Cửa phòng màu trắng dưới năm ngón tay chậm rãi mở ra.
Đứng ngoài cửa là một nam nhân cao lớn, trong lòng y là một thiếu niên mảnh khảnh cuộn tròn như mèo con.
Nam nhân cao lớn thân hình thon dài, khuôn mặt kiên nghị, ngũ quan tuấn lãng, khí chất trầm ổn, tóc đen mắt đen, ngay cả quần áo cũng là một thân tây trang màu đen. Y cúi đầu xuống, nhìn thiếu niên im lặng trong lòng, ánh mắt sâu thẳm, ẩn hàm ưu thương.
Lam Bạch ngửa đầu nhìn nam nhân trước mặt, lại cúi đầu nhìn khuôn mặt tinh xảo tái nhợt của thiếu niên, khóe miệng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
“Xem ra thời gian chẩn đoán ít nhất cũng gấp ba…” Lam Bạch cúi đầu thở dài, lại ẩn ẩn hưng phấn.
Nam nhân cao lớn giương mắt đánh giá Lam Bạch khuôn mặt ửng hồng vì tình triều chưa lui, hơi hơi nhíu mi, thanh âm trầm thấp từ tính, lạnh lùng hỏi, “Ngươi là Lam Bạch?”
Lam Bạch gật đầu cười, “Ngài là người khách hôm nay đã hẹn trước…. Lăng tiên sinh… Hoan nghênh tới phòng khám tâm lý 419, ta là Lam Bạch~”
Âm cuối vút cao, xoay người làm một tư thế mời vào, thân trên cong lên, y bào trắng chưa kịp cài khuy mở ra, tiết lộ một mảnh cảnh xuân tươi đẹp.
Con ngươi nam nhân cao lớn sâu thẳm, bạc môi khẽ nhếch, mỉm cười, ôm chặt thiếu niên trong lòng, bước vào phòng khám một mảnh thuần trắng.
Vách tường màu trắng, đèn treo màu trắng, thảm trắng, bàn trắng, cùng với cái giường lớn kingsize cũng màu trắng.
Nam nhân ôm thiếu niên đi thẳng tới bên giường, thật cẩn thận đặt thiếu niên xuống nệm giường.
Lam Bạch đứng ở cửa phòng quan sát, thản nhiên đi đến ghế ngồi bên cạnh, đem ghế dựa xoay về hướng giường lớn, miễn cưỡng ngồi xuống.
“Nói nguyên nhân bệnh đi.” Lam Bạch nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế, áo dài màu trắng nhanh chóng phanh ra, năm ngón tay bạch ngọc lại vỗ về chơi đùa phân thân thẳng đứng, ánh mắt lại nhìn chăm chú vào nam nhân ngồi bên giường ôn nhu nhìn thiếu niên trên giường.
“Hừm… Sườn mặt thật tinh xảo… Bộ dáng thật thâm tình… Đáng tiếc, ngươi gặp phải Lam Bạch ta…” Lam Bạch hai mắt híp lại, đáy lòng cười trộm.
“Nửa tháng trước, Linh Nhi bị ba kẻ lưu manh luân bạo.” Nam nhân cúi người hôn lên mi tâm thiếu niên tên Linh Nhi, thiếu niên vẫn như cũ im lặng, khuôn mặt tinh xảo tái nhợt, hai trong mắt không tiêu cự, một mảnh trầm tĩnh im lặng.
Ba kẻ… Lưu manh…?” Lam Bạch cười khẽ, cúi đầu còn thật sự bộ lộng dục vọng dưới khố, năm ngón tay như rắn, khi nặng khi nhẹ, khi gần khi xa, cũng không để cho sảng khoái, hắn cúi đầu rên rỉ, vừa sung sướng vừa khổ sở, cực kì khó chịu cũng cực độ câu nhân.
“Ba kẻ…” Thanh âm nam nhân hơi áp lực, “Thủ trưởng của ta.”
“Nga…” Tiếng cười của Lam Bạch thêm vài phần sung sướng, “Là ngươi để cho bọn họ thượng hắn đi… Đúng rồi, Linh Nhi là ai?”
“Ngươi…” Nam nhân đột nhiên quay đầu, khi nhìn thấy mị thái hiển lộ hoàn toàn của Lam Bạch, lại mất tự nhiên quay đầu đi.
“Ngươi hiện tại nói với chính mình, ngươi yêu là Linh Nhi, ngươi thực xin lỗi hắn, ngươi thậm chí muốn rời đi nơi này, nhưng lại luyến tiếc, không chỉ bởi vì ta là cơ hội cuối cùng của hắn…. Cáp…” Lam Bạch châm rãi đứng dậy, vừa nói vừa đi đến bên người nam nhân, vươn hai tay trắng nõn ôm vòng lên cổ nam nhân.
Hắn ở bên tai nam nhân cả người cứng ngắc thổi khí, phi thường ái muội, “Nói cho ta biết, ai là Linh Nhi…. Ân~?”
“Linh… Không có Linh…” Nam nhân ẩn nhẫn thở dốc một tiếng, cũng không tránh khỏi Lam Bạch, hai tay trực tiếp cởi ra áo sơ mi của Linh Nhi.
Thiếu niên tự phong bế mình ở trạng thái oa nhi mặt tinh xảo tái nhợt, mi cong run nhè nhẹ, phá lệ chọc người thương tiếc.
Chậm rãi cởi bỏ quần áo xuống, hiển lộ thân hình mảnh khảnh trắng nõn mê người hơn so với Lam Bạch, lồng ngực hơi hơi phập phồng, hai đầu nhũ khéo léo hồng nhạt.
