Lạc Dịch là một phiến tử.
Có người nói, từ Thanh Hoa() đi ra là người điên, từ Bắc Đại() đi ra là người ngu, từ Nhân Đại() đi ra là phiến tử.
() Thanh Hoa: Đại học Thanh Hoa Trung Quốc
() Bắc Đại: Đại học Bắc Kinh Trung Quốc
() Nhân Đại: Đại Hội Đại biểu nhân dân Trung Hoa
Lạc Dịch là từ Nhân Đại đi ra, hơn nữa còn không học qua đại học, thi tốt nghiệp toán 34 điểm khiến hắn cùng đại học vô duyên.
Cho dù vậy hắn vẫn là một phiến tử, hơn nữa còn là một phiến tử không chút cảm tình.
Làm một thanh niên thế kỉ 21 có chí hướng không tam không chỉ tiêu, mục tiêu của mỗ phiến tử là khiến 100 cô gái vì hắn mà khóc, thực tế đã có 69 cô gái khóc và nói với hắn: “Chúng ta không hợp vậy nên chúng ta chia tay nhưng là ta sẽ nhớ kỹ ngươi cả đời.” Sau đó sung sướng mà chạy qua ôm ấp người mới. Vì vậy mỗ phiến tử vô cùng đau đớn.
Đột nhiên có một ngày, cơ hội tới, một phú bà quyết định bao dưỡng hắn, giữa lúc mỗ phiến tử vui mừng hướng tới tương lai sinh hoạt ăn no ngủ kỹ thì, hắn xuyên qua.
Nguyên nhân là một vỏ chuối.
Vậy nên, Lạc Dịch ở trong một khu rừng rậm, nhìn chằm chằm một vật thể màu vàng, suy nghĩ về vấn đề lớn nhất của nhân loại: Albert Einstein từng nói qua, muốn phá tan thời không cần phải có tốc độ ánh sáng siêu việt, vậy nên hắn vừa đạp phải vỏ chuối kia rồi trượt đi bằng tốc độ ánh sáng đúng không…ta sát! Đây thật ra là ngụy trang thần linh x vỏ chuối đi!
Sau đó, thần phủ xuống.
“Thời không số 377, không gian tọa độ 253x643x361, thời điểm 74×463, đã đến…mễ sách!” Một thanh âm hoa lệ mà ưu thương vang lên, thanh âm tràn ngập cảm xúc u buồn… Nếu bỏ qua âm thanh khả ái cuối cùng.
Lạc Dịch rất bình tĩnh, rất ổn định, im lặng nhìn một vật sáng không rõ xuất hiện trước mặt mình.
“…Hệ thống khởi động, đã kết nối với nguồn…chứng thực…” Một thanh âm vang lên, rõ ràng giống nhau, nhưng không mang theo ưu thương mà lại lạnh lùng máy móc: “…Khởi động hoàn tất, lần đầu gặp mặt, player, ta là công lược.”
Lạc Dịch rất bình tĩnh, tiếp tục duy trì ổn định.
…Ta sát! Công lược là cái gì?!
Có lẽ tìm một chỗ nhắm mắt lại rồi mở mắt ra sau đó bye bye cái giấc mơ ngu xuẩn này đi là lựa chọn tốt nhất, nhưng chỉ sợ nhắm rồi mở ra liền bye bye cái thân thể này luôn.
Vật sáng bất minh bỗng nói một câu làm mỗ phiến tử bỏ đi ý nghĩ trong đầu.
“Muốn trở về không?”
Tốt, thì ra là vé máy bay hai chiều.
“…Làm thế nào?”
“Đạt được tiến độ.” Thanh âm dễ nghe kia nói: “Tiến độ 100% ngươi có thể trở về thời không ban đầu.”
“Tiến độ?”
“Một tiêu chuẩn đo lường của đại lượng vô hướng, giống như 100 đồng mua được đồ 100 đồng.”
Lạc Dịch khiêm tốn hỏi: “Làm cách nào đạt được?”
“Hoàn thành nhiệm vụ công lược.” Thanh âm máy móc không chút tình cảm giải thích: “Độ khó của nhiệm vụ chia ra các mức S, A, B, C, D. Hoàn thành nhiệm vụ đạt được các tiến độ 30%, 10%, 5%, 1% và 0.1%.”
“…Ngươi trực tiếp nói hết những gì cần biết cho ta.”
