Liễu Tàn Dương tăng linh lực, thúc dục tốc độ nhanh hơn, trong mấy ngày hắn phi hành mười vạn dặm mới dừng bước lại, sau khi tìm huyệt động ẩn nấp, hắn lập tức bố trí rất nhiều trận pháp vây quanh.
- Tốt! Hiện tại ra tay đi! Bản tôn!
Liễu Tàn Dương nhắm hai mắt lại.
Cách đó trăm vạn dặm, bản tôn Liễu Tàn Dương mở mắt ra.
- Sơn thần, ta phải đoạt được! Người nào ngăn ta đều phải chết!
Bỗng nhiên Liễu Tàn Dương đứng lên, thần thức khuếch tán mấy chục vạn dặm, thân ảnh mờ đi, trong chốc lát hắn thi triển thay hình đổi vị, hàng lâm cách núi Cửu U trăm dặm.
Liễu Tàn Dương dừng bước trên đỉnh núi Cửu U.
Đám tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đang cố sức ngăn cản sơn thần, một ít tu sĩ Trúc Cơ đã đến, đang đào móc căn cơ sơn thần.
Liễu Tàn Dương ngưng tụ thần thức tu sĩ Nguyên Anh đại thừa dò xét khắp nơi, lập tức phát hiện cách đó ngàn dặm có mười tên tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đang tụ tập, tranh luận quyền sở hữu sơn thần, hiển nhiên bọn họ đã xem sơn thần là vật trong tay mình.
Sơn thần bị nhốt rống giận, nó không ngừng tấn công trận pháp, nhưng cho dù nó tăng khí lực thế nào, trận pháp vẫn không nhúc nhích.
Liễu Tàn Dương nhìn qua sơn thần đang giãy dụa, trong đầu nghĩ đến thời gian bị giam cầm, lúc trước mình cũng bị Vô Lượng Môn phong ấn vây khốn như thế, tuy người ra tay là Vân Cư Tự, nhưng Phong Ấn Phù lại đến từ Vô Lượng Môn.
- Yên tâm, ta lập tức cứu ngươi thoát khốn!
Thần thức Liễu Tàn Dương xuyên thấu trận pháp, nói vọng vào đầu sơn thần, sơn thần trong trận pháp nhanh chóng an tĩnh lại.
- Ngươi muốn điều gì!
Tu sĩ Nguyên Anh ngoài ngàn dặm phát hiện thân ảnh Liễu Tàn Dương, bởi vì Liễu Tàn Dương có tu vi Nguyên Anh đại thừa nên vô cùng kính sợ, tất cả mọi người dừng tranh luận, nhao nhao lấy pháp bảo đi đến trước mặt Liễu Tàn Dương.
Mười người này đều là phong chủ nội viện Vô Lượng Môn, cũng chỉ có thiên hạ đệ nhất đại phái Vô Lượng Môn mới có thể tụ tập nhiều tu sĩ Nguyên Anh như thế.
Người cầm đầu ôm quyền nói:
- Tại hạ phong chủ ngọn núi thứ năm Vô Lượng Môn Vạn Hải Tuyền, dám hỏi đạo hữu muốn gì?
Vạn Hải Tuyền tuy cung kính, cũng không vì có chỗ dựa là Vô Lượng Môn mà liều lĩnh, cũng không phải hắn không muốn, mà là vi Liễu Tàn Dương là tu sĩ Nguyên Anh đại thừa.
- Ta là Liễu Tàn Dương!
Vừa báo tên của mình, sắc mặt Vạn Hải Tuyền biến hóa, vô ý thức lui về phía sau một bước, dường như sợ dính nghiệp hỏa vào người.
- Hỏa diễm hung ma!
Một tên phong chủ quát lên, lập tức nhớ đến các tin tức vè Liễu Tàn Dương, nhất là siêu cấp môn phái Vân Cư Tự suy yếu khi đấu đá với Liễu Tàn Dương, hung nhân như thế đang đứng trước mặt mình, nghe nói hắn phá phong mà ra, Vân Cư Tự sơn tới mức phong bế sơn môn, ngàn năm không ra ngoài.
Hắn khống chế hỏa diễm kinh khủng nhất trong thiên địa —— Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Vạn Hải Tuyền ổn định tâm thần, mở miệng nói:
- Không biết Tàn Dương đạo hữu đến đây vì việc gì?
- Biết rõ còn cố hỏi, ta đến đây vì nó!
Liễu Tàn Dương tiện tay chỉ vào sơn thần trong trận pháp.
Đám tu sĩ Nguyên Anh Vô Lượng Môn nhìn nhau, một tên phong chủ nói:
- Ta có việc quan trọng cần xử lý, đi trước một bước.
Phong chủ này vừa nói xong, thân ảnh biến mất, hắn đã rời đi, rời xa lần tranh đoạt này.
