Phong Lưu Chân Tiên

Chương 468: Chương 468: Diệt sát Lang Bách




Năm ngọn lửa bay khỏi tay Dương Thiên bắt đầu kết nối lại với nhau thành một vòng tròn ngũ sắc. Vòng tròn biến lớn, xoay tròn với tốc độ cực nhanh, lóe lên một cái đã xuất hiện ngay trước mặt Lang Bách.

Cảm nhận được uy hiếp trí mạng, Lang Bách không hề suy nghĩ lập tức thiêu đốt bản mệnh tinh huyết, một lần nữa sử dụng Lang Ảnh. Hàng trăm con Khiếu Thiên Lang xuất hiện, há to miệng như muốn đem cái vòng lửa kia nuốt vào trong.

Cùng một thần thông Lang Ảnh nhưng lần này kết quả hoàn toàn trái ngược. Vòng lửa kia xẹt qua một cái lập tức đem hơn năm mươi con Khiếu Thiên Lang đốt thành tro bụi. Tốc độ vòng lửa quá nhanh, những con còn lại còn chưa kịp chuyển hướng tấn công đã bị nó lướt qua đốt cháy.

Trong chớp mắt, hàng trăm con Khiếu Thiên Lang đều bị thiêu đốt thành hư vô. Lang Bách hiện ra, lúc này khí tức trên người hắn đã cực kỳ suy yếu, giọng nói đứt quảng:

- Đây là thần thông gì?

Dương Thiên bình thản đáp:

- Ngũ Hỏa Luân.

Lang Bách cười:

- Quả nhiên lợi hại. Ta bại không oan.

Vừa nói dứt câu, nụ cười trên miệng Lang Bách cứng lại. Một ngọn lửa ngũ sắc từ ngực Lang Bách cháy lên. Ngọn lửa không hề cuồng bạo mà rất yên bình chậm rãi bao trùm lấy Lang Bách rồi cùng nhau biến mất giữa không trung.

Dương Thiên lần này muốn thử nghiệm một chút. Hắn không sử dụng Phá Thiên, Thái Hư 1ytnFQb Luyện Thần Đỉnh hay pháp tắc, chỉ đơn thuần so đấu pháp thuật thần thông với lục cấp hậu kỳ yêu thú. Kết quả không ngoài dự đoán. Tuy vậy, chênh lệch giữa các tiểu cảnh giới ngày càng lớn, việc vượt cấp khiêu chiến sau này sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Phá Thiên không có tính đột phá, Dương Thiên dự định đi tìm Thái Hư Luyện Thần Đỉnh hoàn chỉnh. Còn có Phệ Hồn Thạch đang trong quá trình hấp thu linh hồn. Nếu nó tiến hóa thành Diệt Hồn Thạch, sau đó dung hợp vào Thái Hư Luyện Thần Đỉnh, uy lực của cái đỉnh này sẽ tăng lên gấp bội. Hắn sẽ có thêm tiền đề để tiếp tục vượt cấp khiêu chiến.

Tính toán sơ bộ những bước tiếp theo, Dương Thiên mở ra thần thức tìm kiếm Vọng Nguyệt cùng ba người nhà Khiếu Thiên Lang. Bốn người bọn họ cũng không rời đi qua xa, chỉ chọn một vị trí an toàn để âm thầm quan sát trận chiến.

Nhìn thấy Dương Thiên dễ dàng đem Lang Bách giết chết, cả nhà Khiếu Thiên Lang đều thở ra một hơi. Nếu Dương Thiên thất bại, bọn họ cũng sẽ không có kết quả tốt. Việc này càng khiến bọn họ về thân phận thực sự của Dương Thiên. Hợp Thể sơ kỳ có năng lực luyện chế Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan, chiến thắng Lang Bách, nếu không tận mắt nhìn thấy có đánh chết bọn họ cũng không tin.

Hạ xuống trước mặt bốn người, Dương Thiên cười nói:

- Xem ra giao dịch lần này phiền phức hơn là ta nghĩ.

Trung niên nhân tiến lên chắp tay chào:

- Ta là Lang Khiếu, lần trước quên chưa hỏi quý tính đại danh của ngươi.

Dương Thiên phất tay:

- Quý tính đại danh thì không dám, ta gọi là Dương Thiên. Ta nghe nói Khiếu Thiên Lang nhất tộc nghiêm cấm nội đấu. Tu vị càng cao điều luật này càng khắt khe. Các ngươi đều là lục cấp yêu thú, lẽ nào không sợ bị toàn tộc truy sát hay sao?

Lang Khiếu thở dài:

- Chuyện này rất dài dòng. Nơi này không tiện ở lâu, chúng ta tìm một chỗ an toàn hẳn nói.

Dương Thiên gật đầu, Lang Khiếu dẫn đầu, cả năm lóe lên một cái liền biến mất. Hơn một giờ sau, hai bóng người hiện ra ngay vị trí Lang Bách vừa chết, một người vẻ mặt khó coi nói:

- Đây là nơi Lang Bách chết.

Người còn lại lên tiếng:

- Ngoài hắn ra ta còn cảm nhận được khí tức của năm người khác. Dựa vào dấu vết linh lực, bọn hắn có 3 tên lục cấp, hai tên ngũ cấp.

- Không sai, việc này khá kỳ lạ. Hai tên lục cấp kia hẳn là hai vợ chồng Lang Khiếu, tên còn lại có lẽ là viện binh do Lang Khiếu mời đến. Lang Bách sở hữu thần thông Lang Ảnh, cho dù đánh không lại vẫn dư sức bỏ trốn. Lẽ nào tên có pháp bảo gì lợi hại khiến hắn không thể bỏ trốn, cuối cùng ôm hận mà chết?

