Faeroe đứng đối mặt với Bottlelinos nhưng không dám làm bừa. Khóe mắt hắn thì liếc nhìn Paperman, trong lòng thầm nói: Bảo ngươi thủ ở bờ biển nhưng ngươi lại đi theo. Bây giờ nếu ta mạo hiểm cứu ngươi thì khó tránh lộ ra sơ hở. Thật là phiền phức...
Trong vài giây ngắn ngủi, trong lòng Faeroe đã tính toán một lượt. Cuối cùng, Faeroe quyết định bỏ rơi Paperman bởi hắn cảm thấy tên cảnh sát này cùng lắm chỉ là một người có siêu năng lực cấp Bính, nếu có cứu hắn thì cũng chẳng giúp được gì nhiều mà ngược lại còn vướng tay vướng chân. Chẳng may mình sơ suất mà lâm vào thế bị động thì hai người chỉ còn một con đường chết.
Nhưng trong khoảnh khắc này lại xảy ra thay đổi nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Giấy trắng trùng trùng điệp điệp bỗng bay ra khỏi áo khoác của Paperman rồi che phủ lấy hắn, giống như một cái trứng đà điểu khổng lồ.
Vũ khí của các kỵ sĩ vừa tấn công lên "vỏ trứng" liền vang lên tiếng kim loại va chạm vào nhau. Bức tường do giấy kết thành không ngờ còn cứng rắn hơn cả kim loại vì cho dù chém hay đâm cũng không thể để lại chút vết xước. Ngược lại, cánh tay cầm vũ khí của các kỵ sĩ bị chấn đến tê rần. Vài giây sau, bọn họ từ lưng chừng trên không lần lượt đáp xuống mặt băng, sau đó không còn ai định nhảy lên nữa.
Chỉ dùng một lớp giấy gần như trong suốt nhưng không ngờ có thể đỡ được đòn tấn công của mười kỵ sĩ thiện chiến. Khoảnh khắc này, mọi người có mặt tại đây đều thay đổi cách nhìn về tên "lâu la" kia.
Người đàn ông mặt đen đến gần Bottlelinos để xin chỉ thị: “Thưa sếp, người này là cao thủ. Thuộc hạ có thể thu cờ để đánh với hắn một trận không?”
Bottlelinos hừ lạnh một tiếng rồi trả lời: “Tùy ngươi. Nếu hung thủ vẫn còn ở Venice thì chắc hẳn hắn đã nhìn thấy thánh giá. Nếu hắn không còn ở đây thì trưng thánh giá ra cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi.”
Người đàn ông mặt đen nghe xong liền vẫy tay phải, thánh giá màu trắng giữa trời bỗng nhiên biến mất. Lúc này, trên tay hắn liền xuất hiện một cột cờ cao khoảng ba mét, trên nền trắng của lá cờ có một thánh giá màu đỏ. Hắn lặng lẽ cầm cột cờ đó làm vũ khí rồi nhảy lên không.
Faeroe nói với Paperman: "Này cảnh sát! Muốn sống thì mau dùng năng lực của người trở về bờ sông. Tên này là tội phạm truy nã có độ nguy hiểm cấp hai!”
“Ngươi tự lo cho mình trước đi.” Tiếng nói vừa vang lên thì thân hình cao lớn của Bottlelinos đã lao đến trước mặt Faeroe. Nhân lúc đối phương đang nói chuyện, hắn tấn công một cách bất ngờ.
Khó tưởng tượng nổi một người cao lớn còn vác theo một cây thánh giá khổng lồ lại có tốc độ đáng sợ đến thế!
Chỉ là Faeroe vẫn kịp phản ứng bằng cách di chuyển sang bên cạnh một chút. Tuy khoảng cách không quá xa nhưng lại vừa đủ để bốn chi của đối phương không thể chạm vào hắn.
Còn ở trên không, tường giấy xung quanh Paperman đã tan biến. Tấm thảm bay dưới chân cũng đã không còn, thay vào đó là một đôi cánh bằng giấy trắng khổng lồ. Hai vai và ngực của hắn không những xuất hiện vòng bảo hộ do giấy tạo thành mà còn nối liền với đôi cánh.
Nếu nói hình tượng bây giờ của Paperman giống thiên sứ thì thật có phần gượng gạo, nhưng nếu nói là người chim thì cũng chẳng sai.
