Edit: Dờ
Thu Thu vươn tay kéo tấm rèm, mở bình trà của Tần Sấm ra uống một ngụm cho tỉnh táo.
Nước trà đã lạnh ngắt, Thu Thu nhẹ chân nhẹ tay lấy bình giữ nhiệt đổ nước ấm vào.
Xuyên qua kính xe có thể nhìn thấy khu phục vụ vẫn đèn đóm sáng trưng, cho dù là đã về khuya nhưng vẫn có rất nhiều xe ra vào.
Luôn có âm thanh nho nhỏ truyền đến, Thu Thu chỉ sợ một chút tiếng động nhỏ cũng làm Tần Sấm thức giấc.
“Bíp bíp...” Tiếng còi xe từ xa vọng lại, Tần Sấm trở mình một cái. Thu Thu nín thở không dám động đậy, nào ngờ Tần Sấm lại mơ màng gọi, “Thu Thu...”
Thu Thu sửng sốt, vội vàng bò dậy vén tấm rèm lên. Giường trên tối đen, cậu thấy Tần Sấm vẫn còn đang ngủ.
Sau khi xác nhận rằng Tần Sấm chỉ nói mớ, Thu Thu mới buông rèm ngồi xuống.
“Bíp bíp... “ Tần Sấm nghe thấy tiếng gì đó, anh còn nhớ là hai người bọn họ đang ở khu phục vụ.
Hai người bọn họ? Tần Sấm chợt nhớ ra, Thu Thu đâu? Thu Thu sao lại không ở đây? Đuổi theo bọn trộm dầu sao?
Anh vừa định mở miệng ra gọi thì Thu Thu trần truồng đứng phất tay với anh, “Sấm ca...” Phát âm của cậu vẫn cứng nhắc như trước.
Tần Sấm nhìn bốn phía, đây không phải là con sông mà hai người bơi lúc sáng, vừa định bắt lấy cổ tay cậu thì Thu Thu cười khúc khích né tránh.
Càng tránh Tần Sấm càng muốn bắt lại, Thu Thu né trái né phải, suýt ngã vào trong nước, Tần Sấm thuận tay kéo cậu ôm vào ngực.
Hai thân thể trơn bóng kề sát nhau, Thu Thu ngẩng đầu lên, hai tay vòng lấy cổ Tần Sấm, “Sấm ca...”
Đôi môi hồng ngay trước mắt, Thu Thu kiễng chân ghé lại gần hơn. Hai trái tim cùng đập mạnh, Tần Sấm vô thức nâng mông Thu Thu bế cậu lên.
Ánh mắt trời rơi trên cánh môi cậu, môi dính nước bóng loáng nhìn rất mềm mại, không biết hôn lên sẽ là cảm giác thế nào.
Tần Sấm muốn thử xem, anh đang đợi Thu Thu tới gần thêm một chút sẽ dịu dàng hôn, bàn tay lớn siết chặt lấy mông cậu.
“Bíp bíp bíp...” Tần Sấm bị tiếng còi xe đánh thức, anh bật dậy, đầu “coong” một cái đập vào thành xe.
Thu Thu bị tiếng động làm cho giật mình, cậu kéo rèm ra thì thấy sắc mặt kích động của anh.
Như bị bắt quả tang, Tần Sấm ấp úng nói, “Thu... Thu Thu...”
Thu Thu nghe thấy rõ tiếng đụng đầu khi nãy, vội vàng leo lên xem đầu Tần Sấm có bị làm sao không.
Hình dáng nhỏ bé xuất hiện trước mắt Tần Sấm, bàn tay nhỏ của cậu luồn vào trong tóc anh nhẹ nhàng xoa xoa, thấy Tần Sấm không kêu đau thì mới yên tâm ngồi xuống.
Dường như nhiệt độ trên giường còn cao hơn bên ngoài, hơi thở của Thu Thu gần ngay trước mặt, Tần Sấm cảm thấy không ổn rồi.
Lần đầu tiên anh mơ kiểu này, đối tượng là một chị gái lớn tuổi hơn ở trong thôn.
Sau khi trưởng thành thì xem dăm ba cái đĩa phim, nhân vật trong mơ đổi thành mấy cô nàng xinh đẹp.
Lần đầu anh mơ thấy một thằng con trai, Tần Sấm kéo rèm ra để ánh nắng lọt vào, hơi thở của cậu vẫn còn đang lượn lờ khiến anh sắp không thở nổi.
Sau khi ánh nắng mặt trời chiếu vào, Tần Sấm mới chú ý đến khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mệt mỏi của Thu Thu, trong mắt cậu toàn tơ máu. Thu Thu canh cả đêm.