Vạn Hải Tuyền âm thầm quyết định đối sách, hơn mười năm trước, Liễu Tàn Dương phá phong thoát ra ngoài, Vô Lượng Môn đã từng tổ chức hội nghị phong chủ, chưởng giáo khuyên bảo các phong chủ không nên trêu chọc hỏa diễm hung ma, hung ma này đã từng gây ra hạo kiếp tu tiên giới vào ba ngàn năm trước, tuy bị lão tổ trấn áp, nhưng sau khi thoát khốn đã tiến vào Nguyên Anh đại thừa, Hồng Liên Nghiệp Hỏa là thứ lão tổ cũng không muốn dính vào.
Bảy mươi hai phong chủ Vô Lượng Môn cũng nghe lệnh, những năm qua vẫn tránh tiếp xúc với người Tiên quốc.
Không nghĩ tới, đệ tử Vô Lượng Môn không đi trêu chọc Liễu Tàn Dương, hung ma này lại đi vào lãnh địa ngọn núi thứ năm Vô Lượng Môn, xem ra nếu không nhường sơn thần lại, đại chiến chắc chắn sẽ diễn ra.
- Liễu Tàn Dương đạo hữu, ngươi không nên bá đạo, chúng ta phát hiện sơn thần đã lâu, mưu đồ gần trăm năm, ngươi lại muốn độc chiến, dù thế nào cũng nói không qua.
Vạn Hải Tuyền là phong chủ ngọn núi thứ năm, nếu hắn dễ dàng chịu thua, làm gì có tư cách dạy bảo đệ tử?
Liễu Tàn Dương đánh giá Vạn Hải Tuyền, mở miệng nói:
- Sơn thần là thiên địa chi linh, lúc nào biến thành đồ vật của ngươi rồi?
Tuy Vô Lượng Môn thế lực lớn, nhưng không có nghĩa Liễu Tàn Dương sợ bọn họ, vì sơn thần, hắn không nhường một bước, nguyên nhân hắn có đủ lực lượng như vậy, đó là vì Vô Lượng lão tổ không cho phép Tiên quốc vượt qua giới, điểm này nói rõ hắn không ngăn cản mình đoạt bảo vật, vài ngàn năm trước, hắn đã nghe nói, thọ nguyên Vô Lượng lão tổ khô cạn, hiện tại ba ngàn năm qua đi, nếu hắn vẫn còn ở cảnh giới Hóa Thần Cảnh, khẳng định thọ nguyên không còn lại bao nhiêu.
Trong thiên địa này, Liễu Tàn Dương chỉ biết có một mình Vô Lượng lão tổ là tu sĩ Hóa Thần Cảnh, có lẽ còn có những người khác, nhưng bởi vì cảnh giới Liễu Tàn Dương không đủ cho nên không thể tiếp xúc.
Vạn Hải Tuyền rất tức giận vì hành vi bá đạo của Liễu Tàn Dương, nhưng hắn phải áp chế lửa giận, Vạn Hải Tuyền tu thành Nguyên Anh vào hai ngàn năm trước, không có trải qua thời đại của Liễu Tàn Dương, nhưng đủ loại tin tức vẫn hiện rõ trước mặt hắn.
- Liễu Tàn Dương, ngươi lấn Vô Lượng Môn chúng ta không người sao?
Vạn Hải Tuyền quát lớn.
Liễu Tàn Dương nhìn qua Vạn Hải Tuyền, chậm rãi duỗi tay phải ra, bồng, một đám hỏa diễm đỏ rực xuất hiện trên tay hắn.
Hỏa diễm này sinh ra hào quang khiếp người, Vạn Hải Tuyền cảm giác Nguyên Anh run rẩy, đây là cảm giác sợ hãi từ tận cốt tủy, hắn từng cảm nhận được cảm giác sợ hãi này trên người phong chủ ngọn núi thứ nhất.
- Muốn đánh nhau sao? Nếu như ngươi có thể thắng ta, ta không cần sơn thần này, hơn nữa ta đền bù tổn thất cho ngươi ba kiện pháp bảo thượng phẩm!
Liễu Tàn Dương nói xong liền nhìn đám tu sĩ Nguyên Anh sau lưng Vạn Hải Tuyền, bổ sung:
- Các ngươi cùng tiến lên cũng không sao cả!
Liễu Tàn Dương vẫn đứng đó, hỏa diễm bao phủ cánh tay, hoàn toàn không có chút sát khí nào.
Ánh mắt Vạn Hải Tuyền nhìn chằm chằm vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa, hắn cắn chặt hàm răng, rất nhiều tu sĩ sau lưng hắn lui lại.
Đánh? Lấy cái gì đánh? Hỏa diễm hung ma có tu vi Nguyên Anh đại thừa, mà đám người kia chỉ có tu vi Nguyên Anh trung kỳ mà thôi, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.