Tóm lại, lúc này Paperman hành động trên bầu trời càng tự do thoải mái hơn. Hắn dứt khoát bay lên cao một tí để tránh khỏi phạm vi mà đối phương có thể nhảy lên, sau đó hắn mới trả lời một cách ung dung: “Ta biết, ta từng nhìn thấy lệnh truy nã của hắn trong hồ sơ của HL. Quan cầm cờ Suez Cedric, người có siêu năng lực cấp Bính, có thể thay đổi nhiệt độ của những vật mình chạm vào.”
Cú vung tay này của Suez Cedric tạo ra một thanh đao ánh sáng khổng lồ. Hắn rất tin tưởng mình có thể phá vỡ phòng ngự của Paperman, nhưng lúc này khoảng cách lại quá xa nên đòn tấn công đã trượt mất. Thế là hắn điều chỉnh thân hình đang ở trên không nhằm mượn lực rơi xuống để chuyển sang tấn công vào lưng của Faeroe. Mười kỵ sĩ cũng lặng lẽ tản ra rồi âm thầm tạo thành vòng vây siết chặt lấy Faeroe.
Đường kính của khối băng không quá trăm mét nên không gian né tránh của Faeroe không lớn. Lúc này, Suez Cedri đánh lén sau lưng từ trên không, còn bên cạnh đã bị Bottlelinos chặn, bên ngoài lại bị mười kỵ sĩ lại vây kín, xem ra hắn đã không còn chỗ trốn.
Nhưng vẻ mặt của Faeroe vẫn vô cùng ung dung. Bấy giờ, hắn nhanh chóng lùi nhanh về phía sau rồi chạy trên mặt biển lạnh lẽo như đi trên đất bằng, nhờ đó đã hóa giải nguy cơ một cách nhẹ nhàng.
Đến lúc này Paperman mới hiểu. Thì ra bước chân như chuồn chuồn đá nước của thằng này không phải chỉ dựa vào tốc độ mà bản thân hắn có một loại năng lực nào đó giúp hắn bước đi trên mặt nước.
Sau khi đánh hụt, Suez Cedric nhanh chóng phân tích tình thế tiếp theo. Không lâu sau, hắn đã đoán được suy nghĩ của Faeroe, thế là hắn quay đầu lại rồi nói với Bottlelinos: “Sếp, xem ra năng lực của hai người này đều không thuộc hệ tấn công. Bọn chúng muốn kéo dài thời gian để quân đội chi viện của HL bao vây nơi này.”
Trên mặt của Bottlelinos vẫn lộ ra vẻ xem thường: “Cho dù ta đã chọn mặt băng nhỏ hẹp làm chiến trường nhưng lại đụng phải hai tên có thể bước đi chân không chạm đất. Hừ, thật chẳng ngờ HL đã sa sút đến mức phải cử loại thông minh vặt chỉ biết giở trò để đến kiếm chuyện?”
Tất nhiên, Faeroe biết đây chỉ là phép khích tướng đơn giản mà thôi. Trong tình huống liều mạng với người có siêu năng lực theo hướng tấn công trong không gian có hạn thì cho dù có thắng cũng chỉ là thắng thảm. Huống chi, đối phương còn có ưu thế về số lượng. Nếu cứ gắng gượng xông lên thì chẳng khác gì tự sát.
“Ha ha ha ha...” Faeroe bỗng bật cười, hắn trả lời: “Trước khi gặp các ngươi, ta vốn nắm chắc có thể bắt sống toàn bộ các ngươi. Nhưng... nếu không xét về năng lực, vừa rồi chỉ nhìn các ngươi ra tay, ta đã biết rằng tiêu diệt toàn bộ các ngươi là một việc rất khó khăn. Chỉ là ta chắc rằng mình có thể thoát đi một cách an toàn.” Hắn bỗng ngừng cười: “Nhưng lúc này, một kẻ gọi là Gavar Bottlelinos lại dùng phương pháp khiêu khích để gây chiến. Ngược lại, điều này khiến ta yên tâm không ít. Xem ra các ngươi không có quân chi viện, cũng chưa sắp xếp chặt chẽ mà chỉ muốn dùng lá cờ thánh giá để dẫn dụ "người nào đó" đến, kẻ đó cũng chính là người đã giết chết các giáo sĩ của phe ngươi. Sau khi dẫn dụ mục tiêu xuất hiện và đạt được mục đích báo thù, các ngươi sẽ nhanh chóng rút lui. Đây là những điều các ngươi muốn làm.”
