Phiến Tội

Chương 15: Q.5 - Chương 15: Quyển 5 - Chương 15: Mirror Face




Ngày 9 tháng 4, một nơi tại quận Song Ưng.

Sườn dốc đen, mộ lẻ loi. Nắng chiều ngiêng, nhạn bay về.

Lúc Gambling Snake đi đến trước mộ sư phụ, nơi đó đã có một người đang đứng. Nhìn đường nét thân hình kia cao lớn cường tráng, hẳn là một người đàn ông trung niên. Hắn mặc một bộ áo khoác màu đen, chiếc mũ sau cổ trùm lên đầu, dáng vẻ thần thần bí bí, giống như một nhà luyện kim của thế kỷ thứ mười chín.

Người nọ không mang hoa tươi đến mà mang một chai rượu mạnh, đó là rượu mà khi còn sống Petrach thích nhất. Lúc này chai rượu trên đất đã trống không, mộ bia lại bị ướt hơn nửa.

Theo ta suy đoán, hành động của hắn rất giàu màu sắc chủ nghĩa lãng mạn, đó là đổ rượu xuống mộ bia, nhưng cũng không loại trừ khả năng hắn mắc tiểu.

Được rồi, chỉ là đùa một chút mà thôi, trở lại chuyện chính.

Đối diện với người xa lạ, Gambling Snake sẽ không tùy tiện buông lỏng cảnh giác. Hắn đi chậm lại, từ từ đến gần, trong lòng vẫn không loại trừ khả năng đối phương đột nhiên ra tay đánh lén mình.

- Cậu là học trò của hắn sao.

Người đàn ông bỗng lên tiếng, hắn không quay đầu lại, giọng nói rất khàn, còn có một loại ngột ngạt giống như nói từ trong hũ.

Gambling Snake không tiếp tục đi tới, dừng lại phía sau đối phương không đến hai mét, trả lời:

- Ngài là bạn của gia sư?

- Bạn từ thuở nhỏ.

Hắn dừng một chút rồi nói:

- Có điều từ ngày hắn gia nhập Thiên Minh, chúng ta cũng không còn liên lạc nữa. Mấy chục năm trôi qua, khi lần nữa nghe được tin tức của hắn thì cố nhân đã qua đời, hài cốt đã lạnh lẽo. Ta lại không có cảm giác đặc biệt gì, cho nên ta cảm thấy chúng ta chỉ là cố nhân, không thể gọi là bạn.

- Ngài còn nhớ được rượu mà gia sư thích nhất, đúng là hiếm có.

Gambling Snake nói.

- Hừ... một ngôi mộ trống mà thôi, ta nghĩ Thiên Minh đã dùng cách khác xử lý thi thể. Hơn nữa cho dù lão quỷ kia thật sự nằm bên dưới, cũng không nếm được mùi vị của rượu này.

Hắn thở dài một tiếng:

- Đời người có rượu phải nên say, cửu tuyền có giọt nào đến tay. Đám thích khách các ngươi hô hào “người theo thân chết, tinh thần bất diệt”, cuối cùng lại mấy người có thể thoát khỏi vận mệnh này.

Gambling Snake không biết trả lời ra sao, sau khi báo thù hắn cũng từng suy nghĩ vấn đề tương tự, một kẻ như mình rốt cuộc sau này nên đi về đâu:

- Ngài đã không tin vào lễ tế, cần gì đến đây gặp cố nhân.

Người đàn ông kia xoay lại, áo khoác màu đen che phủ toàn thân đến mức gió thổi không lọt. Thứ duy nhất có thể nhìn thấy là hai phần ba gương mặt dưới mũ trùm đầu, nhưng nơi đó không có mặt người, chỉ có một chiếc mặt nạ màu sáng bạc.

Bề ngoài mặt nạ đường cong nhẵn nhụi, có hình bán nguyệt hơi nhô ra ngoài, vì vậy không nhìn thấy đường nét của khuôn mặt, cũng không lộ một chút da nào, còn về bộ phận từ cằm trở xuống đều bị che sau cổ áo kéo cao, không nhìn thấy được.

- Ta tới để gặp cậu, Gambling Snake.

Người mặt gương nói.

- Không biết tiền bối có gì chỉ giáo.

Gambling Snake thay đổi cách xưng hô, bởi vì chỉ cần là người, sau khi nhìn thấy tạo hình kinh hãi như vậy đều sẽ nhận định đối phương không phải là người bình thường.

- Ta cũng không phải thích khách gì, hai chữ tiền bối không nhận nổi. Còn về cái tên mà cha mẹ đặt cho, loại người giống như cậu và ta dĩ nhiên đã sớm vứt bỏ rồi. Cậu có thể gọi ta là Mirror Face, cũng không cần mở miệng là kêu “ngài”. Chỉ hơn nhau chút tuổi mà thôi, không đáng để gọi như vậy.

