Các phi tần mỗi người một câu cố hết sức lộ vẻ ân cần niềm nở. Mai Tuyết Tình nghĩ một đằng nói một nẻo trả lời, trong lòng tràn đầy tự trách.
Chính mình sao lại thế? Hành động giống loại người gì? Cùng với nam nhân mình thương yêu thân thiết, còn phải lén lút!Chính mình là người thứ ba! Phá hỏng gia cang người khác!
Nhìn một đám nữ nhân dùng một loại sùng bái, ngầm liếc mắt đưa tình nhìn chăm chú vào nam nhân của chính mình, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh ý thức được, nguyên lai, vấn đề chắn ngang giữa hai người không chỉ có triều đại bất đồng, mà còn có vấn đề là nhiều nữ nhân cùng hầu chung một chồng!
Chính mình có thể chịu được các nàng cùng với mình chia xẻ tình yêu của Ngạo Thiên sao?Mai Tuyết Tình trong lòng vô cùng phức tạp hỗn loạn.
Cá tần phi rời đi, Mai Tuyết Tình tâm tình cũng rơi xuống vực thẳm.
“Tình nhi…“
Nhìn thấy dáng vẻ không yên lòng của Mai Tuyết Tình, Hạng Ngạo Thiên cảm thấy lo lắng, không an.
“Ngạo Thiên, ngươi trở về đi thôi, ta muốn yên tĩnh một chút!” Lúc trước còn nhiệt tình chủ động, giờ cũng không còn nữa.
“Tình nhi… Ngươi làm sao vậy?“
Hạng Ngạo Thiên cảm thấy kỳ quái, mới vừa rồi còn tươi cười khả ái, nói như thế nào lại mau thay đổi, sắc mặt đại biến rồi?Chẳng lẽ là bởi vì các tần phi các đến thăm, quấy rầy hai người thân thiết, Tình nhi mất hứng rồi?
“Tình nhi… Hôm nay buổi chiều ta lưu lại!” Hạng Ngạo Thiên nghĩ muốn bồi thường nàng.
Mai Tuyết Tình tâm tư rối loạn tối sầm.
“Ngươi quay về đi… Quay về đi…“
Mai Tuyết Tình đẩy Hạng Ngạo Thiên đi ra ngoài cửa.
Chốt chặt cửa lại, nàng dựa vào trên cánh cửa nhắm mắt trầm tư.
Liên nhi sau khi trở về, líu ra líu ríu miêu tả chuyện trong cửa hàng, Mai Tuyết Tình tâm tình không thoải mái tạm thời lắng xuống.
Làm cho tâm tình thoải mái biện pháp tốt nhất chính là công việc.
Mai Tuyết Tình quyết định, ngày mai phải đi cửa hàng.
Ban đêm, Ngô Minh Tử lại tới nữa.
Vẫn vốn là lặng yên không một tiếng động.
Đã gần hai tháng không có nhìn thấy nam nhân thần bí này rồi, Mai Tuyết Tình có chút giật mình, tại sao hắn chung quy lúc nàng thất ý buồn bực lại xuất hiện?
Nam nhân trước mắt phảng phất như đối với nàng hết thảy mọi chuyện đều rõ như lòng bàn tay.
“Như thế nào lại không vui rồi?” Ngô Minh Tử tùy tiện ngồi dựa vào trong một cái ghế hỏi.
“Không có gì! Thời gian dài như vậy ngươi làm cái gì?“
Mặc dù rất tin nam nhân này sẽ không làm ra chuyện thương tổn đến hắn, nhưng mà, Mai Tuyết Tình lấy làm lạ về thân phận thần bí của Ngô Minh Tử.
“Ta nói ngươi nghĩ tới ta rồi, ngươi còn không chịu thừa nhận!” Ngô Minh Tử hé miệng cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
Trong nháy mắt nọ, Mai Tuyết Tình có chút mê hoặc, ánh mắt này của hắn phảng phất giống như một người.
Lập tức nàng loại bỏ đi ý niệm này trong đầu, trong cuộc sống vốn có nhiều người giống nhau như đúc, nàng cùng với Hạng Ngạo Sương chính là một minh chứng tốt nhất, càng huống chi chỉ là ánh mắt, người giống người thôi!
