Phong Lưu Chân Tiên

Chương 354: Chương 354: Hủy diệt đến




- Tiểu sư đệ?

- Phải, trong mười người chúng ta, Hủy Diệt xuất hiện cuối cùng. Hắn bản tính không xấu nhưng lại vô cùng tự cao. Xét về chiến lực, Hủy Diệt Lực chỉ đứng sau Hỗn Độn Lực, cho nên hắn vừa ngưỡng mộ lại vừa đố kị với ngươi.

Dương Thiên ngẩn ra:

- Chuyện này…

- Đó cũng không phải nguyên nhân chính. Thập Đại Chân Tiên chúng ta tuy không hoàn toàn hòa hợp nhưng cũng rất hiếm khi nảy sinh xung đột lớn. Chỉ là sau nghe được tâm nguyện của sư phụ, biết về Thần Giới, Hủy Diệt đã quyết định bằng mọi giá phải lĩnh ngộ được Sáng Thế Lực, trở thành chủ nhân của thế giới này, giết chết kẻ thù, tìm đến Thần Giới đoạt lấy ngôi vị chí cao.

Dương Thiên suy nghĩ trong giây lát:

- Đây không hẳn là chuyện xấu. Mặc kệ nguyên nhân của hắn là gì, mục đích cuối cùng vẫn là đạt đến Sáng Thế Thần, bảo vệ thế giới này.

Nhược Hy lắc đầu:

- Mục đích của hắn không sai, nhưng cách làm lại sai. Hủy Diệt ý đồ chính là muốn dung hợp Thập Đại Tiên Lực, quay trở lại bản nguyên Sáng Thế Lực.

Vẻ mặt Dương Thiên ngốc trệ, dung hợp Tiên Lực? Ý tưởng này thực sự rất điên rồ, dù là dung hợp trung cấp linh lực đã vô cùng khó khăn. Lực lượng khác nhau, cố gắng dung hợp sẽ phát sinh dung hợp, xác suất thành công rất thấp. Đằng này còn là Tiên Lực, hơn nữa là 10 loại, vốn không hề có cơ hội thành công.

- Suy nghĩ này của hắn quả thực rất điên rồ. Khi ta và ngươi biết được đã ra sức ngăn cản nhưng không kịp. Không biết bằng cách nào, Hủy Diệt đã thuyết phục được Âm Dương hai vị Chân Tiên. Hai người kia rất trung thành với sư phụ, khi nghe được có cách hoàn thành tâm nguyện của người, dù nguy hiểm đến thế nào bọn họ cũng chấp nhận.

- Kết quả?

Nhược Hy im lặng một hồi rồi đáp:

- Hắn thành công.

Tách trà trên tay Dương Thiên rơi xuống đất, hắn chống tay lên bàn, đứng dậy nói to:

- Thành công? Không thể nào?

Nhược Hy thở dài:

- Ta cũng cảm thấy rất khó tin, nhưng hắn thực sự thành công. Ba loại Tiên Lực đã dung hợp được một phần nhỏ, thêm một thời gian nữa hẳn sẽ dung hợp hoàn toàn.

- Lẽ nào thuyết pháp của hắn là đúng?

- Không. Ta không biết Hủy Diệt dùng cách nào khiến ba loại Tiên Lực dung hợp, nhưng 10 loại chắc chắn là không có khả năng. Sư phụ đã nói, Sáng Thế Lực chỉ có thể cảm ngộ. Cưỡng chế dùng hợp 10 loại Tiên Lực, kết quả cuối cùng, rất có thể sẽ phá hủy toàn bộ thế giới này. Chính vì lý do này, ngươi tiến vào luân hồi trải nghiệm nhân sinh, lại phải tự sắp xếp con đường mình đi để rút ngắn thời gian. Kịp thời trở lại ngăn cản Hủy Diệt.

Dương Thiên thả lỏng người, ngồi lại vị trí cũ, nhàn nhạt nói:

- Ngăn cản hắn? Chúng ta có thể làm được sao?