Dựa vào vẻ mặt của đối phương, Faeroe biết những điều mình suy đoán là đúng. Thế là giọng điệu của hắn càng trở nên đắc ý hơn: “Nhưng các ngươi không ngờ lại gặp phải G.Faeroe này ở nơi nhỏ bé như Venice. Đồng thời, cũng không ngờ đến mục tiêu của ngươi vẫn chậm chạp chưa chịu đến và viên cảnh sát đang lơ lửng trên trời. Trong chốc lát, các ngươi không thể xử lý ổn thỏa được, vì vậy bây giờ các ngươi đã lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống. Nếu bỏ đi với hai bàn tay trắng thì rất mất mặt. Còn liều một ván thì các ngươi chưa chắc có thể giết được hai người chúng ta. Mà nếu dây dưa mãi thì sớm muộn gì cũng bị HL bao vây.” Hắn thò tay ra chỉ về phía Bottlelinos: “Vì vậy, bây giờ ngươi có nói gì cũng vô dụng thôi. Ta sẽ không để các ngươi chạy thoát, cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức liều mạng với các ngươi. Ngươi cứ đợi quân đội của đơn vị thứ hai đến, sau đó suy nghĩ xem nên đầu hàng hay đợi xử tử tại chỗ.”
Huyệt thái dương của Bottlelinos bỗng nảy lên thình thình. Cơ bắp toàn thân căng phồng tới mức sắp phá rách quần áo. Hắn thò tay nắm lấy thánh giá khổng lồ ở đằng sau với vẻ giận dữ: “Tên hèn nhát! Ngươi thật sự cho rằng ta không thể giết ngươi được sao…”
Suez Cedric ngập ngừng muốn nói gì đó. Hắn định ngăn cản hành động của giám sát trưởng nhưng hắn bỗng suy nghĩ: Faeroe đã phát hiện được mục tiêu của phe mình, với lại mình cũng không có viện quân, mà hung thủ lại chậm chạp chưa xuất hiện nên bây giờ tốc chiến tốc thắng mới là thượng sách.
Thế là hắn cũng không nói nữa mà chuẩn bị chi viện cho Bottlelinos.
Paperman đang lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, sau đó lại thấy bên dưới bắt đầu có hành động nên cảm thấy mọi chuyện sắp hỏng bét. Thế là hắn giảm độ cao xuống còn cách mặt nước một mét rồi nói với Faeroe: “Phải cẩn thận, ta đến giúp ngươi.”
Faeroe cảm thấy rất buồn cười. Chẳng lẽ một trong những cao thủ có thể đếm trên đầu ngón tay của HL tại châu Âu mà lại cần một cảnh sát bình thường giúp đỡ sao?
Nhưng hắn cũng biết trong tình huống hiện giờ không thể nhiều lời nên nói: “Tùy ngươi, nếu ngươi bị giết thì ta cũng không có cách nào khác.”
Cùng lúc đó, trên bầu trời đằng xa đã có thể thấy vài đốm sáng lờ mờ đang từ từ đến gần. Đó là trực thăng chiến đấu của HL, còn trên mặt biển cũng xuất hiện một vài cái đốm sáng đang nhấp nháy, chắc hẳn là tàu con thoi thiết giáp. Còn phía đất liền, trên bên cảng sớm đã dày đặc xe cảnh sát. Quân đội của HL còn xuất hiện sớm hơn cả cảnh sát. Bọn chúng đến nơi sau khi Faeroe và Paperman rời khỏi bến tàu được một phút.
Bottlelinos biết sự việc không thể chậm trễ thêm. Nếu nhanh chóng giết chết Faeroe rồi trở về đảo Murano bằng tàu ngầm thì cũng còn kịp. Nếu không, có thể đánh vào thành Venice sau đó cùng thủ hạ chia nhau ra chạy vào thành phố ngầm, tránh khỏi một trận này rồi sau đó trà trộn ra khỏi thành.