“Ngươi bỏ được nha…” Lam Bạch lại thổi khí, hai tay tham nhập vào lồng ngực rắn chắc nóng rực của nam nhân, xúc cảm trong tay không khỏi làm cho Lam Bạch càng thêm hưng phấn, “Rất ổn mà, ngươi nửa tháng không sờ hắn, Linh Nhi khẳng định thực thương tâm…”
“A…” Nam nhân cười khổ, “Linh Nhi khẳng định hận chết ta.” Nói xong, mười ngón thon dài cởi bỏ dây lưng của thiếu niên, kéo khóa xuống, trực tiếp đem quần âu dài của thiếu niên kéo xuống!
“Ách…” Lam Bạch nhịn không được hô nhỏ, “Bên trong thế nhưng không có mặc… Khí quan thật đáng yêu…” Trực tiếp đẩy nam nhân ra, cúi người, hai tay cẩn thận cầm lên khí quan nhuyễn nộn giữa hai chân thiếu niên, nhẹ nhàng đùa nghịch, ngón trỏ tay tay phải cùng ngón giữa đẩy ra đỉnh đầu, lộ ra đỉnh diễm hồng, hô hấp nặng thêm, cúi đầu một cái, thân lưỡi ở đỉnh liếm xuống hai cái, liền khẽ mở môi đỏ mọng, chậm rãi ngậm ngọc hành vào miệng.
Đầu lưỡi liếm qua toàn bộ cán, trở lại đỉnh, tinh tế đánh vài vòng, đôi môi hơi mân, khoang miệng phấn nộn hấp trụ côn thịt, lại hơi hơi ngửa đầu, hút một cái, lại ngậm vào miệng, tay phải xoa nắn gốc chồi trong lòng bàn tay, bóp hai túi thịt nhưng lại làm tính khí phấn nộn của thiếu niên chậm rãi đứng lên.
Lam Bạch rên rỉ một tiếng, tay trái xoa vuốt bên mông mình, vén lên áo bào trắng, ba ngón tay sáp nhập, trực tiếp trừu sáp.
Nam nhân phía sau bắt đầu thở dốc, Lam Bạch há mồm, khó nhịn vặn vẹo cái mông, thanh âm bao hàm tình dục, cũng đối với tính khí Linh Nhi nhẹ nhàng thổi khí, “16cm, dựng lên không sai nga… Ân… Thật muốn một hơi ăn luôn a…”
“Lăng tiên sinh…. Chẳng lẽ ngươi không nghĩ sẽ thay Linh Nhi tiến vào sao… Bên trong thực ấm áp nga…. Ân a…” Lam Bạch quay sang, vẻ mặt mị ý hướng nam nhân phía sau mỉm cười, tốc độ ngón tay trừu sáp nhanh hơn, phát ra từng trận tiếng nước dâm mị, “Mau cởi quần áo… Tiến vào… Hung hăng thao lộng nó… Làm nó càng mềm càng nhuyễn… Để tinh dịch của ngươi nhồi nó… A… Như vậy… Ân~ Lúc làm Linh Nhi… Một bộ phận của ngươi đang thao lộng a… A~”
“Đừng để cho Linh Nhi mềm xuống.” Nam nhân gầm nhẹ một tiếng, một phen kéo xuống quần áo của mình, ném áo khoác tây trang xuống, ngay cả nút áo sơ mi cũng bị xé làm hai mảnh, Lam Bạch buồn cười nhìn hắn vừa kéo khóa xuống liền đẩy thắt lưng tiến thẳng vào, thu lại tay trái đang xoa phân thân mềm nhũn của thiếu niên, cúi đầu ngậm vào.
Tính khí nam nhân khảm nhập thân thể vừa thô dài lại vừa nóng, đem hậu huyệt cơ khát ăn no, Lam Bạch cơ hồ cảm giác được nội huyệt của mình đã chống đỡ không nổi, hắn có thể cảm nhận được hình dạng thô to của tính khí kia, quy đầu rất lớn, phần thân hơi vểnh lên, đỉnh đầu trực tiếp đánh lên nơi mẫn cảm trong cơ thể, Lam Bạch cả người run lên, vui sướng rên rỉ một tiếng, vặn vẹo thắt lưng đón ý hùa theo, thời điểm nam nhân rời khỏi liền hung hăng kẹp chặt huyệt khẩu, khi tiến vào thì thả lỏng, thỉnh thoảng lại rên rỉ biểu đạt nơi mẫn cảm, trong miệng cũng không dừng lại, hút, liếm, ngậm, mút, đùa nghịch khiến ngọc hành của Linh Nhi ngày càng trướng lớn, đỉnh phun ra chất nhầy trong suốt, toàn bộ cán sớm đã bị Lam Bạch liếm đến một mảnh ẩm ướt, thỉnh thoảng lại vân vê hai tiểu cầu nặng trịch bên dưới.
Ước lượng hai túi, vừa lòng cười, uyển chuyển rên rỉ một tiếng, ngón tay không an phận hướng hậu huyệt Linh Nhi tìm kiếm, tiểu huyệt đã muốn ẩm ướt cùng thịt trụ phía trước giống nhau một màu hồng nhạt, phấn nộn yếu ớt chọc người yêu thương, đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn, tiểu huyệt hơi hơi co rút lại, nhanh chóng thắt chặt, mà Linh Nhi lại cả người run rẩy.
“Linh Nhi!!!” Đang ở trong hậu huyệt Lam Bạch nam nhân hô nhỏ, hai tay ở bên hông Lam Bạch dùng lực một chút, hạ thân hung hăng ra vào, Lam Bạch chỉ cảm thấy một trận nhiệt lưu dũng mãnh tiến vào hậu huyệt, hậu huyệt cơ khát lập tức nhanh chóng co rút, nam nhân thích đến hừ ra tiếng, dùng sức làm Lam Bạch, Lam Bạch kêu lên vui sướng, lại lần nữa há mồm ngậm tính khí của Linh Nhi, nhanh chóng hút mấy cái, đứng dậy đẩy nam nhân đã bắn tinh xong ra, đi đến trên giường, hai chân khóa bên hông thiếu niên, một tay nắm lấy tính khí phấn nôn, một tay để ở trên ngực trắng nõn của thiếu niên, hậu huyệt đầy tinh dịch ở đỉnh tính khí nhẹ nhàng cọ một cái, liền ‘phốc’ một tiếng ngồi xuống!
