Editor: Mây
“Người đâu, mang Quý quý nghi lôi xuống, yến tiệc lại tiếp tục!” Hoàng đế đen mặt, không thể nhịn được nữa. Hắn đối với Quý quý nghi quả thực ghê tởm đến tột cùng, tuy rằng sự việc có chút kỳ quái, nhưng nàng ta ở trước mặt mọi người làm chuyện mất mặt như vậy thì không có cách nào tha thứ. Nghe xem, nàng ta nói mấy lời dâm đãng xấu xa đáng kinh tởm này!
Ánh mắt Thích Bạch chuyển sang Quý U, nàng đang kinh ngạc nhìn Quý quý nghi, hắn muốn lập tức che đi ánh mắt của nàng không cho nàng xem, lại muốn che tai nàng không cho nàng nghe, quả thực là đồi phong bại tục, thô tục không chịu nổi. Hắn còn sợ U U hiểu lầm hắn đã nói những lời như vậy lúc ở cùng một chỗ với Quý quý nghi!
Quý Lĩnh nhìn nữ nhi của hắn bị mang xuống nhưng cũng không bước ra nói gì, Hoàng thượng chắc chắn là không muốn người khác nói tới sự kiện này. Xem ra chỉ có thể đợi tiệc tối kết thúc rồi đi thỉnh tội. Hắn mặc dù không có cảm tình với đứa con gái này nhưng cũng không muốn nàng tìm cái chết vô nghĩa.
Linh Đông đã bị sợ đến choáng váng, rượu này nàng đã nhìn Quý U uống vào, nhưng Quý U cũng không xảy ra việc gì, Quý quý nghi lại trúng thôi tình dược!
Linh Đông thấy Quý U lạnh lùng quét mắt liếc nàng một cái, sợ tới mức suýt chút nữa quỳ xuống mặt đất, Quý U căn bản không uống, nàng đã sớm chuẩn bị. Nhưng Quý quý nghi như thế nào lại bị hạ dược? Linh Đông nghĩ, Quý U sớm biết hết mọi chuyện, hiện tại nàng chỉ muốn cầu xin Quý U tha mạng.
Các phi tần đều ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta đầy hoài nghi, nhìn Tích tiệp dư, người luôn cùng Quý quý nghi tỷ muội tình thâm, liền nghĩ hai tỷ muội này chênh lệch cũng thật lớn.
Quý quý nghi bình thường đều không được người yêu thích, đặc biệt là Lương chiêu viện, chẳng lẽ do nàng ta làm? Mọi người đều nhìn về phía Lương chiêu viện.
Lương chiêu viện nhìn ánh mắt của những người khác đi qua liền trừng mắt lại, nàng có cần phải mạo hiểm tính mạng đi hãm hại Quý quý nghi, người mà nàng không vừa mắt không? Nàng nhìn Quý quý nghi không vừa mắt thì sẽ phạt nàng ta, nếu còn không vừa mắt nữa thì nàng để cho cung nữ đánh nàng ta, nếu có dùng loại phương thức hạ dược này thì đương nhiên sẽ dùng trên người Tích tiệp dư cùng Tình quý tần, ai thèm có tâm tư đi đối phó Quý quý nghi!
Trong điện Thái Bình rất nhanh khôi phục lại tấu nhạc ca múa, chỉ là mọi người đều không đụng tới bàn ăn trước mắt nữa, ai ai trong hậu cung cũng đều muốn rửa sạch hiềm nghi, mà những thứ này đều là chứng cớ.
Lúc bắn pháo hoa đầy trời, các phi tần hậu cung cùng toàn thể đại thần quỳ xuống một lần nữa, mong ước Hoằng La quốc trong năm mới mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an mới vội vàng rời đi. Pháo hoa này bọn họ cũng không có tâm tình thưởng thức, cảm xúc của Hoàng thượng rõ ràng là rất giận dữ. Mà nhóm phi tần lại có chút hả hê, muốn đuổi theo hỏi căn nguyên cặn kẽ, Quý U ngược lại là chăm chú, nghiêm túc nhìn pháo hoa, nàng cầu mong một năm mới hết thảy đều thuận lợi, bình an.
