Hoàng ngồi trên xe ngựa hào hao thoải mái mà hồi cung còn có bốn cung nữ hầu hạ, thật thoải mái hưởng thụ tựa như một cái nương nương cao cao tại thượng.
“Tiểu thư, người khác nước không?” Hỉ nhi một trong bốn cung nữ nhẹ nhàng cười hỏi, rất tò mò về nàng.
Tiêu Tương Phi thật không có hình tượng tực vào gối mềm, cầm quả nho bỏ vào miệng rảnh ranh nói “Không khát, ta ăn xong nhiều hoa quả còn có trà nói không chừng lát nữa phải đi nhà xí nữa” Nàng thiếu chút nữa đem nhà xí nói thành nhà cầu, thật may là thu hồi kịp.
Bổ nhào, bốn cung nữ bị nàng chọc cười nhịn không được nhếch miệng lên cười không ngừng, chỉ là động tác của bọn họ đều dùng khăn tay che, hiển nhiên biểu lộ ra cung nữ được giáo dưỡng tốt.
“Chúng ta còn bao lâu nữa thì tới hoàng cung?” Nàng vén rèm xe ngựa lên ngắm nhìn bên ngoài chỉ thấy bọn họ đang đi trên đường lớn từ xa nhìn lại tựa hồ cách mấy dặm phía trước là một cái tường thành cao lớn.
Hỉ nhi và những người khác che miệng cười, một cung nữ khác tên Hoàn nhi nói “Tiểu thư, sắp đến rồi, vào đường lớn rất nhanh sẽ thấy kinh thành. Tiểu thư, người nhìn thấy chưa?”
Để rèm cửa xuống nàng lười biếng nói “Thấy rồi, rất hùng vĩ, thật đáng tiếc không cho ta cưỡi ngựa không thì sẽ nhìn được rõ hơn”
Lúc đó nàng nói muốn cưỡi ngựa, ai ngờ Hiên Viên Vũ sống chết cũng không chịu, đơn giản là muốn nhét nàng vào trong xe ngựa này cho nàng ngủ thoải mái.
“Tiểu thư, các tiểu thư đều không dễ dàng xuất đầu lộ diện, cưỡi ngựa sao? Cho nên người vẫn nên chết tâm đi thôi” Dận nhi lá gan rất lớn bởi vì thấy nàng dễ gần nên dễ dàng nói chuyện.
“Cũng có thể như vậy thôi” Mặt Tiêu Tương Phi đầy bất đắc dĩ mà đồng ý với ý kiến của nàng, vừa như không có xương tựa như té trên gối mềm một dáng vẻ như sắp chết.
Hỉ nhi nhìn thấy nàng có cẻ mặt không thú vị, cảm thấy không đành lòng vì vậy dụ dỗ nói “Tiểu thư, người là người kinh thành phải không? Ta chưa từng thấy qua cô gái nào như vậy?”
Bởi vì khi nàng mới xuyên qua là một thân y phục kì lạ làm cho trí nhớ của các nàng khắc sâu cho nên bọn họ đối với thân phân của nàng tràn ngập tò mò và thần bí.
“Các ngươi nói cho ta nghe một chút về Hiên Viên vương triều đi, lần đầu tei6n ta đến đây cá gì cũng không hiểu” Vừa nhắc tới cái này, nàng lại lên tinh thần, bắt đầu có hứng thú cái này gọi là biết người biết ta trăm trận trắm thắng.
Bốn cung nữ thấy tinh thần nàng tốt lên, lập tức nghĩa bất dung từ nói cho nàng biết mọi chuyện về Hiên Viên Vương triều.
Thì ra là, Hiên Viên vương triều này được đặt tên là Hiên Viên tộc cũng chính là hoàng tộc. Nghe nói Hiên Viên vương triều này là Hiên Viên hoàng tộc đánh chiếm từ một kẻ khác liên miên mấy trăm năm mới sáng lập ra vương triều cường vinh phú cường, trăm năm qua xuất hiện tầng tầng lớp lớp nhân tài, cường đại cường thịnh đến cực hạn, người người an cư lạc nghiệp.