“A~!” Lam Bạch ngửa đầu rên rỉ, hậu huyệt hàm trụ tính khí dài nhỏ của thiếu niên nhanh chóng phun ra nuốt vào, tay phải ở trong ngực thiếu niên dùng sức xoa nắn vân vê đầu nhũ hồng phấn, vẻ mặt mê loạn hãm sâu trong tình dục.
Cái mông tuyết trắng ở bên hông thiếu niên vặn vẹo, nâng lên lại hạ xuống, huyệt khẩu hồng diễm phun ra nuốt vào tính khí phấn nộn, trên tính khí lại nhiễm đầy tinh dịch trắng đục của nam nhân mới bắn tinh xong… Dục vọng nam nhân mới thỏa mãn nhìn một màn này liền thẳng tắp dựng đứng, nhịn không được miệng khô lưỡi đắng, tính khi ẩm ướt dưới thân thẳng tắp, so với vừa rồi càng lướn lại càng cứng hơn!
Lam Bạch như cảm nhận được, liền vặn vẹo cái eo chậm rãi xoay người lại, tươi cười mị hoặc, ý vị thâm trường, môi hồng nhuận hơi cong, như đùa cợt nhưng lại câu dẫn đến chết người.
“Muốn đè hắn sao?” Lam Bạch cúi người hai tay bắt lấy cặp chân thiếu niên, lại ngồi dậy, phần eo trái phải vặn vẹo, toàn thân như một con rắn mềm mại uốn éo, trên mặt là thần sắc cực kỳ hưởng thụ, hai tay hắn gập đầu gối thiếu niên, mượn lực xoay thắt lưng nhanh chóng phun ra nuốt vào, lại chậm rãi đem hai chân thiếu niên mở ra, để nam nhân nhìn thấy rõ ràng hậu huyệt thiếu niên bị bạch dịch lây dính.
Vẫn là một mảnh chặt chội.
Nam nhân sắc mặt trắng bệch, không cam lòng hỏi, “Có biện pháp sao?”
“A… Ân… Đương nhiên là có…” Lam Bạch vui thích rên rỉ, sắc mặt ửng hồng. cảm giác bản thân nhanh đến cao trào, đột nhiên dừng lại mọi động tác, hai má, trong ngực đều là một mảnh dính ướt, hơi thở dồn dập ái muội, “Cởi quần áo của ngươi, để Linh Nhi đè ngươi… Ta đè hắn.”
“Ngươi…” Nam nhân sắc mặt càng trắng, ngữ khí cũng nhiễm hàn khí, dục vọng đứng thẳng dưới hạ thân lại nhảy lên hai cái, càng cứng hơn.
“Hi…” Lam Bạch cong môi lên, ngữ khí ái muội, xoay thắt lưng, hơi hơi nhướn mi, “Ân… Ngươi có thể cam đoan giống như ta… Hơn nữa, hắn cũng không bị thương…”
Nam nhân nắm tay, thở dài một tiếng, run tay cởi bỏ cúc áo sơ mi, tháo thắt lưng, rất nhanh, một thân hình nam tính thon dài mạnh mẽ hiện ra trước mắt Lam Bạch.
Lồng ngực bền chắc, cánh tay hữu lực, thắt lưng mạnh mẽ, mông rắn chắc, chân dài, tỉ lệ hoàng kim, cơ thể cân xứng, da thịt màu mật ong, nhìn qua rất có sức sống.
Đặc biệt hạ thân nam nhân một mảnh màu đen rậm rạp, tính khí thật lớn dựng thẳng, như muốn giương nanh múa vuốt, cực kỳ có tinh thần.
Lam Bạch nuốt nước miếng, liếm liếm môi, mỉm cười nói ra dục niệm trong lòng, “Ta muốn thượng ngươi.”
Nam nhân hung hăng trừng mắt liếc nhìn Lam Bạch áo trắng hỗn độn cùng hậu huyệt kiều diễm khôn cùng vẫn đang ngậm lấy tính khí, khi nhìn đến phân thân sôi sục của Lam Bạch, không vui nhíu mày.
“Nếu ngươi thực có thể cứu Linh Nhi…” Nam nhân nói như thế.
Lam Bạch mị nhãn vừa chuyển, môi đỏ mọng nhẹ cong lên, “Ta là Lam Bạch mà…”
“Ân…” Lời còn chưa dứt, Lam Bạch dưới thân Linh Nhi liền rên nhỏ một tiếng, rõ ràng là cố ý muốn tìm bất mãn.
Lam Bạch xoay thắt lưng, tươi cười kiêu ngạo, “Ân… Linh Nhi tựa hồ thực thích tiểu huyệt của ta mà…”
“Là do ngươi rất cơ khát đi.” Nam nhân cười lạnh, “Ta đã nếm trải rồi… Cho dù đình chỉ bất động, bên trong mị thịt của ngươi cũng sẽ hung hăng hấp cắn côn thịt của ta a!”
“Ân…” Lam Bạch cố ý phát ra tiếng rên ri mê người, chậm rãi nâng thắt lưng, từng chút từng chút phun ra tính khí Linh Nhi, thiếu niên dưới thân bất mãn thẳng lưng, tiến nhập sâu hơn, Lam Bạch thuận thế hung hăng ngồi xuống.