Thanh âm tự xưng là công lược dừng lại một chút, sau đó với tốc độ kinh khủng mà phun ra một đoạn dài: “Cái gọi là công lược tức là Player từ nhân vật công lược thu được vật phẩm. Quy trình công lược: Player lựa chọn mức độ và hình thức à xác định công lược nhân vật và vật phẩm công lược à Công lược chuẩn bị à tiếp xúc được công lược nhân vật hoặc vật phẩm công lược à Công lược bắt đầu à Công lược à Thu được vật phẩm công lược à Công lược kết thúc. Quy tắc công lược: Vật phẩm phải do chính công lược nhân vật đưa cho player loại bỏ nhiệm vụ công lược bị trừ x5 tiến độ Công lược chỉ ở giai đoạn [Công lược chuẩn bị] mới cung cấp trợ giúp…”
Lạc Dịch ngơ ra, đờ đẫn, chết lặng, sau đó khóc rống nước mắt chảy dài: “…Ta sai rồi, ngài cứ từng bước giải thích cho ta đi…”
Mỗ phiến tử tìm một chỗ trống ngồi xổm xuống, tìm một nhánh cây, vẽ lên mặt đất hai người, một người hai bên trái phải có một hình tròn, người còn lại hai bên trái phải có một hình vuông.
“Để ta sắp xếp một chút, ví dụ đây là ta…” Lạc Dịch chỉ người hai bên trái phải có một hình tròn: “Ý của người là, nếu ta nhận được nhiệm vụ từ ngươi, ta phải từ người này…” Cành cây chỉ người còn lại: “Cũng chính là công lược nhân vật lấy được vật phẩm?” Sau cùng chỉ đến hình vuông: “…Giải thích quy tắc thứ nhất của công lược…”
“Công lược vật phẩm phải do chính nhân vật công lược chủ động đưa cho, ăn cắp, cướp giật…Các loại phương thức tương tự đều không được.”
“…Nói cách khác, nhất định phải là người này “Tự nguyện” “Tự tay” đưa cho ta, cũng không thể gửi qua sao?”
“…Không thể. Phù hợp độ 89%, ngoại trừ trường hợp: Công lược nhân vật tử vong, công lược trong quá trình nhân vật công lược tử vong thì nhiệm vụ công lược đổi thành Player chỉ cần thu được vật phẩm công lược.” Sau thanh âm lạnh lùng nói thêm một câu: “Trừ đi 50% tiến độ.”
…Ta sát!!!
Lạc Dịch muốn cào tường, hắn cầm nhánh cây chỉ lên nhân vật công lược: “Công lược nhân vật, nhất định phải sống sót.”
“…Sau đó, ngươi có nhắc đến trợ giúp?” Lạc Dịch vẽ vòng tròn: “Cần phúc lợi, công lược vốn là vì thông qua trò chơi mà tồn tại.”
“Công lược có thể cung cấp hai loại trợ giúp, một loại trợ giúp miễn phí và một loại trợ giúp có thù lao. Công lược sẽ cung cấp hai loại hình thức cho player lựa chọn, một loại là tin tức hình thức, công lược sẽ cung cấp toàn bộ tin tức về công lược nhân vật cùng vật phẩm. Một loại là lộ tuyến hình thức, cung cấp đầy đủ cách thức công lược đối với nhân vật công lược, nhưng tất cả tin tức về nhân vật công lược cùng vật phẩm đều bị cấm cung cấp. Ở trên là loại trợ giúp miễn phí, không cần dùng tiến độ đổi lấy.”
“Trợ giúp có thù lao: Thứ nhất, cung cấp dịch vụ “Toàn biết”: Có thể mua bản tư liệu thời không, trợ giúp tất cả các loại tin tức, tin tức hữu hiệu không được vượt qua thời không hiện tại. Thứ hai, cung cấp dịch vụ “Thân thế”: giúp thiết định tư liệu về bối cảnh và thân phận của nhân vật, bối cảnh đổi mới sẽ đem bối cảnh trước kia xóa hết đi. Thứ ba, cung cấp dịch vụ “Trọng sinh”: Có thể có được một thân thể mới, tạo ra dựa trên thân thể ban đầu, có một chút biến đổi, tỉ suất hối đoái mỗi lần sử dụng là x10. Sau khi tiêu hao tiến độ, công lược so sánh 1% tiến độ với một ngày không sử dụng bất kỳ trợ giúp nào…”
“…Cũng có nghĩa là ta có thể lấy tiến độ đổi thành tiền, từ ngươi mua tình báo, đổi lấy thân thể, dựng bối cảnh, sau đó mỗi khi dùng 1% tiến độ, ngươi sẽ bãi công một ngày, phải không…”
“Giống khoảng 97.6%, ngươi có thể hiểu như vậy.”
…Ta sát!!!
Lạc Dịch run rẩy viết lên hình trong hai chữ “Thương ***”(), suy nghĩ một chút, cố gắng đem từ “Thương” sửa thành tử “Hắc”.
