Trong một phòng khách sạn, đã thấy bốn cậu trai ngồi đây, đang dùng rất nhiều bia.
- Giờ cậu có đi không, tới quán bar nè, mấy bạn nữ đang đợi mình đấy!
- Đi quẩy nào!
Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh đã nghe thấy hai cậu bạn đang uống cùng mình nói như vậy với hai người.
Chung cư cũ, Hoàng Hiểu Đông đang thuê phòng, ở nơi sân thượng đã thấy Hoàng Hiểu Đông ở đây hóng mát, không phải mình hắn mà còn có Phan Thùy Lưu, hai người lúc này còn chưa đi ngủ lại ở đây như là có chuyện tâm sự.
- Nói chuyện!
Hoàng Hiểu Đông khẽ cười nói với Phan Thùy Lưu:
- Cậu có bạn trai chưa!
- Chưa, cậu hỏi làm gì, không được làm bạn trai của mình!
Phan Thùy Lưu ra vẻ không đồng ý, Hoàng Hiểu Đông chỉ biết cười gượng, lại nói với Phan Thùy Lưu:
- Ở đây tới sáng ngắm mặt trời mọc, cậu thấy thế nào!
- Mình buồn ngủ lắm rồi, làm sao đứng đây tới sáng được!
Phan Thùy Lưu vẻ mặt liền hơi nhăn lại, vỗ trán nói với Hoàng Hiểu Đông, lại ngẫm nghĩ thấy hắn đang ghẹo mình, khi thấy vẻ mặt Hoàng Hiểu Đông cũng giống như là đã ngáp ngủ.