“Nghĩ đến ngươi?” Mai Tuyết Tình cũng bắt đầu nói đùa, “Nghĩ đến ngươi như thế nào đối phó với đám oanh oanh yến yến bên cạnh ngươi, nam nhân các ngươi đều lấy tam thê tứ thiếp sao? Các ngươi không cảm thấy mệt sao?“
Mai Tuyết Tình sợ Ngô Minh Tử hiểu lầm, lập tức giải thích, “Ta là nói, các ngươi không cảm thấy trái tim mệt sao?“
Ngô Minh Tử vừa cười nói, “Nếu ta đem đám nữ nhân bên người ta đều đuổi đi hết, ngươi sẽ theo ta đi sao?“
Hắn cúi người xuống ghé sát bên người Mai Tuyết Tình.
“Ngươi như thế nào biết ta bên người có rất nhiều nữ nhân? Có phải hay không ngươi gặp phải nam nhân ngưỡng mộ trong lòng rồi, hắn bên người có rất nhiều nữ nhân, cho ngươi rất phức tạp, bối rối?” Ngô Minh Tử hỏi.
“Ta suy nghĩ một chút,” hắn bộ dáng ra vẻ tự hỏi, “Ngươi tiếp xúc nam nhân cũng không nhiều, nếu lên tiếng nam nhân bên người nhiều nữ nhân, vậy chỉ có tên hoàng đế chán ghét kia rồi!“ “Cái gì chán ghét?” Mai Tuyết Tình lộ vẻ bất mãn, “Ta không hy vọng ngươi hạ thấp hoàng huynh ta!“
“Xem một chút đi, ta mới vừa đề cập đến hắn, ngươi nhân tiện thay hắn biện hộ, có phải hay không nam nhân tạo thành phức tạp, làm cho ngươi bối rối chính là hắn hả?” Ngô Minh Tử cố ý hỏi.
“Hắn là hoàng huynh ta…” Mai Tuyết Tình cố gắng hết sức che dấu quẫn bách trong lòng mình.
“Có phải hoàng huynh ngươi hay không, chính ngươi trong lòng rõ ràng nhất!“
Ngô Minh Tử không cùng nàng tiếp tục so đo, “Bất cứ chuyện gì đều đã có biện pháp giải quyết! Nhưng mà, cần phải có thời gian, có lẽ ngươi vừa cảm giác tỉnh lại, mọi chuyện đều không giống trước nữa !“
Mai Tuyết Tình hiểu được những gì Ngô Minh Tử nói, hắn nói mọi chuyện đều đã có biện pháp giải quyết!
Hắn như thế nào lại nổi hứng bảo vệ Hạng Ngạo Thiên rồi?Hắn không phải luôn miệng nói thích mình sao?
Mai Tuyết Tình nghĩ muốn quay đầu lại hỏi hắn, người đã đi, cùng giống như lúc tới, vô thanh vô tức biến mất.
nam nhân Kỳ quái!
Có lẽ hắn biết chuyện của mình cùng Hạng Ngạo Thiên rồi!Một nam nhân rất lương, thông minh, am hiểu ý người!Mai Tuyết Tình đối đáp với hắn một lúc trong lòng thật cảm giác tốt hơn rất nhiều.
Không hề suy nghĩ nhiều, Mai Tuyết Tình ngọt ngào tiến vào mộng đẹp!
Ngày hôm sau, Mai Tuyết Tình sớm đã tới ngay cửa hàng.
Nhìn thấy chuyện buôn bán phát triển không ngừng, Mai Tuyết Tình trong lòng tràn ngập cảm giác tự hào.Nữ nhân có thể không có tình yêu, nhưng không thể không có sự nghiệp!
Như vậy sẽ tự mình yên phận mà sống!
Tự lực nuôi sống bản mình, tâm lý thật sự rất phong phú!
Nhìn mọi người thuần thục tiếp đãi khách hàng, Mai Tuyết Tình khóe miệng có chút nhếch lên, các tiểu cung nữ kinh nghiệm càng ngày càng phong phú rồi, xem bộ dáng, không bao lâu nữa, các nàng tự mình cũng có thể đảm đương một cửa tiệm rồi!