Dung hợp linh lực, thất bại kết cục sẽ rất thê thảm. Nhưng nếu thành công, loại linh lực mới sinh ra sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Đây không phải là 1 cộng 1 bằng 2 mà là theo cấp số nhân. Hủy Diệt thành công dung hợp ba loại Tiên Lực, dù chỉ là một phần nhỏ, cũng không phải hai người hợp lực là có thể chống lại được.

Trên tay Nhược Hy xuất hiện một chiếc hộp bằng gỗ màu đen. Nàng đặt chiếc hộp lên bàn, đẩy về phía Dương Thiên. Khi chiếc hộp mở ra, bên trong là một mảnh hư vô. Nhược Hy liền nhắc:

- Sử dụng Hỗn Độn Lực.

Dương Thiên dùng tay điểm nhẹ một cái, Hỗn Độn Lực lập tức tràn vào bên trong, di chuyển theo một quỹ tích kỳ dị, hình thành nên một đoạn Tiên Văn. Cẩn thận xem qua đoạn văn tự này, Dương Thiên trầm giọng:

- Thứ này là do ta tạo ra?

Nhược Hy gật đầu:

- Đúng vậy. Liên kết linh hồn, ta và ngươi sẽ không còn bí mật gì nữa, hoàn toàn thấu hiểu lẫn nhau. Đem Sinh Mệnh Lực và Hỗn Độn Lực dung hợp hoàn hảo. Hỗn Độn Lực có chiến lực mạnh nhất, Sinh Mệnh Lực kỳ diệu nhất. Đem hai loại lực lượng này hợp nhất sẽ có hi vọng chiến thắng Hủy Diệt.

- Tu luyện thứ này sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian, ta sợ sẽ không kịp.

Không giống như luyện chế pháp bảo, tu luyện pháp thuật cao cấp cùng đột phá cần có lĩnh ngộ. Nếu thay đổi thời gian pháp tắc, ngươi chắc chắn sẽ không đạt được gì.

Nhược Hy mỉm cười:

- Việc này thì ngươi không cần lo lắng. Chúng ta đã sớm luyện thành thứ này. Hiện tại ngươi chỉ cần nhớ lại mà thôi.

Bỏ qua vẻ mặt của Dương Thiên, Nhược Hy nắm lấy tay hắn:

- Để ta giúp ngươi.

Nhược Hy thi triển cao cấp huyễn thuật, đem ký ức của nàng gửi vào bên trong, khiến Dương Thiên dần nhớ lại. Mọi thứ cứ như vậy tiếp diễn.



Vài năm sau, tại một vùng hắc ám vô tận bên trong vũ trụ, Dương Thiên đang ngồi trên một cái vương tọa màu đen do Hỗn Độn khí ngưng tụ. Nơi đây bốn bề vắng vẻ, trong một khoảng không gian vô cùng rộng lớn, không có bất kỳ vị diện cũng như sinh vật nào tồn tại. Đây là nơi hắn hao tốn khá nhiều công sức tìm kiếm để đón tiếp Hủy Diệt.

Không gian vốn đen kịt dần xuất hiện từng mảng màu xám, một cái bóng trắng xuyên qua hư không, phòng thẳng về phía Dương Thiên. Khi bóng trắng dừng lại, hiện nguyên hình là một con rắn khổng lồ, miệng dài và nhọn, bên trong là vô số những chiếc răng nhọn hoắc.

Trên đầu rắn có một con mắt rất to đang nhắm lại, gần miệng nó có một người đang đứng, hai tay chắp ở sau lưng. Dựa vào vẻ bề ngoài, người này chỉ vào khoảng 22, 23 tuổi, khuôn mặt tuấn lãng, hai mắt bao phủ bởi một vòng màu xám tà dị. Hắn ngẩn đầu nhìn về phía Dương Thiên:

- Đại sư huynh, đã lâu không gặp. Ta tìm ngươi thật khổ a.