“A…”
“Ân… Thực thích… A~ ân…”
“Thao!” Nam nhân khẽ quát một tiếng, tay vỗ về chơi đùa dục vọng chính mình, vội vàng nói, “Ta làm sao có thể để Linh Nhi…” Lời còn lại như nghẹn ở cổ họng, đến mức khuôn mặt tuấn tú màu mật ong của nam nhân hơi hơi đỏ lên.
“Ngô… Ân… Ân a…. A a…” Lam Bạch vừa rên rỉ vừa run rẩy nâng tay chỉ hướng bàn học, “Ân… Ở ngay trên mặt… Thuốc bôi trơn… A… Không được…” Sau khi nhanh chóng phun ra nuốt vào vài cái, Lam Bạch trực tiếp quỳ trên người Linh Nhi, hai tay nắm dục vọng sôi trào nhanh chóng bộ lộng hơn mười cái, liền ngửa đầu thét chói tai bắn ra.
Từng đạo bạch dịch ở trong không trung xẹt qua một độ cong hoàn mỹ, thẳng tắp bắn ở trên khuôn mặt tuấn tú của nam nhân đang lấy cao bôi trơn.
Từ trong dư vị cao trào hoàn hồn lại, Lam Bạch khẽ cười, đưa tay lên quệt lấy chất nhầy trên mặt nam nhân, thân lưỡi dâm đang liếm lấy chất nhầy trên tay, mỉm cười hỏi nam nhân, “Tư vị như thế nào?”
Nam nhân cũng nếm thử dịch nhầy trên mặt, nở nụ cười, “Tốt lắm… Thật muốn thao ngươi đến chết.”
“Hoan nghênh ngươi tới a…” Lam Bạch cười hì hì, cầm lấy tính khí đang dựng thẳng của Linh Nhi, lại ngồi xuống.
Động tác của Lam Bạch rất chậm, chậm đến nỗi nam nhân có thể thấy rõ ràng trong mắt, hậu huyệt kiều diễm ướt át chậm rãi nuốt vào tính khí phấn nộn của thiếu niên, thỉnh thoảng nâng lên phun ra một chút, mị thịt hồng diễm cơ khát bị lôi ra không ít, lại chậm rãi ngậm lấy, cái miệng nhỏ nhắn tham lam cũng vui sướng tiết ra không ít dâm dịch trong suốt cùng với tinh dịch nam nhân bắn vào lúc trước.
“Hộc…” Nam nhân hai mắt hơi hơi phiếm hồng, hầu kết ở cái cổ thon dài khó nhịn trượt lên xuống, tính khí đứng thẳng lộ ra gân xanh, cực kỳ khát vọng, nhảy đánh vài cái, quy đầu trướng hồng rỉ ra vài giọt dịch trong suốt.
“Nằm úp sấp xuống~!” Lam Bạch dừng động tác, liếc nam nhân một cái, mắt phượng đong đưa mang theo nồng đậm dụ hoặc, “Lăng tiên sinh… Ngươi muốn để Linh Nhi bắn trong người ta sao~?”
Nâng thắt lưng, phun ra gần nửa, để nam nhân nhìn rõ phân thân của thiếu niên, ngọc hành trướng lớn, hai túi căng đầy, hạ thân đầy dâm dịch trắng đục, ngay cả tiểu huyệt chặt chẽ cũng hơi hé ra hợp lại, nuốt vào không ít chất lỏng, phi thường trơn bóng.
Nam nhân hô hấp nặng nề, hai tròng mắt đỏ đậm, tay phải nắm cao bôi trơn có chút run run.
“Hộc… Hộc… Linh Nhi…”
Nam nhân chậm rãi quỳ xuống, thân trên hơi nghiêng về trước, hai tay nổi gân xanh, hung hăng nắm chặt lông chồn bên dưới, cái mông hơi nâng, đôi chân thon dài hữu lực hơi mở ra.
Lam Bạch nhìn nam nhân ghé vào giữa hai chân mình, thở gấp một hơi, thắt lưng trầm xuống, “Phốc” một tiếng đem tinh khí của Linh Nhi ngậm vào.
“A….!”
“Ân… Thao… Thao ta… A… Thật ngứa… Aha… Ân~ Lăng tiên sinh… Thật muốn thao ngươi a…” Lam Bạch phóng đãng rên rỉ, một tay nắm gốc tính khí của Linh Nhi ngăn cản cao trào, một tay vuốt hai đầu nhũ của mình, gần như là tự ngược chính mình, làm đầu nhũ vốn sưng đỏ càng thêm sung huyết đứng thẳng, nhìn qua tựa như hai nụ hoa vô cùng kiều diễm, nụ hoa mê người khiến người ta muốn cắn lên nó một ngụm.
“Ân a… Ân~ ân… Lăng tiên sinh… Đừng chỉ đứng nhìn…” Mị nhãn ẩn tình của Lam Bạch nhìn chăm chú nam nhân si mê dưới giường, hơi rướn người về trước, ngón tay trắng nõn xoa nắn đầu nhũ trong ngực hơi kéo về phía trước, mơn trớn xương quai xanh tinh xảo, cổ thon dài, hầu kết đẹp đẽ, cái cằm đầy đặn. Cằm nam nhân rất nhọn, mang đến cảm giác bạc tình, nhưng nơi bạc tình này đang nhiễm đầy nước bọt trong suốt, môi hồng hé mở đầy dụ hoặc, phun ra hô hấp xen lẫn rên rỉ ái muội, đầu lưỡi đỏ hồng thỉnh thoảng vươn ra liếm láp, lại mang ra càng nhiều nước bọt, làm ngón tay trắng nõn thon dài kia cũng phiếm nước bọt, chậm rãi đưa vào miệng, cho dù có bạc tình hơn nữa thì cũng thành đa tình.