Thẳng đến lúc các đại thần đã rời đi, Hoàng đế mới cho cung nhân dẫn Quý quý nghi tới.
Nhìn sắc mặt Quý quý nghi vẫn đỏ bừng, Hoàng đế phất tay ra lệnh cho Đỗ thái y tiến tới bắt mạch. Đỗ thái y vừa tiến lên trước thì bị Quý Như bắt lấy tay, ngoài miệng lại nói “Hoàng thượng thật thoải mái, thật thoải mái a”, Đỗ thái y dùng hết sức lực rút tay ra, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, nữ nhân thật là đáng sợ.
Hoàng đế nhìn cảnh này chỉ hận không thể xử lý Quý quý nghi ngay lập tức.
“Giữ Quý quý nghi lại, để cho thái y chuẩn đoán” Hoàng đế phất tay cho mấy thị vệ tiến lên bắt lấy tay Quý Như, Đỗ thái y mặt mày trắng bệch lúc này mới tiến lên bắt mạch.
“Hồi Hoàng thượng, trong cơ thể Quý quý nghi cũng không có dấu vết của bất kỳ loại thuốc gì.” Đỗ thái y đoán tình trạng Quý quý nghi chính là bị hạ thôi tình dược, nhưng trong cơ thể lại không tra được gì, trong hậu cung này có rất nhiều thủ đoạn, việc làm xấu xa, không biết được đã dùng vật gì hạ thuốc. Nhưng nếu Hoàng thượng hạ lệnh thì vẫn có thể tra được, hết thảy đều phải xem ý tứ của Hoàng thượng.
Các phi tần trong hậu cung đều ồ lên, không bị hạ dược? Quý quý nghi thật là điên rồi?
Thích Bạch nhìn cung nữ đang run lẩy bẩy bên người Quý Như hỏi “Chủ tử ngươi từng dùng qua cái gì?”
“Hồi Hoàng thượng, chủ tử chỉ uống chút rượu, trước khi đến Thái Bình điện cũng không dùng qua thứ gì.” Lục Liễu đã sợ tới choáng váng, chủ tử chẳng lẽ thật sự không cẩn thận, tự mình dùng thôi tình dược? Lúc trước, sau khi đưa dược cho Linh Đông, chủ tử quả thực giữ lại một ít, chẳng lẽ chủ tử dùng nhầm thật sao? Làm sao có thể!
Lục Liễu vừa nói vừa quan sát Tích tiệp dư, phát hiện Tích tiệp dư cũng không có phản ứng gì, tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Hơn nữa bản thân dược này có màu nhưng khi vào nước lại vô sắc vô vị, khi vào trong cơ thể thì không còn cách nào phát hiện ra, lúc trước sở dĩ lão gia chịu ngậm bồ hòn làm ngọt cưới phu nhân cũng là vì không có chứng cớ. Đây là báo ứng lên người chủ tử sao? Rượu cũng không kiểm tra ra, mà trên thân thể cũng không có vết tích gì, chủ tử hôm nay coi như xong.
Thích Bạch gọi mấy thái y tới, phân phó kiểm tra rượu cùng thức ăn của các phi tần có vấn đề gì không.
Các thái y kiểm tra của Quý quý nghi trước, sau đó làm kiểm tra của các phi tần khác, đều không phát hiện thôi tình dược.
Tất cả mọi người đều nhìn Quý quý nghi, không uống thuốc mà lại thành bộ dáng này? Động vật có kỳ phát dục thì ai cũng biết nhưng mà người cũng có sao? Hơn nữa trời đông giá rét mà bộc phát thì cũng khiến người khác khó có thể tin được.
