Editor: Zittrasua (Wattpad).
Ân Âm lại cười cười với Lục Cao, nói: “Tiểu Cao đúng không, cảm ơn cháu đã giúp Tiểu Du của nhà tôi.”
“Không, không có gì đâu ạ.” Được Ân Âm khen, Lục Cao có chút ngượng ngùng.
“Đúng lúc chúng tôi muốn dùng bữa, nếu được thì cháu đi cùng chúng tôi đi?” Ân Âm lên tiếng mời.
“A, không, không cần, cháu còn có việc cần làm ạ.” Lục Cao không đợi đối phương hỏi thêm liền rời khỏi trường học.
Ân Âm nhìn theo bóng dáng Lục Cao, như đang suy tư điều, khóe môi treo lên nụ cười nhàn nhạt.
Tưởng Du cảm thấy nàng mẹ cô nàng tươi cười có chút kỳ quái: “Mẹ, có vấn đề gì với Lục Cao sao?”
“Không có. Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.”
“Dạ.” Tưởng Du vẫn cảm thấy có điểm lạ lẫm, ánh mắt vừa nãy của mẹ vì sao lại giống với kiểu: Mẹ vợ đang xem con rể, càng xem càng thích?
Là cô nhìn lầm rồi chăng?
Không sai, khẳng định là cô nhìn lầm rồi.
Trên thực tế, Tưởng Du không hề nhìn lầm, Ân Âm xác thật đã đem Lục Cao xem thành con rể.
Cô nhớ rất rõ Lục Cao, ở đời trước, Lục Cao đã từng xuất hiện.
Sau khi Tưởng Du học xong tiểu học bị bắt đến làm ở xưởng thủ công, làm ở đó rất nhiều năm, mà Lục Cao cũng chính là người theo đuổi Tưởng Du, theo đuổi rất nhiều năm, Tưởng Du cũng có thích hắn.
Đáng tiếc, cha mẹ Lục Cao cha mẹ đều đã qua đời, gia cảnh nghèo khó, nguyên chủ làm sao có thể gả Tưởng Du cho một người như vậy.
Vì thế mạnh mẽ chia rẽ bọn họ, hơn nữa còn gặp phải chuyện Tưởng Tiểu Bảo đả thương Hồng Minh, cuối cùng Tưởng Du bị ép gả cho Hồng Minh.
Ân Âm nhớ đời trước, Lục Cao còn có một em trai, nhưng em trai hắn năm mười tuổi phát bệnh nặng, cuối cùng vì gom không đủ tiền thuốc để chữa nên mất.
Mà khi Lục Cao biết được Tưởng Du tự sát sau, giết chết Hồng Minh, sau đó cũng tự sát theo.
Không thể nghi ngờ, Lục Cao rất yêu Tưởng Du.
Không nghĩ tới đời này cả hai người vẫn tiếp tục dính đến nhau.
Vừa khi nãy, cô nhận thấy trong mắt Lục Cao khi hắn nhìn vào Tưởng Du, cất chứa tràn đầy tình yêu.
————Editor: Zittrasua————
Ân Âm cho người điều tra Lục Cao, biết được hắn bỏ học kiếm tiền nuôi em trai, mà em trai hắn không ai khác ngoài người bạn ngồi cùng bàn với Tiểu Bảo nhà cô, còn là bạn thân nhất.
Ân Âm bắt đầu tính toán đến việc nuôi con rể.
Lúc này em trai Lục Cao là Lục Lương còn chưa gặp chuyện gì. Dưới sự bồi dưỡng của cô, tương lai Tưởng Du vô cùng rộng mở, là một người bạn đời của con gái cô, tất nhiên không thể quá kém.
Lục Cao này rất thông minh, hắn chẳng qua chỉ thiếu điều kiện phát triển.
Vì vậy Ân Âm tìm thời gian cùng Lục Cao nói chuyện, giúp hắn trở lại trường học, cho hắn một nguồn tài nguyên nhất định, đương nhiên cô cũng chưa nói muốn cho hắn củng nhà mình cải trắng, chỉ nói muốn nhờ hắn báo đáp, trợ giúp cho Tưởng Du.
Lục Cao liền đồng ý, hắn biết đây là cơ hội duy nhất, cầu mà không có. Hắn thích Tưởng Du, lại chưa từng nghĩ tới việc được đứng bên cạnh cô, nhưng hiện giờ hắn đã có loại mơ ước này.