- Ngồi đây suy đoán thì có ích gì, chúng ta đi tìm bọn hắn không phải sẽ rõ sao?

Người kia khinh thường:

- Ta và ngươi liên thủ lại cũng chưa chắc là đối thủ của Lang Bách. Hai người chúng ta đi tìm kẻ giết hắn không phải là tự chịu chết sao?

Người còn lại có chút không cam lòng:

- Nhưng đại trưởng lão đã có lệnh bằng mọi giá phải giết chết Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Nếu để nó trở về, địa vị của thiếu tộc trưởng nhất định sẽ bị đe dọa. Đáng chết, nếu không phải tên Lang Bách kia tự cao muốn đi trước chúng ta một bước để tranh công thì đã không có kết quả như thế này.

- Giờ nói những chuyện này thì có lợi ích gì. Lang Bách đã chết, chúng ta cũng không thể tiếp tục nhiệm vụ. Trước tiên trở về báo cáo với đại trưởng lão để hắn lo liệu.

- Ài, cũng chỉ còn cách này.



Lúc này Dương Thiên đã sớm đi được khá xa nên không biết những chuyện vừa xảy ra ở đây. Hắn theo Lang Khiếu đến một nơi mà tên kia gọi là “Khu vực an toàn“. Đến nơi, Dương Thiên thở ra một hơi. Đây cũng tính là an toàn? Chẳng qua là một hòn đảo hoang nhỏ nằm ở một góc khuất khó phát hiện, bên trên bày ra vài trận pháp sơ cấp.

Nhìn vẻ mặt cảu Dương Thiên, Lang Khiếu lập tức hiểu được tên này đang nghĩ gì. Hằn giả vờ tằng hắng lấy sự chú ý rồi nói:

- Tạo nghệ trận pháp của Khiếu Thiên Lang nhất tộc bọn ta không được tốt lắm. Ta cũng đã cố gắng hết sức rồi.

Dương Thiên tỏ vẻ chẳng bận tâm:

- Được rồi, mau mở trận pháp ra đi.

Lang Khiếu rất nhanh mở ra trận pháp dẫn tất cả đi vào. Cảnh vật bên trong khá đơn sơ, một ngôi nhà đá cao hơn mười mét, quanh đó là một vài loại cây ăn quả bình thường. Phía trước ngôi nhà có một cái bàn đá, Lang Khiếu làm tư thế xin mời.

Dương Thiên thoải mái nắm tay Vọng Nguyệt kéo nàng ngồi xuống. Gia đình Lang Khiếu cũng lần lượt ngồi theo. Dương Thiên không nói gì nhưng Lang Khiếu cũng đã hiểu ý, hắn bắt đầu kể:

- Khiếu Thiên Lang nhất tộc bọn ta phân tán ở nhiều nơi nhưng dòng chính vẫn ở tại Linh Giới. Mỗi khi những phân tộc xuất hiện thiên tài sẽ được trưởng lão từ đại gia tộc đến tận nơi mang về Linh Giới để đích thân bồi dưỡng.

- Thiên nhi là biến dị Khiếu Nguyệt Thiên Lang, tiềm năng vô hạn. Khi nó sinh ra, hai vợ chồng ta đã suy tính rất nhiều, cuối cùng cũng cắn răng nhờ cậy một vị trưởng lão đưa nó về gia tộc để bồi dưỡng.

Dương Thiên cắt ngang:

- Ngươi định nói nó đã gây ra đại họa gì khiến đám trưởng lão kia tức giận, cuối cùng đem nó bỏ trốn đến đây.

Lang Khiếu hơi ngẩn ra rồi cười khổ:

- Thiên nhi từ nhỏ đã rất ngoan, cho dù có gây ra chuyện cũng không có gì nghiêm trọng. Ngươi dường như hiểu rất rõ về Khiếu Thiên Lang nhất tộc, vậy người có biết tầm quan trọng của một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang là như thế nào không?

Dương Thiên cau mày:

- Ý của ngươi là… Nói như vậy, đáng lẽ địa vị của nó tại gia tộc sẽ rất cao, tại sao lại bị truy sát. Lẽ nào là vì tranh giành quyền lực?

Lang Khiếu gật đầu:

- Không sai. Thiên nhi đến Linh Giới được một thời gian thì được tộc trưởng yêu thích, dốc lòng bồi dưỡng. Tu vị tiến bộ thần tốc, chỉ trong một thời gian ngắn đã đạt đến ngũ cấp yêu thú. Nhưng đúng vào lúc này, tộc trưởng trong một chuyến tầm bảo bên ngoài đã bị kẻ địch ám toán, bất hạnh bỏ mình. Gia tộc bắt đầu chia thành hai phe, một nửa muốn đưa con trai của tộc trưởng lên làm người kế nhiệm, nửa còn lại muốn đưa Thiên nhi, với tư cách là Vương giả lên vị trí này.

- Tranh đấu diễn ra ngày càng khốc liệt. Con trai của tộc trưởng lớn lên tại đó, đã sớm âm mưu cấu kết với nhiều vị trưởng lão khác, thậm chí còn có đại trưởng lão làm hậu thuẫn, dần chèn ép được phe của Thiên nhi. Những người ủng hộ Thiên nhi dần biến mất không rõ lý do. Bọn ta biết tin lập tức trả một cái giá lớn tìm đến Linh Giới, dựa vào chút quan hệ đưa Thiên nhi bỏ trốn đến đây.

- Vốn nghĩ từ bỏ là xong, không ngờ tên kia sai người tìm đến tận đây muốn diệt trừ hậu hoạn.

Dương Thiên ra vẻ đã hiểu:

- Chuyện này cũng không tính là hiếm. Tiếp theo đây các ngươi có dự định gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.