“Muốn như vậy nha…” Lam Bạch rút ngón tay ra, liếm môi cười, lại sáp vào. Đầu tiên là ngón trỏ, chậm rãi trừu sáp chuyển động, thấy đã đủ ướt liền phun ra, thân lưỡi liếm ngón giữa, sáp nhập, rút ra, chuyển động, khuấy đảo, thậm chí còn khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, để nam nhân có thể nhìn thấy rõ ràng cái lưỡi màu hồng không ngừng liếm láp, cùng với khoang miệng đang mấp máy.
“Lăng tiên sinh… Liếm ngón tay anh…” Lam Bạch ôn nhu hướng dẫn, mị nhãn xoay chuyển mang theo ẩn tình, nam nhân thở dốc vươn đầu lưỡi, liếm ngón tay của mình, ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út, toàn bộ đều liếm ướt. Lam Bạch vừa lòng cười, lại hướng dẫn, “Đúng… Bây giờ… Đem cao bôi trơn bôi vào hậu huyệt của ngươi… Không cần lo lắng, bên trong của ngươi đã đủ ướt… Đúng… Cắm vào đi… Rồi mới… Đè ép nó…”
Nam nhân mở nắp cao bôi trơn, tay phải tìm ra phía sau, nhắm ngay cửa vào, liền đem đầu lọ cao bôi trơn đưa vào, cũng đè ép lên miệng huyệt.
“Hừ…” Nam nhân hơi run, mày kiếm anh tuấn nhíu lại, “Thật lạnh…”
Lam Bạch cười hì hì, “Đương nhiên sẽ lạnh rồi~ bên trong ngươi vừa nóng lại vừa ướt mà… Muốn đi vào toàn bộ nha… Ừm~ tốt lắm… Rút ra, thay bằng ngón tay của ngươi…”
Nam nhân giương mắt liếc nhìn Lam Bạch một cái, học bộ dáng của hắn, đầu tiên sáp nhập ngón trỏ, trừu sáp chuyển động. Nam nhân thét lớn một tiếng, ngữ khí sung sướng, “Cáp… Vào được… Nóng quá a… Thật ướt… Ân…. Ta đang thao chính mình…”
“Đúng… Ngươi đang thao chính mình…” Lam Bạch cười càng mị hoặc, tay phải đã ướt hoàn toàn chậm rãi đi xuống dưới, xẹt qua ngực, bụng, lưu lại dấu vết dâm mị, cuối cùng đi đến dục vọng đứng thẳng, nhẹ nhàng cầm lấy, từ dưới lên trên bộ lộng một vòng, ngón tay ma mị không ngừng lướt trên đỉnh, đuôi mắt híp lại, môi đỏ mọng cong lên, nhưng lại dùng móng tay hồng nhạt bên cạnh gảy nhẹ cái miệng nhỏ hồng nộn.
“A…!!” Kích thích mãnh liệt làm Lam Bạch phảt ra tiếng hét chói tai, hai chân run lên, nửa người đều đặt trên người Linh Nhi, chỉ một động tác, tính khí trong cơ thể thẳng tắp đâm đến chỗ mẫn cảm, Lam Bạch rên rỉ một tiếng, môi đỏ mọng khẽ cắn, con ngươi đen phiếm ra ánh nước trong suốt, một bộ dáng bị người chà đạp mê người.
“Ô…” Linh Nhi bị nội vách tường ấm áp ẩm ướt lại cơ khát của Lam Bạch co rút khiến khoái cảm đến nhưng không thể phát tiết, cúi đầu khóc ngâm một tiếng, Lam Bạch không khỏi cắn răng nói, “Lăng tiên sinh, lại thêm một ngón tay! Linh Nhi nhịn không được muốn thượng ngươi!”
“Thao!” Nam nhân gầm nhẹ, mặt ửng hồng, ‘Phốc’ một tiếng, ba ngón tay sáp nhập vào.
“A~!” Nam nhân hai chân run lên, rên rỉ cực kỳ sung sướng, “A a ba ngón… Thật trướng… Linh Nhi… Linh Nhi… Mau tới thao ta a… A…”
Lam Bạch nhìn khuôn mặt tuấn tú ý loạn tình mê của nam nhân, cố ý hung hăng hấp Linh Nhi, không để ý cử động của Linh Nhi chậm rãi đứng lên, lúc hoàn toàn rời khỏi, ‘ba’ một tiếng như hôn môi khó rời hại Lam Bạch thiếu chút nữa lại ngồi xuống.
Quỳ bên cạnh Linh Nhi, cúi người thổi nhẹ một hơi lên tính khí dài nhỏ vẫn chưa phát tiết đang nhảy lên, tiểu hành sôi sục an phận một chút. Lam Bạch búng nhẹ dục vọng giữa hai chân, đáy lòng cười trộm, “Có đồ ngon~”
Ôm lấy thiếu niên đi đến phía sau nam nhân tự thao chính mình đến thích, đem thiếu niên hơi hơi rung động quỳ ở phía sau nam nhân, thân trên ôm ở trong lòng, ở bên tai thiếu niên nhẹ nhàng thổi khí, “Linh Nhi… Nam nhân này… Ngươi biết hắn sao… Ngươi… Muốn thượng hắn sao…”
“A… A a… Linh Nhi…”
“Hắn hiện tại thực cơ khát nha… Ngươi xem, ngay cả ngón tay của hắn cũng có thể thích như vậy… Ngươi… Không thượng hắn sao…”
“A a! Linh Nhi… Thao ta… Nhanh thao ta a… Ân a…”
“Ngươi cảm nhận được đi… Cơ thể ta… Thực nóng… Thực ướt… Cùng của ngươi giống nhau… Như vậy… Hắn là… Hắn là lần đầu tiên đó…”
“Linh Nhi… Linh Nhi… A!~ vào đi Linh Nhi…”
“Nếu ngươi không cần… Hắn đã đáp ứng ta… Để ta lấy trinh tiết mặt sau của hắn nha… Linh Nhi… Ngươi bỏ được sao…”
“A~! Linh Nhi! Thao ta! Ta muốn ngươi a… A….”