Quý Như đã trở thành tiêu điểm nhưng chính nàng lại không biết được điều đó. Thôi tình dược này là cực phẩm, dược hiệu kéo dài liên tục năm, sáu canh giờ. Dược này là do ông ngoại của Quý Như phí hết khí lực, bỏ giá cao mua được bí dược hoàng thất của ngoại phiên, khi đấy là để làm cho mẫu thân Quý Như thành công trở thành chính thất.
Tay Thích Bạch đập mạnh lên bảo tọa, Quý quý nghi không được sủng, cũng không có hài tử, ai tới hại nàng làm cái gì! Là vì đối phó U U sao? Gần đây hắn sủng ái U U, các nàng không dám làm gì nên mới lấy Quý quý nghi ra làm bia ngắm, làm cho mình phiền chán Quý quý nghi, nhân tiện cũng chán ghét U U sao? Hay là dùng Quý quý nghi đến cảnh cáo U U?
Nhưng mà thủ đoạn này rất không thông minh, không nói hắn vốn không thích Quý quý nghi, lại nói Quý quý nghi là Quý quý nghi, U U là U U của hắn, Thích Bạch thật không muốn đặt U U cùng một chỗ với Quý quý nghi.
Toàn bộ hiện trường không có một chút dấu vết, trừ bỏ Quý quý nghi điên rồi, các chứng cớ khác đều không tra ra, chẳng lẽ dược vào nước là không thể tra được? Thích Bạch nhìn cung nữ bên người Quý quý nghi nói “Để chứng minh chủ tử ngươi là bị hãm hại, ngươi đem rượu của nàng uống thử xem.” Lục Liễu kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn Hoàng thượng mặt không chút thay đổi, nói câu tuân chỉ liền run rẩy uống cạn ly rượu còn dư lại trên bàn của Quý quý nghi.
Trong đại điện lặng ngắt như tờ, đều nín thở chờ đợi. Linh Đông không dám ngẩng đầu nhìn lại, chỉ mong Hoàng thượng nhanh chóng xử lý Quý quý nghi, chấm dứt việc này, trải qua lần giáo huấn này, nàng nhất định sẽ trung thành với chủ tử, nàng nhất định sẽ dập đầu cầu xin chủ tử tha thứ cho nàng!
Lúc này một thị vệ chạy tới nói nhỏ bên tai Tiểu Thịnh Tử vài câu, chỉ thấy Tiểu Thịnh Tử đi đến trước mặt Tiểu Thịnh Tử nói “Hoàng thượng, Binh bộ thị lang Quý Lĩnh cầu kiến.”
Thích Bạch nhìn người đang quỳ ở cửa điện, lại quay qua nhìn Quý U, mới nói “Truyền Quý Lĩnh.”
Quý Lĩnh đi đến dưới bậc thang, quỳ xuống “Thần hổ thẹn, thần vô phương dạy dỗ nữ nhi của mình.”
Thích Bạch nhìn Quý Lĩnh đang quỳ dưới mặt đất, phân phó thái y đem kết quả bắt mạch vừa rồi báo cho Quý Lĩnh.
Quý Lĩnh nghe được không có cách nào tìm ra dấu vết của dược trong người Quý Như thì biết rõ nữ nhi này dùng dược gì. Mà loại dược này chỉ có mẫu thân Quý Như có! Năm đó hắn vì tìm chứng cớ mà tìm biết bao nhiêu đại phu, đều nhờ người thỉnh thái y nhưng cũng không tìm được! Nữ nhân ác độc kia sẽ không thể nào hại Quý Như, như vậy truyền dược này vào hậu cung đến cùng là muốn hại ai đã không còn quan trọng, quan trọng là nay nói gì cũng đều đã chậm.
“Thỉnh Hoàng thượng xử lý theo lẽ công bằng, vô luận phạt thần và Quý quý nghi như thế nào, thần không có một lời oán hận, chỉ cầu Hoàng thượng không cần liên lụy đến Tích tiệp dư nương nương,” Quý Lĩnh quỳ nói, nói xong liền ngẹn ngào. Nữ nhi đáng thương của hắn, vạn nhất Hoàng thượng bởi vì nàng có người tỷ tỷ như vậy mà chán ghét nàng, nàng phải làm sao đây. Đây đều là vì hắn, vì hắn năm đó đã tạo nghiệt.
