- Không cần, ta là sư phó nàng, huống hồ nàng có ân cứu mạng ta, ngươi
có bao nhiêu linh thạch? Ta muốn bố trí trận pháp, tăng tu vi trong thời gian ngắn nhất có thể.
Nguyệt Ma nghe hai chữ linh thạch thì
đau răng, hắn vẫn tích lũy được một ít linh thạch trong nhiều năm qua,
bây giờ lại chắp tay tặng người, tuy không nỡ bỏ nhưng hắn không cự
tuyệt.
- Tiền bối chờ một chốc.
Nguyệt Ma quay người rời đi, không bao lâu hắn nâng một hộp đá đi đến, rất không tình nguyện giao hộp đá cho Liễu Tàn Dương.
Liễu Tàn Dương tiếp nhận hộp đá, sau khi mở ra thì nhíu mày, trong hộp đá to như thế có bảy khối linh thạch hạ phẩm đầy tạp chất.
- Nếu chỉ có phẩm chất thế này, vậy phải cần một ngàn khối!
Liễu Tàn Dương đóng hộp đá, trả cho Nguyệt Ma.
- Tê...
Nguyệt Ma đổ mồ hôi lạnh, một ngàn khối! Bảy khối này chính là toàn bộ gia sản của hắn, hắn đi đâu tìm một ngàn khối bây giờ?
- Ngươi chờ chút.
Liễu Tàn Dương quay về tiểu viện, cầm lấy giấy bút, hắn bắt đầu viết đan phương mình biết.
Sau nửa ngày, rốt cuộc hắn viết ra ba đan phương Trúc Cơ Kỳ có thể sử dụng, đây đã là cấp thấp nhất, hắn không có đan phương thấp kém hơn nữa, các
đan phương còn lại đều là Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ sử dụng, nếu như
Nguyệt Ma xuất ra, chắc chắn không qua bao lâu đã bị người ta chém giết.
Nguyệt Ma chờ bên ngoài, sau khi Liễu Tàn Dương đi ra, giao cho hắn ba tấm giấy chưa ráo mực.
- Cầm đổi linh thạch, ngươi phải mua mười khối trung phẩm linh thạch, ba
túi trữ vật, nếu như còn dư, vậy cứ mua một ít sa tinh và hàn thiết trở
về.
Liễu Tàn Dương giao ba tấm giấy cho Nguyệt Ma.
- Ah!
Nguyệt Ma cảm giác mình sắp điên rồi, ba tấm giấy rách và vài chữ có thể đổi
mười khối trung phẩm linh thạch? Là ta điên hay là hắn điên?
- Đi thôi, tìm đan lâu công chính một chút, đừng để người ta lừa gạt.
Liễu Tàn Dương nhìn thấy thần sắc kinh hoàng của Nguyệt Ma, lập tức dặn dò một câu.
Một trăm khối linh thạch hạ phẩm mới có thể đổi được một khối linh thạch
trung phẩm, giá cả túi trữ vật lại đắt hơn, không có hai trăm linh thạch hạ phẩm thì không mua được, hắn lại bảo mình cầm ba tấm giấy nát này
đổi mười sáu khối linh thạch trung phẩm, đó là một ngàn sáu trăm khối
linh thạch hạ phẩm đấy.
Tài sản cả đời Nguyệt Ma cũng chỉ có bảy khối linh thạch hạ phẩm mà thôi.
- Tiền bối, ta...
Nguyệt Ma cầm ba trương giấy chùi tiến thối lưỡng nan.
- Đi nhanh về nhanh!
Liễu Tàn Dương cũng không nói nhiều, quay người quay về tiểu viện, lưu lại Nguyệt Ma đang suy nghĩ xuất thần.
- A! Cùng lắm là bị người ta cười nhạo đuổi đi mà thôi!
Nguyệt Ma cắn răng hạ quyết tâm, hắn cất kỹ ba tấm giấy sau đó đi tìm một con
ngựa tốt, lập tức chạy thẳng đến thành Bạch Tiên cách Sa trấn một trăm
dặm.
Sa trấn là thị trấn nhỏ nơi biên giới của thành Bạch Tiên,
nơi phồn hoa nhất chính là thành Bạch Tiên, nơi này quanh năm có thể
thấy được các tiền bối Luyện Khí tầng năm tầng sáu, thành chủ là đại tu
sĩ Trúc Cơ.
Liễu Tàn Dương đứng trong tiểu viện, cảm thụ thiên
địa linh khí chung quanh mình, vận chuyển Du Long Đại Pháp khắp toàn
thân, hắn cảm giác linh lực trong người đã đến cực hạn, sắp đột phá điểm giới hạn!
Nguyệt Yêu vẫn tu luyện, vận chuyển công pháp chín
mươi chín lần mà không cảm thấy mệt mỏi như trước kia, nàng vận hành
công pháp rất dễ dàng.
Đến gần buổi chiều, rốt cuộc Nguyệt Ma đã đi đến thành Bạch Tiên, hắn là nhân vật số một tại Sa trấn, hắn hiểu rõ thành Bạch Tiên như lòng bàn tay mình.