Nhờ có Ân Âm nhúng tay vào, sau này Hồng Minh cũng không dám tới đây nữa, cô còn báo án với cảnh sát, trực tiếp đem việc lúc trước hắn bạo hành vợ mình đến chết tuồn ra bên ngoài.
Cuối cùng, Hồng Minh phải ngồi tù.
Tưởng lão thái vẫn không buông tay với việc làm mai cho Tưởng Du, Hồng Minh không thành, thì còn lại những người khác, mỗi một người đều đề ra lễ hỏi rất cao, đương nhiên đối phương là người hay cẩu thì chưa rõ. Nhưng Ân Âm lười điều tra, dù thế nào cũng cự tuyệt hết.
Tưởng Nguyên Bảo biết được chuyện mua nhà thất bại, cãi nhau với Tưởng lão thái và Tưởng Kiến Quân một trận lớn, Tưởng lão thái bị hắn đẩy, trực tiếp bị ngã đến gãy chân, sau đó tuy rằng có điều trị hết, nhưng bà dần yếu đi.
Tưởng Nguyên Bảo tới cửa con rể, dù vậy, quan hệ của hai vợ chồng không tốt, hắn còn thường xuyên đến tống tiền bà cụ Tưởng, cả đời chơi bời lêu lổng, thậm chí còn lăn lộn với mấy người phụ nữ khác, bị anh vợ đánh cho gãy chân, đuổi ra khỏi nhà.
Con trai thứ hai của Tưởng Kiến Quân thật ra tính tình khá tốt, hành hành không tệ, cuối cùng dưới sự trợ giúp của Tưởng Kiến Quốc, thành công học lên đại học, tốt nghiệp loại danh giáo, vào một công ty lớn trong top 500 làm việc, sau đó mua nhà ở thành phố lớn, sau khi cưới vợ thì trừ bỏ ngày lễ, ngày tết, còn lại anh ta sẽ không về, nhưng phí phụng dưỡng vẫn sẽ gửi.
Còn cậu con trai khuyết tật trí lực của Tưởng Kiến Quân, lúc trước học theo học tại một ngôi trường đặc thù, sau lại được phát hiện ra cậu tương đối nhanh nhạy với các con số, ở bộ môn toán luôn dẫn đầu, cuối cùng giành được một giải thưởng có giá trị cực kỳ cao trong trường học, thành công của cậu được quốc gia cung cấp cho chi phí bồi dưỡng.
Con trai út của Tưởng Kiến Quân và Tưởng lão thái, Tưởng Kiến Quân ở cùng với nhau, sống ăn bám cả đời.
Lưu Miêu Miêu sau khi bỏ trốn cùng với người khác cũng không trở về, bà cụ Tưởng trước đó bị chọc tức nhiều lần, còn thường xuyên cãi nhau với Tưởng Kiến Quân nên nhanh chóng đi trước.
Tưởng lão thái thái lúc còn đang nằm trên giường hấp hối, ánh mắt vẩn đục, bà chỉ lẩm bẩm: Một đời này, bà thật sự đã làm sai rồi ư?
Lục Cao nhờ có sự trợ giúp của Ân Âm, Lục Lương không những không chết, mà Lục Cao còn được trở về trường học, trong thời gian học đại học bắt đầu gây dựng sự nghiệp, nghiên cứu mạng lưới internet, sau khi tốt nghiệp đại học đã phát triển thành một tập đoàn được ra thị trường.
Khi đó, hắn và Tưởng Du đã yêu nhau hai năm, sau đó cầu hôn thành công rồi kết hôn, cả hai sinh ra một nam một nữ.
Tưởng Du và Tưởng Tiểu Bảo từng người tiếp quản xí nghiệp của Ân Âm và Tưởng Kiến Quốc, Tưởng Tiểu Bảo cũng gặp một cô nàng đáng yêu rồi kết hôn.
Đời này, Tưởng Kiến Quốc 78 tuổi qua đời, Ân Âm cũng trong ngày đó rời đi, nhìn đến con trai, con gái cả, cháu trai cùng cháu gái đều ở xung quanh mình, cô mỉm cười nhắm mắt.
.........
#071021
[TG1, chính văn hoàn].