Vân Thiên Nhược vừa rời khỏi phòng Trình Dật Hàn, liền có một cô gái xuất hiện đằng sau, nhìn Vân Thiên Nhược đầy thắc mắc.
“ Cô ta là ai, sao lại từ phòng Hàn đi ra? “. Những cô gái nào đến gần anh cô tuyệt đối sẽ không buông tha. Nghĩ muốn cản đường cô sao.
Cô ta sinh khí, giẫm mạnh đôi dép cao 10 phân, đứng trước phòng gõ cửa
Thanh âm âm lãnh vang lên:
“ Vào “
Trình Dật Hàn đang xử lí văn kiện, không ngẩng đầu nhìn người mới đến. Tăng Nhu Đình như đã thành thói quen, trực tiếp lại gần Trình Dật Hàn. Đứng bên cạnh, giọng nói nũng nịu:
“ Hàn, cô gái vừa nãy là ai. Như thế đẹp! “.
Đẹp sao? Tăng Nhu Đình lại thấy chẳng có gì nổi bật, một chút quyến rũ cũng không có. Chẳng qua cô ta, thật không hiểu được trong lòng Trình Dật Hàn có tâm tư gì. Đàn ông đều yêu thích phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ động lòng người. Nhưng cô ta sao lại không biết người đàn ông lạnh lùng này tuyệt đối không phải. Khiến cô muốn ngừng cũng không ngừng được, giống như con thiêu thân bất chấp lao vào.
Trình Dật Hàn vẫn tiếp tục công việc, có chút né tránh động tác của cô ta. Một lúc sau, giống như đang bị làm phiền mới âm trầm phát ra:
“ Nhân viên mới “
Nghe vậy, Tăng Nhu Đình trong lòng đã có chút yên tâm, nhưng cũng không thể không phòng:
“ Em còn tưởng nhân tình mới của anh “.
“ Thư kí Tăng, thế nào lại đến trễ! “. Không muốn lại tiếp tục nói về nữ nhân kia, lại càng không muốn để người phụ nữ này ồn ào, thắc mắc. Anh không có nghĩa vụ phải nói với cô ta, anh hành sự trước giờ không ai có quyền xen vào.
Đây là Trình Dật Hàn đang nhắc nhở Tăng Nhu Đình, Trình Dật Hàn trước giờ làm việc luôn quy củ. Tuyệt đối phân tư công minh, sẽ không vì chút chuyện riêng mà ảnh hưởng đến công việc.
Tăng Đình Nhu sợ hãi, cô chỉ là muốn thử xem anh có dung túng cô không. Kết quả là không. Với tính cách của Trình Dật Hàn nếu cô còn tái phạm, chắc chắn sẽ không tốt như vậy nhắc nhở.
“ Đều không phải tại anh đêm hôm qua...“.
Tăng Nhu Đình ý định nhắc lại kích tình hôm qua của họ. Nửa đường bị ánh mắt âm u của Trình Dật Hàn làm biến sắc, hoảng hốt nói:
“ Tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa, “.
Thu lại ánh mắt, Trình Dật Hàn không kiên nhẫn nói:
“ Nếu không còn gì, đi làm việc đi “.
Ý tứ của Trình Dật Hàn quá rõ ràng, Tăng Đình Hi không muốn lại chọc giận anh:
“ Được rồi, có chuyện gì thì gọi em“.
Trình Dật Hàn nhìn Tăng Nhu Đình ra ngoài, vẻ mệt mỏi thể hiện ra ngoài. Nằm dựa đầu anh nhắm mắt suy nghĩ.
Bên cạnh anh có từng có rất nhiều phụ nữ, nhưng chỉ có Tăng Nhu Đình ở bên anh lâu nhất. Những người phụ nữ đó là Tần Dạ tìm để anh phát tiết, phát tiết xong anh lại xem như giẻ rách không tiếc vứt bỏ. Nếu không phải vì hận, Trình Dật Hàn anh khinh thường đụng chạm. 2 năm trước nếu không phải anh say đến không biết gì sẽ không ngủ với Tăng Nhu Đình, bởi vì Tăng Nhu Đình là bạn thân của cô ấy.
Tăng Nhu Đình là bạn thân của cô ấy nên anh mới có thể giữ cô lại công ty, không những vậy những việc cô làm nếu không quá phận anh sẽ nhắm mắt cho qua. Giống như cô ta vì sủng ái của anh mà đến công ty trễ, anh cũng chỉ nhắc nhở cô ta.
Trình Dật Hàn biết Tăng Nhu Đình yêu anh từ phổ thông. Cô ta vì muốn ở bên anh mà chịu làm một thư ký, một tình nhân, không an phận làm đại tiểu thư Tăng gia. Rất nhiều cái anh có thể đáp ứng cô ta nhưng cái anh vĩnh viễn không cho cô ta được chính là tình yêu.
Nếu không phải do Vân Thiên Nhược thì anh đã có thể giống như những người bình thường khác. Trong lòng không cần phải mang cừu hận suốt mấy năm. Mối hận này, anh nhất định sẽ trả lại cô, sẽ không để cô trải qua tốt. Một hung thủ giết người sao lại có thể ung dung tự tại. Trình Dật Hàn cười lạnh, đôi mắt tràn ngập lạnh như băng.
Ps: Cho mình lời nhận xét nhé!!
Huhuhu, không ai nhận xét, thật buồn a!!