“Thượng cùng bị thượng, có phải hắn hay không… Chỉ cần khoái hoạt thì tốt rồi… Ngươi sung sướng quá đi… Còn nhớ cảm giác này không… Ngươi… Muốn cho hắn khoái hoạt sao…”
“Hộc… A… Linh Nhi… A a…”
Một bên hướng dẫn, một bên tay lại hướng hậu huyệt Linh Nhi tìm kiếm, ở chỗ nếp uốn nhẹ nhàng xoa nắn, một ngón tay hơi tham nhập, lại rút ra, nhiễm rất nhiều dâm dịch, xoa ấn nếp uốn, lại lần nữa tiến vào.
Thân thể thiếu niên trong lòng run run, cúi đầu rên rỉ, tiếng rên bình thường nức nở, là sung sướng, cũng mang theo sợ hãi.
Lam Bạch gác nhẹ cằm lên vai trái thiếu niên, nghiêng đầu khẽ cắn vành tai phấn nộn của Linh Nhi, tay trái ở điểm đỏ trước ngực thiếu niên ôn nhu vuốt ve, ngón trỏ tay phải ở trong cơ thể chặt chẽ ấm áp lại ướt của thiếu niên tinh tế thăm dò, chậm phải một điểm nhỏ nổi lên, nhẹ nhấn một cái, thiếu niên rên rỉ càng đậm, eo nhẹ xoay, giống như muốn thoát ly bể dục, lại giống như đón ý hùa theo làm nũng.
“Đau sao?” Lam Bạch ác ý lặp lại kích thích kia một chút, lực đạo mềm nhẹ, mềm nhẹ vuốt ve, hôn môi, ôm, mềm nhẹ nói tiếng yêu, “Linh Nhi… Thật đáng yêu… Nhưng không ngoan a… Rất sung sướng đi… Để chúng ta cùng nhau vui sướng đi…”
Nói xong, Lam Bạch ôm thiếu niên tiến lên hai bước quỳ xuống, tay trái chậm rãi đi xuống, cầm tính khí hưng phấn của Linh Nhi, nhẹ nhàng xoa nắn hai cái, lại hướng lên trên, đặt tay lên mu bàn tay nam nhân.
“Lăng tiên sinh… Linh Nhi muốn thượng ngươi nha~… Mau bài khai cái mông của ngươi… Để tiểu Linh Nhi tiến vào…”
Nam nhân quay đầu nhìn Linh Nhi một cái, thở dốc một tiếng, khuôn mặt tuấn tú một mảnh phi hồng, “Linh Nhi… Nga… Linh Nhi…” Nam nhân rên rỉ, ba ngón tay cắm trong thân thể một phen rút ra, hai tay hữu lực đè lại cánh mông cong mẩy, chậm rãi bài khai.
Hậu huyệt chưa bao giờ sử dụng qua hiện ra màu hồng nhạt tự nhiên, nếp uốn bên ngoài sớm bị sáp lộng nới lỏng, không ngừng co rút lại, thể hiện cơ khát hiện tại của chủ nhân. Nam nhân xoay thắt lưng, chủ động cọ vào tính khí của thiếu niên, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhạt không ngừng mấp máy, tiết ra niêm dịch trong suốt, miệng cũng thở dốc rên rỉ, “Ân a… Linh Nhi… Thao ta… Chúng ta cùng nhau khoái hoạt đi… Linh Nhi… Hung hăng thao ta a… A a… Cắn… Tiến vào đi Linh Nhi… Ân… Đoạt lấy lần đầu tiên của ta đi… A… Linh Nhi…Ta muốn ngươi… A~ thao ta đi Linh Nhi…”
Thiếu niên trong lòng càng run lợi hại hơn, toàn thân đều nổi lên diễm sắc tình triều, tính khí luôn ở trong tiểu huyệt của nam nhân đột nhiên nhảy lên, thỉnh thoảng đẩy vào, vừa mới tiến vào một chút, Lam Bạch liền kiềm chặt tay trái, tăng thêm thành hai ngón tay đưa vào trong thiếu niên, đổi lấy rên rỉ khó nhịn câu nhân của cậu.
“A… Muốn… Muốn…”
Lam Bạch mềm nhẹ khai phá hậu huyệt chặt chẽ của thiếu niên, lưỡi liếm cắn vành tai mẫn cảm của Linh Nhi, mỉm cười hỏi cậu, “Ngươi muốn cái gì….?”
“A…” Thiếu niên xoay thắt lưng khóc rên, hai tròng mắt đang nhắm dần dần hé mở, tròng mắt mờ mịt phiếm thủy quang, tràn đầy tình dục, “Muốn… Muốn đi vào…”
Lam Bạch điểm nhẹ vào nơi mẫn cảm, chậm rãi cắm vào ngón tay thứ ba, dục vọng đứng thẳng ướt đẫm cọ nhẹ ở cái mông cong của thiếu niên, “Chính là muốn đi vào sao… Linh Nhi~…”
“A a…” Thiếu niên hét lên một tiếng, “Đi vào! A~ tiến vào… Muốn… Ta muốn… A…”
“Hì, thực ngoan…” Lam Bạch rút ngón tay ra, một tay cầm dục vọng của mình, một tay đem tính khí của Linh Nhi để ở huyệt khẩu của nam nhân, hung hăng va chạm, “Phốc tư, phốc tư”, ba người đồng thời phát ra thanh âm rên rỉ mất hồn.