Mirror Face nói xong, một bàn tay từ trong áo khoác đen vươn ra, bên trong cũng mặc trang phục đen kịt, trên tay còn mang một chiếc găng màu đen bằng da:

- Trước tiên cậu xem đoạn ghi hình này một chút.

Gambling Snake nhận lấy máy chiếu di động trên tay đối phương, nửa tin nửa ngờ nhấn xem. Cảnh tượng hiện lên trên màn hình là một căn phòng nhỏ hẹp, vị trí ống kính ở góc trần nhà, chính giữa phòng có một chiếc bàn, một bên là hai tên sĩ quan mặc quân phục HL đang ngồi, bên kia là một bóng người quen thuộc. Gambling Snake rất nhanh nhớ được người kia là ai, hắn ngẩng đầu nhìn Mirror Face:

- Ghi hình vào lúc nào?

Mirror Face nói:

- Buổi tối ngày xảy ra vụ cướp ngân hàng, cậu còn đang trên đường về nhà, tên cướp may mắn sống sót này đã bị tổng bộ HL của quận Phong Diệp bí mật mang đi từ trong cục cảnh sát Winnipeg. Sau đó tất cả tin tức liên quan đến kẻ này, lúc công bố ra ngoài quá nửa đều trải qua chính phủ “sửa đổi”.

Tiếng gào của tên cướp trong máy chiếu khiến Gambling Snake lại chú ý vào.

- Các ngươi phải tin ta! Ta không phải là thủ phạm chính! Ta bị người khác uy hiếp! Đây là giao dịch! Các ngươi hiểu chưa?

Biểu hiện của hai tên sĩ quan kia rất nghiêm túc:

- Chúng ta hỏi cái gì thì ngươi trả lời cái đó, bớt nói nhảm đi!

- Tại sao các ngươi không hiểu? Ta bị ép buộc! Ta phải cướp năm trăm ngàn tiền mặt! Sau đó đưa đến địa phương chỉ định! Ta phải thành công! Ta phải hoàn thành nhiệm vụ vào mấy giờ trước! Tại sao các ngươi không nghe ta nói! Cầu xin các ngươi! Mau thả ta ra!

Hắn bị tra tấn trên ghế, chiếc ghế được cố định trên đất.

Chỉ thấy tên cướp kia giống như phát điên ra sức vùng vẫy, gào thét, dù cổ tay bị còng siết ra vết máu, hắn cũng không hề quan tâm. Chân phải lúc ban ngày bị Gambling Snake bắn nát, mặc dù đã trải qua trị liệu đặc biệt của HL, nhưng lúc này dưới tấm vải thưa lại rỉ ra nhiều máu, thấm ướt mặt đất dưới bàn.

Hai tên sĩ quan kia dường như đã mất kiên nhẫn, thấp giọng nói mấy câu vào máy truyền tin. Sau đó có vài người đi vào, tiêm thuốc mê cho tên cướp rồi kéo ra ngoài. Đến đây thì đoạn ghi hình cũng chấm dứt.

Gambling Snake trả máy chiếu lại cho Mirror Face, hỏi:

- Làm sao ngài lấy được đoạn ghi hình này?

- Đây là một đoạn ghi hình vô dụng, một đoạn dữ liệu bị xóa bỏ, cho nên ta mới có thể lấy được.

Mirror Face giải thích:

- Hệ thống của HL rất khó xâm nhập, trên toàn thế giới có thể hack vào hệ thống cấp bậc như HL không quá mười người, đương nhiên trong đó không có ta. Nhưng mà... ta biết một lỗ hổng trong hệ thống của bọn họ, mỗi ghi chép bị bọn họ xóa bỏ đều sẽ lưu lại dữ liệu ngắn ngủi trên bios, chỉ cần nhanh tay thì có thể lấy ra trước khi tin tức hoàn toàn biến mất.

Gambling Snake nói:

- Như vậy tại sao ngài lại vừa khéo trộm được tin tức kia? Ngài giám thị tổng bộ HL ở quận Phong Diệp suốt hai mươi bốn giờ sao? Còn nữa, vì sao HL lại cảm thấy hứng thú với loại vụ án cướp ngân hàng này? Nếu nguyên nhân là vì ta, vậy thay vì thẩm vấn tên cướp kia, không bằng trước tiên bắt ta còn thực tế hơn.

Sau nột tiếng cười lạnh, Mirror Face trả lời:

- Bọn họ hành động nhanh như vậy, là vì tên cướp kia đã khai ra một cái tên.

Gambling Snake nhớ lại nội dung đoạn ghi hình, nói tiếp:

- Ngài muốn ám chỉ thủ phạm chính mà hắn nói?

Mirror Face nói:

- Đúng, bất kỳ vụ án nào, một khi có liên quan đến cái tên đó, lập tức sẽ không do cảnh sát bình thường quản lý nữa. Vụ án sẽ trực tiếp tăng đến cấp bậc nguy hiểm cao nhất của HL. Thứ cho ta nói thẳng, với thực lực của cậu, cậu cảm thấy cấp bậc nguy hiểm của mình là bao nhiêu? Hai? Hay là ba? Hừ... vậy còn kém xa để khiến tổng bộ địa phương của HL phải huy động nhân lực, làm lớn chuyện này.