() Thương ***: Cửa hàng
“Nói tóm lại.” Lạc Dịch nhẹ bóp trán: “Cũng có nghĩa là ta đi lấy đạo cụ COS() từ NPC ngươi rồi tiếp nhận nhiệm vụ tới chỗ BOSS lấy bảo vật, sau khi kết thúc nhiệm vụ thu được kinh nghiệm, sau đó lại dùng kinh nghiệm đổi lấy đạo cụ, hơn nữa lại phải chú ý ngày NPC bãi công. Nếu kinh nghiệm đủ ta có thể thăng cấp, lúc đó ngươi sẽ đá ta về lại thế giới cũ phải không?”
() COS: Cosplay
() NPC: Viết tắt của từ NON-PLAYER CHARACTER. NPC là nhữg nhân vật đc thiết kế sẵn trog game để hỗ trợ người chơi. Ở các game online NPC giúp cho nhân vật của mình làm các nhiệm vụ
nói chung mỗi NPC trong game đảm nhận các chức vụ khác nhau
“Giống khoảng 92.4%.” Công lược nhàn nhạt nói: “Có một chút ngươi nói sai, đá ngươi về thế giới cũ không phải ta, là xuyên việt.”
“…Xuyên việt?”
Vật sáng lóe lên một cái, cuối cùng một thanh âm u buồn do dự vang lên: “…Xin chào…Ta là xuyên việt…mễ sách.”
Lạc Dịch ngốc trệ.
“…Player, ngươi có thể sử dụng xuyên việt, mễ sách…” Thanh âm duyên dáng như tiếng đàn violon trầm thấp đầy từ tính: “…Ở trong thời không 377, ngươi có thể tự do xuyên việt, mễ sách…”
“Xuyên việt?” Lạc Dịch theo bản năng thò tay, lại xuyên qua vật sáng kia, không chạm được cái gì: “Ngươi là nói ta có thể xuyên việt!?”
“Đúng vậy…chỉ có điều phải ở trong thời không 377, ngươi đang ở thời không 9743 nha. Ngoại trừ tiến độ 100%, còn lại xuyên việt không thể đem ngươi về lại thế giới cũ… Ngươi có thể xuyên qua không gian ở cùng một thời điểm tới một không gian khác, cũng có thể xuyên qua thời gian, ở cùng một nơi tiến đến một thời điểm khác…Mau đạt được tiến độ nha, mễ sách…”
Hắc ***!!! Cái đám hắc *** chết tiệt này!!!
“…Cái kia…Thời điểm xuyên việt phải chú ý thời gian rõ ràng…Xuôi dòng thời gian thì là xuyên tới tương lai, nghịch dòng thời gian thì là xuyên về…” Thanh âm “mễ sách” chưa kịp vang lên, vật sáng lóe lên một cái, sau đó đứng yên.
“Xuyên việt muốn ta nói cho ngươi một câu cuối cùng.” Thanh âm máy móc lạnh như băng vang lên lần nữa: “Xuyên việt và công lược sử dụng tiến độ giống nhau, dùng 1% tương ứng với một ngày không sử dụng bất kỳ dịch vụ gì…mễ sách.”
Rõ ràng là cùng thanh âm, cùng câu nói, thế nhưng cảm giác lại khác biệt, thanh âm băng lãnh nói cái từ cuối mang cũng mang theo một sự băng lãnh.
“…Xuyên việt đâu?”
Công lược không biết vì sao dừng lại một chút, rồi mới trả lời: “Ta tỏ vẻ xuyên việt muốn ẩn mình, theo tư liệu, người chế tạo thấy xuyên việt quá mức u buồn mà cưỡng chế tăng thêm âm cuối, xuyên việt không thích âm cuối đó nên xuyên việt rất ít khi xuất hiện.”
…Thật sự là bi kịch a.
“Thuận tiện nói một tiếng, ta đang học môn “Nhân loại tình cảm học”, bởi vậy nên phần lớn thời gian ta sẽ xuất hiện.” Thanh âm công lược lạnh lùng nói: “Cần chỉ giáo nhiều.”
Hắn rốt cuộc đang gặp phải cái gì a! Một cái thì là thanh âm u buồn âm cuối khả ái, một cái không tình cảm muốn học tập tình cảm của nhân loại…Nhất định là phương pháp hắn rời giường không đúng a!
“…Còn gì nữa không?”
Công lược lóe lên một cái, dường như trong nháy mắt biến thành màu đỏ sau trở lại như cũ: “Cảnh cáo: Player cần chú ý, tiến độ âm sẽ đóng cửa công lược và xuyên việt vĩnh viễn.”