“A a…”
“A~ thực nhanh a… Ân a…”
“Cáp… Linh Nhi… Linh Nhi… Vào được… A a…”
Lam Bạch nghiêng người đỡ lấy thắt lưng của nam nhân đang quỳ sấp, hung hăng nhéo một cái, khanh khách cười, cược hạn mị hoặc, thắt lưng động một cái, thiếu niên bị đâm đến kêu lên đầy sợ hãi, nam nhân lại kêu to, “A! Linh Nhi!… Thao ta, dùng sức thao ta a…”
“A… Lăng…” Thiếu niên nằm ở trên lưng nam nhân, thừa nhận va chạm cuồng nhiệt của Lam Bạch, hai tay tuyết trắng mảnh khảnh ôm lấy nam nhân, không ngừng vuốt ve nam nhân trong ngực, khiến cho nam nhân càng vui thích rên rỉ, “Linh Nhi… A a… Ngươi thao ta thật thích… Nhanh lên… A~ a a…”
“Mau đến như thế nha…” Lam Bạch cúi người liếm hôn lưng trắng tuyết của thiếu niên, hạ thân không ngừng va chạm, một lần lại một lần, đến khi thiếu niên cùng nam nhân lãng ngâm từng trận, toàn thân thiếu niên tựa hồ toàn điểm mẫn cảm, ý thức tỏng tình ái cuồng dã dần dần thanh tỉnh, tiếng dâm kêu liền gần như không thèm che dấu, “A a… Thật thoái mái… Lăng, ta đang thao ngươi nha… A~ Lăng… Thật vui vẻ… Lăng… Ngươi là của ta… A a~ mau~ mau chút nữa… A… Thật lớn… Thật nhanh a… Lăng… Ngươi thực ướt nha…”
“Ân a… Linh Nhi… Ta là của ngươi… Tiểu huyệt của ta chỉ vì ngươi mà ướt a… A!!”
Lam Bạch hung hăng đỉnh vài cái, làm cho nam nhân chỉ có thể hét chói tai, “Lăng tiên sinh, ta muốn thao ngươi nga!!”
“A~… Không…” Nam nhân rên rỉ, “Ít nhất… Ít nhất… A~ ta muốn tinh dịch của Linh Nhi… Linh Nhi… Bắn cho ta đi… A a…”
“A a… Lăng… Ta không muốn ra… Nhưng là thật thích… Ân~ ân… Thật nhanh thật nóng… A! Thao ngươi… Lăng… Ta nhịn không được… Ta muốn bắn~ a a a!!…”
“A… Bắn… Linh Nhi a…. Ta cũng muốn bắn a a…” Nam nhân thét chói tai dùng sức co rút hậu huyệt, thừa nhận đâm chọc điên cuồng của thiếu niên, ngón tay nắm chặt lấy lồng chồn dưới thân, ngửa đầu thét chói tai, tính khí thật lớn chưa được an ủi giữa hai chân nhảy lên vài cái, liền ở trong nháy mắt nhiệt lưu dũng mãnh tiến vào cơ thể mà bắn tinh!
Lam Bạch ở trong người thiếu niên trừu sáp vài cái, liền đem phân thân vẫn còn sung huyết lui ra, nhẹ nhàng nhấc Linh Nhi lên, rời khỏi thân thể nam nhân, nhẹ nhàng đặt ở một bên, đến bên nam nhân mới phóng thích mà nhuyễn xuống, đem tính khí của mình để bên huyệt khẩu tràn đầy tinh dịch đang không ngừng mấp máy ma sát vài cái, thẳng lưng, hoàn toàn tiến nhập.
“A!!!” Nam nhân vừa đau vừa hét chói tai, toàn thân đều cứng lại, thở dốc không ngừng, hai tay nắm lấy lông chồn duỗi thẳng, gân xanh nổi lên. Lam Bạch cười đến quyến rũ, đợi nam nhân thở chậm lại, lúc này mới chậm rãi đưa đẩy, hai tay ác ý ở cái mông tròn đầy đặn của nam nhân hung hăng vuốt ve, dùng sức banh ra, nhìn dục vọng trướng lớn của mình đang ra vào hậu huyệt chặt chẽ của nam nhân, mỗi lần rút ra đều kéo theo mị thịt hồng diễm, không khỏi khen ngợi, “Ha… Lỗ nhỏ thật đáng yêu a…Vừa nóng vừa ướt, nhanh đến không thể tưởng tượng a! Nga~! Lăng tiên sinh, hiện ta là ta thao ngươi, dùng côn thịt vừa làm cho Linh Nhi thích nha! Thích không?… Ta thực thích nga~! Úc! Tiểu huyệt của ngươi thật là cực phẩm!”
“A! Thật thích a… Ân!~ thật lớn…Côn thịt lớn quá a a! Thao ta! A a… Dùng côn thịt đã thao Linh Nhi thao ta a! A… Ta lại cương… Linh Nhi… Linh Nhi…” Nam nhân một bên dâm kêu, một bên đi đến bên người thiếu niên, vội vàng tách ra hai chân thiếu niên, cầm tính khí mềm xuống dính đầy tinh dịch của Linh Nhi một ngụm ngậm vào!
“A!…” Linh Nhi vui thích hét chói tai, dưới khẩu kĩ của nam nhân rất nhanh lại cương, Lam Bạch thở dốc, càng kịch liệt va chạm nam nhân cường kiện dưới thân, đem nam nhân làm đến lung lay, mấy lần làm tính khí Linh Nhi đâm sâu vào yết hầu, thiếu niên lại chịu không nổi loại kích thích này, đẩy nam nhân ra xoay người quỳ rạp trên đất, hai chân mở lớn, nhếch cái mông trắng noãn lên, quay đầu mị ý nồng đậm dụ hoặc nam nhân, “A~ Lăng…Thao ta! Ta muốn côn thịt của ngươi a!… A a~ lỗ nhỏ của Linh Nhi thật ngứa… A~ thao ta a…”
“Rống!” Nam nhân hai mắt đỏ sậm, một phen túm lấy thắt lưng thiếu niên kéo xuống hạ thân mình, lập tức đâm vào tiểu huyệt mất hồn nửa tháng chưa chạm qua kia khiến hắn dục tiên dục tử!
