Nhìn làn mưa đạn pháo ngợp trời, Phong vẫn bình tĩnh lạ thường, không hề có chút hoang mang lo lắng, những người còn lại dù là hải quân cũng
không kìm được hít vài hơi khí lạnh.
Trong lúc không ai biết giải quyết tuyệt cảnh làm sao thì đột nhiên Phong nhún người nhảy lên, hai
tay nhanh nhẹn tháo gỡ cánh buồm giống như đồ chơi.
- Anh muốn làm gì??
Thấy Phong phá hoại con thuyền quý giá của nhóm, mấy thành viên trong băng
Mũ Rơm cuống lên gấp gáp hỏi, đặc biệt là Usopp, gã quý chiếc thuyền này hơn bất cứ loại bảo bối nào.
Phong mỉm cười hiền lành nhẹ giọng trả lời.
- Bình tĩnh đi, anh sẽ không làm hỏng nó đâu.
- Luffy, hai đứa nữa, tiếp theo nhìn cho kỹ thứ sức mạnh có thể làm rung
chuyển cả thế giới, nếu bọn mày không thể đạt đến cấp bậc như thế này
thì đừng nghĩ đến ước mơ xa vời nữa.
Dứt lời cánh tay Phong biến
thành một màu đen quái dị, bất quá chỉ vài giây sau màu đen đó đã lan ra toàn bộ tấm vải buồm, biến nó thành loại vật chất cực kỳ cứng cáp.
- Cái gì vậy, sao buồm lại chuyển sang màu đen rồi??
- có lẽ là loại năng lực ác quỷ nào đó chăng??
Sự tình diễn ra rơi vào trong mắt các thành viên băng Mũ rơm, bọn họ chỉ
là tân binh thì làm sao biết được thứ Phong đang sử dụng chính là Haki
chứ. Trong mắt người nào người nấy tràn ngập kinh ngạc cùng khó hiểu.
Duy có ba người Luffy, Zoro, Sanji là ngưng trọng, nghiêm túc quan sát từng chút một, những chàng trai trẻ này rất muốn xem thực lực thật sự của
nhân vật đỉnh cấp thế giới, từ đó có thể tìm thấy con đường phấn đấu và
biết vị trí của mình là ở đâu.
Nói chính xác hơn là không chỉ có mỗi ba người Luffy, mà toàn bộ lính hải quân ở đây đều mong chờ vị Tân Đô đốc này biểu diễn.
Không để bọn họ chờ lâu, Phong đơn giản giậm nhảy bay người về phía trước,
tấm vải buồm màu đen thuần túy trong tay nhẹ nhàng vung lên.
Cánh môi của Phong mấp máy vài từ, lập tức một điều kỳ dị khó tin bất thình lình diễn ra trước mắt mọi người.
Cánh buồm vốn chỉ rộng hơn mười mét đột nhiên phóng đại thành một tấm áp phích che phủ cả bầu trời.
- Cái...
- Làm sao có thể...
- Năng lực đáng sợ này là gì vậy???
Giữa vô số tiếng kinh hô tay Phong vận lực, cánh buồm khổng lồ hoành ngang
một cái cuốn tất cả mấy trăm viên đạn pháo vào trong, hàng loạt vụ nổ
vang lên trên không trung, không một viên nào có thể thoát khỏi cánh
buồm màu đen, thậm chí lực lượng bạo tạc của chúng không gây một chút
xíu ảnh hưởng nào lên cánh buồm cả.
Thời điểm cánh buồm quét qua, một cơn cuồng phong dữ dội bốc lên tạo thành hàng chục cái vòi rồng
khổng lồ nối liền chín tầng mây cùng mặt biển.
Những con thuyền
có mặt trên vùng biển không ngừng lắc lư, chao đảo theo từng nhịp sóng
gào thét, thật khó có thể hình dung uy lực đáng sợ đến mức nào mới khiến thiên địa biến sắc như vậy.
Nhân mạng hai phe nhìn cảnh tượng
một người dùng sức mạnh bản thân khuấy động cả đại dương mênh mông thì
đứng ngây ra như phỗng, ánh mắt tròn vo không dám tin vào điều mình đang chứng kiến là thật.
Nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại ở đó, lúc phong hạ cánh đặt chân lên sàn tàu thì hắn chìa tay hướng Usopp ra lệnh.
- Đưa đạn pháo đây cho anh!!
Usopp bây giờ chả khác gì con rối, hắn vô thức gật đầu chạy vào trong khoang bưng lên một viên đại bác to tướng đưa cho Phong.
Cầm viên đạn đại bác trên tay, Phong quay đầu nhìn Luffy.
- Luffy!! Chú mày hãy nhìn cho kỹ sự khác biệt giữa chú và những con quái vật thật sự ở Tân Thế Giới.
Vừa nói Phong vừa ném viên đạn lên không trung, mục tiêu hướng đến chính là hạm đội đằng xa.
Giữa không trung xen kẻ những cơn vòi rồng khủng bố, viên đạn nhỏ bé lọt vào trong mắt người ta chỉ vẻn vẹn một chấm đen không hơn không kém.
Vậy mà chỉ sau một cái búng tay nhẹ nhàng của Phong, viên đạn pháo trong
ánh mắt như đang trong mơ của mọi người điên cuồng biến lớn.
Lớn...
Lớn...