Bottlelinos nghĩ đến đây liền hạ quyết tâm nên không còn kiêng dè gì nữa. Chỉ thấy hắn bỗng vung thánh giá lên rồi chém xuống, một dải trắng chợt xuất hiện rồi ập vào bờ xóa với khí thế như muốn xé rách trời và biển.
Trong nháy mắt, bến tàu như phải chịu một trận sóng thần cỡ nhỏ với tốc độ gấp ba lần bình thường. Những cảnh sát và nhân viên HL đứng trên bờ chỉ cảm thấy gió mạnh ùa vào mặt, sau đó bọn họ vừa hét lên đã uống phải hai ngụm nước biển, tiếp đến lại phát hiện hai chân mình đã rời khỏi mặt đất rồi bay lên trời cùng với xe hơi, gỗ vụn, bùn đất, sau đó đập mạnh xuống đất.
Vài giây sau, cảnh tượng trong phạm vi trăm mét xung quanh bến tàu giống như vừa bị nước bẩn tạt lên. Người và vật sứt mẻ nằm la liệt khắp đường phố, tạo nên một khung cảnh bừa bãi.
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Khi những người sống sót tỉnh táo lại thì chợt nghe thấy tiếng ầm ầm như hàng ngàn con ngựa đang phi. Không biết là do tốc độ âm thanh chậm hơn hay là bọn họ đã bị sóng đánh đến nỗi điếc tạm thời.
Trên mặt biển, Faeroe trợn trừng đôi mắt, cơ bắp toàn thân đều căng cứng. Nắm tay đang siết chặt của hắn cũng không tự chủ mà run rẩy. Trong vài giây ngắn ngủi vừa rồi, dù hắn thấy rõ mọi chuyện xảy ra nhưng vẫn không đủ năng lực và không gian để trốn tránh. Thế mà lúc này, hắn vẫn không bị tổn thương chút nào vì người đàn ông bên cạnh hắn đã dùng đôi cánh giấy để chặn đứng nước biển ập đến.
Một cánh của Paperman bao lấy thân thể mình còn một cánh ngăn trước mặt Faeroe. Trước cơn sóng dữ do thánh giá tạo nên, hắn vẫn không chút sứt mẻ và đứng vững như Thái sơn.
"Rốt cuộc thì ngươi là ai..." Ánh mắt Faeroe nhìn Paperman giống như nhìn một quái vật. Cho dù Bottlelinos là tội phạm nguy hiểm cấp ba nhưng nếu không cầm thánh giá thì Faeroe cũng không để vào mắt. Vậy mà viên cảnh sát này lại dùng năng lực của thân thể để chống lại đòn tấn công của thánh giá? Chẳng lẽ... hắn cũng là cường giả cấp Cường?! Hơn nữa hắn vẫn là cảnh sát mà không gia nhập HL?
Bottlelinos cảm thấy lưng mình đang chảy đầy đổ mồ hôi lạnh. Biểu hiện của Paperman hiển nhiên đã khiến hắn sợ hãi. Lúc này, giám ngục trưởng của chúng ta đã không còn lòng dạ để chiến đấu. Hung thủ mà hắn muốn tìm vẫn chưa xuất hiện nhưng lại ló ra Faeroe, một thành viên trong Viên Tước Mãng Long, sau đó không biết từ đâu lại chui ra một cảnh sát thần bí mà thực lực của hắn dường như cũng không kém Faeroe. Nếu cùng lúc đối mặt với hai cường giả cấp Cường, vậy thì đừng nói đến nhanh chóng giết chết bọn chúng, chỉ riêng ai thắng ai thua đã là một ẩn số.
Suez Cedric mở miệng rất đúng lúc: “Sếp, ta thấy sự việc hôm nay không tầm thường, không nên ở lại đây lâu, hay là..."
Bottlelinos đang chờ đợi cơ hội xuống thang như vậy, thế là hắn vội nói: “Hừ... quan cầm cờ đã nói vậy thì món nợ này cứ để đấy, sau này...”
“Muốn chạy à?” Một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên phía dưới chân hắn. Sau đó, chỉ thấy một cánh tay với cơ bắp săn chắc bỗng thò lên từ dưới mặt nước rồi bám vào mép tảng băng trôi.
Bấy giờ, một người đàn ông cao lớn bỗng trồi lên khỏi mặt nước.