Thích Bạch không nói gì, trong lòng suy nghĩ hắn làm sao mà có thể trách phại Quý U! Nhìn Quý U đang dùng ánh mắt ướt át nhìn phụ thân nàng, hắn quay đầu nhìn cung nữ đã uống ly rượu kia, nhưng nàng ta không có chút phản ứng nào.
Nửa canh giờ trôi qua, mọi người thấy Lục Liễu không có điểm gì khác lạ, kết quả đã rõ ràng, không liên quan đến rượu.
“Người tới, đi vào trong cung Quý quý nghi lục soát một chút, xem có cái gì khả nghi làm cho nàng dùng nhầm hay không” Thích Bạch nhìn kết quả này, chỉ có thể tra xét cung của Quý quý nghi để tìm chứng cớ.
Lục Liễu muốn ngăn cản cũng không thể, nhìn chủ tử thì thấy nàng cái gì cũng không biết, lại nhấc mắt nhìn Tích tiệp dư đang ngồi xem, cúi đầu xuống. Chủ tử lúc ấy để lại một ít là để sau này hãm hại người khác, đây là báo ứng, thật sự là báo ứng đi.
Đến lúc thị vệ quay về, quả thật là cầm gì đó đến.
“Bẩm Hoàng thượng, trong ngăn kéo bàn trang điểm trong cung Quý quý nghi nương nương phát hiện dược vật khả nghi.”
Thích Bạch dùng ánh mắt bảo thái y tiến lên xem xét. Dùng khăn tay ôm lấy túi giấy, các thái y mở túi giấy, nhìn thấy thuốc bột màu hồng, mấy thái y chưa từng thấy qua, nhưng Đỗ thái y cùng Trương thái y lấy một ít thuốc bột vẩy vào trong rượu, liền sáng tỏ.
“Hoàng thượng, dược này là bí dược hoàng thất của phiên bang, thần chỉ từng xem qua ghi chép trên sách của loại dược này, màu hồng nhạt, vào nước liền biến thành vô sắc vô vị, vào cơ thể không còn dấu vết, cái này là thôi tình dược, dược tính cực mạnh, làm người ta tưởng tượng cùng người mình mong muốn …, cực kỳ bá đạo.” Trương thái y vội vàng bẩm báo cùng Hoàng đế. Hắn cùng Đỗ thái y là đồng môn, hai người bình thường rất yêu thích nghiên cứu những loại dược cực kỳ hiếm thấy, cũng đã từng đi tìm loại dược này nhưng không dễ dàng.
Mọi người đều ồ lên, Quý quý nghi trong đầu đều toàn nghĩ đến chuyện cùng Hoàng thượng…
Quý Lĩnh hận không thể chôn mặt xuống đất, đây là gia môn bất hạnh!
Thích Bạch cũng xấu hổ một trận, đối với cung nữ của Quý Như nói “Chủ tử ngươi cất giữ loại dược này ngươi có biết hay không? Chủ tử ngươi dùng dược này làm gì? Hại người sao?”
Lục Liễu nếu như nói ra chủ tử dự trữ sẵn dược là vì hãm hại Tích tiệp dư thì chủ tử liền trực tiếp bị xử tử! Lục Liễu phải thay chủ tử nghĩ một cái biện pháp giải nguy, bảo trụ tính mệnh là được.