Lớn...
Không đơn giản người ta gọi Byrnndi World là kẻ hủy diệt thế giới, căn bản
năng lực tàn phá của trái Moa Moa no Mi là quá kinh khủng, thậm chí khi
nó lọt vào tay Phong, thứ sức mạnh đó còn đề thăng đến một trình độ
khiến cả thế giới phải run rẩy thực sự. Tuy nhiên để huy động kích thước to lớn thế kia thì không phải dễ dàng, càng mạnh mẽ thì càng có nhiều
nhược điểm, thứ đó phải cách rất lâu Phong mới sạc đủ thời gian tiếp tục thi triển, nếu không thì quả thật thế giới này xong rồi.
Đây là
vấn đề liên quan đến Khí, ngay cả Phong cũng không thể giải thích kỹ
càng được, hắn chỉ biết để tạo ra được vật thể khổng lồ như vậy thì cần
phải phối hợp với lượng Khí dư thừa trong quá trình đóng băng.
Không trừ bất kỳ một ai ở đây, dù là Ace đã từng chứng kiến Phong chiến đấu
với Râu Trắng cũng vậy, cổ họng cứ bị nghẹn một cục không cách nào thở
được.
Người sắp phải hứng chịu thứ kinh khủng kia là hạm đội hải tặc nhưng cái cảm giác tuyệt vọng này đã bao trùm lên toàn bộ khu vực.
Để hình dung được rõ ràng kích thước của “viên đạn”, thì cứ hiểu sơ sơ
rằng nếu nó rơi xuống Alabasta thì một phần hai hòn đảo sẽ bị bốc hơi
trong nháy mắt.
Biểu tình bộ ba quái vật lúc này muốn bao nhiêu phấn khích liền có bấy nhiêu, cằm Luffy đã chạm đất từ nãy giờ.
- Này!! Tôi biết là anh rất mạnh, nhưng mạnh thế này thì có phải hơi quá đáng không???
Zoro khó khăn lắm mới phun ra được một câu.
Đám người sau lưng Phong đã bị dọa cho trắng bệch mặt mày, vậy càng khỏi phải nói bọn hải tặc ở phe hạm đội nữa.
Bọn chúng rất muốn hét lên, nhưng mà ngọn núi lớn kia đã đè bẹp tâm hồn của chúng rồi, làm sao có hơi sức để hét lên đây.
Giữ được bình tĩnh nhất có lẽ là War, hắn là kẻ trời không sợ, đất không
sợ, tuyệt đối sẽ không vì tử thần giáng lâm mà quên mất mình là ai.
Không nói hai lời, War nhanh chóng nhảy xuống biển sử dụng toàn bộ lực
lượng lặn xuống sâu nhất có thể.
Khoảnh khắc viên đạn khủng bố va chạm cùng với hạm đội thì không gian một mảnh yên tĩnh, thời gian như
bị ngưng đọng tại một khắc này.
UỲNH!!!
Tuy nhiên chỉ vài
giây sau một âm thanh kinh thiên hãi địa vang lên chấn động bốn phương
tám hướng, bầu trời và mặt biển bị phá nát thành từng mảnh nhỏ, ngay cả
hòn đảo vương quốc Alabasta cũng rung lên như chịu động đất cấp độ cao.
Người dân vốn đang tưng bừng chờ đợi công chúa Vivi của họ đọc bài diễn văn
thì trận động đất ùa tới, người ngã ngựa đổ, tình cảnh trở nên cực kỳ
hỗn loạn. Một vài người nhìn lên bầu trời thì bỗng dưng đứng chết tại
chỗ, vẻ mặt thất thần như đang nhìn một tuyệt thế mỹ nữ mê hoặc thiên
hạ. Bắt đầu có người hiếu kỳ dừng việc chạy trốn tìm chỗ nấp, đầu ngẩng
lên nhìn theo, chỉ một cái liếc mắt ngắn ngủi bọn họ liền có chung một
biểu cảm tương tự những người đi trước.
Ngoài khơi xa xăm, một
đợt sóng khí mang theo vô tận nhiệt năng cùng với một cột mây mù hình
nấm cao chọc trời, các tầng mây xung quanh bị một cổ lực lượng nào đó
thổi tan đi chừa ra một chỗ trống cho mây hình nấm ngự trị.
Bầu
trời đã vậy, mặt biển lại càng điên cuồng không kém cạnh, vô số cơn sóng thần cao mấy trăm mét giống như bàn tay của vị thần biển cả Poseidon,
đua nhau trồi lên khỏi mặt nước. Chỉ cần bị một trong số những cơn sóng
đó đánh trúng, dù có là chiến hạm hải quân cũng phải vỡ tan nát.
Nỗi kinh hoàng trong lòng đám người may mắn được quan sát cảnh tượng tận
thế đã lên tới đỉnh điểm, bọn họ mặc kệ sóng biển ầm ầm đưa đi đẩy lại
con thuyền dưới chân, ánh mắt chỉ có một mảng trống rỗng chất chứa vô
tận sợ hãi.
- Nếu người đàn ông này muốn hủy diệt cả thế giới thì loài người sẽ chân chính bị diệt vong!!!
Robin bất lực không muốn nhìn thêm, nàng khẽ nhắm mắt lẩm bẩm một câu mà chỉ mình nàng nghe thấy được.