- Không nghĩ tới ta lại ném mặt mũi, hay là mình cứ đi một vòng rồi về, nói người ta không thu! Đúng rồi, cứ làm như thế.
Nguyệt Ma nghĩ thế liền xuống ngựa, hắn đi dạo khắp thành Bạch Tiên, hắn cũng
không muốn cầm vài tấm giấy rách ra, sau đó bị người ta chửi mắng rồi
trục xuất ra ngoài. Lúc đi gần buổi trưa, Nguyệt Ma tính toán thời gian, ‘ nên trở về thôi, nói rằng mình đã đi vài nơi, người ta không thu. ’
Nguyệt Ma lập tức lên ngựa, hắn chuẩn bị ra khỏi thành, lúc này ngẩng đầu nhìn thấy ba chữ Đan Bảo Các ngay trước mặt, bên trong Đan Bảo Các có rất
nhiều trọng bảo, lúc bình thường nguyệt Ma Đô sẽ đi dạo một hồi, tuy nói mua không nổi nhưng có thể nhìn no mắt.
- Cứ đi dạo một hồi, xem như mở mang kiến thức.
Nguyệt Ma buộc ngựa bên ngoài, bước vào trong Đan Bảo Các.
Một nhân viên đi tới trước mặt hắn hỏi:
- Vị lão gia này, ngài muốn mua thứ gì?
- Ta chỉ tùy ý quan sát một chút mà thôi.
Nguyệt Ma sợ nhất có tiểu nhị quấn lấy mình, bởi vì hắn căn bản không mua nổi thứ gì cả.
- Tiệm chúng ta vừa nhập vào một số phù bảo, giá cả vừa phải, chỉ cần ba trăm linh thạch.
Tiểu nhị đề cử hàng hóa.
Nguyệt Ma tùy ý gật đầu, ánh mắt nhìn qua các loại phù bảo, phù chú, các loại
đan dược trân quý, giá cả đều trên một trăm linh thạch, một thanh phi
kiếm tren trên cao, Phi Ngư Kiếm: hai ngàn linh thạch hạ phẩm, Phi Ngư
Kiếm này là bảo vật trấn các của Đan Bảo Các, rất nhiều người đều nhìn
mà thèm, nhưng không ai có thể bỏ ra hai ngàn linh thạch hạ phẩm.
Túi trữ vật có giá hai trăm linh thạch hạ phẩm, bên trong có một phương không gian.
Nguyệt Ma không cam lòng quay người rơi đi, có một ý niệm xoay quanh trong
đầu, ma xui quỷ khiến móc ba tấm giấy rách trong ngực áo ra.
- Ngươi cho giá đi.
Gương mặt Nguyệt Ma nóng lên, hắn đã chuẩn bị tâm lý bị đuổi đi.
Tiểu nhị bĩu môi, không quan tâm tiếp nhận ba tấm giấy nát trong tay Nguyệt
Ma, tùy ý nhìn một lầnm sau đó hắn kinh ngạc, đôi mắt mở to nhìn chằm
chằm vào ba tấm giấy, lời nói mang theo cảm xúc khó tin:
- Đây là... Đan phương!
Nguyệt Ma không có trả lời, hắn cũng là thương nhân, hắn sẽ không hùa theo lời tiểu nhị.
- Khách quan, xin ngài chờ một lát, ta đi gọi chưởng quầy.
Tiểu nhị chạy vào trong hậu đường, không bao lâu có một lão giả Luyện Khí
tầng bảy từ trong hậu đường đi ra, lúc này hắn đánh giá Nguyệt Ma.
Nguyệt Ma rất sợ hãi khi bị dò xét như thế.
- Xin hỏi vị khách quan này, ngươi muốn bán đan phương với giá bao nhiêu, là bán một loại hay bán cả ba?
- Có cửa!
Nguyệt Ma bình tĩnh, khí định thần nhàn nói:
- Ngài cứ ra giá!
Chưởng quầy Đan Bảo Các trịnh trọng quan sát đan phương, hắn lại quay về hậu
đường, thời gian hắn đi vào trong dài hơn, Nguyệt Ma đã uống cạn ba chén trà.
Rốt cục chưởng quầy và một thiếu niên không rõ tu vi đi ra.
Chưởng quầy đi đến bên cạnh Nguyệt Ma, nói:
- Đan Bảo Các nguyện ý dùng bốn ngàn linh thạch mua ba tấm đan phương này!
Nguyệt Ma hít khí lạnh, hắn biết rõ đan phương này xuất xứ thế nào, bởi vì lúc tiếp nhận ba tấm giấy trong tay Liễu Tàn Dương, mực nước còn chưa khô.
Chưởng quầy thấy Nguyệt Ma không có phản ứng, cho rằng đối phương không hài lòng giá tiền này, cắn răng nói:
- Nếu không như thế này, Đan Bảo Các nguyện ý cho các hạ lựa chọn bốn vật phẩm dưới ba trăm linh thạch hạ phẩm.