“Chủ tử… Chủ tử dự trữ dược này là để mình dùng, bởi vì Hoàng thượng rất ít đến Yên Ngọc cung nên chủ tử chỉ có thể mượn cái này tưởng niệm Hoàng thượng. Hoàng thượng khai ân, Hoàng thượng khai ân, tha thứ cho chủ tử lần này đi, chủ tử lần này khẳng định là dùng nhầm, vô tình đánh mất lễ nghi!” Trừ bỏ lấy cớ này, Lục Liễu đích thực không biết giải thích cho chủ tử như thế nào. Chủ tử hại bản thân so với chủ tử hại người khác nhưng lại vô tình hại bản thân thì tốt hơn rất nhiều. Bất quá chỉ là thanh danh, mệnh của chủ tử mới là quan trọng nhất!
Mọi người đã sớm hỗn độn, các nàng đều không thể tin được căn bản không có cái gì mà vở kịch lớn trong thâm cung, âm mưu quỷ kế, chỉ đơn giản là một nữ nhân vắng vẻ, tịch mịch.
Thích Bạch cũng nghẹn lời, đây là chuyện gì! Quý U đã sớm hóa đá, nàng thật không nghĩ tới chuyện này còn có thể phát triển theo phương hướng này, ánh mắt nàng nhìn Lục Liễu cũng thay đổi, đây là cứu binh a!
Hoàng hậu cũng khôi phục bộ dáng lạnh nhạt “Hoàng thượng, thần thiếp tuy biết tội Quý quý nghi không thể tha thứ, nhưng hôm nay là ngày lành, mong Hoàng thượng khai ân.” Hoàng hậu nói xong lại quay đầu nhìn Tích tiệp dư đang ngồi phía dưới. Tích tiệp dư coi như hiểu chuyện, không nhảy ra cầu tình vì tỷ tỷ kia của mình, làm khó Hoàng thượng chính thì cũng thật không biết điều.
Các phi tần khác đối với Quý quý nghi đã không có lời gì để nói, bỏ đá xuống giếng các nàng cũng lười làm, nàng sống hay chết cũng cùng một dạng, các nàng cũng không tin Hoàng thượng có thể sủng hạnh người này. Chỉ là không biết Hoàng thượng có chán ghét Tích tiệp dư hay không, chung quy có tỷ tỷ làm mất mặt như vậy cũng không phải chuyện gì tốt.
Thích Bạch mắt nhìn Hoàng hậu, lại nhìn Quý Như đang vặn vẹo dưới mặt đất, nhìn vẻ mặt cứng nhắc của Quý U, nhìn Quý Lĩnh vẻ mặt xấu hổ đang quỳ, thở dài.
“Quý quý nghi trong niên yến đánh mất lễ nghi, uổng cho là phi tần, biếm vào lãnh cung.” Thích Bạch không đành lòng làm tiểu nhân nhi của hắn thương tâm, cuối cùng cũng giữ lại mạng của tỷ tỷ nàng. Loại sỉ nhục này, có chết cũng không có gì oán trách.
“Về phần Binh bộ thị lang Quý Lĩnh, dạy con không nghiêm, nhưng ngươi cũng giáo dục Tích tiệp dư rất tốt. Phạt ngươi ba tháng bổng lộc, trở về đóng cửa kiểm điểm. Niên yến kết thúc, tất cả trở về đi.” Thích Bạch nói xong cũng mang theo Tiểu Thịnh Tử về Dưỡng Tâm điện.
Mọi người nghe thế đều không cam lòng nhìn lại hướng Tích tiệp dư, trừng phạt như vậy cũng coi là phạt sao? Quý U không có nhìn nhóm các nàng, nàng chỉ nhìn phụ thân kiếp này của nàng, đau lòng phụ thân của nàng.
Quý Lĩnh quỳ trên mặt đất cảm tạ, nếu giữ lại mạng của Quý Như, chỉ mong nàng thành thật sống tốt, đừng gây nên chuyện gì nữa. Quay đầu nhìn tiểu nữ nhi hắn yêu thương nhất, dùng khẩu hình nói câu “chiếu cố thật tốt chính mình” liền thấy nước mắt nàng rơi xuống. Quý Lĩnh trong mắt rưng rưng, hi vọng Hoàng thượng không trách tội nữ nhi của hắn, nữ nhi ngoan của hắn