Phong Lưu Chân Tiên

Chương 341: Chương 341: Độ kiếp




Diệp Vấn Thiên lắc đầu, đưa ra một miếng ngọc giản:

- Đây là thứ Ma môn chuyển cho ngươi. Bọn ta đã dùng mọi cách nhưng không thể biết được bên trong chứa đựng thứ gì.

Cầm lấy ngọc giản, thần thức của hắn lập tức tràn vào bên trong. Rào cản bằng thần thức khiến tứ đại thế lực đau đầu giống như một cái bong bóng, chạm vào liền nát vụn. Đây là một loại phương pháp vận dụng khác của thần thức, nếu thần thức của người phá giải không đạt đến trình độ yêu cầu thì không thể nào xem được những thứ ở bên trong.

Dương Thiên vẻ mặt âm trầm, ngọc giản trong tay hắn bị chấn thành bụi phấn rơi xuống đất. Tô Nguyệt Nhi vội hỏi:

- Dương Thiên, tên Huyết Thần kia lại có âm mưu gì nhằm vào ngươi sao?

Những người còn lại tập trung Dương Thiên, chờ đợi câu trả lời của hắn. Dương Thiên thở ra một hơi, giọng nói lạnh lùng:

- Hắn muốn chết. Rất tốt, đã như vậy, ta cũng không ngại tiễn hắn đi sớm một chút.

Dương Thiên chưa kịp có hành động gì, Tô Nguyệt Nhi cùng Nam Cung Băng Vân đã chia nhau nắm lấy hai tay của hắn, lo lắng hỏi:

- Dương Thiên, mau nói cho bọn ta biết, rốt cuộc tên Huyết Thần kia lại muốn làm gì?

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của hai nàng, Dương Thiên bật cười:

- Hắn muốn chết, nhờ ta đi tiễn một đoạn.

Tô Nguyệt Nhi lắc đầu:

- Cái ta muốn biết không phải chuyện này. Khi nãy rõ ràng ta đã nhìn thấy sự phẫn nộ trong mắt ngươi, là chuyện gì có thể khiến ngươi phản ứng như vậy. Lẽ nào…

Tô Nguyệt Nhi khựng lại, Dương Thiên trước giờ hầu như không quan tâm đến bất cứ chuyện gì, bởi vì mọi chuyện đối với hắn mà nói đều quá dễ dàng, phất tay liền giải quyết được. Nếu nói đến điểm yếu của Dương Thiên, chỉ có thể là… nữ nhân của hắn. Chẳng lẽ Huyết Thần cũng nhắm đến điểm này?

Nhìn vẻ mặt của Tô Nguyệt Nhi, Dương Thiên biết chín phần mười nàng đã đoán ra, hắn cũng không có ý dấu giếm:

- Phải, hắn đang giam giữ một người, yêu cầu ta cùng tứ đại thế lực đến đó giải cứu, bằng không sẽ giết chết con tin.

- Là ai?

Dương Thiên do dự trong giây lát rồi nói:

- Liễu Mị.

Thanh Vũ cau mày:

- Liễu Mị? Là người lần trước cùng với Tô Nguyệt Nhi bắt ta?

- Đúng vậy.

Tô Nguyệt Nhi hơi khó hiểu:

- Không đúng, Liễu Mị là người của Ma môn, tại sao Huyết Thần lại bắt giữ nàng?

Dương Thiên cười cười:

- Thứ nhất, Liễu Mị đã sớm rời khỏi Ma môn. Thứ hai, Tu Chân Giới vốn tàn khốc, dù nàng vẫn còn là đệ tử Ma môn, hi sinh một đệ tử bình thường để tiêu diệt được ta, tên Huyết Thần kia đương nhiên rất vui lòng.

- Hắn muốn ta dẫn theo tứ đại thế lực cùng đến, hẳn là muốn một mẻ hốt gọn tất cả. Kế hoạch này chắc đã được hắn suy tính, sắp đặt trong một khoảng thời gian dài.

Ba người nghe vậy liền có chút gấp lên, Tô Nguyệt Nhi vội nói:

- Vậy sẽ rất nguy hiểm, chúng ta cần triệu tập tứ đại thế lực đến đây để bàn bạc kĩ hơn. Nghe sư phụ nói Huyết Thần là một người rất cẩn thận, nếu hắn không chắc thắng sẽ không dám tùy tiện hành động.

Diệp Vấn Thiên vẫn bình thản ngồi trên ghế, tuy âm mưu của Huyết Thần khiến hắn có chút lo lăng, nhưng nhớ đến sức mạnh tuyệt đối của Dương Thiên, nổi lo đó liền biến mất không còn dấu vết. Diệp Vấn Thiên thay Dương Thiên lên tiếng trấn an mọi người:

- Đừng lo, chỉ cần Dương Thiên đích thân đứng ra, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

Dương Thiên liền nói theo:

- Mọi chuyện cứ giao cho ta.

- Nhưng…

Thấy ba người vẫn chưa hoàn toàn đồng ý, Dương Thiên dứt khoát xuất ra chiêu cuối:

- Nguyệt nhi, Băng Vân, Thanh Vũ, Liễu Mị gặp bất trắc, ta nhất định phải đến cứu nàng. Đổi lại là các ngươi ta cũng sẽ làm như vậy, dù phải hi sinh tính mạng ta cũng không do dự một chút nào.

Vừa khiến các nàng để cho hắn đi, lại tranh thủ được tình cảm, một chiêu này thực sự rất tuyệt diệu. Ba người cảm động đến rơi nước mắt, Tô Nguyệt Nhi gật đầu:

- Nếu ngươi thực sự phải đi ta sẽ không ngăn cản, nhưng người nhất định phải hứa với ta một chuyện.

- Được.