“Fuck…” Lạc Dịch mở to hai mắt: “Vậy ca chẳng phải là vĩnh viễn ngồi đây mà COS?”
Công lược không trả lời, cam chịu:
“…Chính là những cái này sao, cái gọi là, quy tắc.”
“Những ý chính đại khái đã giải thích qua, muốn biết chi tiết player có thể sau khi kế thừa xem điều luật của công lược và xuyên việt.”
Lạc Dịch vô cùng nghi ngờ, chỉ là nếu không đưa ra nghi vấn chuẩn xác, công lược sẽ không bao giờ nói ra, như một đồ vật được lập trình tinh vi.
“Kế thừa?”
“Sau kế thừa, ngươi tiến vào D cấp, có thể sử dụng những thứ vừa giải thích ở trên.”
Lạc Dịch ngẩn người, bỗng nhiên hét lớn: “Ta sát! Ngay từ đầu đã bị ngươi lừa gạt!” Lạc Dịch trừng vật sáng trước mắt: “Vì sao lại là ta?! Ca có cuộc sống tốt như vậy bỗng dưng bị các ngươi làm cho xuyên không, còn muốn ca tham gia trò chơi công lược này?!”
Công lược chỉ nói một lời, nghiêm túc nói: “Player, có kế thừa hay không, thỉnh lựa chọn.”
“Ngươi đây là ép buộc! Ta muốn tố cáo hắc *** này!”
“Player, có kế thừa hay không, thỉnh lựa chọn.”
“Các ngươi không được như vậy, các ngươi mang ta đến đây có hay không hiểu được cảm nhận của ta.”
“Player, có kế thừa hay không, thỉnh lựa chọn.”
“Ta sát!!!”
“Player, có kế thừa hay không, thỉnh lựa chọn.”
“…”
“Player, có kế thừa hay không, thỉnh lựa chọn.”
Lạc Dịch bất lực, lúc này, vật sáng không tiếp tục lặp lại nữa, thế nhưng lời nói kế tiếp làm hắn nhảy dựng.
“Player không đáp lại, chấp nhận bỏ qua, hệ thống công lược trong 10 giây đóng lại, xuyên việt trong 20 giây đóng lại, bắt đầu đếm ngược, 10, 9, 8, 7…”
“Ngươi, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy…”
“…6, 5, 4…”
Mắt thấy thời gian sắp hết, Lạc Dịch buông tha giãy giụa, phẫn nộ như sắp bước vào ngôi mộ hôn nhân: “Ta nguyện ý!”
Thế nhưng công lược vẫn hờ hững tiếp tục đếm: “…3, 2…”
Trái tim Lạc Dịch như muốn nhảy ra ngoài, phản ứng kịp thời hô to: “Có!”
“Player chọn “Có!”, kế thừa bắt đầu, có xác nhận hay không, có hay không, thỉnh lựa chọn.”
“…Có…” Lúc này Lạc Dịch ngay cả khí lực giãy giụa cũng không có.
“Player chọn “Có”, kế thừa bắt đầu.”
Vật sáng trong nháy mắt nổ ra, biến thành vô số mảnh nhỏ, vô cùng lộng lẫy, thanh âm từ bốn phía vang lên: “Xin lựa chọn vị trí đeo công lược.”
“…Cổ tay trái đi.”
Vô số mảnh nhỏ tụ lại, bay về phía cổ tay Lạc Dịch, ánh sáng lóe lên. Một lúc sau, ánh sáng tản bớt, trên cổ tay Lạc Dịch xuất hiện một cái vòng màu đen, ôm chặt lấy cổ tay trái, như một chiếc còng tay, phía trên là một vài vệt đỏ.
Lạc Dịch nhẹ nhàng đụng hắc hoàn, một thanh âm vang lên trong đầu.
“Kế thừa hoàn tất, ngươi bây giờ có thể xem xét quyền hạn của D cấp, cần chú ý, nếu muốn dùng xuyên việt thì phải chạm vào hắc hoàn, hắc hoàn rời khỏi thân thể đồng nghĩa với việc công lược và xuyên việt rơi vào trạng thái hôn mê.”
Lạc Dịch hít sâu một hơi, sau đó trầm tĩnh lại, đầu óc trống rỗng, mỗ phiến tử nghĩ đầu óc của hắn giống như bị bắn thành một tổ ong. Lúc này, thanh âm công lược vang lên lần nữa.
“Player, nhiệm vụ công lược cũng không phải trò chơi.” Thanh âm không chút cảm xúc vang lên, dường như mang theo một chút ý tứ trang trọng: “Mà là thử thách và phán quyết.”
“Player, ngươi…Có tội.”