Dương Thiên vẫn duy trì tư thế một tay chống cằm, nhàn nhạt đáp lại:

- Tiểu sư đệ, ngươi muốn tìm ta là có việc gì?

Hủy Diệt lắc đầu cười:

- Chúng ta đều rõ ràng, cần gì phải dài dòng.

Dương Thiên ngồi thẳng dậy, nghiêm nghị nói:

- Ta không biết ngươi dùng cách nào để dung hợp ba loại Tiên Lực lại với nhau, nhưng dung hợp 10 loại Tiên Lực trở thành Sáng Thế Lực chắc chắn là không thể. Thế giới này có thể sẽ vì tham vọng của ngươi mà bị hủy hoại.

- Đại sư huynh, ngươi vẫn luôn cố chấp như vậy. Những gì ngươi nói luôn là đúng, những gì ta làm luôn là sai. Là vì ngươi xuất hiện đầu tiên, hay vì ngươi được những người khác công nhận là mạnh nhất?

Dương Thiên thở dài:

- Hủy Diệt, ngươi vẫn luôn chấp nhất chuyện ai là mạnh nhất. Mạnh nhất thì sao chứ, ta không quan tâm đến nó. Cái ta muốn là hoàn thành tâm nguyện của sư phụ, bảo vệ thế giới này.

Hai mắt Hủy Diệt sáng lên, mừng rỡ:

- Vậy ngươi nên thành toàn cho ta, ta sẽ thay mọi người hoàn thành tâm nguyện đó.

Dương Thiên lặng yên nhìn Hủy Diệt một hồi lâu rồi lắc đầu:

- Con đường ngươi lựa chọn là sai, cố bước tiếp chỉ dẫn đến diệt vong.

Gương mặt Hủy Diệt cứng lại, lạnh lùng nói:

- Ngươi đồng ý cũng được, không đồng ý cũng được. Hôm nay ta đến đây là để giành lấy quyền khống chế Hỗn Độn Lực. Nếu ngươi không ngoan ngoãn giao ra, đừng trách ta không nể tình.

Dương Thiên cười mà như không cười:

- Đem ba loại Tiên Lực dung hợp được một phần khiến ngươi tự tin như vậy hay sao?

Hủy Diệt không trực tiếp trả lời câu hỏi của Dương Thiên:

- Đại sư huynh, trong mười người chúng ta, ngươi vẫn luôn được cho là mạnh nhất. Chúng ta vẫn chưa thực sự giao đấu với nhau lần nhau. Ta muốn biết, là Hỗn Độn Lực của ngươi mạnh hay là Hủy Diệt Lực của ta lợi hại hơn.

Dương Thiên từ trên vương tọa đứng dậy:

- Đến đây đi.

- Được.

Theo tiếng nói của Hủy Diệt, cự thú dưới chân hắn cũng há to miệng, ý đố muốn nuốt chửng Dương Thiên. Đúng lúc này, không gian ngay bên cạnh Dương Thiên xuất hiện một vết nứt. Từ tron vết nứt, một cánh tay ác quỷ thò ra, nắm lấy cổ con rắn kia cung mạnh, khiến cho nó bị đẩy lui thật xa.

Thêm một cánh tay nữa đưa ra, hai tay nắm lấy vết nứt kéo mạnh. Không gian bị xé toạc, một con cự thú bước ra, chính là tọa kỵ của Dương Thiên, Thượng Cổ Thần Thú, Vô. Dương Thiên vẫn dùng vẻ mặt thản nhiên:

- Xem ra Hoang của ngươi không bằng Vô của ta.

Hoang ổn định lại thân hình, phát ra tiếng rống giận dữ, con mắt trên trán nó dần hé mở, Hủy Diệt Lực màu xám bắt đầu tràn ra, đem không gian trong khu vực đó phá thành một mảnh hỗn loạn. Hủy Diệt đưa tay về phía trước, lạnh lùng nói:

- Chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.