- Huyết Thần cho ngươi thời gian mấy ngày?

- Ba ngày.

Tô Nguyệt Nhi suy nghĩ trong giây lát:

- Tốt, trong vòng ba ngày, ta sẽ tập hợp lực lượng mạnh nhất của tứ đại thế lực lại cùng Ma môn giải quyết tất cả ân oán.

Dương Thiên đang định nói không cần thì Tô Nguyệt Nhi đã tiếp:

- Ngươi đã đồng ý với ta, không được nuốt lời. Hơn nữa trận chiến này càng kéo dài sẽ càng chết đi nhiều sinh mạng vô tội, vậy thì nhân cơ hội này kết thúc nó đi.

Dương Thiên biết đây là Tô Nguyệt Nhi lo lắng cho hắn nên mới gọi tứ đại thế lực cùng đến giúp đỡ. Tuy không cần thiết lắm nhưng đây là tấm lòng của nàng dành cho hắn, Dương Thiên cũng sẽ vui vẻ nhận lấy.

Thỏa thuận xong, Diệp Vấn Thiên, Tô Nguyệt Nhi, Nam Cung Băng Vân lập tức rời đi. Trong vòng ba ngày triệu tập toàn bộ lực lượng là rất khó, bọn họ cần tranh thủ thời gian. Thanh Vũ không nói lời nào, lẳng lặng trở lại phòng tu luyện. Nàng biết mình không có thể lực hậu thuẫn, tu vị lại thấp, chỉ còn cách nỗ lực tu luyện, hi vọng giúp được Dương Thiên.

Huyết Thần muốn dùng Liễu Mị làm mồi dẫn dụ Dương Thiên rơi vào bẫy của hắn, tất nhiên sẽ không làm hại đến nàng. Cho nên Dương Thiên cũng không cần quá vội vả đi giải cứu nàng. Trước tiên hắn muốn tìm một người, Vương Vận.

Đã quyết định diệt trừ Huyết Thần, dù sao cũng nên thông báo cho Vương Vận một tiếng. Dương Thiên dặn dò Thanh Vũ vài câu rồi nhanh chóng tìm đến vị diện kia. Khi Dương Thiên đến nơi, khung cảnh so với lần trước đã có nhiều thay đổi. Từng ngọn núi băng được hình thành cũn như những mảnh băng khổng lồ nằm ngổn ngang. Đây hẳn là dấu vết trong quá trình tu luyện băng hệ pháp thuật của Vương Vận.

Trên bầu trời, một dòng xoáy linh khí rất lớn đang tụ tập phía trên động phủ do Dương Thiên dựng lên. Dựa vào cường độ, Dương Thiên đoán chắc rằng Vương Vân đang muốn đột phá Nguyên Anh kỳ. Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ, nàng sở hữu Hàn Băng Thần Thể, cộng thêm đan dược cùng công pháp đỉnh cấp, từ Kim Đan sơ kỳ đạt đến hậu kỳ gần như không có rào cản

Nhưng đột phá một đại cảnh giới thì khác, từ Kim Đan đạt đến Nguyên Anh là một sự biến đổi về chất, cần tích lũy một thời gian dài, trải qua thiên kiếp tẩy luyện, phá đan thành anh. Những người đạt đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành đột phá. Hầu hết bọn họ đều lựa chọn dừng tại Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong 5 đến 10 năm để ổn định cảnh giới vững chắc. Vương Vận có thể chất đặc thù, theo Dương Thiên ước tính, nàng chỉ cần tích lũy chừng 1, 2 năm đã đủ rồi.

Nhìn vào khí tức, Vương Vận hẳn là vừa mới đạt đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong chưa được bao lâu đã liều mình đột phá. Việc này cực kỳ nguy hiểm, Hàn Băng Thần Thể độ kiếp so với tu sĩ bình thường khó khăn hơn rất nhiều. Phúc và họa luôn song hành, ngươi tu luyện nhanh hơn người khác, chiến lực cùng cấp mạnh hơn người khác, vậy thì tấn cấp cũng sẽ khó khăn hơn người khác.

Theo như chấn động truyền đến từ trên cao, thiên kiếp bậc này, Nguyên Anh sơ kỳ chống đỡ cũng sẽ gặp nhiều nguy hiểm, đừng nói đến một người vừa mới đạt đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong. Vương Vận tuy mạnh, nhưng so với Nguyên Anh kỳ tu sĩ thì vẫn còn một khoảng cách không nhỏ.

Nếu dựa vào vòng tay của Dương Thiên lại càng không được, muốn đạt đến Nguyên Anh kỳ cần dùng thiên kiếp tẩy luyện thân thể. Nếu bị vòng tay chặn lại hết sẽ khiến Nguyên Anh không được hoàn hảo, ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.

Mọi thứ thuận theo tự nhiên mới là tốt nhất, theo lý thuyết Dương Thiên sẽ trực tiếp ra tay đánh tan thiên kiếp, để cho Vương Vận chậm rãi tu luyện. Nhưng hắn thực sự không còn thời gian, Vương Vận cũng có việc cần phải tự mình làm. Đã như vậy, sửa lại quy luật một chút thì có làm sao?

Việc này sẽ khiến con đường tu hành của Vương Vận sau này gặp một vài khó khăn, Dương Thiên cũng không lo nhiều đến mức đó. Nữ nhân của hắn, thích thì tu E14xHSG luyện, không thì có thể làm phàm nhân, tự do tự tại. Những chuyện khác hắn sẽ thay các nàng gánh vác.

Mây đen hội tụ ngày càng dày đặc, sấm chớp rền vang. Khi đạt đến trình độ nhất định, một tia sét to bằng thùng nước từ trên cao đánh xuống. Thiên kiếp bắt đầu hàng lâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.