nàng. Hoàng thượng thích gương mặt của Quý U, đối đãi với nàng ta lại cực kỳ lạnh nhạt, xem ra là không thích tính tình của nàng ta rồi. Mà tính tình của mình với nàng ta lại khác nhau, Hoàng thượng không chừng lại thích mình? Chủ yếu vẫn là không có cơ hội ở chung với Hoàng thượng.
“Quý U hiện tại đã là Tích tiệp dư, ngươi còn nguyện ý theo ta sao?” Quý Như nhìn Linh Đông chằm chằm.
“Nô tỳ đối với quý nghi nương nương là trung thành, tận tâm, tuyệt không dám hai lòng. Cho dù tiệp dư nương nương bây giờ được sủng ái, tâm nô tỳ cũng là hướng về ngài.” Linh Đông vội vàng thề trung thành, nếu bây giờ Quý quý nghi cũng chán ghét chính mình thì mình không còn đường đi.
“Hôm nay Tích tiệp dư đến thỉnh an muộn cũng bởi vì nô tỳ không đánh thức nàng, cố ý làm nàng đến muộn”, Linh Đông tiếp tục tranh công.
“Quả thật? Ha ha, ta đã nói mà, làm tốt lắm. Đáng tiếc Tình quý tần kia thật lắm miệng! Hừ! Thời điểm Quý U thị tẩm, ngươi đứng ngoài cửa có nghe được thanh âm gì không? Hoàng thượng có hay không thập phần nhiệt tình?” Quý Như hỏi vấn đề mà chính mình để ý nhất.
Linh Đông mặt đỏ hồng nói “Trong phòng cũng không có thanh âm gì truyền tới.” Nàng căn bản là không có cơ hội lại gần cửa, hiện tại nàng chỉ có thể quét sân!
Bây giờ Quý Như mới hoàn toàn yên tâm, nàng thậm chí ác ý nghĩ, nói không chừng bọn họ căn bản là không cùng ngủ chung, có lẽ Quý U một đêm chép nữ giới cũng không chừng.
Quý Như nàng không nhận mệnh, giống với tính tình mẫu thân nàng, vì mục đích không từ thủ đoạn.
Mẫu thân thông qua Lục Liễu đưa thôi tình dược cho nàng, đây là dược lúc trước mẫu thân dùng trên người phụ thân, người dù có bao nhiêu nghị lực cũng sẽ giống như phụ thân nàng không kiềm chế được bản thân, đừng nói là Quý U này.
Đúng vậy! Nàng chính là muốn dùng dược này trên người Quý U. Nàng không phải là mẫu thân, mẫu thân dùng dược bức phụ thân cưới nàng ấy. Nhưng Quý Như nàng đã là nữ nhân của Hoàng thượng! Quý Như cũng không dám dùng dược với Hoàng thượng, trước hết Hoàng thượng không cho phép nàng thị tẩm, nàng cũng không có cơ hội. Cho dù có cơ hội, nàng cũng không có cách nào gánh chịu hậu quả của việc kê đơn Hoàng thượng.
Nhưng dùng ở trên người Quý U lại không giống vậy, dược lực mạnh mẽ như vậy, có thể nghĩ được một người tính tình lạnh nhạt như vậy một khi nhiệt tình sẽ như thế nào, trước mặt mọi người nhất định là rất khó coi.
Về phần lúc nào kê đơn, nàng nhìn Linh Đông đang quỳ trước mặt, chính là yến tiệc cuối năm vào mười ngày sau. Trước mặt nhiều vương công đại thần như vậy mà thất lễ, có thể đoán được kết quả sau đó của Quý U. Quý U xui xẻo, mẫu thân của nàng ta ở trong phủ cũng đừng nghĩ dễ chịu.
Quý Như làm sao dám xuống tay hại Quý U, Linh Đông này là cung nữ của Quý U, cùng Quý Như nàng nào có quan hệ gì. Đây là do cung nữ của Quý U mang lòng oán hận nàng ta.
Từ chỗ Linh Đông lấy được tin tức, xem ra Hoàng thượng cũng không phải thật tâm sủng ái Quý U. Đối với một người không phải thật lòng sủng ái, Hoàng thượng cũng sẽ không truy xét rõ ràng, Quý U liền sẽ bị trực tiếp xử lý.
Quý Như càng nghĩ càng cảm thấy kế hoạch của mình là thiên y vô phùng, trước đây Quý Như chỉ có dùng lời nói, hiện tại đối với Quý U không chịu thân cận mình quả thực thấy chướng mắt. Chiếm được vị trí sủng ái, ngược lại Hoàng thượng không có đi đến chỗ các phi tần khác. Cơ hội thị tẩm của chính mình bị nàng ta đoạt sạch sẽ, Quý Như nàng có thể nhịn người khác nhưng không nhịn được Quý U.
Quý Như nhìn xa xăm, phảng phất thấy lại chính mình khi còn nhỏ không cẩn thận đánh nát nghiên mực mà phụ thân yêu thích nhất, liền gọi Quý U đến gánh tội thay, may mà phụ thân chỉ một bộ dáng lo dỗ dành Quý U. Nàng muốn chứng minh, Quý U không phải là bảo bối, nàng ta chỉ là một bụi cỏ dại, một hồ ly tinh được một hồ ly tinh khác sinh ra!