Gambling Snake nói:

- Chẳng lẽ ngài muốn nói, người chỉ thị tên kia cướp ngân hàng là đại đoàn trưởng kiêm giáo hoàng cấp Cuồng của Giới Luật Thép?

Hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi lại mà thôi. Theo hắn biết, trên toàn thế giới có thể đạt đến nguy hiểm cấp năm cũng không có mấy người.

Mirror Face chỉ lạnh lùng trả lời:

- Cậu cảm thấy cấp năm chính là cấp bậc nguy hiểm nhất sao?

Câu này không giống như đang nói đùa, cho nên Gambling Snake cũng không cười. Hắn đã chuẩn bị tâm lý, bởi vì hắn cảm thấy những lời sắp nghe được sẽ lật đổ thế giới quan của mình.

Nhưng Mirror Face không nói ra tên gọi của cấp bậc cao nhất kia, mà đổi thành nói:

- Trong danh sách, cấp bậc đó chỉ có một người. Ta phải dùng diện mạo như hiện giờ để gặp người khác, cũng là do hắn ban cho. Vì vậy một khi nhận được tin tức liên quan đến người đó, không chỉ có HL, ta dĩ nhiên cũng sẽ lưu ý kỹ càng, đây là lý do ta lấy được đoạn ghi hình này.

Mirror Face dừng lại mấy giây, sau đó nói tiếp:

- Mới đầu ta không rõ lắm, thậm chí không thể xác định chuyện này có thật sự liên quan đến “người đó” hay không. Nếu là hắn ở sau lưng giở trò, vậy chuyện này tuyệt đối chưa kết thúc, cướp ngân hàng nhất định chỉ là bắt đầu, tạo thời cơ để chuyện kế tiếp có thể phát triển theo ý muốn của hắn.

- Sau đó một số người không tầm thường đi đến Winnipeg, sự chú ý của ta cũng dần dần chuyển sang trên người cậu. Về sau cậu liên tục chém giết, cho đến năm ngày trước lúc giết chết Gilson II, ta đã hiểu được. “Người đó” một tay đạo diễn vụ cướp ngân hàng, chính vì muốn vạch trần thân phận của cậu, “dẫn dắt” cậu đi báo thù, trở lại giang hồ.

Gambling Snake nói:

- Rốt cuộc ngài đang nói đến ai?

- Cậu có từng nghe đến một cái tên, Thiên Nhất.

Câu này của Mirror Face khiến Gambling Snake nghẹn họng nhìn trân trối, nhưng trong trí nhớ những mảnh vụn khiến người ta không thể giải thích, vào giờ phút này dường như dùng một phương thức khó mà tưởng tượng, nhưng lại phù hợp logic nối liền với nhau, trở thành một sợi dây hoàn chỉnh.

Gambling Snake nhớ lại... mỗi tháng Tom Stoll đều đến ngân hàng vào cùng một ngày. Ngày 10 tháng 3 đó lúc hắn hết giờ làm ở công ty, cùng với thời điểm lái xe tạt qua ngân hàng, đều có thể tính toán được. Đúng! Thông qua quyển sách nội tâm! Bất kỳ người nào cũng có thể nắm giữ hành tung của mình một cách chính xác. Bởi vì có vụ cướp ngân hàng, mới khiến cho gã trai luôn nép mình này xuất hiện trên trang đầu tin tức, mới có kẻ thù tìm đến cửa, mới có một chuỗi hành động báo thù sau đó của hắn.

Nghĩ đến đây, Gambling Snake lại không nén được hoài nghi. Cho dù mình có mặt trên tin tức của một bộ phận truyền thông, chẳng lẽ Gilson II lại vừa khéo đang xem tin tức liên quan sao? Hay là... Hắn lập tức cười lạnh, nghĩ đến với bản lĩnh của kẻ gọi là “Thiên Nhất” kia, muốn khiến Gilson II nhìn thấy tin tức mà không lưu lại dấu vết, cũng không phải chuyện khó.

Mirror Face thấy một người vui giận không thể hiện ra ngoài như Gambling Snake thần sắc cũng biến đổi mấy lần, đoán rằng hắn đã hiểu được, vì vậy lại nói:

- Một tháng nay cậu làm cũng không tệ, lại là học trò của cố nhân, ta cảm thấy có thể tín nhiệm cậu. Nhiều năm qua ta vẫn luôn tìm Thiên Nhất, để báo thù...

Tấm gương trên mặt hắn phản chiếu gương mặt của Gambling Snake, gương mặt đó lại khôi phục lãnh khốc và bình tĩnh:

- Cậu muốn cùng đi gặp hắn không?

Gambling Snake trả lời gần như không suy nghĩ:

- Cầu còn không được.

Đón đọc chương mới nhất tại Tàng Thư Viện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.