Tần Sấm lấy di động ra xem giờ, hơn 7 giờ sáng, anh bảo Thu Thu xuống xe, “Chúng ta đi rửa mặt đánh răng ăn chút gì rồi hãy ngủ tiếp, anh sợ cậu đói giữa đường.”
Thu Thu tuy không hiểu lời anh nói nhưng vẫn theo xuống. Sau khi vốc nước rửa mặt, tinh thần cậu vẫn chưa khá lên được là bao.
Chờ cậu vệ sinh cá nhân xong, Tần Sấm bế cậu lên xe, tự quyết định, “Thôi để anh đi mua, cậu ở trên xe chờ đi.”
Khu phục vụ bán không nhiều loại đồ ăn, bắp luộc, trứng kho, Tần Sấm mua mấy thứ rồi mua thêm một hộp sữa chua. Lúc trở về xe, Thu Thu đã tựa vào ghế phụ lái ngủ say.
Đầu dần dần ngả xuống, sắp lăn ra ghế luôn rồi.
Tần Sấm đỡ lấy đầu cậu, dịu dàng gọi, “Thu Thu... Ăn rồi ngủ tiếp...”
Cậu mơ màng ngủ, mắt không mở nổi. Tần Sấm không đành lòng đánh thức cậu, thấy cậu ngủ ở ghế phụ lái quá khó chịu thì quyết định bế cậu ra đằng sau đặt xuống cái giường phía dưới.
Thu Thu dính gối liền ngủ say, cánh môi ươn ướt giống hệt trong giấc mơ của Tần Sấm.
Tần Sấm vẫn chưa về ghế lái, cúi xuống nhìn chăm chú khuôn mặt lúc đang ngủ của Thu Thu.
Lông mi sao lại dài thế này, còn dài hơn con gái. Tần Sấm quỳ một gối lên giường, khom lưng muốn nhìn rõ hơn.
Ngón tay anh vuốt ve hàng mi dài cong cong, mắt Thu Thu khẽ run lên, Tần Sấm sợ đánh thức cậu nên lập tức thu tay về.
Miệng cũng hồng hồng nhỏ nhắn, môi trên khẽ nhếch như chờ ai tới hôn.
Tần Sấm vuốt tóc Thu Thu, trên đó còn lưu lại mùi dầu gội ở nhà. Trước kia anh thấy dầu gội trong nhà chẳng có mùi gì, bây giờ cứ như trúng ngải, ghé vào hít một hơi thật sâu.
Tóc dài nhìn cũng đẹp, may mà chưa đưa Thu Thu đi cắt tóc.
Tần Sấm không biết anh đang làm gì nữa, không kìm lòng nổi mà dựa vào gần hơn. Trong giấc mơ kia anh không được nếm thử đôi môi này, lòng ngứa ngáy khó nhịn, liền bắt lấy cằm cậu.
Chỉ một cái thôi, Tần Sấm thầm nghĩ. Lúc hai đôi môi chạm vào nhau, đầu Tần Sấm như pháo hoa nổ tung, đùng đoàng nổ đinh tai nhức óc.
Buông Thu Thu ra, anh trở về ghế lái liếm liếm môi, dường như vị giác anh có vấn đề rồi, đầu lưỡi thế mà lại cảm nhận được một chút vị ngọt.
Lén lút hôn một thằng nhóc, Tần Sấm chưa phát hiện ra vấn đề của mình, còn đang trộm mừng thầm trong lòng.
Anh vươn người lấy đồ ăn sáng vừa mua cho vào hộp giữ nhiệt, tâm trạng sung sướng ngâm nga hát rồi khởi động xe, xuất phát đi Vân Nam.
Lúc Thu Thu tỉnh lại thì xe vừa qua trạm cân, đúng lúc xuống khỏi cao tốc.
Tần Sấm đợi cả một ngày, trong lòng ngứa ngáy nhưng không nỡ đánh thức người ta, chỉ có thể đợi Thu Thu tự tỉnh lại.
Mới dậy nên ba hồn bảy vía còn chưa về, Thu Thu rũ mắt leo ra ghế phụ lái. Tần Sấm gõ cái hộp, Thu Thu hiểu ý mở nó ra.
Bên trong đã lạnh ngắt rồi, cũng may là bắp luộc với trứng kho thì không cần ăn nóng.
Chưa có sự cho phép của Tần Sấm, Thu Thu không dám động vào hộp sữa chua, Tần Sấm bèn vươn tay lấy sữa chua đặt trước mặt Thu Thu.
Thu Thu lúc này mới bóc hộp ra ghé miệng vào uống một hớp, uống xong lại đưa qua cho Tần Sấm.
Tần Sấm vốn không muốn uống, ngẫm lại vừa rồi Thu Thu vừa mới ngậm vào, anh áp chế nội tâm đang reo hò, mặt không đổi sắc ghé miệng uống một ngụm.