“Nói, nàng tính toán bồi thường tổn thất cho trẫm như thế nào?” Hiên Viên Vũ nhìn nàng với ánh mắt sáng ngời, lãnh khốc hỏi.
Cái gì? Bồi thường tổn thất cho hắn? Tiêu Tương Phi cảm thấy chẳng hiểu mô tê gì, hắn bị tổn thất cái gì? Nàng kì quái, bất mãn hỏi “Ta không hiểu” Nói xong nhíu mày theo thói quen.
Viên Quân đứng ở một bên liền hiểu ý tứ của Hiên Viên Vũ tiến lên giải thích “ý của Hoàng Thượng là tiểu thư đập chết con mồi của Hoàng Thượng chúng ta, tiểu thư phải bồi thường tổn thất” Nói xong hắn cũng cảm thấy Hoàng Thường không giống như ngày thường, vì một con mồi nho nhỏ lại gây khó khăn cho một nữ tử, việc này thật không tầm thường, quá không tầm thường.
Thời điểm hắn còn đang trầm tư, biểu tình của Hiên Viên Vũ còn khó coi hơn, hắn đột nhiên phát hiện mình không thích nhiều nam nhân đi theo bên cạnh, đặc biệt là ở thời điểm như thế này ( ý anh Vũ nhà ta là nhiều người theo khó tán gái…anh Vũ nhà ta không thích cạnh tranh lành mạnh)
Mà Tiêu Tương Phi sau khi nghe mấy lời nói này lập tức trợn to hai mắt, hắn có bị lầm hay không? Nàng đập chết con cọp hung mãnh giúp hắn, không những không được cảm kích ngược lại còn muốn nàng bồi thường? Này, cái này có còn thiên lý hay không.
“Không bồi thường, việc gì mà ta phải bồi thường?” giọng nàng kiên định nói, ánh mắt sát ý nhìn chăm chăm Hiên Vũ. Tên Hoàng đế hẹp hòi, quá tính toán chi li rồi, nàng đúng là lần đầu tiên nhận thức được nam nhân hẹp hòi đến trình độ này.
Hiên Viên Vũ tâm tình trở nên rãnh rỗi, làm như chuyện đương nhiên mà nói “Bởi vì đây là con cọp của trẫm, nhưng nàng lại đập chết nó cho nên nàng phải bồi thường” Nói đạo lí rõ ràng xong, lời lẽ thẳng thắn khí thế hùng dũng.
“Có bệnh, ngươi nên cảm tạ ta giúp ngươi giết chết con cọp, ngươi không phải rơi vào miệng cọp. Ngươi không cảm kích thì thôi, ngược lại còn đòi ta bồi thường cho ngươi. Không có cửa đâu, ngươi cứ mơ đi” Nàng dễ khi dễ lắm sao? Khi dễ ai cũng có thể lại dám khi dễ một đặc công, ngốc cũng vừa thôi.
“Lớn mật, càn rỡ, đây là quốc gia của trẫm, đất đai của trẫm, con cọp của trẫm, ngươi đập chết của trẫm cái gì thì tự nhiên là phải bồi thường” Hiên Viên Vũ uy nghiêm nói, kì thực hắn căn bản không quan tâm những thứ này, chỉ là một con cọp không cần phải làm hành động lớn như vậy, nhưng hắn là đang cố tình.
Viên Quân rất nhanh đã phát hiện Hiên Viên Vũ khác thường thì ra là Hiên Viên Vũ vừa mắt nữ nhân mặc đồ kì quái không rõ lai lịch trước mắt.
“Không sai, nơi này là quốc thổ của Hiên Viên vương triều, trên đất nước này tất cả mọi thứ đều thuộc về hoàng thượng. Cô nương đập chết con cọp của hoàng thượng, nói thế nào cũng phải bồi thường” Viên Quân đứng bên Hiên Viên Vũ, trong lòng rõ ràng liền nói theo chủ tử của mình.
Tiêu Tương Phi giận đến nói không ra lời, nàng đường đường là một đặc công cư nhiên bị người ta dồn đến bước đường này, giọng điệu này nàng thật sự là nuốt không trôi được.
“Nói đi, ngươi muốn cái gì? Tiền ta không có, mạng thì có một cái” Nàng lạnh lùng nói, trong lòng âm thầm thề nếu bọn họ dám động nàng một cọng lông, nàng sẽ cho họ biết một chút cái gì gọi là đặc công.
Hiên Viên Vũ chờ chính là câu này, hắn khẽ mỉm cười, hào phóng nói “Trẫm không cần, tiền trẫm có nhiều, khắp thiên hạ đều là của trẫm. Trẫm chỉ muốn ngươi” Rốt cuộc cũng nói đến vấn đề chính, đem mục đích của hắn nói toạc ra.
Muốn nàng? Cái này cũng làm cho Tiêu Tương Phi quá kinh ngạc đi, chỉ là rất nhanh từ ánh mắt nóng bỏng của hắn nàng đã nhìn ra ý tứ.
Sắc lang, hơn nữa là một sắc lang cổ đại. Nàng mắng thầm nhưng trên mặt lại không biểu lộ ra, nàng đã sớm luyện thành bản lãnh không biến sắc.
Viên Quân cũng không cảm thấy kinh ngạc, hoàng thượng muốn cái gì không ai dám phản đối bao gồm cả hắn. Nhìn cô gái tuyệt sắc đứng bên cạnh con cọp chết, hắn thật cảm thấy lo lắng thay cho nàng.
Cảm thấy ánh mắt có ý tốt của hắn, nàng hơi hơi gật đầu với hắn, coi như là cảm tạ hắn.
Động tác nhỏ này lại bị Hiên Viên Vũ nhạy bén thấy được, cảnh này làm cho hắn cảm thấy hết sức không vui. Bởi vì thân tín bên cạnh hắn và nữ nhân hắn coi trọng mắt đi mày lại, hơn nữa nữ nhân kia đối với nam nhân khác ôn hòa mà đối với hắn lại trợn mắt nhìn.