“Linh Nhi! Linh Nhi!! Ta yêu ngươi a! Nga nga~ đều cho ngươi, côn thịt của ca ca đều cho ngươi! Linh Nhi… Linh Nhi tốt của ta… Ngươi cuối cùng cũng khỏe…Ta sẽ không bao giờ để kẻ khác chạm vào ngươi nữa~! Ta chịu không nổi… A a…. Thích quá… Ta muốn điên rồi…”
“Ca ca… Ân a… Thật thích a… Ô ô… Là Linh Nhi không ngoan… Linh Nhi rất muốn giúp ca ca… A a… Linh Nhi yêu ca ca nhất… Côn thịt ca ca thật lớn… Thao Linh Nhi thật thích… A a… Ca ca~… ta còn muốn thao ngươi a…” Thiếu niên động tình rên rỉ, kêu một tiếng ca ca khiến người xương cốt mềm nhũn, nam nhân càng thêm cuồng loạn, tốc độ thao làm đã vượt xa Lam Bạch, thậm chí đem Lam Bạch bám sát vào lưng, hậu huyệt lại bởi vì kích tình dùng sức co rút, khiến Lam bạch cũng gia nhập khúc nhạc rên rỉ, “A a~! Lăng tiên sinh, ngươi hút ta sắp chết a…. A… Thật sự là tiểu huyệt khiếm thao a!… Hút ta thật thích…Ân~ a! Thao chết ngươi a… Ân… Không được… A a… Ta muốn bắn… Ta muốn bắn cho ngươi!! A…”
“Bắn đi! Bắn cho ta a!! A a… Thật thích a…”
“A!! Ta muốn… Ta muốn thao ngươi!! A a…” Thiếu niên không cam lòng kêu to, lại chỉ đổi lấy nam nhân va chạm càng kịch liệt. Lam Bạch bắn tinh xong rời đi từ trên người nam nhân, từ từ đứng lên, chậm rãi cởi ra áo trắng của bác sĩ, ở trên giường cười đến mị hoặc chúng sinh, “Tốt nhất…” Môi đỏ mọng hơi cong, dụ hoặc cực điểm, “Các ngươi… Cùng nhau thao ta đi~”
“Nga!” Nam nhân gầm nhẹ một tiếng, tóm lấy thắt lưng thiếu niên hung hăng thao làm, “Lam Bạch! Ngươi yêu tinh này!! Ngươi vẫn là trước hết đem chính mình làm cho cương lên đi!!”
“A…! Mau! Mau a!! Ân… A… Ca ca~! Muốn ngươi thao chết ta a… A a…”
“Linh Nhi… A! Ta muốn bắn!! A a… Thích nhất tiểu huyệt Linh Nhi a!”
“A! Ca ca…!” Thiếu niên cao trào thét chói tai, lại xoay thắt lưng cúi đầu khóc nấc lên, “Ô ô… Ca ca~ buông tay… Linh Nhi cũng muốn bắn…”
“Linh Nhi ngoan…” Nam nhân dâm tà cười, tay nắm ở gốc rễ thiếu niên càng thêm dùng sức, giương mắt nhìn Lam Bạch đang ngồi trên giường tự an ủi mình, thân thể thanh niên tuyết trắng cùng với dục vọng hồng nhạt trướng lớn, mị nhãn ẩn tình, môi đỏ mọng khẽ nhếch, hầu kết nhẹ mấp máy, xương quai xanh tinh xảo, đầu nhũ kiều diễm, trân châu hồng nhạt khảm trên rốn, không chỗ nào không làm nam nhân thèm nhỏ dãi mà thở dốc, “Đợi lát nữa… Chúng ta cùng nhau bắn vào tiểu huyệt của hắn… Nga… Linh Nhi, chủ ý này thật tuyệt…”
“Ca…” Linh Nhi cười hì hi, “Ngươi lại vừa cứng nha… Hôm nay Linh Nhi không thể thỏa mãn ngươi, mới có thể cho phép ngươi thượng người khác nha…”
Nam nhân bóp nhẹ tính khí Linh Nhi, đổi lấy rên rỉ kiều mị của thiếu niên, “Tiểu hỗn đản! Ngươi còn không phải muốn thượng người khác!”
“Ân…” Thiếu niên cười càng vui, từ dưới thân nam nhân bò lên, cười hôn môi nam nhân, “Cho nên nha… Chúng ta muốn cùng thượng hắn… Phải nhồi đầy hắn…”
“Linh Nhi~” Lam Bạch câu môi cười, một tay bộ lộng dục vọng dần dần đứng thẳng, cánh tay trắng nõn chậm rãi nâng lên, chỉ vào cái ghế ngồi màu trắng dưới ánh đèn, “Ngồi lên trên đi~”
Thiếu niên ôm cổ nam nhân, quệt miệng làm nũng, “Ca ca~ Linh Nhi chân nhuyễn~ ngươi ôm ta đi…”
Nam nhân sủng nịch cười, ôm lấy thiếu niên, hướng chỗ ghế ngồi bước đến.
Lam Bạch nhìn thẳng vào bạch dịch chậm rãi chảy dọc giữa hai chân nam nhân, nghiêng đầu cười không có hảo ý.
“Ấm áp… Ướt át… Mềm mại… Chặt chẽ… Dâm đãng… Hì hì!”
“Ta đã muốn thực ướt a…”